Có chạy đằng trời

Có chạy đằng trời

Tác giả: A Đào Đào

Tag: Bá Đạo Tổng Tài Ngôn Tình

Độ dài: 67 chương

Tình trạng: Đã hoàn thành

Review: 2024-01-12

Truyện bắt đầu khi Thẩm Sơ Vân - một tiểu thư con nhà gia giáo, xinh đẹp chơi đàn dương cầm rất giỏi bị bọn b.u.ô.n n.g.ư.ờ.i b.ắ.t c.ó.c. Chúng muốn đưa những cô gái bé nhỏ này qua biên giới làm "g.á.i". Đó là chuỗi ngày vô cùng đ.á.n.g s.ợ và k.i.n.h k.h.ủ.n.g với Sơ Vân. 

Thẩm Sơ Vân là một tiểu thư con nhà giàu, sinh ra đã được nhận sự chăm sóc, giáo dục chuẩn mực từng cha mẹ. Cuộc đời của cô sẽ là một đường thẳng được định trước từ mẹ cô, trở thành một vũ công Ballet được mọi người ngưỡng mộ. Cứ ngỡ cuộc đời của Sơ Vân sẽ đẹp mãi như vậy nhưng vào năm mười lăm tuổi, một biến cố đã xảy ra khiến cuộc sống của cô đã bị thay đổi hoàn toàn. Vẻ đẹp như thiên sứ của Sơ Vân đã bị bọn b.u.ô.n n.g.ư.ờ.i để ý và b.ắ.t c.ó.c. Cô đã tận mắt chứng kiến những cô gái bên cạnh mình lần lượt c.h.ế.t đi khi chạy trốn hay bị h.ã.m h.i.ế.p luân phiên, cuối cùng cũng c.h.ế.t... Không còn chút hy vọng nào cho ngày về cả. Mọi thứ chìm trong tăm tối và nỗi s.ợ h.ã.i bào mòn tất cả trong cô. 

“Khoang xe dần dần ít người hơn, bé trai cũng quấn lấy Sơ Vân hỏi lung tung nửa ngày, vô cùng yêu thích vẻ đẹp của Sơ Vân, bà lão cười nhìn hai người, sau khi ngoan ngoãn gọi mấy tiếng chị, đứa bé trai lấy một hộp sữa chua từ trong túi ra đưa cho Sơ Vân.

“Chị à, cho chị này.” Vẻ mặt hồn nhiên của bé hiện lên một nụ cười đáng yêu làm cho người ta không đành lòng từ chối.

“Cảm ơn em” Sơ Vân nhận hộp sữa chua, cười nói cảm ơn.

“Chị uống đi.” Bé trai vụng về xé bọc ngoài lấy ống hút ra, cắm vào hộp sữa chua, sau đó đưa sữa chua lên miệng Sơ Vân.

Sơ Vân muốn từ chối nhưng lại không chịu nổi ánh mắt trong sáng của đứa bé nên đành phải cúi đầu nhấp một ngụm nhỏ. Khuôn mặt hiền lành của bà lão hiện lên một nụ cười sâu sắc, đứa bé trai cũng cười vui vẻ.

Vài phút sau, Sơ Vân bắt đầu cảm thấy đầu óc choáng váng. Cô cảm thấy chân tay mềm nhũn, toàn thân không còn sức, tất cả mọi thứ trước mắt đã nhòa đi.

Bà lão hiền lành lấy một chiếc áo choàng từ trong túi ra đắp lên người Sơ Vân.

“Đứa bé ngoan, ngủ một lát đi.””

Bọn chúng đưa cô đi xuyên qua biên giới để thực hiện các cuộc mua bán đen nhưng gặp phải các chốt kiểm tra và bị kẹt lại ở vùng biên giới. Đây cũng chính là nguyên nhân dẫn đến việc Sơ Vân gặp Lục Tiến, một lão đại lính tự do thuộc vùng Tam Giác Vàng, nơi đây không có luật pháp của nhà nước, chỉ có c.h.é.m g.i.ế.t và t.h.u.ố.c p.h.i.ệ.n. 

Lục Tiến có vẻ đẹp khiến biết bao cô gái mê mẩn, nhưng hắn vốn là một người cuồng ngạo, g.i.ế.t n.g.ư.ờ.i không chớp mắt. Hắn sinh ra đã làm bạn cùng v.ũ k.h.í, đấu tranh cho sinh tồn và c.h.é.m g.i.ế.t để tồn tại. Khái niệm của hắn chưa bao giờ có cái gọi là động lòng hay nhân từ. Ấy vậy mà lần đầu nhìn thấy Sơ Vân b.ị t.r.ó.i dưới gần xe, hắn đã bị đôi mắt ngây thơ mang theo sự s.ợ h.ã.i đó thu hút và quyết định c.h.i.ế.m lấy cô làm của riêng mình. 

““Có muốn tôi dẫn em đi không?” Hắn nhàn nhạt hỏi.

“Ừm ừm…” Sơ Vân không nói ra lời, chỉ có thể liều mạng gật đầu, hận không thể quỳ xuống mặt đất mà dập đầu với hắn.

“Vậy em có thể dùng cái gì để trao đổi đây?” Thiếu niên vẫn nhìn chằm chằm vào đôi mắt to của cô, hỏi.

Sơ Vân ngẩn ngơ, dùng cái gì để trao đổi đây?

À, đúng rồi, nếu người này có thể cứu cô ra ngoài thì nhất định cô sẽ nói ba mẹ cho hắn một số tiền lớn!

“Tôi không cần tiền.” dường như đã biết rõ suy nghĩ của cô, thiếu niên dùng giọng nói ôn hòa trả lời cô.

Sơ Vân nghe vậy lại ngơ ngẩn, cô mờ mịt nhìn đối phương, lắc đầu tỏ vẻ không biết phải trả lời thế nào.

Thiếu niên vươn tay từ từ xé băng dính trên miệng cô ra, băng dính rất chặt, hắn cẩn thận xé từng lớp một, dường như sợ băng dính sẽ làm tổn thương đến da thịt non mềm kia. Rốt cuộc băng dính cũng được xé ra hết, khuôn mặt của thiếu nữ chính thức lộ ra. Không ngoài dự đoán, đôi mắt sáng, hàm răng trắng tinh.

Tay phải của thiếu niên cũng không thu hồi lại mà thuận theo bản năng rời khỏi gáy của thiếu nữ, nhẹ nhàng v.u.ố.t v.e. Cô sợ đến phát khóc nhưng vẫn cố gắng kìm nén nước mắt, vì vậy đôi mắt to lại càng trở nên ướt át.”

Lục Tiến đưa Sơ Vân về căn cứ địa của mình, ép buộc cô phải tiếp nhận hắn, sự cường đạo, lạnh lùng của hắn khiến cô s.ợ h.ã.i và xa lánh hắn. Nhưng từ khi nghe được câu chuyện cuộc đời của Lục Tiến, cô đã dần có cái nhìn khác và mở rộng lòng với hắn. Có thể cô đã dần hiểu con người, tính cách, cuộc sống và sự chiếm hữu của hắn từ đâu mà ra. Lục Tiến cưng chiều cô bao nhiêu cũng không thấy đủ, hắn kiềm chế trước cô, hắn nhân nhượng cô, hắn cho cô thời gian dần dần thích ứng với cuộc sống có hắn. Hắn coi cô như sở hữu của riêng mình, đẹp đẽ, say mê biết mấy.

Trong một lần tình cờ, cô nhặt được một chiếc điện thoại di động và liên lạc với người nhà, nhưng không may đã bị Lục Tiến phát hiện. Hắn cho đó là sự phản bội, sự tức giận đã khiến hắn không còn kiềm chế được trước cô nữa. Những tưởng sau chuyện thân mật này, tình cảm của hai người sẽ có một bước tiến lớn thì cô lại được một cảnh sát cứu thoát. Khi ấy, cô đã mang thai. Đến lúc này cô mới biết, cô đã yêu Lục Tiến đến nỗi muốn sinh con cho hắn, bất chấp sự phản đối từ gia đình. Sau khi sinh xong, cô chưa kịp nhìn thấy mặt con thì đã bị mẹ cô mang cho gia đình khác nuôi. 

“Mỗi lần nghe thấy tiếng cười của trẻ con thì toàn thân cô lại co rút đau đớn vô cùng. Loại đau đớn này thật đáng sợ, đầu tiên là từng bộ phận đau đớn, sau đó lan tràn đến toàn thân, mỗi một bộ phận trên cơ thể đều kêu gào. Đau đớn rất xé ruột xé gan, đau đớn đến nỗi cả người cuộn tròn lại cũng không hết, không có cách nào giảm bớt được. Loại đau đớn này đến thuốc giảm đau của bác sĩ cũng vô dụng.

Cô nhỏ bảo với cô phải mở rộng trái tim ra mà nhìn thế giới bên ngoài, thậm chí hãy thử tiếp nhận sự theo đuổi của người khác. Cô cũng từng nghĩ đến, nhưng cô thật sự không có cách nào, không phải cô không muốn trở về như xưa, mà cô cũng bất lực.

Lồng ngực của cô hình như bắt đầu từ năm năm trước đã trờ nên trống rỗng.

Nhiều tình thương hơn nữa, nhiều sự che chở hơn nữa cũng không thể lấp đầy lỗ hổng này.

Làm sao bây giờ?

Ai có thể tới cứu cô không?

Sơ Vân…

Nửa đêm tỉnh lại từ cơn mộng, cô luôn bị tiếng nói quen thuộc lạnh lẽo bừng tỉnh, sau đó không có cách nào chìm vào giấc ngủ nữa. Tiếng gọi này dường như vọng ra từ khoảng không, xuyên thấu qua không khí vờn quanh, cả ngày lẫn đêm đều quanh quẩn bên tai cô, khiến cho cô có muốn quên cũng không quên được, muốn chạy trốn cũng chạy không thoát.

“Lục Tiến” chiếc gối truyền ra tiếng than khẽ.

“Lục Tiến à”

Cô ôm chặt lấy tấm chăn, cuộn mình vào, thì thào khẽ gọi.

Từng tiếng khóc ròng, đau xót không ngừng lại.”

Năm năm trôi qua, cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc thì một lần nữa Lục Tiến xuất hiện trước mặt Sơ Vân, mang cô trở về thế giới của hắn. Cuộc sống của cô rồi sẽ ra sao? Đứa trẻ năm nào liệu có được tìm thấy? Tiểu thuyết Có chạy đằng trời được đăng tải tại tieuthuyet.vn, đọc hoàn toàn miễn phí các bạn nhé!

 

MỜI BẠN XEM THÊM

Vụng trộm không thể giấu

Tag: Ngôn Tình

Review: 2023-12-29

Rung động thuở đầu đời khiến một cô bé con vụt trưởng thành. Từ năm 13 tuổi, cô đã hạ bút viết xuống hai giấc mơ lớn nhất của mình: Thứ nhất là đại học Nghi Hà, thứ hai là Đoàn Gia Hứa. Cô thích anh nhiều như vậy, thích đến nỗi mỗi món đồ anh tặng đều cất kỹ trong phòng. Thích đến nỗi không thể nhìn ai khác cả. Thích đến nỗi những cậu con trai cùng tuổi trong mắt cô đều trở nên ấu trĩ. Cô hiểu rõ lòng mình hơn ai hết. Nhưng tại sao mọi người cứ mãi coi cô là cô gái nhỏ chứ? Tại sao ngay cả anh, cũng chỉ coi cô như một đứa em gái, không hơn?

Mộng tình

Tag: Ngôn Tình

Review: 2023-12-29

Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ. Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết...

Thống đốc đại nhân, em xin anh !

Tag: Ngôn Tình

Review: 2023-12-29

Cửu Châu 18 tuổi, tính cách quật cường, thông minh sắc sảo. Cô là con gái út nhà họ Cửu. Vì chị gái Cửu Mạn Linh ham mê cờ bạc đã vay tiền nhà họ Lục mà cha mẹ cô nhẫn tâm đem cô gán nợ cho Lục lão gia làm vợ thứ 9 - người đáng tuổi ông của cô. Nhưng điều không ai ngờ tới là người kết hôn cùng cô không phải ông lão tuổi gần đất xa trời, mà là con trai út của ông, Thống Đốc quân Lục Nghị Phàm - kẻ đứng đầu và thâu tóm toàn bộ lực lượng quân đội liên quốc gia của nhiều nước. 

Cuộc đời cô rồi sẽ ra sao? Những điều cô gặp phải có ngược tâm đến mức người đọc phải rơi lệ? Truyện được đăng tải tại tieuthuyet.vn, mời bạn đọc cùng theo dõi!...

Ai sợ ai

Tag: Ngôn Tình Truyện Vui

Review: 2023-12-29

Một câu chuyện ngọt ngào giữa một nhiếp ảnh và một tiểu minh tinh sắp nổi. Ân Dao từng có một tình yêu với thanh mai trúc mã nhiều năm cho đến khi anh ta phải quay về cưới vợ do gia đình liên hôn. Ân Dao sau cú sốc đó có hơi buông thả cuộc sống riêng tư. Cô thích kết bạn với các em trai xinh xắn, nhưng cũng không có hứng thú đặc biệt gì, thỉnh thoảng còn tiện tay giúp đỡ. Cũng vì quãng thời gian “hoang đường” này mà cô gặp được Tiêu Việt – anh chàng diễn viên nhỏ hơn hai tuổi hơi lạnh lùng ít nói nhưng có khuôn mặt và thân hình đẹp vừa mắt nhiếp ảnh gia.

Võ luyện đỉnh phong

Tag: Tiên Hiệp

Review: 2024-01-02

Câu chuyện xoay quanh nhân vật Dương Khai, anh là một tiểu công tử của nhà Dương Gia ở khu Trung Đô. Đây là một trong những gia tộc lớn nhất khu vực Trung Đô nhưng lại có nghĩa tình nhạt nhẽo, đấu đá cực kỳ tàn khốc. Về tính cách nhân vật, Dương Khai khá có ý chí, nghị lực kiên cường, bất khuất, là một trong những kiểu nhân vật vừa có nghị lực vừa có mưu trí.