Âm Vang Ký Ức
Tác giả: Nguyệt Tầm Tinh
Thể loại: Ngôn Tình Đô Thị Hiện Đại
Độ dài: 91 chương
Tình trạng: Đã hoàn thành
Review: 2025-05-30
Tháng 12, thành phố Thâm Thành.
Sau khi mùa hè nóng nực kéo dài mấy tháng liền, chỉ sau một đêm qua trời chuyển đông, nhiệt độ đột ngột giảm mạnh.
Những cơn gió lạnh lẽo kèm theo mưa phùn, vừa ẩm vừa rét, cái lạnh thấm qua quần áo, len lỏi thẳng vào xương cốt.
Bên trong khu vực văn phòng yên tĩnh của tòa nhà Công ty Thịnh Thị, tiếng ho vang lên không ngớt.
Việc thời tiết thay đổi đột ngột khiến Nhan Linh bị cảm lạnh.
Cơn bệnh lần này đến rất dữ dội, triệu chứng nặng dần qua từng ngày, làm cô hoàn toàn không còn sức để làm việc.
Người ngồi ở bàn bên cạnh là Viên Viên nghe thấy cô ho liên tục, liền bảo cô uống nước ấm để giảm bớt cơn ho.
Nhan Linh tháo chiếc khẩu trang y tế màu xanh trên mặt xuống, lộ rõ toàn bộ gương mặt.
Đôi mày thanh tú, gương mặt trang nhã, tóc đen buông xuống hai bên vai, mềm mại suôn mượt, giống như khí chất nhẹ nhàng của cô vậy.
Viên Viên nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của cô, liền đưa tay sờ trán cô, cảm thấy nóng như lửa.
“Nhan Linh, cô bị sốt à?”
Viên Viên vội vàng lấy hộp thuốc thường trực trong văn phòng ra, tìm nhiệt kế để đo thử.
Nhìn nhiệt độ hiện lên mà giật mình, sốt đến 39 độ.
“Cô đừng làm việc nữa, mau đi khám bác sĩ đi, tranh thủ lúc bệnh viện còn chưa đóng cửa.”
Khuôn mặt của Nhan Linh hiện lên vẻ mệt mỏi, cô cảm thấy đầu óc mình nặng trĩu, quay cuồng.
Cô gật đầu, gắng gượng đứng dậy. Cô vốn định mang tài liệu lên cho sếp duyệt, tiện thể xin nghỉ phép.
Sau khi xuống từ văn phòng tầng trên, Nhan Linh bắt đầu thu dọn đồ đạc, còn hỏi Viên Viên bệnh viện nào gần công ty nhất.
Nghe Viên Viên nói muốn đi cùng mình, cô đáp: “Không cần đâu, tôi tự đi được.”
Nhan Linh không muốn phiền người khác nên khéo léo từ chối.
Viên Viên nói: “Thế còn chồng cô thì sao, không gọi điện cho anh ấy à? Bảo anh ấy đưa cô đi.”
Ngón tay Nhan Linh đang cầm chuột bỗng khựng lại, mắt chớp chớp, phản ứng chậm với từ “chồng”.
Cô nhẹ nhàng đáp một tiếng “Ừ”, rồi không nói thêm gì, tiếp tục thao tác vừa rồi, nhấn nút chuột tắt máy.
Trước khi đi, cô còn xịt nước khử trùng lên bàn làm việc của mình.
Viên Viên đoán rằng hành động đó là vì cô sợ lây bệnh cho người khác.
Không kiềm được mà cảm thán với đồng nghiệp bên cạnh rằng một cô gái dịu dàng và chu đáo như Nhan Linh thì chắc chắn người đàn ông nào cưới được cô sẽ rất may mắn.
Nhan Linh mới vào làm ở Thịnh Thị được ba tháng, vì nhan sắc xinh đẹp mà ngay ngày đầu vào làm đã có không ít chàng trai để mắt.
Nhưng sau đó nghe nói cô đã có người yêu từ lâu, gần đây còn vừa đăng ký kết hôn.
Một loạt trái tim các chàng trai ở Thịnh Thị tan nát.
Nhắc đến việc đăng ký kết hôn, mọi người lại nghĩ đến một người khác.
Đó là Trần tổng văn phòng tầng trên, Trần Trạc Thanh.
Mới 26 tuổi đã đảm nhiệm chức vụ phó tổng giám đốc của Công ty Thịnh Thế, anh tuấn, tài năng, phẩm hạnh đoan chính lại trong sạch.
Không ít cô gái trong công ty thầm mến.
Cách đây vài ngày, anh bỗng đăng một tấm ảnh giấy đăng ký kết hôn lên vòng bạn bè, chính thức công khai.
Nhưng chỉ có bìa đỏ, không có thông tin nào khác.
“Mà vợ của Trần tổng là ai vậy, thật sự không có chút tin tức nào luôn à?”
Đúng lúc đang bàn tán, cửa thang máy bên cạnh phát ra tiếng “ting”.
Mấy người nghe thấy âm thanh, liền ngẩng đầu nhìn, lập tức ngồi ngay ngắn lại.
Người đàn ông mà họ vừa nhắc đến xuất hiện.
Anh bước ra từ thang máy mà Nhan Linh vừa đi, bên cạnh là trợ lý nam.
Trang phục đen trắng đơn giản, áo khoác dài phối với áo gile vest, quần tây đen và giày da.
Áo sơ mi trắng cài kín cúc, chiếc cà vạt được thắt gọn gàng, rủ xuống ngực.
Trần Trạc Thanh mấy ngày nay không ở trụ sở, anh đi thị sát chi nhánh ở tỉnh ngoài, hôm nay mới quay về.
Anh định gặp trưởng bộ phận kinh doanh quốc tế để bàn công việc, nhưng khi đi ngang qua bàn của Nhan Linh, anh theo thói quen liếc nhìn, phát hiện cô không có ở đó.
Trần Trạc Thanh dừng lại, giọng trầm ấm, hỏi thoáng qua: “Nhan Linh đâu?”
Có người nhanh chóng trả lời: “Cô ấy xin nghỉ rồi.”
Trần Trạc Thanh cau mày.
Viên Viên sợ sếp nghĩ rằng nhân viên lười biếng xin nghỉ nên vội vàng giải thích: “Cô ấy bị bệnh sốt đến 39 độ, nên mới xin nghỉ. Vừa rồi còn đi bệnh viện một mình.”
Sau đó cô ấy còn thì thầm: “Không biết chồng cô ấy có đi cùng không.”
Trần Trạc Thanh nắm bắt ngay trọng điểm: “Bệnh viện nào?”
Sau khi nghe thấy hai từ “bệnh viện Nhân Dân”, anh lập tức quay người, còn nói: “Cảm ơn.”
Anh quay lại dặn dò trợ lý: “Cuộc họp lát nữa để Thịnh Tây Vũ tham dự thay tôi.”
Mọi người nhìn theo anh rời đi vội vã, đầy khó hiểu.
Viên Viên cũng ngơ ngác, gãi đầu: “Sao Trần tổng lại nói cảm ơn với mình nhỉ?”
—
Bệnh viện Nhân Dân Thâm Thành.
Nhan Linh sau khi đăng ký khám bệnh liền ngồi chờ ở ghế dài ngoài phòng khám.
Cô không biết mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào, mơ màng nghe có ai đó gọi tên mình.
“Nhan Linh.”
Giọng nói nhẹ nhàng, trầm ấm, rất dễ nghe.
Mí mắt nặng trĩu, cô gần như không thể mở mắt, cố gắng nâng lên, trong tầm mắt mờ mờ hiện ra một khuôn mặt quen thuộc.
Ánh sáng trắng trên trần rọi xuống bờ vai rộng và gương mặt lạnh lùng của người đàn ông, như phủ thêm một lớp ánh sáng băng giá, vừa trắng vừa lạnh.
Đường nét gương mặt anh dần rõ ràng, Nhan Linh nheo mắt, sắc mặt hơi nhợt nhạt, giọng khàn khàn: “Trần Trạc Thanh?”
“Là mình.”
Trần Trạc Thanh ngồi xổm trước mặt cô, khoảng cách giữa hai người ngay lập tức thu hẹp lại.
Ngũ quan anh rất đẹp, đặc biệt là đôi mắt, vừa sâu vừa đẹp.
Đôi đồng tử đen láy như những ngôi sao sáng, khi nhìn người khác, ánh mắt anh khiến người ta không thể rời.
“Cậu bị bệnh sao không nói với mình?”
Mấy ngày Trần Trạc Thanh đi công tác ở ngoài, anh vẫn nhắn tin với cô trên WeChat, những câu hỏi rất bình thường như cậu đã ăn cơm chưa, công việc hôm nay thế nào.
Nhưng Nhan Linh chưa hề nhắc đến việc mình bị bệnh.
Nhan Linh ngẩn ra.
Cô không hề nghĩ đến chuyện này.
Nhan Linh đáp: “Chỉ là cảm lạnh thôi, không nghiêm trọng.”
Cuối cùng, máy gọi số đến lượt Nhan Linh. Cô định vươn tay lấy túi xách đặt trên đùi, nhưng Trần Trạc Thanh đã nhanh chóng cầm lấy, tự nhiên xách lên.
Nhan Linh nhìn theo, không nói gì ngầm đồng ý với hành động của anh.
Sau đó bác sĩ kê đơn cho cô đi xét nghiệm máu, kết quả là sốt do nhiễm virus.
Nhan Linh là bệnh nhân cuối cùng trong ngày, bác sĩ bảo cô nộp tiền, lấy thuốc rồi vào phòng truyền dịch, sau đó họ sẽ tan ca.
Hai người bước ra khỏi phòng khám, Trần Trạc Thanh cầm lấy bệnh án từ tay cô, bảo cô ngồi lại ghế đợi, dặn dò: “Mình đi nộp tiền, cậu ngồi đây đợi nhé.”
Khu vực thu tiền nằm ở sảnh tầng một, có khá nhiều người đang xếp hàng.
Trần Trạc Thanh có dáng người cao ráo, khuôn mặt anh tuấn, đứng giữa đám đông rất nổi bật.
Trong lúc chờ đợi, anh thỉnh thoảng liếc về phía Nhan Linh, xác nhận cô vẫn ngồi ở chỗ cũ.
Qua dòng người, ánh mắt hai người giao nhau trong chốc lát.
Giây phút đối diện với ánh mắt của Trần Trạc Thanh, trong lòng Nhan Linh bỗng dâng lên một cảm giác khó tả.
Cô vội rời mắt, đúng lúc đó mẹ cô gọi điện hỏi tại sao vẫn chưa về nhà.
Nghe cô nói đang ở bệnh viện truyền dịch, mẹ cô liền bảo: “Vậy để mẹ qua đón con.”
“Không cần đâu mẹ.” Nhan Linh lo lắng cho sức khỏe của mẹ mình nên lập tức từ chối.
Cô liếc nhìn người đàn ông vẫn đang xếp hàng bên kia, rồi thật thà nói: “Trần Trạc Thanh đang ở bên con.”
“Tiểu Trần đi công tác về rồi à, vậy thì tốt.” Mẹ cô ở đầu dây bên kia như thở phào nhẹ nhõm.
Bà vô tình cảm thán: “Có một người đàn ông ở bên con thì mẹ yên tâm rồi.”
Sau đó, Trần Trạc Thanh giúp cô lấy thuốc, đưa cô vào phòng truyền dịch để y tá cắm kim, rồi tự mình ra ngoài mua đồ ăn mang về cho cô.
Từ lúc anh xuất hiện, Nhan Linh hoàn toàn ở trong trạng thái bị động, ngoan ngoãn nghe theo, để mặc anh dắt đi.
Kể từ khi trưởng thành, cô rất ít khi được ai chăm sóc như thế này.
Trước đây mỗi lần bị ốm, Nhan Linh đều quen một mình đến bệnh viện.
Tự mình xếp hàng nộp tiền, lúc lấy máu cũng chẳng có ai ở bên cạnh, nhiều khi còn phải nhịn đói truyền dịch.
“Mình mua cho cậu ít cháo hạt kê, bác sĩ vừa nói dạo này cậu phải ăn uống thanh đạm.”
Trần Trạc Thanh từ ngoài quay lại, ngồi xuống ghế trống bên cạnh cô, đưa bát cháo đến trước mặt cô rồi liếc nhìn bàn tay đang truyền dịch của cô.
Nhan Linh dường như hiểu được ánh mắt của anh, chưa kịp để anh lên tiếng, cô đã tự giơ bàn tay không bị cắm kim lên, nói: “Mình tự làm được.”
“Cháo còn hơi nóng, cậu thổi nguội rồi hẵng ăn.” Anh nhắc nhở, tay kia lôi chiếc điện thoại đang rung từ túi ra.
Vừa bắt máy, giọng một người đàn ông ở đầu dây bên kia đã oán trách: “Trần Trạc Thanh, cậu đi đâu rồi? Sao cậu nỡ lòng để mình tôi đối mặt với đám ông già trong hội đồng quản trị thế này…”
“Ở bệnh viện.”
Trần Trạc Thanh liếc nhìn Nhan Linh đang cúi đầu ăn cháo, giọng điệu tự nhiên: “Tôi đang ở bên vợ tôi.”
“Khụ khụ.”
Nhan Linh bị bất ngờ bởi từ gọi thân mật đó, không cẩn thận bị sặc cháo.
Người ở đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, nhớ ra chuyện Nhan Linh đã xin nghỉ ốm chiều nay, rồi buột miệng chửi: “Chết tiệt, tôi đáng lẽ phải đoán ra.”
“Cậu đúng là cái đồ thấy sắc quên bạn…”
“Cúp đây.” Trần Trạc Thanh không để ý lời lải nhải của người kia, dứt khoát cúp điện thoại.
Nhan Linh thấy anh có vẻ có việc bận, liền bảo anh có thể về trước.
“Mình có thể tự lo được, hôm nay đã làm phiền cậu nhiều rồi.”
Trần Trạc Thanh cất điện thoại, nghe thấy lời khách sáo của cô, anh ngồi yên, mắt khẽ nhướn lên nhìn thẳng vào cô.
“Cậu có thể làm phiền mình mà.”
Nghe câu nói đó, Nhan Linh khẽ siết chặt cái thìa trong tay.
Trần Trạc Thanh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đột nhiên đưa tay sờ lên trán cô.
Hơi thở lạnh lẽo của anh bất chợt bao phủ, Nhan Linh mở to mắt, đôi mắt đẹp thoáng chút bối rối khi cảm nhận nhiệt độ không thuộc về cô trên trán mình.
Nhưng cô không né tránh.
Gương mặt trắng trẻo, sạch sẽ của cô vì sốt mà ửng đỏ, cái mũi cũng đỏ hồng.
Hàng mi, ánh mắt ngoan ngoãn, vẻ yếu đuối khiến người ta xót xa.
“Nhan Linh, cậu đang bị ốm.”
Anh thở dài nhẹ, trong mắt ánh lên vẻ bất lực.
Biết rõ rằng cô dường như không cần đến mình, nhưng anh vẫn muốn ở lại đây.
“Vậy nên, xin hãy cho mình một cơ hội để chăm sóc vợ của mình.”
—
Trong lúc truyền dịch, Nhan Linh chợp mắt một lát.
Khi tỉnh dậy, cô phát hiện một người phụ nữ lạ mặt đang ngồi bên cạnh, bế một bé gái đang ngủ say trong lòng.
Cô gượng dậy ngồi thẳng hơn một chút, cúi xuống thấy trên người mình có thêm một chiếc áo khoác nam màu đen từ bao giờ.
Mùi hương quen thuộc, phảng phất chút đắng nhẹ, là mùi tuyết tùng.
Cô đã từng ngửi thấy mùi này trên người Trần Trạc Thanh.
Quay đầu lại cô mới nhận ra Trần Trạc Thanh đang đứng bên cạnh mình.
Anh cao lớn, khi cởi áo khoác ra để lộ chiếc áo gile vest đen bên trong, kiểu dáng ôm sát làm nổi bật vòng eo thon gọn, phía dưới toàn là đôi chân dài.
Trang phục nghiêm chỉnh của anh thật khác biệt trong một bệnh viện đông đúc.
Nhiều người đi qua đều ngoái nhìn về phía anh.
Điều đáng chú ý hơn cả là anh đang cầm chai dịch truyền trên tay, như thể một cái giá treo di động.
Anh đang nói chuyện điện thoại, điện thoại áp vào tai, đầu hơi nghiêng, thì thầm điều gì đó có vẻ rất tập trung, không nhận ra rằng cô đã thức dậy.
Người phụ nữ lạ mặt bên cạnh thì nhận ra, khẽ nói: “Cô gái, thật ngại quá, đã làm phiền chồng cô rồi.”
Cô ấy giải thích rằng hai đứa con của mình đều đang ốm, tối nay phòng truyền dịch quá đông, không đủ chỗ ngồi.
Đứa con lớn của cô ấy vừa được truyền dịch đã khóc ré lên, cô sợ làm phiền người khác nên để chồng bế con ra ngoài dỗ, còn mình thì ở lại chăm bé gái.
Trần Trạc Thanh thấy cô đứng mãi nên đã nhường ghế của mình cho cô.
Anh còn cho mượn cả giá truyền dịch của Nhan Linh để chồng cô ấy dùng, còn mình thì cầm chai dịch đứng đó.
Nhan Linh nhìn quanh một lượt, phòng truyền dịch chật kín người, đông nghịt, thỉnh thoảng vang lên tiếng khóc của trẻ con.
Các y tá chạy tới lui khắp nơi, bận rộn đến mức không kịp thở.
Nhan Linh khẽ gật đầu với người phụ nữ, thể hiện sự cảm thông: “Làm mẹ cũng không dễ dàng gì.”
Trong mắt người phụ nữ lập tức ánh lên chút lệ, cô ấy cảm ơn Nhan Linh.
“Cô và chồng cô đều là người tốt, sau này nhất định sẽ rất hạnh phúc.”
Lúc này Trần Trạc Thanh vừa kết thúc cuộc gọi, anh cúi đầu xuống, phát hiện Nhan Linh đã thức dậy đang nhìn mình.
Chính xác là đang nhìn chai dịch truyền trong tay anh, sắp hết rồi.
Anh nhanh chóng hiểu ra, tiện tay gọi một y tá đi qua giúp cô rút kim.
Truyền dịch xong, Nhan Linh ngồi lâu quá, vừa đứng dậy đã loạng choạng. Trần Trạc Thanh kịp thời đỡ lấy cô, cánh tay dài ôm eo cô.
Cô ngã vào lòng anh, lòng bàn tay anh lướt qua lớp vải mềm mại.
Vòng eo cô nhỏ nhắn, anh chỉ cần một tay là có thể ôm trọn.
Quá gầy.
Nửa người cô dán sát vào lòng anh, trán cô vô tình chạm vào cằm anh, cứng ngắc.
Cả hai người đều sững lại.
Nhan Linh dựa vào anh mới đứng vững được, nhận ra tình huống, cô liền đẩy anh ra.
Trần Trạc Thanh cảm thấy trống vắng, cánh tay đang lơ lửng giữa không trung liền rút lại.
Nhan Linh có chút không tự nhiên, vuốt lại mấy lọn tóc bên tai rồi bảo anh: “Chúng ta về thôi.”
Cả hai cùng bước ra cổng bệnh viện.
Lúc này đã quá nửa đêm, bên ngoài đèn đường sáng rực nhưng phố xá vắng vẻ, lác đác vài bóng người.
Nhan Linh lên xe, lại bắt đầu thấy buồn ngủ nên cô chợp mắt một lúc. Đến khi mở mắt ra thì xe đã dừng dưới tòa chung cư của cô.
Cô cúi xuống tháo dây an toàn thì cửa bên ghế phụ đã bị mở ra từ bên ngoài.
Một cơn gió lạnh ùa vào, trước mắt cô có thứ gì đó thoáng qua, giây tiếp theo, hơi thở nam tính quen thuộc bao trùm.
Chiếc áo khoác đen của anh lại được khoác lên người cô.
Trần Trạc Thanh đứng trước mặt cô, che chắn phần lớn hơi lạnh, tay anh giúp cô kéo chặt chiếc áo khoác.
Nhan Linh nói: “Cảm ơn cậu.”
Không biết đã lần thứ mấy trong ngày anh nghe thấy câu nói khách sáo này, đột nhiên anh hỏi ngược lại: “Cảm ơn vì điều gì.”
Nhan Linh ngẩn người một lúc, rồi nghiêm túc giải thích: “Biết là cậu bận, cảm ơn cậu hôm nay đã ở bên mình lâu như vậy, thực sự rất cảm kích cậu…”
“Đây không phải là việc mình nên làm sao?” Anh ngắt lời cô.
Nghe anh nói vậy, cô nhất thời không biết nên đáp lại thế nào.
“Nhan Linh.”
Trần Trạc Thanh gọi tên cô.
Một cảm giác bất lực thôi thúc anh nói ra câu đã chôn giấu bấy lâu: “Hình như cậu vẫn chưa quen với thân phận mới, cậu là vợ mình.”
“Hoặc là, để mình hỏi theo cách khác.”
Anh nuốt khan, giọng điệu dò hỏi: “Liệu cậu có—”
“Cậu có hối hận không?”
Hối hận vì đã kết hôn với mình.
Nhan Linh không hiểu sao anh lại hỏi vậy, nhưng cô nhanh chóng đưa ra câu trả lời của mình.
“Không.”
Anh im lặng, vẫn nhìn cô.
Đôi mắt đẹp của anh đen láy, như đang cố nhận ra thật giả trong lời nói của cô.
Hoặc có lẽ, anh đang tìm kiếm điều gì đó trong ánh mắt cô.
Nhan Linh không né tránh ánh nhìn của anh mà thẳng thắn đối diện.
Tiếng gió vù vù bên tai, cô bình thản đáp lại, giọng nói nhẹ nhàng nhưng kiên định: “Không có.”
“Trần Trạc Thanh, mình chưa từng hối hận khi kết hôn với cậu.”
Tag: Huyền Huyễn Cung Đấu Hài hước
Review: 2025-07-30
Bạn đang thưởng thức Công Chúa Ếch - Mễ Hoa của tác giả DatNguyen – một tuyệt phẩm thuộc thể loại huyền huyễn, cung đấu, hài hước, cổ đại, khác đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!
## Giới thiệu
**Tác giả:** Mễ Hoa
**Thể loại:** Cổ Đại, Hài Hước, Huyền Huyễn, Cung Đấu, Chữa Lành, Kỳ Ảo
**Dịch bởi:** Diệp Gia Gia
Năm Thái Nguyên thứ năm, tiết Lập Hạ nhuộm vàng vương cung Bắc Lương trong nỗi tang thương khi một vị Công chúa đột ngột qua đời.
Cùng thời điểm đó, một sinh mệnh nhỏ bé cũng lìa cõi trần – một chú ếch xui xẻo.
Công chúa bạc mệnh ấy chính là An Bình.
Còn ta... ta chính là chú ếch đáng thương kia.
Nhưng số phận trêu ngươi, sau khi nàng ra đi, ta lại được trao cơ hội sống lại, nhập vào thân xác nàng.
Nuôi Dưỡng Người Chiến Thắng Cung Đấu
Tag: Nữ cường Cung Đấu Cổ Đại
Review: 2025-08-01
Bạn đang thưởng thức Nuôi Dưỡng Người Chiến Thắng Cung Đấu của tác giả DatNguyen – một tuyệt phẩm thuộc thể loại cung đấu, nữ cường, cổ đại đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!
Suốt cả đời, tôi chỉ biết phận nô tì.
Năm nay đã bước qua tuổi ngũ tuần, một mình đơn độc, không chồng con.
Thế nhưng, tôi đã dốc tâm nuôi dưỡng hai hoàng tử và hai công chúa, những người luôn kính gọi tôi là "Khanh cô cô".
Trước khi nhắm mắt, Hoàng quý phi đã nắm chặt tay tôi, lại một lần nữa cất lên câu hỏi quen thuộc suốt ba mươi lăm năm chúng tôi bên nhau: "Ngươi có hạnh phúc không?"
Tôi vẫn chỉ lắc đầu, đáp: "Không hạnh phúc."
Dù dung nhan nàng đã phai tàn vì bao lần thai nghén, sinh nở, nhưng nghe vậy, nàng vẫn nở một nụ cười thỏa mãn: "Không hạnh phúc mới tốt. Nếu ngươi vui, ta sẽ không thể vui được."
Niềm Vui Đến Muôn Nhà - DatNguyen
Tag: Sủng Điền văn Cổ Đại
Review: 2025-08-01
Bạn đang thưởng thức Niềm Vui Đến Muôn Nhà của tác giả DatNguyen – một tuyệt phẩm thuộc thể loại sủng, điền văn, cổ đại đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!
Ở tuổi mười sáu, tôi bị chủ mẫu tàn nhẫn bán đến làm dâu nhà họ Triệu, một gia đình ở thôn Đào Thủy.
Người ta đồn rằng nhà họ Triệu có ba anh em trai chưa vợ, đều nổi tiếng là mạnh mẽ và dễ nổi nóng.
Họ là một gã nông dân chất phác cục mịch, một người ham mê sách vở, và một kẻ sống buông thả.
Thậm chí, có lời đồn hai người em chồng còn có thú vui lén nghe ngóng chuyện riêng của chị dâu.
Thế nhưng, sau khi về làm dâu, tôi mới nhận ra, gia đình bị tiếng xấu này thực ra lại vô cùng tốt bụng.
Tag: Ngôn Tình
Review: 2025-08-01
Bạn đang thưởng thức Thần Lộ của tác giả DatNguyen – một tuyệt phẩm thuộc thể loại ngôn tình đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!
Tuyệt vời, đây là một vài lựa chọn viết lại nội dung của bạn, giữ nguyên ý nghĩa nhưng trau chuốt hơn:
**Lựa chọn 1 (Nhấn mạnh sự tương phản):**
> ※ Một cô bé đáng yêu, phúc hậu và một anh chàng sở hữu vẻ ngoài khiến bao người mê mẩn.
> ※ Đừng để vẻ ngoài hoàn hảo đánh lừa, anh chàng này thực chất là một người chân thành, có phần thẳng thắn quá mức, thường xuyên trêu chọc cô bé mũm mĩm bằng những lời nói tinh nghịch. Có lẽ, anh còn có một trí tưởng tượng phong phú đến mức "não bổ" không ngừng?
> ※ Câu chuyện ngắn, ngọt ngào về những màn trêu chọc và tương tác đáng yêu mỗi ngày.
**Lựa chọn 2 (Tập trung vào sự thú vị):**
> ※ Sự kết hợp đầy thú vị giữa một cô bé mũm mĩm, đáng yêu và một anh chàng vạn người mê.
> ※ Anh chàng này không chỉ đẹp trai mà còn rất chân thành, với một chút "tinh nghịch" thể hiện qua những lời trêu chọc cô bé hàng ngày. Đôi khi, anh còn tự "tưởng tượng" ra những điều bất ngờ (?)
> ※ Một câu chuyện ngắn, tràn ngập những khoảnh khắc trêu chọc ngọt ngào và đáng yêu.
**Lựa chọn 3 (Ngắn gọn, súc tích):**
> ※ Cô bé mũm mĩm, đáng yêu và anh chàng vạn người mê.
> ※ Anh chàng với vẻ ngoài hoàn hảo nhưng tính cách thẳng thắn, thường xuyên trêu chọc cô bé và có phần "não bổ" quá mức.
> ※ Câu chuyện ngắn, ngọt ngào về những ngày trêu chọc nhau.
**Điểm khác biệt và lý do thay đổi:**
* **Thay đổi từ ngữ:** Sử dụng các từ ngữ tinh tế hơn như "phúc hậu", "tinh nghịch", "thẳng thắn quá mức" thay vì "mũm mĩm", "thô tục".
* **Cấu trúc câu:** Thay đổi cấu trúc câu để câu văn mượt mà và dễ đọc hơn.
* **Nhấn mạnh:** Thêm các từ như "thực chất", "đừng để", "sự kết hợp" để nhấn mạnh các khía cạnh quan trọng của câu chuyện.
* **Dấu câu:** Sử dụng dấu câu hợp lý để tạo nhịp điệu cho câu văn.
* **"Não bổ":** Giữ nguyên cụm từ "não bổ" vì nó có thể là một đặc điểm thú vị của nhân vật, nhưng thêm dấu hỏi để thể hiện sự nghi ngờ hoặc hài hước.
Bạn có thể chọn lựa chọn phù hợp nhất với phong cách và mục đích của mình.
Cũng Chẳng Quan Trọng Đến Thế - DatNguyen
Tag: Nữ cường Cổ Đại
Review: 2025-08-01
Bạn đang thưởng thức Cũng Chẳng Quan Trọng Đến Thế của tác giả DatNguyen một tuyệt phẩm thuộc thể loại nữ cường, gia đấu, cổ đại, khác đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!
**Thể loại:** Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, OE
**Team dịch:** Yêu Phi Họa Quốc
**Giới thiệu**
Khi bước chân vào phủ Vĩnh An hầu, ta đã biết Tiêu Chước đã trao trái tim cho người khác.
Đêm tân hôn, hắn thậm chí không buồn nhìn ta, chỉ lạnh lùng buông lời:
"Tống Chi, ngươi có thể lo toan việc nhà, nhưng tim ta đã thuộc về Mạn Nương."
Ta vốn định buông xuôi tất cả, nhưng câu nói đó lại châm ngòi cơn giận, khiến ta ném vỡ chén trà trong tay:
"Hừ! Quản lý việc nhà ư? Còn mong ta, một công chúa, đích thân chấp việc?"
Tag: Ngôn Tình Sủng
Review: 2025-08-01
Bạn đang thưởng thức Cậu Đã Crush Chưa? của tác giả DatNguyen – một tuyệt phẩm thuộc thể loại ngôn tình, sủng đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!
Đây là một vài lựa chọn, giữ nguyên ý nghĩa nhưng trau chuốt hơn, phù hợp với thể loại và từ khóa bạn đưa ra:
**Lựa chọn 1 (Ngắn nhất):**
"Hồi xưa, tôi là người mà người ấy thầm thương. Nghe hơi khó hiểu, đúng không?"
**Lựa chọn 2 (Thêm chút cảm xúc):**
"Chuyện tình của tôi bắt đầu từ một bí mật: tôi là crush của crush. Có lẽ hơi rối rắm, nhưng đó là sự thật."
**Lựa chọn 3 (Hơi dài hơn, gợi mở):**
"Tình yêu của tôi đến từ một vòng lặp kỳ lạ: tôi thích người thích người khác, và người đó lại thích tôi. Nghe có vẻ phức tạp, nhưng lại ngọt ngào."
**Giới thiệu bằng một câu (chung cho các lựa chọn):**
"Chu Tranh và Tống Uẩn, một câu chuyện tình yêu vườn trường ngọt ngào và duyên kỳ ngộ."
**Ý chính:** Yêu đương.
Tag: Báo Thù Nữ cường Hiện Đại Ngược Ngôn Tình Tình cảm
Review: 2025-08-02
Bạn trai biết chiếc ly của tôi trị giá ba trăm nghìn, liền đòi tôi mua cho mẹ anh ta một căn hộ lớn tám triệu ở trung tâm thành phố.
Tôi khéo léo từ chối, anh ta liền nổi giận mắng mỏ: “Đừng có keo kiệt như thế, sau này bà ấy cũng là mẹ em, hiếu kính trước thì có gì sai?”
Anh ta còn làm hẳn một bản trình chiếu PowerPoint liệt kê mọi chi tiêu trong thời gian yêu nhau, bắt tôi chia đôi.
..
Tag: Tiểu Thuyết Ngôn Tình Ngược Tình cảm Cưỡng Chế Ái 1v1 HE
Review: 2025-08-28
Editor: Mei Duyên
Văn án:
#Dụ dỗ nam chính thanh lãnh, hóa ra cậu ấy vẫn luôn lặng lẽ theo dõi tôi từ trong bóng tối#
#Cô gái sắp từ bỏ, nam chính phát điên, hắc hóa vì yêu sâu đậm#
“Lục Tẫn giống như một con chó dơ bẩn, điên dại, không vứt nổi.” Đây là câu mà Từ Dĩ Dạng nói nhiều nhất về cậu.
Mẹ cô vừa chôn cất không bao lâu, ba đã đưa về một người phụ nữ, còn có một thiếu niên lạnh lùng xinh đẹp, nói với cô: “Đây là Lục Tẫn, em trai con sau này.”
Từ Dĩ Dạng không gọi, mặt lạnh, ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm Lục Tẫn.
Lục Tẫn lại cười với cô, giọng nói lãnh đạm mà pha chút bỡn cợt uể oải, mang theo một chút luyến tiếc khó tả: “Chị à, em tên là Lục Tẫn. Sau này... là em trai chị đấy.”
Mãi sau này cô mới biết, cái “sau này” kia... là cái “sau này” đó.
-
Từ Dĩ Dạng luôn ghét nhất là hai người kia ngang nhiên bước vào nhà mình.
Cô không chịu được việc có người phụ nữ khác chiếm lấy tất cả những gì từng thuộc về mẹ.
Cho nên, cô muốn quyến rũ Lục Tẫn.
Cô cố tình mặc nhầm áo sơ mi của cậu, cố ý ngủ nhầm phòng, “bố thí” cho cậu một chút quan tâm mơ hồ không dễ thấy, mở miệng toàn là lời nói dối rằng cô thích cậu, lúc thì gọi tới, lúc thì đuổi đi.
Cho đến một ngày, cô phát hiện trong phòng Lục Tẫn có bí mật.
Cánh cửa kia vốn chưa từng được mở ra, trong tủ kính pha lê trong suốt, bày đầy những vật dụng ngày trước cô từng dùng, mỗi món đều được dán nhãn.
“Lần đầu tiên chị ấy quyến rũ tôi, cài kẹp tóc ngọc trai: Rất đẹp, rất thích, giống như ánh mắt của chị ấy, nếu có thể liếm thử một chút thì tốt rồi, tiếc là chỉ là ngọc trai.”
“Lần thứ hai chị ấy quyến rũ tôi, mặc ren đen: Thích, muốn xé rách…”
“Lần thứ ba chị ấy quyến rũ tôi…”
Thậm chí cả đêm đó bị dùng cách thô bạo đến mức rách nát, dính đầy vết bẩn, cậu cũng cẩn thận cất giữ trong đó như bảo vật trưng bày.
Trên mỗi món đều dán kín những dòng chữ bất thường, bệnh hoạn, đầy si mê của cậu.
Cô hoảng sợ xoay người định mở cửa rời đi, nhưng không mở được.
Mà thiếu niên vừa từ phòng tắm bước ra, tựa vào khung cửa mỉm cười nhìn cô, giọng điệu lạnh nhạt mà ôn hòa, hệt như ngày đầu tiên gặp mặt, mang theo cảm xúc lưu luyến tha thiết:
“Chạy gì thế? Không phải nói thích tôi, muốn tôi sao? Tôi cũng vậy mà, mỗi lần chị lại gần, tôi đều thích đến mức toàn thân run rẩy, không thể khống chế nổi.”
-
Lục Tẫn là thiên chi kiêu tử mà ai cũng ngưỡng mộ, là đóa hoa cao lãnh không thể chạm vào.
Chỉ có Từ Dĩ Dạng mới biết, cậu là con chó nhỏ không được dạy dỗ đàng hoàng.
Mỗi đêm khi không có ai, Lục Tẫn sẽ nắm lấy cổ tay cô, ánh mắt si mê cúi đầu chôn vào cổ cô, dùng giọng điệu dịu dàng nhất thì thầm gọi cô hết lần này đến lần khác.
-
Hướng dẫn đọc truyện
1. Tên khác: [Đêm đẹp ngắn ngủi] [Chiếm hữu tuyệt đối]
2. Nam nữ chính không có bất kỳ quan hệ huyết thống hay pháp lý nào, cha mẹ hai bên từng định tái hôn nhưng cuối cùng không thành.
3. Nữ chính từng tạm nghỉ học một năm, nên nam nữ chính chênh nhau 3 tuổi, đều đã thành niên rồi mới yêu nhau.
Tag: Yêu sâu sắc, Tình cảm gắn bó, Mỗi ngày lặng lẽ dụ dỗ, Hoa cao lãnh lạnh lùng
Tầm nhìn truyện: Góc nhìn nữ chính
Vai chính: Từ Dĩ Dạng, Lục Tẫn
Tóm tắt một câu: Mỗi lần cô lại gần, cậu đều hưng phấn đến run rẩy cả người.
Lập ý: Người yêu có ngàn gương mặt, gương mặt nào cũng đáng yêu.
Cưng Chiều Trên Đầu Tim Của Bọn Quái Vật
Tag: Tiểu Thuyết Tiên Hiệp Cổ Đại Dị Năng Hiện Đại Linh Dị Đô Thị Ngôn Tình Dị Giới Huyền Huyễn Ngược Tình cảm Cưỡng Chế Ái 1v1 HE Khoa học viễn tưởng Truyện Vip
Review: 2025-08-16
Editor: Mei Duyên
Văn án
[Lưu ý nổi bật: Tự cắt thịt nuôi văn, nam chính phi nhân loại, không phải nữ chính, máu chó phun đầy đàu.]
Những nữ phụ kiêu căng trong tiểu thuyết đã thức tỉnh.
Và họ phát hiện ra bạn trai của mình, là quái vật.
[Tuyển tập truyện ngọt ngào nam chính phi nhân loại]
01 Mỹ nhân mong manh × Dị năng giả bị dây leo ký sinh
Tận thế ập đến, bạn trai cũ vì cầu sống mà dâng Tô Dao vào tay dị năng giả.
Trong căn phòng, vô số dây leo quấn chặt lấy mỹ nhân yếu ớt, đón nhận từng giọt lệ của cô, nếm trọn mọi hương vị trên thân thể cô.
Ngoài cửa, đồng đội của dị năng giả vui vẻ đè tên bạn trai hèn nhát xuống, uy hiếp:
“Bạn gái được lão đại để mắt tới là phúc khí của cậu đấy! Đường đường nam nhi, bị cắt ngang là chuyện thường, khóc cái gì!”
02 Quý nữ sa cơ × Mãng xà giả trang đạo sĩ bắt yêu
Trên đường vào kinh, Giao Kiều gặp nạn, bị yêu xà lôi về hang, tùy ý chiếm đoạt.
Trên đường bỏ trốn, nàng cứu được đạo sĩ bắt yêu lợi hại nhất đương thời.
Đạo sĩ vì báo ân mà che chở, bảo vệ nàng, giúp nàng xua đuổi yêu xà.
Cuối cùng, trong vòng tay cảm kích của mỹ nhân, hắn để lộ đôi đồng tử dọc lạnh lẽo.
Xè xè!!! Nhân loại thật thơm.
03 Mỹ nhân tự ti vụng về nhưng quyến rũ × Dã lang hình người cao mét chín, cơ bắp cuồn cuộn, tính cách hung bạo
Dung Thư tham gia đoàn phượt, vô tình lạc vào dãy núi nối tiếp nhau.
Khi lương thực cạn kiệt, họ tìm được một thôn làng hẻo lánh ẩn mình trong núi.
Dân làng lạnh nhạt, tàn nhẫn, chẳng chịu cho chút lương nào.
Chỉ có gã điên câm cục mịch kia, kẻ đang thèm khát Dung Thư…
Đồng đội lập tức đẩy cô ra:
“Cô đi dụ hắn đi, kiếm ít đồ ăn mang về.”
04 Cương thi sống ngàn năm × Thiếu nữ cố chấp do chính tay hắn nuôi lớn
Tám tuổi, Tô Tường gặp được ân nhân chu cấp cuộc sống, mãi đến mười tám tuổi mới được gặp mặt vị "chú" này.
Chú sống biệt lập trong cổ viện, cổ tay quấn tràng hạt Phật, dung nhan tuấn mỹ tái nhợt khác thường, còn mắc chứng cuồng hút máu hiếm thấy.
Thấy bệnh tình của chú ngày càng nặng, để báo đáp ân nuôi dưỡng, cô gõ cửa phòng hắn.
Trước khi người đàn ông nghiêm túc kia kịp từ chối, cô đã chủ động trèo lên đùi ông:
“Chú… hút máu của cháu đi…”
Cương thi nghìn năm ôm cô vào lòng, thỏa mãn thở dài:
Cuối cùng cũng mắc câu rồi.
05 Nam sinh mười tám tuổi khi còn sống, sau chết hóa thành tà thần trên tế đàn × Mỹ nhân rắn bị bắt vào núi sâu
Bạch Tiểu vừa được nhận lại cha mẹ ruột thì bị lừa vào núi, ép cưới, ép sinh con.
Đêm động phòng, gã tân lang khốn nạn bị dã thú cắn đứt cổ.
Cha mẹ hắn đổ hết tội lên đầu nàng, đánh chửi không ngớt, còn định bán cô lần nữa…
Lúc ấy, hệ thống xuất hiện và ký kết với nàng.
“Cô giúp tôi ngăn tà thần hại người, tôi sẽ giúp cô thoát khỏi núi.”
Toàn thân đầy thương tích, đói đến không còn sức, cô chỉ có thể len lén nhìn về phía tà thần ẩn mình trong đám đông.
Tà thần: Cô ấy đang liếc mắt đưa tình với ta.
Tà thần: Cô ấy đang quyến rũ ta.
Đêm ấy, bên ngoài cửa sổ xuất hiện một kẻ khẩu thị tâm phi không phải con người.
06 Người cá thô bạo × Nhân viên công sở sống lười biếng
Phương Huệ vì chen chúc trên tàu điện mà choáng váng ngất đi, vừa tỉnh lại đã xuyên vào biển cả của dị giới.
Mới mở mắt ra, cô đã phát hiện mình bị một người cá độc thân quấn lấy…
Tag nội dung: Tận thế, hệ thống, ngọt ngào, xuyên thư
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Làm sao khi bạn trai là quái vật?
Chủ đề: Trưởng thành
Sau Khi Phụ Bạc Bạo Quân, Tôi Giả Chết Bỏ Trốn
Tag: Tiểu Thuyết Xuyên Không Cổ Đại Ngôn Tình Tình cảm 1v1 HE Nữ phụ Cưỡng Chế Ái
Review: 2025-08-28
Editor: Mei Duyên
Văn án:
Cô gái nhỏ Lục Phất Phất ở vùng núi nghèo xuyên sách rồi, nhiệm vụ là cải tạo phản diện bạo quân trong truyện thành một đời minh quân.
Mục Lâm Xuyên là một bạo quân thực sự, lòng dạ hẹp hòi, âm u cay nghiệt, trở mặt vô tình.
Sau khi quân phản loạn tấn công Thượng Kinh, hắn bị phế đôi chân, là Lục Phất Phất trong lãnh cung đã cõng hắn ra khỏi đống xác chết.
Sau khi hoàng đế rơi xuống bụi trần, từ thiếu niên thiên tử cao quý, trong một đêm, hắn trở thành một kẻ bé nhỏ, thấp kém đến mức ai cũng có thể khinh nhục.
Nhìn cô gái nhỏ chẳng mấy bắt mắt kia lảo đảo tìm thầy chữa bệnh cho mình, thiếu niên chỉ lặng lẽ trầm mặc.
Hắn bi quan, tiêu cực, chán đời, nhưng vì Lục Phất Phất, hắn cũng cam tâm tình nguyện sửa chữa sai lầm, từng tấc một đánh chiếm lại Kinh thành.
Vì nàng mà bách chiến bách thắng, bảo vệ nàng bình an vô sự.
–––
Hoàng đế Đại Ung triều là một truyền kỳ, Ung Lệ Đế Mục Lâm Xuyên thuở thiếu thời từng là một bạo quân tội ác chồng chất.
Sau đó, quân phản loạn tấn công kinh thành, hắn bị gãy chân, bị phế truất khỏi ngai vàng, rồi mất tròn mười năm, hắn mới từng bước giết trở về.
Trở về rồi, Lệ Đế chuyên tâm chấn hưng triều chính, thi hành chính sách nhân đức, diệt Dung Địch, mở đường biển, giảm thuế má, khai thông vận hà, trở thành một minh quân lưu danh muôn đời.
Khoảng thời gian hắn tại vị sau đó, được hậu thế gọi là Nguyên Sóc chi trị.
Mà nguyên nhân của tất cả những thay đổi này, nghe nói, đều là vì một cô gái nhỏ không mấy nổi bật ở bên cạnh hắn.
Cô gái nhỏ đó chính là Hoàng hậu Ý Thuần về sau, một phi tần bị thất sủng từng ở lãnh cung năm nào.
Chỉ là, ngay trong đại lễ sắc phong hậu vị, vị Ý Thuần Hoàng hậu được sủng ái bậc nhất ấy lại bất hạnh qua đời, đôi phu thê thiếu niên ân ái sâu đậm ấy từ đó âm dương cách biệt.
Văn võ bá quan tận mắt chứng kiến thiếu đế đau đớn tột cùng mà ngừng triều mấy ngày liền, thần trí hoảng loạn. Sau đó, vì Ý Thuần Hoàng hậu mà ban cho đủ nghi lễ cao quý nhất: truy tặng quân đội hộ vệ hùng mạnh, xa giá lộng lẫy, cờ xí hoàng gia, xe nghi lễ long trọng, lọng vàng che phủ, đưa bài vị của nàng vào thờ cùng với các đời tiên đế trong Thất miếu, vinh sủng đến cực điểm.
Mà Lục Phất Phất, nàng có một bí mật nho nhỏ, chưa bao giờ nói cho Mục Lâm Xuyên biết: thật ra nàng đã giả chết rời đi.
Một cô em gái ngốc nghếch miền quê cứ "ta ta" suốt miệng × Một tiểu bạo quân âm u, chủ nghĩa bi quan.
Chú thích:
Nam chính là một kẻ thần kinh.
Những điều khác nghĩ ra sẽ bổ sung sau, kết cục HE.
Tags: Trời sinh một cặp, Xuyên thời không, Xuyên sách.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Phất Phất, Mục Lâm Xuyên ┃ Vai phụ: ┃ Khác:
Tóm tắt một câu: Tôi là vầng trăng sáng ngắn ngủi của tiểu bạo quân.
Lập ý: Cải tà quy chính, nỗ lực vươn lên.
Người Chăm Sóc Sinh Vật Phi Nhân Loại
Tag: Tiểu Thuyết Dị Năng Ngôn Tình Đô Thị Hiện Đại Huyền Huyễn Truyện Vip Tình cảm
Review: 2025-09-02
Người Chăm Sóc Sinh Vật Phi Nhân Loại
Hán Việt: Phi Nhân Loại Tự Dưỡng Viên
Tác giả: fishhh
Editor: Mei Duyên
Văn án:
Thế giới xảy ra dị biến, 90% lục địa bị đại dương nuốt chửng.
Những sinh vật thần bí trồi lên từ đáy biển cao quý, kiêu ngạo, mỹ lệ nhưng cũng đầy nguy hiểm.
Đường Nhu vốn là một “chăn nuôi viên” chuyên phụ trách chăm sóc bọn họ, lại không ngờ bản thân sa vào chiếc bẫy được đan dệt tỉ mỉ dưới lớp vỏ ngụy trang vô hại của chính họ.
Thiếu niên hải thỏ nhỏ bé yếu ớt nắm chặt tay cô, đôi mắt ngấn lệ, thì thầm:
“Nhu, đừng đi mà...”
Chàng trai bạch tuộc tuấn mỹ như được tạc từ đá cẩm thạch ôm lấy cô, không cho phép bất kỳ ai đến gần:
“Tôi sẽ trở nên ngày càng có giá trị, xin đừng bỏ rơi tôi...”
Và nguy hiểm nhất, chính là mỹ nhân ngư tuyệt mỹ bị mắc cạn kia.
Hắn thao túng bánh xe số mệnh, bảo vệ cô gần như đến mức cố chấp.
Sinh vật máu lạnh mà có người thương thì phải làm sao đây?
Ngụy trang thành đồng loại, từng bước tiếp cận, rồi cuối cùng bắt lấy cô.
Like và đánh giá bàn luận nhiều nhiều để mình có động lực ra chương nhé! 💗💗💗
Thức Tỉnh Hệ Thống Chiến Đấu Tối Thượng, Ta Vô Địch Mọi Cảnh Giới
Tag: Kiếm Hiệp Huyền Huyễn
Review: 2025-09-03
Nhịn Nhục 3 Năm Ở Rễ Với Nữ Đế, Main Luyện Thành Đại Tôn Vô Địch Ma Giới
Tag: Ngôn Tình Kiếm Hiệp
Review: 2025-09-03
Điểm mạnh:
Nhân vật chính chịu nhịn nhục, âm thầm luyện tập → tạo cảm giác bùng nổ khi “trở mình”.
Hệ thống kỹ năng và tu luyện rõ ràng, logic, giúp người đọc dễ theo dõi quá trình tăng trưởng sức mạnh.
Chi tiết về Ma Giới, các tông môn, Nữ Đế, và các thử thách được xây dựng phong phú, tạo cảm giác rộng lớn và kịch tính.
Tinh thần “vượt qua nhục nhã, mạnh mẽ tuyệt đối” mang tính truyền cảm hứng.
Điểm cần lưu ý:
Một số chi tiết về nhịn nhục có thể dài dòng, cần nhịp truyện hợp lý để không gây nhàm chán.
Các trận chiến nên được phân bổ hợp lý, tăng dần kịch tính để tạo cao trào hấp dẫn.
Tổng quan: Truyện là một web novel tu luyện – ma giới – võ hiệp, dành cho độc giả yêu thích main bền bỉ, âm thầm luyện tập, vượt qua thử thách, cuối cùng trở thành vô địch, với yếu tố chiến đấu và nội tâm sâu sắc.
Vừa Sinh Ra Trời Đã Định Tao Là Ác Nhân Cấp SSS - Chuyển Sinh Thành Ác Nhân
Tag: Xuyên Không Hiện Đại Trả thù
Review: 2025-09-04
Tag: Tâm lý
Review: 2025-09-04
Biệt Đội Lính Cứu Hỏa: Enen no Shouboutai
Tag: Dị Năng
Review: 2025-09-10
Điểm mạnh:
Cốt truyện kịch tính, kết hợp giữa hành động, bí ẩn và cảm xúc nhân văn.
Nhân vật chính có quá khứ đau thương, tạo sự đồng cảm và động lực phát triển.
Các trận chiến chống Infernals được mô tả chi tiết, sáng tạo và gay cấn.
Khai thác sâu tình đồng đội, tình người và lòng dũng cảm, tạo chiều sâu cảm xúc.
Điểm yếu:
Một số chi tiết về âm mưu chính phủ và tổ chức bí ẩn có thể hơi phức tạp với người mới bắt đầu.
Cốt truyện có lúc tập trung nhiều vào hành động, khiến nhịp truyện đôi khi nhanh, cần đọc chậm để theo dõi chi tiết.
Đánh giá tổng thể:
Đây là một bộ truyện hành động – phiêu lưu – siêu nhiên cực kỳ hấp dẫn, thích hợp với những ai yêu thích chiến đấu với kẻ thù siêu nhiên, đồng đội gắn kết và phát triển cá nhân.
Tag: Gia Đình Báo Thù
Review: 2025-09-04
Điểm nổi bật về cốt truyện:
Hành trình Naruto từ cậu bé cô đơn đến Hokage là một chuỗi dài các thử thách, chiến đấu và trưởng thành.
Truyện cân bằng giữa yếu tố chiến đấu gay cấn và tình cảm, tình bạn, lòng trung thành.
Các âm mưu, tổ chức như Akatsuki, các trận chiến Ninja Thế Giới Lớn, Sasuke rời làng… tạo nên xung đột liên tục và cao trào liên tục.
Nhân vật:
Naruto: Biểu tượng tinh thần chiến đấu, quyết tâm và lòng nhân ái.
Sasuke: Đối lập với Naruto, tạo ra xung đột về tình bạn, trả thù và trưởng thành.
Sakura, Kakashi, Jiraiya… và các đồng đội khác giúp Naruto phát triển về kỹ năng và tinh thần.
Các nhân vật phản diện đều có động cơ rõ ràng, từ Akatsuki đến Madara, Obito, Kaguya, tạo chiều sâu cho câu chuyện.
Phong cách truyện:
Kết hợp hành động, phiêu lưu, chiến thuật chiến đấu với tình cảm, mối quan hệ nhân vật.
Từng trận chiến được miêu tả chi tiết, vừa căng thẳng, vừa cảm xúc, khiến độc giả vừa hồi hộp vừa đồng cảm.
Nhịp truyện dài hơi, phù hợp cho việc mở rộng thành nhiều chương, kể chi tiết từng quá trình luyện tập, chiến đấu và trưởng thành.
Đánh giá tổng thể:
Cốt truyện hấp dẫn, giàu cảm xúc, phù hợp với mọi lứa tuổi, đặc biệt là thanh thiếu niên.
Nhân vật có chiều sâu, dễ gây đồng cảm và truyền cảm hứng.
Truyện dạy về ý chí, niềm tin và tinh thần đồng đội, là một câu chuyện phiêu lưu và trưởng thành kinh điển trong thể loại ninja và shonen.
Tag: Ngôn Tình Ngược HE
Review: 2025-09-08
Bạc Băng—cô bác sĩ xinh xắn, cá tính—xuất ngoại du học, sống gần phòng với anh chàng Tham mưu trưởng quân đội siêu đẹp trai, Diệp Chính Thần. Không như lời đồn thổi “đào hoa”, hóa ra anh chỉ “thay xe nhanh hơn thay bạn gái”… hợp mà không lăng nhăng. Cô bị “crush từ từ” khi tiếp xúc nhiều, nhưng phát hiện anh đã có vợ, cô đau đớn và tìm cách giải thích. Anh im lặng chỉ xin cô… 3 phút để nói, và mong cô chờ anh… 3 năm, sau đó quay lại cưới. Nhưng Bạc Băng đã mệt mỏi, từ chối và ra đi. Nhiều năm sau, cô tự hỏi: nếu ngày ấy đợi thêm… anh sẽ nói gì? Nếu cô tin, liệu có thể cứu vãn 3 năm đã mất không?
Tag: Ngôn Tình Sủng HE
Review: 2025-09-08
“Mãi Mãi Là Bao Xa” mở đầu bằng một mối tình online giữa nickname “Nhà vật lý học thiên tài” và cô gái nhỏ Bạch Lăng Lăng. Không ngờ rằng “người bạn trên mạng” mà cô vẫn tâm sự bấy lâu lại chính là giáo sư Dương Lam Hàng – thầy hướng dẫn mới của mình tại trường.
Ban đầu, Lăng Lăng sốc khi biết sự thật, vì giữa họ tồn tại nhiều rào cản: tuổi tác, vị trí thầy – trò, sự khác biệt về học vấn và tương lai. Nhưng bằng sự kiên trì và tình yêu sâu sắc, Dương Lam Hàng đã chinh phục trái tim cô, từng bước vượt qua khoảng cách để biến “mãi mãi” thành một điều thật sự gần gũi.
“Mãi Mãi Là Bao Xa” không có quá nhiều bi kịch ngược tâm, thay vào đó là sự ngọt ngào, xen lẫn thử thách vừa đủ để người đọc cảm nhận được sự trưởng thành trong tình yêu. Văn phong Diệp Lạc Vô Tâm vẫn nhẹ nhàng, cuốn hút, mang đến cảm giác vừa ấm áp vừa lãng mạn.
Tag: Kinh Dị
Review: 2025-09-08
Điểm gây ấn tượng mạnh nhất của Khúc Ca Đoạt Hồn Giữa Đêm Khuya chính là cách tác giả mở màn: chỉ với tiếng đàn vang lên giữa ký túc xá vắng lặng, người đọc lập tức bị kéo vào một thế giới mơ hồ giữa thực và ảo. Không có tiếng gào thét hay cảnh máu me ồ ạt, nhưng cái rùng mình lại xuất phát từ không khí ma mị: tiếng đàn u uẩn, bóng dáng một người bạn quen thuộc nhưng biến dạng thành hình thù ghê rợn.
Tác giả rất khéo ở chỗ đan xen giữa yếu tố hiện đại và cổ xưa. Nhân vật Đồng Tiểu Mai rõ ràng đang sống ở thời hiện tại, trong ký túc xá, nhưng khi bị cuốn vào ảo giác thì lại thốt ra lời lẽ như một cung nữ dưới triều đình phong kiến. Cái chết của cô – vừa khủng khiếp vừa thanh thản – khiến người đọc cảm thấy như chứng kiến một nghi lễ đoạt hồn bí ẩn, gắn với một oán hồn nào đó từ quá khứ xa xưa.
Tag: Kinh Dị
Review: 2025-09-09
Liêu Trai Chí Dị là tập truyện chí quái nổi tiếng của Bồ Tùng Linh, gồm hơn bốn trăm truyện ngắn viết về ma quỷ, hồ ly, tiên nữ, linh hồn và những hiện tượng kỳ dị. Dù mang màu sắc huyền ảo, tác phẩm không chỉ để hù dọa mà còn phản ánh sâu sắc hiện thực xã hội phong kiến Trung Quốc. Nhiều câu chuyện xoay quanh tình yêu giữa người và yêu quái, tiêu biểu như mối tình cảm động trong truyện Nhiếp Tiểu Thiến hay Anh Ninh, qua đó ca ngợi sự chân thành vượt lên lễ giáo và phê phán những hủ tục ràng buộc. Bên cạnh đó, tác phẩm còn vạch trần sự tham lam, tàn ác của quan lại, kẻ quyền thế, đồng thời đề cao quan niệm nhân quả, thiện ác hữu báo: người lương thiện được phù hộ, kẻ ác cuối cùng cũng phải trả giá. Với bút pháp vừa lãng mạn, vừa rùng rợn, vừa châm biếm, Bồ Tùng Linh đã biến Liêu Trai Chí Dị thành một kho tàng văn học kinh điển, nơi cái kỳ ảo hòa quyện với cái hiện thực, khiến ma quỷ trở nên gần gũi, biết yêu, biết buồn, còn con người lại hiện lên với đầy đủ sự yếu đuối, tham lam và khát vọng.
Tag: Tiểu Thuyết Vườn Trường Đọc Nhiều Ngôn Tình Sủng Thuần ngọt HE
Review: 2025-09-09
“Yêu em từ cái nhìn đầu tiên” không chỉ là cuốn tiểu thuyết ngôn tình đắt khách mà còn là một trong những dự án phim chuyển thể thành công đón nhận được nhiều sự yêu mến của khán giả nhất. Có thể nói cuốn tiếu thuyết này là mong ước của không ít cô gái, mong một tình yêu lãng mạn, bình yên như cách Tiêu Nại và Bối Vy Vy – hai nhân vật chính của truyện mang lại.
Tag: Tiểu Thuyết Hiện Đại Ngôn Tình Ngược
Review: 2025-09-11
Lấy bối cảnh giới giải trí quen thuộc trong truyện ngôn tình nhưng tình yêu của họ không bắt đầu trong vòng quay đáng sợ của những ngôi sao nổi tiếng. Họ gặp và quen biết nhau đã từ nhiều năm trước, khi hai người vẫn chỉ là những đứa trẻ. Tình yêu của họ không phải chỉ là một đường thẳng đi mãi mãi mà nó là những đoạn ngắn được gắn ghép với nhau. Đan xen qua nhiều năm, nhiều lần xa cách, đến khi trưởng thành rồi, họ mới có thể yêu nhau. Trịnh Vĩ sinh ra trong một gia đình quân đội, được giáo dục nghiêm khắc. Nhưng ngờ đâu, chính sự gia giáo của gia đình anh đã ngăn cách tình yêu của họ. Gia đình anh không chấp nhận một cô gái làm diễn viên, có những mối quan hệ rắc rối trong giới giải trí. Lúc này, Giản Nhu cũng phát hiện ra bí mật về cái chết của ba mình năm đó có liên quan đên gia đình anh. Vậy là, từ hiểu lần này tới hiểu lầm khác, ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp, họ đã không thể đến được với nhau, hình thành một bức tường ngăn cách vô hình. Và rồi, năm năm sau, họ gặp lại, những con người trưởng thành sẽ yêu nhau theo cách nào?
Tag: Kinh Dị
Review: 2025-09-10
Khởi đầu bí ẩn:
Thanh Tâm nhận được vụ án đầu tiên: một phụ nữ bị giết trong nhà, cơ thể xếp theo hình dạng kỳ lạ, mắt mở trừng trừng.
Không dấu vết, không động cơ, khiến cảnh sát rối trí.
Những vụ án nối tiếp:
Các nạn nhân đều có tội lỗi bí mật hoặc sợ hãi không thể đối mặt.
Cách giết người kỳ dị liên quan đến biểu tượng kỳ quái trên tường, mùi khét, và tiếng thở của nạn nhân trước khi chết.
Điều tra nguy hiểm:
Thanh Tâm và Linh lần theo manh mối, phát hiện thị trấn có một lịch sử u tối, từng xảy ra các nghi lễ tôn giáo bị cấm và tang lễ kỳ quái.
Họ nhận ra hung thủ “không phải người bình thường”: có thể là linh hồn chưa siêu thoát hoặc một kẻ giết người bệnh hoạn lấy cảm hứng từ bóng ma.
Cao trào:
Thanh Tâm đối mặt trực tiếp hung thủ/linh hồn tại ngôi nhà hoang ven hồ, nơi từng xảy ra vụ án mạng đầu tiên cách đây nhiều năm.
Cảnh sát phải giải mã những biểu tượng kinh dị trên tường, tránh bẫy tinh vi, và đối diện những ảo giác ma quái.
Hồi kết:
Hung thủ bị lật tẩy, nhưng không hoàn toàn bình thường: Thanh Tâm phát hiện một bí mật kinh hoàng về mối liên hệ giữa các nạn nhân và chính hung thủ.
Linh hồn còn sót lại hay kẻ bệnh hoạn vẫn chưa bị loại bỏ hoàn toàn, mở ra khả năng cho phần tiếp theo.
Tag: Tiểu Thuyết Ngôn Tình Tình cảm Ngược nhẹ Tâm lý Thanh Mai Trúc Mã
Review: 2025-09-13
.
Tag: Ngôn Tình Sủng Đô Thị
Review: 2025-09-15
Truyện Một Vạn Lần Rung Động – Đổng Thất là một truyện mới cập nhật của tác giả Đổng Thất sáng tác thuộc thể loại Ngôn tình, Đô thị, Ngọt Sủng, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Tag: Hài hước Hiện Đại Sủng Ngôn Tình
Review: 2025-09-15
Một người con gái vô tâm đến lạnh lùng đã đối xử với anh một cách tàn nhẫn, anh chỉ vì muốn cứu cô mà có thể hi sinh cả tính mạng của mình vậy mà đổi lại anh nhận được một cú đấm từ cô...
Mặc dù bị cô đối xử như vậy nhưng anh vẫn hết lần này đến lần khác ra sức bảo vệ cô, vì anh chính là một Anh Chàng Nhà Quê Thâm Tình.
Cô lúc nào cũng chọc tức anh, hại anh cuối cùng lại tự hại mình! Tuy vậy người lại chọc anh cười duy nhất cũng chỉ chính là cô gái đó. Cùng đón đọc truyện để biết kết thúc như thế nào nhé!!!