Tôi xuyên vào tiểu thuyết trở thành nhân vật ngoại tuyến

Tôi xuyên vào tiểu thuyết trở thành nhân vật ngoại tuyến

Tác giả: Im anh

Thể loại: Tiểu Thuyết Xuyên Không Nữ phụ

Độ dài: 0 chương

Tình trạng: Đang cập nhật

Review: 2025-09-18

👉 Đọc truyện Tôi xuyên vào tiểu thuyết trở thành nhân vật ngoại tuyến tại đây

chương 1: Cái quái gì đang diễn ra thế này?? 

 

Ở thế gian này cái gì cũng có thể xảy ra và việc xuyên vào một quyển sách kì lạ cũng vậy. Liệu lời chúc phúc của thần gửi đến thế gian này sẽ mang đến tương lai tốt đẹp hay bất hạnh tận cùng đây? 

''Tất cả các người đều phải chết...''

Đó là những lời cuối cùng Elysia có thể nghe thấy trước khi thiếp đi. Cô mở mắt trong một cơn choáng váng. Không gian xung quanh mờ mờ không rõ sáng tối, vài tia sáng yếu ớt từ khe lá nơi rừng già rũ xuống trải dài trên nền đất. Cô chật vật ngồi dậy, đôi mắt cảnh giác quét quanh nơi hoang vu. Một cơn đau đầu lại nhói lên khiến cô lắc đầu xua đi liên tục, cố nhớ lại chuyện vừa xảy ra.. 

Trong trí nhớ man mác của Ely là ban nãy cô vẫn còn đang ngồi ở thư viện tra khảo tài liệu, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở nơi rừng già này. Không lẽ bản thân mộng du đến nỗi đi lang bang sao? Đôi chân mềm nhũn cố đứng dậy gần như không còn sức, cô vội bám lấy thân cây sần sùi bên cạnh để giữ thăng bằng. Bản thân còn chưa kịp định hình xem mình đang nơi nao thì mùi thịt nướng thơm lừng bỗng len lỏi trong gió ngang qua khơi dậy cái bụng rỗng kêu 'ục ục' thay cho lời thúc giục vô hình quyến rũ bước chân cô. 

Lần theo mùi hương băng qua cánh rừng, sau đám cây rậm rạp cô mới nhìn thấy rõ ánh trăng đang soi chiếu bóng hình trên mặt nước hồ trong vắt, tiếng lá xào xạc theo gió thổi nơi trời đêm, đôi lúc kèm theo vài tiếng sói hú vang xa nơi đỉnh đồi, không khỏi khiến người đi rừng rùng mình trong phút chốc. 

Đi mãi, cuối cùng Ely cũng bắt gặp một ngôi nhà gỗ đơn độc giữa rừng già, ống khói còn nghi ngút tỏa hơi ấm lấp lánh dưới ánh trăng. Cô rón rén bước đến, gõ nhẹ lên cánh cửa gỗ:

 ''Cộc cộc'' 

Hai phút trôi qua. Không có ai mở cửa. Rõ ràng ban nãy còn nghe tiếng nói bên trong, bây giờ bỗng im bặt đến lạ lùng. Cô do dự một lát, rồi gõ thêm lần nữa.. 

Sự im lặng kéo dài, Ely đảo mắt nhìn quanh, ánh trăng mờ hắt xuống sân vườn trong khuôn nhà. Chợt, ánh mắt cô khựng lại. Dưới chân là vết máu khô trên nền đất, màu đỏ thẫm kéo dài ngoằn ngoèo như con rắn dẫn thẳng đến phía sau của ngôi nhà.

Cổ họng cô nghẹn ứ, nuốt khan một ngụm nước bọt, một ý nghĩ đáng sợ chợt vụt ngang tâm trí: ''Trời ạ.. chẳng lẽ đây là nhà của sát nhân trong rừng sao?'' 

Bản năng thôi thúc Ely chỉ muốn quay gót rón rén rời khỏi nơi này. Nhưng đúng lúc ấy, một tiếng 'Choang!' âm thanh sắc nhọn vang lên như có thứ gì đó vừa rơi xuống nền nhà. Tiếp theo đó là tiếng hét thất thanh của một đứa trẻ vọng ra từ bên trong. 

Cô quay ngoắt lại, hít sâu một hơi. Biết rõ bản thân vốn không phải người dũng cảm gì, thậm chí có thể nói là ham sống sợ chết nhưng tiếng hét khi nãy cứ văng vẳng bên tai, ép cô không thể giả vờ như chưa từng nghe thấy. Tim đập thình thịch, bàn tay lạnh toát, cô vẫn buộc mình phải bước tới.

Ngay cạnh lu nước dưới mái hiên có một cây xẻng cũ. Cô chộp lấy, cánh tay run rẩy nhưng vẫn nắm thật chặt. Hít một hơi thật sâu, cô dồn hết sức nện mạnh. Ổ khóa bung ra, cánh cửa bật mở, vang lên một tiếng “rầm” chát chúa như tiếng thét xé toạc màn đêm.

Ely lao vào, cây xẻng giơ cao trên đầu, sẵn sàng quật cho tên sát nhân một cú chí mạng. Nhưng trước mắt cô...

Không phải cảnh tượng máu me kinh khủng như đã tưởng tượng. 

Trong căn phòng nhỏ hẹp, ánh sáng đèn cầy chập chờn phản chiếu trên vách gỗ cũ kỹ. Trên sàn, một bé gái tóc bím đang vội vã nhặt từng cây đèn cầy đổ vương vãi. Một bé trai chừng tám tuổi ôm chặt cánh tay, gương mặt nhăn nhó nhưng mắt vẫn tỉnh bơ. Còn trên chiếc giường cũ, một người đàn ông máu me đầy người đang nằm đó, thở nặng nhọc, bên cạnh là một bé gái lớn hơn đang run rẩy quấn băng, tay vụng về đến mức băng vải chằng chịt chẳng khác gì cái kén.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Ely, kẻ xông vào như một cơn gió dữ, tay cầm xẻng mặt mày căng thẳng.

Cô vội lắp bắp, mặt nóng bừng: "À... mấy đứa... không sao chứ? Tiếng hét lúc nãy... là sao?"

Thằng bé tám tuổi tỉnh queo đáp, giọng đều đều: "Em bị sáp đèn cầy đổ trúng."

Ely: "..."

Một lời giải thích đơn giản đến mức cô muốn độn thổ.

Cô bé lớn nhất siết chặt cuộn băng trong tay, ánh mắt đề phòng nhìn chằm chằm Ely:

"Chị là ai?"

Ely chột dạ, vội thả cây xẻng xuống, đá sang một bên, gượng cười đến méo xệch:

"Chị... chị xin tí nước..."

Tiếng rên khẽ từ giường vang lên, cắt ngang không khí căng thẳng. Người đàn ông máu me đầy người khẽ cử động, hơi thở nặng nề như xé cổ họng. Bọn trẻ lập tức xoay sang anh ta, cuống quýt lấy thêm nước và giẻ lau, cố gắng băng bó tiếp. 

Không ai quan tâm đến sự hiện diện của cô nữa vì cứu người là quan trọng nhất. Ely đứng gần đó quan sát, lòng dấy lên chút bồn chồn. Trên sàn là cả đống vải vóc, thuốc men, nước vương vãi khắp nơi. Rõ ràng người đàn ông này bị thương rất nặng, nhưng bọn trẻ không biết sơ cứu, chỉ quấn băng đại khái, máu vẫn rịn qua từng lớp vải trắng.

Có lẽ... cô nên giúp. 

Cô bước chậm lại gần giường, hai tay đưa ra như để trấn an bọn trẻ: "Chị biết sơ cứu. Để chị giúp cho."

Ba đứa nhỏ thoáng nhìn nhau. Cô bé lớn nhất vẫn còn cảnh giác, đôi mắt màu xám lấp lánh dưới ánh nến, nhưng khi thấy người đàn ông trên giường nhăn mặt vì đau đớn, cô bé đành cắn môi, lùi lại nhường chỗ.

Ely vội kéo chiếc ghế gỗ cũ lại gần giường, quan sát vết thương. Máu thấm đẫm cả tấm chăn, trên cánh tay và vai có mấy vết rạch sâu như như thú dữ tấn công. Mất máu khá nhiều.

"Có nước sạch không? Khăn nữa."cô quay sang hỏi, giọng dứt khoát hơn hẳn.

Thằng bé tám tuổi chạy đi lấy nước, bé gái nhỏ lăng xăng mang cả đống khăn ra. Cô bé lớn nhất vẫn đứng sát giường, nhìn chăm chăm vào mọi động tác của Ely, như muốn chắc chắn cô không làm gì nguy hiểm cho người bệnh. 

Elle rửa tay sơ qua, rồi bắt đầu lau sạch máu quanh vết thương. Cô cố giữ động tác vững vàng, nhớ lại những bài thực hành sơ cứu được học ở bệnh viện của mẹ, bây giờ thật hữu ích. Lau sạch xong, cô xé mấy miếng vải thành băng dài, buộc chặt quanh vai người đàn ông, động tác gọn gàng hơn hẳn so với đống băng quấn loạn của bọn trẻ trước đó.

Mùi máu tanh và thuốc sát trùng tràn ngập căn phòng nhỏ. Ngọn nến lay lắt soi rõ gương mặt xanh xao của người đàn ông, đôi lông mày anh ta nhíu chặt lại, nhưng đã không còn quá nhiều nữa.

"Ổn rồi. Cầm máu trước đã, cần nghỉ ngơi và thay băng thường xuyên." Ely khẽ thở phào.

Bọn trẻ vẫn nhìn cô như nhìn người từ hành tinh khác. Cô bé lớn chần chừ một lúc mới hỏi:

"Chị... chị là ai vậy?"

Ely khựng lại một thoáng, rồi mỉm cười: “À… chị bị lạc trong rừng, may mà gặp được nhà của bọn em. Các em có thể cho chị nghỉ tạm một đêm được không?”

Lũ trẻ nhìn nhau, ánh mắt vừa sợ sệt vừa tò mò. Cô bé lớn nhất lí nhí đáp thay: “Dạ… trông chị hơi lạ nhưng không phải người xấu… được thôi ạ.”

Hơi lạ á??

Không khí trong phòng khẽ dịu xuống. Lúc này Ely mới chợt nhận ra ánh mắt khác thường của bọn nhỏ đang dán chặt lên... trang phục của mình. Cô cúi xuống, khẽ nhíu mày điểm lại tư trang: Áo hoodie có đính gấu trúc, quần jean cùng đôi giày thể thao, thứ trang phục hoàn toàn bình thường nhưng quay sang nhìn đồ của bọn trẻ được sử dụng vải lanh thô sơ, màu nâu nhạt dáng áo rộng thùng thình được buộc ngang hông bằng sợi dây gai. Váy con gái xòe nhẹ, tà đã sờn và lem đất, còn cậu nhóc thì quần lửng tới gối, áo tay dài xộc xệch. Kiểu dáng của bọn nhỏ mặc rất ít khi thấy trên thị trường. 

Chẳng lẽ trong rừng này còn có bộ tộc nào vẫn giữ truyền thống ăn mặc thế này sao? Elle thầm nghĩ, trong lòng dấy lên một nỗi nghi hoặc mơ hồ. 

Thằng bé tám tuổi, từ nãy đến giờ nó cứ bám lấy con gấu vải trên áo cô, nó mở to mắt nhìn món đồ như vừa phát hiện báu vật. Có lẽ trong mắt nó, đó là thứ ngộ nghĩnh. Thấy nó thích quá, Elle bật cười, tháo con gấu nhỏ bằng bông ra đưa luôn cho thằng bé. Nó ngơ ngác một thoáng, rồi ôm chặt như sợ người khác giật mất.

Trong lúc cô phụ giúp dọn dẹp đống đồ sơ cứu, cô bé lớn nhất mới nhỏ giọng kể lại sự tình: người đàn ông đang bất tỉnh kia vốn ngã gục ngay trước cửa nhà. Ba chị em hoảng sợ nhưng vẫn kéo anh ta vào cứu chữa. Khi nghe tiếng gõ cửa ban nãy của cô, chúng nghĩ là kẻ xấu tìm đến nên mới khóa chặt cửa, không dám lên tiếng.

Dần dần, Elle cũng biết được tên của ba đứa nhỏ: cô chị cả Aili mới mười ba nhưng ánh mắt đã chín chắn hơn tuổi nhiều; bé gái nhỏ Layla chỉ tầm năm tuổi với mái tóc vàng xù rối; còn thằng bé tám tuổi là Alac mặt nó lúc nào cũng tỉnh bơ như chẳng gì khiến nó sợ hãi được.

Theo lời Aili, cha của bọn nhỏ vốn hay đi buôn hàng tận thị trấn. Nên nhà chỉ có ba chị em tự lo liệu cho đến khi ông quay trở lại. 

Khi trời sụp tối, Aili dẫn Ely đến căn phòng nhỏ sát bên gian bếp, đưa tay mở cánh cửa gỗ phát ra tiếng kẽo kẹt.

"Nhà em chỉ có giường thô, mong chị đừng chê." Aili nói, giọng nhỏ như gió thoảng.

Sau khi Aili rời khỏi, căn phòng nhỏ chìm vào yên tĩnh. Ánh đèn dầu lấp lánh trên mặt bàn gỗ, đổ cái bóng dài của Ely xuống nền nhà. Cô ngồi bất động một lúc, đầu óc rối như tơ vò.

Chuyện vì sao mình lại xuất hiện giữa cánh rừng này vẫn như tấm màn bí ẩn chưa ai vén lên. Ely định ngả lưng nghỉ một lát, trong đầu mông lung tính xem ngày mai phải tìm cách bắt xe về thành phố thế nào. Nhưng ngay lúc ấy, ánh mắt cô chợt dừng lại nơi dãy bàn kê sát vách. 

Trên mặt bàn bày lộn xộn vài mảnh báo đã ố vàng, một cuốn lịch mỏng và khối gỗ đồ chơi thủ công trông giống chiếc máy xoay hơi nước. Thoáng nhìn, Ely chợt liên tưởng đến những món đồ cổ bác Luck từng cho cô xem vào tuần trước. Bác vốn say mê sưu tầm, mỗi món đều gắn liền với một câu chuyện riêng. Nhớ đến điều đó, Ely cũng thấy thích thú, bèn đứng dậy lại gần xem thử.

Cô thử xoay khối gỗ, quan sát cơ chế hoạt động đơn giản mà tinh xảo. Ánh mắt lướt sang cuốn lịch cũ, giấy ngả vàng, nét chữ lạ lẫm, cách tính ngày tháng hoàn toàn khác thời đại của cô.

"Lẽ nào ở đây cũng có người yêu thích sưu tầm đồ cổ sao?" Ely thoáng nghĩ, bụng còn định hôm nào giới thiệu bác Luck tới gặp cao nhân nhà này bàn luận đồ cổ.

Cầm thử một tờ báo đặt bên cạnh, cô lại càng ngạc nhiên hơn. Tin tức in trên đó toàn nhắc đến những địa danh xa lạ, phong cách chữ viết cổ quái. Trong đầu cô như thấp thoáng từng thấy qua đâu đó, nhưng chưa kịp nhớ ra thì lại bỏ qua. Tìm được mấy thứ đồ hay ho thế này, Ely liền muốn ra ngoài tìm Aili mượn điện thoại, gọi cho bác Luck sáng mai tới đón mình, sẵn xem thử. 

Bên ngoài hành lang vắng, ánh đèn dầu leo lét hắt quanh nhà tạo thành những vệt sáng mờ.

Aili ôm một chồng quần áo gấp gọn mang sang phòng cho Ely. Vừa thấy Ely bước ra, cô bé hơi giật mình. 

Đang đóng cửa, cô nhìn thấy Aili liền mỉm cười thân thiện, giơ tay chào như thể gặp người quen:

“Chị định tìm em đây.”

Aili bẽn lẽn đưa quần áo cho cô, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Em… em mang đồ của mẹ cho chị thay, để ngủ thoải mái hơn.” 

Cô vui vẻ nhận lấy, mắt lại đảo quanh hành lang, lắng nghe tiếng gió rít khe khẽ qua khe cửa: “Bọn nhỏ ngủ rồi à?”

Aili gật đầu. Ely gấp gáp nói tiếp: “Vậy cho chị mượn điện thoại nhé, chị gọi cho người nhà báo tin một chút, không thì họ lo chết mất.”

Aili ngơ ngác: “Điện gì cơ ạ?”

Ely khựng lại, tưởng mình nói không rõ, bèn đưa tay lên tai làm động tác giả bộ nghe điện thoại: “Điện thoại đó! Alo alo, chim sẻ gọi đại bàng!”

Aili tròn mắt nhìn chị gái xa lạ, thoáng rụt lùi nửa bước, lẩm bẩm: “Chị… bị sốt ạ?”

Ely thở dài, nén sự bực bội, tự nhủ chắc cô bé còn nhỏ chưa xài điện thoại bao giờ. Cô kiên nhẫn hỏi lại: “Không có điện thoại thì bình thường em liên lạc với cha mẹ bằng gì?”

“Dạ… thư.”

Trong giây lát Ely tưởng mình nghe nhầm. Thư? Ở thời buổi này mà vẫn dùng thư? Cô gật gù miễn cưỡng, rồi rút trong túi ra một mảnh giấy cùng cây bút, kê vội lên tường gỗ, nói nửa đùa nửa thật:

“Được rồi, em cho chị địa chỉ đi. Mai chị ra khỏi rừng, mượn điện thoại nhà khác cũng được. Nhà mình ở đâu nào?”

Trong số các câu hỏi cuối cùng Aili cũng hiểu được một câu, cô bé ngập ngừng, cố nghĩ cách diễn đạt cho dễ hiểu nhất:

“Rừng Varlo, thủ đô Marget, vương quốc Warren ạ.”

Ngòi bút trên tay Ely đang cặm cụi viết. Bỗng khựng lại, nhận ra có gì đó sai sai. Trong đầu cô vang lên một khoảng trống lạ lẫm.. chiếc nắp bút rớt xuống sàn như kéo tâm trí cô đi một vòng trí nhớ trở về.

Cái tên này… không phải chỉ vừa thấy đâu đó thôi sao?

Cô quay quắc sang nhìn Aili, lắp bắp, hơi thở dồn dập: "Warren á?? Thế thủ tướng, à không, vua ở đây là ai?"

"Rigo Ir Van." cô bé tròn mắt, đáp gọn. Ai ở vương quốc mà không biết thủ đô Warren chứ. 

Trong khoảnh khắc, Ely như mất thăng bằng. Tờ giấy trên tay Ely cuối cùng cũng rơi xuống. Những địa danh, cái tên, tất cả trùng khớp từng chữ với quyển tiểu thuyết mà cô mới đọc trong thư viện.

Không khí hành lang bỗng trở nên ngột ngạt. Ngọn đèn dầu trên vách khẽ lay, ánh sáng run rẩy phủ lên gương mặt Aili, khiến nó vừa quen vừa xa lạ. Ely ôm lấy thái dương, tim đập thình thịch, ý nghĩ dồn dập cuộn xoáy:

Chuyện mình tỉnh dậy giữa rừng… chẳng lẽ không phải chỉ là một cơn mơ? 

“Cái… quái gì… đang diễn ra thế này?”

 

Cổ họng khô khốc, Ely chỉ kịp thốt lên vài tiếng run rẩy. Mắt mờ đi, thân thể loạng choạng rồi ngất xỉu tại chỗ.

👉 Bạn có thể đọc toàn bộ truyện Tôi xuyên vào tiểu thuyết trở thành nhân vật ngoại tuyến tại website Tiểu Thuyết.

MỜI BẠN XEM THÊM

Cuộc Tình Công Sở

Tag: Tình cảm Drama

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Cánh Cửa Song Song

Tag: Xuyên Không

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Sự cám dỗ cuối cùng

Tag: Tiểu Thuyết Hiện Đại Ngôn Tình Ngược

Review: 2025-09-11

Lấy bối cảnh giới giải trí quen thuộc trong truyện ngôn tình nhưng tình yêu của họ không bắt đầu trong vòng quay đáng sợ của những ngôi sao nổi tiếng. Họ gặp và quen biết nhau đã từ nhiều năm trước, khi hai người vẫn chỉ là những đứa trẻ. Tình yêu của họ không phải chỉ là một đường thẳng đi mãi mãi mà nó là những đoạn ngắn được gắn ghép với nhau. Đan xen qua nhiều năm, nhiều lần xa cách, đến khi trưởng thành rồi, họ mới có thể yêu nhau. Trịnh Vĩ sinh ra trong một gia đình quân đội, được giáo dục nghiêm khắc. Nhưng ngờ đâu, chính sự gia giáo của gia đình anh đã ngăn cách tình yêu của họ. Gia đình anh không chấp nhận một cô gái làm diễn viên, có những mối quan hệ rắc rối trong giới giải trí. Lúc này, Giản Nhu cũng phát hiện ra bí mật về cái chết của ba mình năm đó có liên quan đên gia đình anh. Vậy là, từ hiểu lần này tới hiểu lầm khác, ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp, họ đã không thể đến được với nhau, hình thành một bức tường ngăn cách vô hình. Và rồi, năm năm sau, họ gặp lại, những con người trưởng thành sẽ yêu nhau theo cách nào?

Bí Mật Bên Giếng Đá

Tag: Gia Đình Kinh Dị

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

HỒ SƠ BÓNG TỐI

Tag: Kinh Dị

Review: 2025-09-10

 

  • Khởi đầu bí ẩn:

    • Thanh Tâm nhận được vụ án đầu tiên: một phụ nữ bị giết trong nhà, cơ thể xếp theo hình dạng kỳ lạ, mắt mở trừng trừng.

    • Không dấu vết, không động cơ, khiến cảnh sát rối trí.

  • Những vụ án nối tiếp:

    • Các nạn nhân đều có tội lỗi bí mật hoặc sợ hãi không thể đối mặt.

    • Cách giết người kỳ dị liên quan đến biểu tượng kỳ quái trên tường, mùi khét, và tiếng thở của nạn nhân trước khi chết.

  • Điều tra nguy hiểm:

    • Thanh Tâm và Linh lần theo manh mối, phát hiện thị trấn có một lịch sử u tối, từng xảy ra các nghi lễ tôn giáo bị cấm và tang lễ kỳ quái.

    • Họ nhận ra hung thủ “không phải người bình thường”: có thể là linh hồn chưa siêu thoát hoặc một kẻ giết người bệnh hoạn lấy cảm hứng từ bóng ma.

  • Cao trào:

    • Thanh Tâm đối mặt trực tiếp hung thủ/linh hồn tại ngôi nhà hoang ven hồ, nơi từng xảy ra vụ án mạng đầu tiên cách đây nhiều năm.

    • Cảnh sát phải giải mã những biểu tượng kinh dị trên tường, tránh bẫy tinh vi, và đối diện những ảo giác ma quái.

  • Hồi kết:

    • Hung thủ bị lật tẩy, nhưng không hoàn toàn bình thường: Thanh Tâm phát hiện một bí mật kinh hoàng về mối liên hệ giữa các nạn nhân và chính hung thủ.

    • Linh hồn còn sót lại hay kẻ bệnh hoạn vẫn chưa bị loại bỏ hoàn toàn, mở ra khả năng cho phần tiếp theo.

 

Bóng Ma Sau Cánh Cửa

Tag: Trinh Thám Kinh Dị

Review: 2025-09-10

Nhật Ký Bàn Cuối

Tag: Tiểu Thuyết Tâm Linh

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Ký Ức Không Trọn Vẹn

Tag: Ngôn Tình Tình cảm

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Phong Ấn Nguyên Thủy

Tag: Tiểu Thuyết

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Người Ở Cuối Ngõ

Tag: Tiểu Thuyết Ngôn Tình Tình cảm Ngược nhẹ Tâm lý Thanh Mai Trúc Mã

Review: 2025-09-13

.

Giấc Mơ Trên Đôi Chân Trần

Tag: Gia Đình

Review: 2025-09-17

 

 
 
 
 

Một vạn lần rung động

Tag: Ngôn Tình Sủng Đô Thị

Review: 2025-09-15

Truyện Một Vạn Lần Rung Động – Đổng Thất là một truyện mới cập nhật của tác giả Đổng Thất sáng tác thuộc thể loại Ngôn tình, Đô thị, Ngọt Sủng, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Bóng Lưng Trên Đường Đêm

Tag: Gia Đình Tình cảm

Review: 2025-09-17

 

 
 
 
 

Ký Ức Trên Trang Giấy Vụn

Tag: Gia Đình Tiểu Thuyết

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Anh chàng quê mùa thâm tình

Tag: Hài hước Hiện Đại Sủng Ngôn Tình

Review: 2025-09-15

Một người con gái vô tâm đến lạnh lùng đã đối xử với anh một cách tàn nhẫn, anh chỉ vì muốn cứu cô mà có thể hi sinh cả tính mạng của mình vậy mà đổi lại anh nhận được một cú đấm từ cô...

Mặc dù bị cô đối xử như vậy nhưng anh vẫn hết lần này đến lần khác ra sức bảo vệ cô, vì anh chính là một Anh Chàng Nhà Quê Thâm Tình.

Cô lúc nào cũng chọc tức anh, hại anh cuối cùng lại tự hại mình! Tuy vậy người lại chọc anh cười duy nhất cũng chỉ chính là cô gái đó. Cùng đón đọc truyện để biết kết thúc như thế nào nhé!!!

Truyện demo test

Tag: Trinh Thám

Review: 2025-09-15

Truyện demo test

Khi nào Phất Kim Hương lại nở?

Tag: Xuyên Không Cổ Đại Cung Đấu Nữ cường SE Ngôn Tình Ngược

Review: 2025-09-18

 

Minh Nguyệt - một nữ sinh khoa Sử xuất sắc của thế kỷ 21 - bất ngờ xuyên không về thời nhà Đinh, hóa thân vào công chúa Phất Kim đúng ngày nàng xuất giá cho Phiên vương Ngô Nhật Khánh. Người chồng mới cưới ấy không ai khác chính là kẻ bị sử sách phán xét là phản tặc, kẻ mưu mô xảo quyệt, từng cấu kết Chiêm Thành, từng nhẫn tâm xẻo má vợ nơi cửa biển, và chết trong thảm bại ô nhục.

Giữa ngã rẽ định mệnh, Minh Nguyệt - nay mang thân phận Phất Kim - buộc phải bước vào một cuộc hôn nhân đầy hiểm họa, nơi mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt đều ẩn giấu mưu đồ chính trị. Liệu nàng sẽ cam chịu số phận bi thảm được ghi sẵn trong sử sách, hay dùng trí tuệ và bản lĩnh của mình để xoay chuyển càn khôn, viết lại một kết cục khác cho chính mình và cho cả triều đại?

Một hành trình đầy âm mưu cung đấu, tình cảm ngang trái và những bí mật lịch sử chờ được hé mở…

Tấm Ảnh Tốt Nghiệp

Tag: Kinh Dị Tiểu Thuyết

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Anne tóc đỏ dưới chái nhà xanh

Tag: Tiểu Thuyết

Review: 2025-09-16

Anne tóc đỏ dưới chái nhà xanh” (tên gốc Anne of Green Gables) là một tiểu thuyết kinh điển của Lucy Maud Montgomery, xuất bản lần đầu năm 1908. Đây là tập đầu tiên trong loạt truyện về nhân vật Anne Shirley, cô bé mồ côi có mái tóc đỏ, tính cách mơ mộng, giàu trí tưởng tượng và cực kỳ lạc quan.

Người Gửi Thư Vô Hình

Tag: Kinh Dị Tiểu Thuyết

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Trò Chơi Con Rối

Tag: Tiểu Thuyết Kinh Dị

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Khu Nội Trú Tử Thần

Tag: Tiểu Thuyết Kinh Dị

Review: 2025-09-17

 

 

Bí Ẩn Di Vật – Xuyên Không Ngược Dòng Lịch Sử

Tag: Xuyên Không Thế Giới Thứ Ba Cổ Đại

Review: 2025-09-17

 

 
 
 

Rừng Na-Uy

Tag: Tiểu Thuyết

Review: 2025-09-18

Một cuốn tiểu thuyết kỳ diệu có âm hưởng hướng đạo và tự nguyện. Nhân vật chính yêu người yêu của người bạn thân nhất thời niên thiếu đã tự sát của mình. Nhưng một thời gian sau,anh chàng cũng phải lòng một nữ sinh ở khoa mình… Tuyệt đối nên đọc.

Truyện
Đề Cử
×