Yêu không chậm trễ

Yêu không chậm trễ

Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên

Tag: Truyện Vui

Độ dài: 72 chương

Tình trạng: Đã hoàn thành

Review: 2023-12-29

Yêu không chậm trễ là một bộ truyện sủng ngọt, nam chính phú soái, nữ chính xinh xắn mạnh mẽ. Dù là mô típ quen thuộc nhưng truyện sẽ làm vừa lòng những độc giả chỉ thích ấm áp ngọt ngào. Đúng chất thư giản, không phải suy nghĩ, không cần động não cũng chẳng bức bối vì ngược tâm.

“Cô vợ” nuôi từ bé

Lục Tinh – nữ chính trong câu chuyện yêu không chậm trễ. Cô là một cô bé mồ côi cha mẹ, sống cơ cực cùng bà ở một thị trấn nhỏ. Một ngày nọ, cơ duyên đưa đến, Phó Cảnh Sâm và Lục Tinh quen biết nhau khi anh cùng em gái về thị trấn của cô nghỉ dưỡng. Khi đó cô mới 5 tuổi, còn anh 10 tuổi. Anh đến và sống đối diện nhà Lục Tinh. Sau khi bà của Lục Tinh mất, vì thương cô bé bơ vơ Phó gia nhận nuôi cô. Từ đó 3 người họ lớn lên cùng nhau. Những năm tháng thanh xuân của cô đều có hình bóng Phó Cảnh Sâm, từ sợ anh rồi dần dần ỷ lại vào anh và cuối cùng là thích anh.

Cũng giống như rất nhiều câu chuyện hào môn khác, khi mẹ của Phó Cảnh Sâm phát hiện những dấu hiệu từ cả hai phía, bà đã tìm mọi cách chia rẽ uyên ương. Nhưng có điều bà không ngờ, con trai bà – Phó Cảnh Sâm đã nhanh hơn một bước. Anh sắp xếp đưa cô ra nước ngoài du học không một lý do, trường cũng là do anh chọn.

Với thái độ dứt khoát của anh đã khiến cô nghĩ rằng, những điều trước kia cô từng hy vọng, có lẽ chỉ là ảo tưởng. Cô đâu biết rằng, ngay lần gặp đầu tiên cô đã trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc sống của Phó Cảnh Sâm.

Tám năm sau khi cô quay trở về, cô đã dùng thái độ lạnh lùng nhất để đối mặt với anh. Phó Cảnh Sâm lại không quá bất ngờ trước cách hành xử của Lục Tinh. Không sao, anh chỉ cần cô trở về, những thứ khác đều không quan trọng.

Chuỗi ngày dành cho em

Anh bắt đầu công việc chinh phục “người vợ” anh nuôi từ bé. Anh từng chút từng chút một, hết vô tình rồi lại ngẫu nhiên, cứ như vậy mà tiến tới gần cô, kéo cô về lại bên mình. Lưỡng tình tương duyệt nên hai người nhanh chóng ở bên nhau.

–Lần thứ ba đổ chuông, cô đành phải ấn nút nghe máy.

Đầu dây bên kia Phó Cảnh Sâm hỏi cô: “Vì sao không nghe?” Ngữ điệu mang theo nhàn nhạt uy hiếp.

“Tôi… vừa rồi không nghe thấy.”Lục Tinh đáp bừa, trong lòng thì lẩm bẩm \’Mấy ngày vừa rồi không trả lời tin nhắn của anh, bởi vì sợ không giữ được con tim mình…\’

“Em quay lại đằng sau đi.” Anh nói ra một câu rồi trực tiếp ngắt điện thoại.

Lục Tinh ngơ ngác, sững sờ xoay người, Phó Cảnh Sâm mặc áo khoác màu đen đang đứng ở cửa ra vào nhìn cô, anh nhét di động túi áo khoác, đôi chân thon dài nhanh chóng đi về phía cô. Mãi cho đến khi hình dáng anh tuấn kia bước đến trước mắt cô, cô mới hồi phục tinh thần, ấp úng: “Tại sao anh ở đây?”

“Tại sao không nghe?” Anh chờ ở đại sảnh dưới tầng, thấy cô vội vội vàng vàng bước đi. Nhớ lại những tin nhắn không được hồi đáp kia, anh đứng phía sau gọi cho cô, quả thật cô không thèm nghe máy.

Lục Tinh bị ánh mắt tinh anh quét toàn thân, cô chột dạ, chắc chắn anh biết rõ là cô cố ý không nghe. Cô nghiêng mặt sang hướng khác, từ chối trả lời.

Phó Cảnh Sâm thấy vẻ lúng túng của cô, khẽ nở nụ cười: “Vì sao tôi không thể ở đây?”

Lục Tinh có hơi bực mình, thì thầm: “Làm sao mà biết chứ!”

Phó Cảnh Sâm quay đầu về hướng bãi đỗ xe ở tầng hầm: “Đi thôi, tôi đưa em về.”

Lục Tinh nhìn theo tầm mắt anh, chiếc xe màu đen sáng choang đang đỗ ở ven đường. Cô nghĩ một chút rồi gật đầu. Người đàn ông tên Phó Cảnh Sâm này mắc chứng ‘ép buộc’ nghiêm trọng. Từ nhỏ cô đã biết từ chối anh đều vô dụng. Không làm theo lời anh e rằng sẽ bị anh lôi lên xe thôi!

Phó Cảnh Sâm mở cửa ghế phụ ra hiệu cô lên xe, tài xế đã chủ động rời khỏi ghế lái. Lục Tinh nhấc chân tiến vào.

Rầm một tiếng, cửa xe đóng lại, cô thấy anh nói gì đó với tài xế, tài xế gật đầu nhận lệnh.

Anh không hỏi cô đi đâu. Lục Tinh vẫn nghĩ anh sẽ đưa cô về nhà. Một lúc sau cô mới phát giác hình như không phải đường về nhà cô, nhưng cô không chắc chắn lắm, dù gì đã nhiều năm xa quê. Cô lên tiếng hỏi: “Đây đâu phải đường về nhà tôi?”–

Mặc dù mẹ Phó Cảnh Sâm phản đối anh cưới Lục Tinh, nhưng tuyệt nhiên lúc này bà cũng chẳng làm gì được.

Tiếp theo sau đó chính là chuỗi ngày “yêu không chậm trễ”. Những chuỗi ngày này họ sẽ vượt qua như thế nào khi có sự xuất hiện của tiểu tam, có thị phi, có sự ngăn trở của trưởng bối? Mời bạn tìm đọc tại tieuthuyet.vn!

 

 

 

MỜI BẠN XEM THÊM

Tiểu Lang Quân Như Ý

Tag: Ngôn Tình Xuyên Không Hài hước Cổ Đại

Review: 2025-07-02

 

Bạn đang thưởng thức Tiểu Lang Quân Như Ý của tác giả Vinh Tiểu Vinh – một tuyệt phẩm thuộc thể loại ngôn tình, xuyên không, hài hước, cổ đại, khác đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

  Tác giả: Vinh Tiểu VinhThể loại: Xuyên Không, Hài HướcGiới thiệu:Hắn có hai bằng

thạc sĩ ở thế kỷ 21, thế nhưng chỉ ngủ một giấc đã xuyên không.Không có nhẫn

không gian, chẳng có hệ thống, ông lão râu bạc trắng cũng không có luôn, ngay cả

ký ức liên quan đến thế giới này đều không có..Thiên lão tặc, không có quà tân

thủ thì thôi đi, đến chuyện mình là ai cũng không rõ, thế này lão bảo ta đây

chơi thế nào hả?Trong lúc bụng thì đói khát, tâm trạng lại phiền muộn cực độ,

Đường Ninh không nhịn được ngẩng đầu lên giơ ngón tay giữa: "Tặc..."Đột nhiên,

một vật tròn tròn bay tới, đập trúng giữa trán.Hắn ôm chặt tú cầu, trước khi té

xỉu hắn chỉ muốn hỏi một câu: "Kẻ đáng chém ngàn đao nào lại bỏ đá vào tú cầu

hả?"Đến khi mở mắt ra...Một nha hoàn có lúm đồng tiền như hoa: "Cô gia, tiểu thư

cho mời!"Lại có một tiểu thư mặt mày như vẽ: "Tướng công, thiếp thân có lễ!"

Ngày Sau Hãy Nói

Tag: Đam mỹ

Review: 2025-07-02

 

Bạn đang thưởng thức  Ngày Sau Hãy Nói của tác giả Họa Trần Ai – một tuyệt phẩm thuộc thể loại đam mỹ đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

  ## Chỉnh sửa nội dung:

**Edit – Beta:** Kub – Lee (Hai bà già)

**Số chương:** 56 Chương

Nếu phải miêu tả mối quan hệ công thụ, có lẽ sẽ là:

Khó diễn tả chính xác vai trò công, chỉ biết rằng đó là một anh tuấn công x một mỹ thụ da trắng, dáng người mảnh mai, eo thon chân dài, đảm đang việc bếp núc, vừa quyến rũ vừa si tình, ôn nhu kiêu ngạo nhưng luôn bao dung, sở hữu sức mạnh phi thường.

Nói tóm lại, đây là câu chuyện về một chàng công có phần thô kệch, xuất thân nghèo khó, và một công tử nhà giàu, xinh đẹp tuyệt trần.

—-o0o—-

**Văn án:** (Hay đúng hơn là spoil từ Kub)

Nếu hỏi Dư Duệ hận ai nhất trên đời, ngoài người mẹ ruột bỏ rơi anh sau khi cha qua đời để tái hôn, thì người đó chính là Yến Cẩm Thư.

Bạn học bắt nạt Yến Cẩm Thư, Dư Duệ luôn ra mặt bảo vệ cậu, thậm chí một mình đối đầu ba tên côn đồ khi chúng dồn Yến Cẩm Thư vào ngõ hẻm để cướp giật.

Dư Duệ tốt với Yến Cẩm Thư, nhưng Yến Cẩm Thư lại âm thầm phá hoại, tranh giành bạn gái của anh. Dư Duệ thích ai, cậu ta cướp người đó; anh tìm hai người, cậu ta cướp một đôi. Dư Duệ không chịu thua, anh tìm bạn trai, cậu ta lại cướp cả bạn trai của anh.

—-

**Và Một Ngày Kia…**

—-

Yến Cẩm Thư tiến lại gần hai bước, quay lưng về phía Dư Duệ, hai tay vòng ra sau, vừa lùi lại vừa hỏi: “Tứ đại thiên vương là anh em ruột đúng không?”

Dư Duệ suýt nữa bật cười thành tiếng, cố gắng kìm nén, trả lời: “Là chị em.”

Yến Cẩm Thư lùi thêm một bước: “Na Tra là con trai phải không?”

Dư Duệ bước tới gần, nói: “Không biết.”

“Tháp Tháp Thiên Vương có tháp không?”

“Không có.”

“Trong tháp có ai không?”

“Ai ya… Tây Du Ký ~ không đề cập đến.”

Yến Cẩm Thư dừng bước, nhìn thẳng vào mắt Dư Duệ nói: “Em nói xem, khi em nói ‘Em yêu anh’ thì người ta có nghe thấy không?”

Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt Yến Cẩm Thư như chứa đựng cả vũ trụ bao la, hình bóng Dư Duệ kiên định, thẳng tắp hiện lên rõ ràng. Dư Duệ ôm cậu vào lòng, nói: “Nghe thấy, chắc chắn là nghe thấy.”

—-o0o—-

**Nhữ mồi:**

Yến Cẩm Thư vừa suy nghĩ, vừa khúc khích cười, nói: “Cũng đúng, dáng người cao lớn của anh chắc chắn phải có… thứ đó to lớn tương xứng.” Yến Cẩm Thư nói xong, vỗ nhẹ vào mông Dư Duệ, rồi nói: “Anh ngồi dậy nhìn em nè.”

Yến Cẩm Thư trở mình nằm thẳng, mở chân ra, thoải mái lấy “chim nhỏ” ra, hỏi: “Anh thấy thế nào?”

Dư Duệ nghiêm túc đánh giá vài lần, “chim nhỏ” của cậu ta chỉ bằng hai ngón tay, Ừ, đúng là không lớn bằng của anh, nhưng dường như… nó lại đẹp đẽ hơn nhiều.

Yến Cẩm Thư có làn da trắng nõn, mái tóc hơi nâu, lông tơ thưa thớt. Khi Dư Duệ chạm vào, “chim nhỏ” của cậu ta lập tức cương cứng, hình dáng và màu sắc vô cùng kích thích. Dư Duệ nuốt nước miếng, muốn liếm, muốn nếm mùi vị.

Phi phi phi! Sao tự nhiên anh lại có những suy nghĩ như vậy? Anh lại muốn liếm dương vật của một người đàn ông khác?

Trời ơi, anh thật ghê tởm!

Dư Duệ vội vàng thu tay về, giả vờ khinh bỉ, chế giễu: “Nhìn là biết ‘đồ nhỏ’ của cậu vô dụng rồi! Y chang chủ nhân của nó!”

Yến Cẩm Thư lười biếng cười, nhấc hai chân gác lên vai Dư Duệ, nũng nịu nói: “Liếm liếm.”

Dư Duệ bóp chặt mắt cá chân cậu, trợn mắt nói: “Đừng có mơ!”

Yến Cẩm Thư dùng mu bàn chân cọ xát cổ anh, nói: “Có tiền nha.”

Dư Duệ cúi đầu, và anh liếm.

—-o0o—-

**P/s:** Đừng tưởng đây là truyện ngược thụ, hoàn toàn không phải! Bạn thụ rất cute, rất dâm và cực kỳ phúc hắc, nắm chặt anh công trong lòng bàn tay, VÀ CỰC KỲ cưng chiều anh công. Hé hé… Kub là fan sủng công/Hổ sủng.

Trích một đoạn để chiêm ngưỡng vẻ đẹp, sự dâm đãng và độ phúc hắc của bé thụ.

—-

Dư Duệ tựa vào khung cửa, nhìn chiếc tạp dề trên người cậu ta, màu hồng nhạt, viền ren, thắt lưng buộc một chiếc nơ bướm to, không biết là dây lưng quá dài hay eo cậu ta quá nhỏ, phần đuôi dây rủ xuống tận dưới mông.

Đệt mẹ, tên dâm đãng này vậy mà lại không mặc quần!

Yến Cẩm Thư nghiêng đầu, ánh mắt chạm vào đôi mắt đang bốc lửa của Dư Duệ. Cậu ta nháy mắt, gửi cho anh một nụ hôn gió quyến rũ, nói: “Đẹp không?”

Dư Duệ gầm gừ: “Đẹp thấy gớm!”

Yến Cẩm Thư tắt lửa, tựa vào kệ bếp, ngước đầu lên, hút một hơi thuốc rồi phả ra những vòng khói nhỏ, nói: “Muốn thao cũng không cho anh thao.”

Tư Hôn Mật Ái

Tag: Ngôn Tình Ngược Sủng Đô Thị

Review: 2025-07-02

 

Bạn đang thưởng thức Tư Hôn Mật Ái của tác giả Cố Tiểu Dịch – một tuyệt phẩm thuộc thể loại ngôn tình, ngược, sủng, đô thị, khác đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

  [Tác giả Cố Tiểu Dịch]Lăng Trình Tiện có bệnh.Ở tại hôn lễ y có thể bỏ cô một

mình ra ngoài phong lưu, khiến cô một người chịu đủ nhạo báng. Y năm lần bảy

lượt khiến cô chịu nhục nhã chỉ vì không chịu được cuộc hôn nhân ràng buộc.Nhưng

lúc nào bắt đầu, y đối Nhậm Nhiễm sinh ra cảm giác muốn chiếm hữu, sau đó y dẹp

bỏ thói phong lưu của mình, toàn tâm chỉ có một mình cô."Nhâm Nhiễm, sau khi kết

hôn, chúng ta phân phòng ngủ, thân ai nấy lo.""Nhậm Nhiễm, thân em để anh đến lo

cho."

Ta Bất Quá Là Cái Sinh Hoạt Người Chơi

Tag: Đam mỹ Xuyên Không Điền văn

Review: 2025-07-02

 

Bạn đang thưởng thức  Ta Bất Quá Là Cái Sinh Hoạt Người Chơi của tác giả Ninh Nhạn Nô – một tuyệt phẩm thuộc thể loại đam mỹ, xuyên không, điền văn đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

  Tên Hán Việt: Ngã bất quá thị cá sinh hoạt ngoạn giaTác giả: Ninh Nhạn Nô 宁雁奴Thể

loại: Xuyên không, chủng điền, toàn tức võng du, cận đại, bố y sinh hoạtTiến

độ:?/110cEdit: Thanh Tú @tranthicam98Văn án:Thế kỷ 3013, ra mắt một trò nhập vai

tên gọi Đạo Cổ đột nhiên xuất hiện gây chấn động toàn cầu với câu châm ngôn "Tái

hiện lại một thế giới Trung Hoa hoàn mỹ - giúp người chơi trải nghiệm tới 99%

thế giới cổ đại khi xưa".Hấp dẫn tới mức lúc ra mắt tranh nhau mà mua.Với một

thế giới phát triển xa lạ, Nam Tinh không biết bản thân sẽ làm gì. Cậu nhân cơ

hội Đạo Cổ ra mắt đi vào trò chơi.Nam Tinh đối mặt với thế giới cổ đại chăm chăm

chỉ chỉ kiếm tiền, chế thuốc, tối tối uống rượu đối ẩm với tri kỷ, sống một cách

thống khoái, cuối cùng cũng thấy an lòng.Trên giang hồ cũng dần dần truyền lưu

danh xưng "Độc sư" - nói hắn ta ngoan độc, tâm địa độc ác, thuốc dược của hắn ta

một ngụm nhỏ thôi cũng chết.Hướng dẫn sử dụng trước khi dùng1. Chú ý: 90% nội

dung truyện là về trò chơi và cách chơi. Có phần chính kịch.2. Nhân vật

chính: Nam Tinh x Tông Nhiếp và các bạn nhỏ khác.3. Tuyến tình cảm không là chủ

đề chính, hai bạn chỉ điềm nhiên ở bên nhau, cùng nhau làm nhiệm vụ, chăm sóc

nhau. Sống như một đôi vợ chồng già, có kết hôn4. Truyện chủ yếu lấy trò chơi

làm chính, lấy trò chơi làm chính, lấy trò chơi làm chính!!!Giới thiệu một câu:

Sống với tư cách người chơi. Chăm chỉ ngày ngày kiếm tiền, làm giàu bằng cần cù

và tiết kiệm.

Hạ Xưa

Tag: Bách hợp

Review: 2025-07-02

 

Bạn đang thưởng thức  Hạ Xưa của tác giả Sở Lưu Ảnh – một tuyệt phẩm thuộc thể loại bách hợp, khác đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

  Tên truyện: Hạ Xưa (旧夏)Tác giả: Sở Lưu Ảnh (楚流景)Nhân vật chính: Tô Châu (苏州 - Su

Zhou), Đỗ Như Mộng (杜如梦 - Du Ru Meng)Nhân vật phụ: Lương Tiểu Nguyệt, Đường

Kiệt, Viên Viên, John, Đỗ tiên sinh, Hình sư muộiTags: Nguyên sang, bách hợp,

cận đại, chính kịchSố chương: 50 chươngTóm tắt: Màn đấu trí đấu dũng của đại

tiểu thư không biết xấu hổ- -----------Năm đó, khi cô diễn "Lương Chúc*", tạo

hình của tiểu sinh* đã gây chấn động cả thành phố, nổi tiếng cả một góc trời

Thượng Hải của Trung Hoa Dân Quốc.*Lương Chúc: Vở kinh kịch được viết dựa trên

truyền thuyết "Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài" kể về Chúc Anh Đài giả trai để được

đi học và phải lòng Lương Sơn Bá. Hai người bị cấm cản vì nhà họ Lương quá

nghèo, Chúc Anh Đài bị gả cho Mã Văn Tài. Về sau, Lương Sơn Bá vì bạo bệnh mà

chết, Chúc Anh Đài trên đường đưa dâu đã rời kiệu hoa đến mộ Lương Sơn Bá. Nàng

tại đây khóc lóc thảm thiết, nguyện ý cùng người yêu sống chết không rời. Lúc

này, phần mộ của Lương Sơn Bá có vết nứt, dần dần mở ra và Chúc Anh Đài đi vào

đó. Cuối cùng, từ trong mộ xuất hiện một đôi hồ điệp quấn quýt bên nhau rồi bay

đi.*Tiểu sinh: vai nam trẻ trong hí khúc.Ban đầu cô nghĩ, hai người Lương – Chúc

trong vở kịch mến thương đối phương và diễn viên ngoài đời cũng vậy, thế nhưng

Chúc Anh Đài của cô lại vì quyền thế mà vứt bỏ cô."Đường Kiệt không thật lòng

với cậu...""Vậy thì có sao chứ? Thứ hắn ta có thể cho tôi, cậu không có."Cô lao

đầu vào vực thẳm thống khổ, nhưng bình minh mang tên "Đỗ Như Mộng" đã lặng lẽ

rọi vào góc tối tận đáy lòng."Trongmỗi cảnh kịch, tôi đều nhìn thấy cô dưới khán

đài." Tô Châu cởi trang phục."Chị không nhận ra em đang theo đuổi chị sao?" Đỗ

đại tiểu thư nghiêm túc nói.Nàng là đại tiểu thư Đỗ gia, du học sinh từ nước

ngoài về, còn cô chỉ là một con hát."Mẹ đỡ đầu* của chị là mẹ ruột của em, chị

em gái ngủ cùng nhau có vấn đề gì đâu?"*过房娘: ý chỉ người phụ nữ có quan hệ đặc

thù với Việt kịch (một loại ca kịch phổ biến ở vùng Chiết Giang, Trung Quốc). Họ

thường là những người giàu có và rảnh rỗi, thu nhận những diễn viên chính trong

đoàn kịch, cho tiền rồi dần dần kiểm soát đoàn kịch."Tôi sợ bị cô làm phiền." Tô

Châu mím môi, một hồi lâu mới trả lời.Nàng hết mình đối tốt với cô, không kìm

nổi lòng."Tại sao?" Đỗ Như Mộng cau mày."Tôi thích ở một mình."Đột nhiên một

ngày nọ, cô phát hiện có lẽ bản thân thật sự đã yêu vị đại tiểu thư dũng cảm

này."Phải chăng em là nam nhân thì tốt." Tô Châu dịu dàng nhìn Đỗ Như Mộng, nhẹ

nhàng nói."Hả?" Đỗ Như Mộng nhướng mày, "Tại sao chị muốn em là nam nhân?""Tôi

muốn sinh con trai cho em, Đỗ Mộng." Cô nhắm mắt lại.Hạ chí năm 38 Dân Quốc,

nhạc tàn người tan.