Tay Nắm Tay Rời

Tag: Hiện Đại Vườn Trường

Review: 2025-03-07

Niệm Vô Song

Tag: Huyền Huyễn Ngôn Tình Cổ Đại Tiên Hiệp

Review: 2025-05-30

Bạn Chanh

Tag: Ngược Ngôn Tình

Review: 2025-05-30

"Bạn Chanh" là một câu chuyện ngôn tình hiện đại sâu lắng, xoay quanh hành trình tìm kiếm tình yêu và sự chữa lành của hai nhân vật chính. Nữ chính là một cô gái mạnh mẽ, thông minh nhưng lại mang trong mình những vết thương từ quá khứ. Sự độc lập và khép kín của cô khiến cô dường như xa cách với thế giới xung quanh. Nam chính, trái ngược hoàn toàn với cô, là một người đàn ông trầm ổn nhưng cũng không thiếu phần dịu dàng. Anh xuất hiện trong cuộc đời cô như một cơn gió mát, từ từ xoa dịu những tổn thương trong lòng cô....

Chồng Trước Bạo Ngược Của Dục Nữ

Tag: Ngôn Tình

Review: 2025-06-04

Tên gốc: Dục nữ đích bạo quân tiền phu – 欲女的暴君前夫
Hệ liệt:  Tân nguyệt xuân thiên – Trăng non đêm mùa xuân
Translator:  Quicktrans
Editor: Tử khí đông lai

Vội vàng kết hôn sau cuộc tình một đêm, ba tháng sau li hôn. Lão thiên gia, cô với lão công ở chung với nhau thời gian còn chưa đến 48 giờ a.

Aizzz, cũng khó trách sao hắn muốn bỏ vợ, trang nhất các báo đều nói cô muốn vượt rào.

Nhưng chân tướng bên trong thì không thể nói ra, dù sao chỉ cần kí tên là được rồi.

Hơn nữa cô cũng có bí mật muốn giấu hắn — cô chính xác là một bà mẹ đơn thân.

Vẫn tưởng rằng đời này kiếp này cô với hắn đã ân đoạn nghĩa tuyệt, không nghĩ tới có lúc phải mượn khách sạn của hắn để chụp ảnh.

Quay chụp tràng cảnh “Lao quá giới”, hại cô phải đi mời hắn ăn cơm.

Mời thì mời, cơm đậu phụ thối với canh cá chạch chính là món hắn căm ghét nhất.

Cô tuy là vợ cũ cũng không quên trách nhiệm, vẫn nhớ rõ hắn thích gì ghét gì.

Chỉ là không hiểu vì sao tâm tư khộng tốt lại uống quá nhiều rượu, đến mức không tự lái xe về được mà phải để hắn đưa đi.

Còn bị hắn đưa vào khách sạn “Hồi vị” thân thể lẫn nhau ….. ba lượt !!!

Khiến cho hắn thấy có hi vọng tái hợp, cô cũng trước mặt mẹ chồng mà nói muốn “trở về làm Phượng Hoàng”.

Vậy hắn hiện tại cùng bạn tốt của cô thân thân thiết thiết là có ý gì, lại còn muốn cô làm quân sư cho hắn.

Vợ cũ mà đi làm trợ thủ đắc lực giống như cô quả thật ít thấy a …..

 

Mưu Tính Một Đời Xuân - Bất Tri Đạo

Tag: Ngôn Tình Đô Thị Cung Đấu Cổ Đại

Review: 2025-05-30

 1.

Ta là Phương Vũ.

Lẽ ra, ta nên lập tức tìm đến cái chết, mới tỏ rõ được khí tiết trong sạch của Phương gia, không cùng bè cùng lũ với đám hoạn quan cấu kết.

Nhưng ta đã không làm vậy.

Ta cự tuyệt đề nghị vào chùa Bạch Vân làm ni cô của cha, vui vẻ nói: "Con nguyện ý gả cho Ân Thôi."

Trước mặt các vị trưởng lão trong tộc, ta nghiêm mặt nói: "Năm nay Ân Thôi mới hai mươi hai tuổi, đã là Cẩm Y Vệ Đồng tri chánh tam phẩm, nếu không phải tỷ tỷ nghĩ quẩn tự vẫn, con là một thứ nữ, nằm mơ cũng không dám mơ đến việc hắn làm phu quân của con."

"Huống hồ hắn dung mạo đường hoàng, con vừa gặp đã động lòng, đừng nói là làm chính thê, cho dù làm thiếp, con cũng cam tâm tình nguyện."

Lời nói của ta khiến các trưởng lão tức giận đến run người.

Nhị gia gia bảy mươi ba tuổi run rẩy chỉ vào ta, mắng: "Vô liêm sỉ! Phương gia sao lại sinh ra đứa con gái vô liêm sỉ như ngươi!"

Ông ấy có lẽ cảm thấy nhìn ta thêm một cái cũng làm ô uế mắt mình, bèn quay sang mắng cha ta: "Phương Đức Chiếu, nhìn con gái ngươi nuôi dạy xem, làm mất hết mặt mũi hai trăm năm của Phương gia!"

Cha nhìn ta trầm giọng nói: "A Vũ, Ân Thôi không phải lương phối, nếu con bằng lòng vào chùa Bạch Vân, sau này cha sẽ tìm cho con một người tốt hơn."

"Cha, người thật sự cảm thấy Ân Thôi không phải lương phối của con, hay là cảm thấy Ân gia không phải lương phối của Phương gia?" Ta ngẩng cao đầu nói, "Con nguyện ý gả cho Ân Thôi, nhất định phải gả cho hắn. Nếu cha thật sự coi trọng thanh danh của Phương gia thì có thể g.i.ế.c con."

Người Phương gia coi trọng thanh danh, nhưng Phương gia đời đời hiền lành, dù thế nào cũng không làm ra chuyện bức tử con gái.

Lời nói của ta khiến cha tức giận đến ngã ngửa.

Ông trừng mắt nhìn ta, quát lớn: "Phương Vũ! Con cứ muốn gả cho Thôi Ân như vậy sao? Dù từ nay đoạn tuyệt quan hệ với Phương gia, con cũng muốn gả cho tên gian thần đó?"

Bốp!

Một tiếng tát tai giòn giã vang lên.

Một ngày tốt lành

Má phải của ta nóng rát.

Cha là văn quan, ngày thường cùng với đích mẫu ngâm thơ vịnh phú, rất nho nhã, đây là lần đầu tiên ông đánh ta.

Ta không tránh né, quay đầu nhìn ông bằng ánh mắt kiên cường.

"Tốt, tốt lắm!" Khóe mắt ông ươn ướt vì tức giận, "Từ nay về sau, đừng gọi ta là cha nữa."

"Vâng, cha." Ta ngoan ngoãn đáp.

Ông càng tức giận hơn.

Ông không đánh ta nữa.

Ông không muốn nhìn thấy ta bèn lập tức gọi nha hoàn thân cận Cẩm Xuân đến thu dọn hành lý cho ta.

Ông tưởng rằng như vậy có thể dọa ta.

Thế nhưng, cho đến khi Cẩm Xuân nhét lung tung quần áo và trang sức của ta vào túi vải, ta vẫn không thay đổi ý định.

Ta vác túi vải, quỳ ở cửa lớn, bái biệt cha và đích mẫu.

Đôi mắt đích mẫu đỏ hoe vì khóc, khuyên ta đừng xúc động.

Cha hừ lạnh nói: "Nó đâu phải là xúc động, ta thấy nó bị mỡ heo che mờ tâm trí rồi, vì một nam nhân mà ngay cả cha mẹ cũng không cần."

"Cha nói vậy, con thật sự oan uổng, đâu phải là con không muốn nhận cha mẹ, rõ ràng là cha mẹ không muốn nhận con." Ta nhỏ nhẹ giải thích.

Cha tức giận quay người bỏ đi.

Đích mẫu nhìn ta thở dài: "A Vũ, ra khỏi cửa này rồi, con sẽ không thể quay đầu lại nữa. Vì Ân Thôi mà con chỉ mới gặp một lần, đáng giá sao?"

"Con từng nghe lão bà b*n n**c đường ở cuối phố nói, lấy chồng lấy chồng, mặc ấm ăn no. Ân Thôi vừa có tiền có quyền, lại còn đẹp trai. Lần này nếu con không nắm bắt cơ hội, e là sẽ hối hận cả đời."

Đích mẫu còn muốn khuyên thêm.

Cha lại lớn tiếng nói: "Tạ Ân, nàng còn nói gì với nó nữa? Để nó cút đi!"

Vừa dứt lời, người gác cổng đã hớt ha hớt hải chạy vào: "Lão gia, Ân... Ân đại nhân đến rồi."

Sắc mặt cha và đích mẫu đại biến.

Ta quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy Ân Thôi sải bước tiến đến, mặc y phục Kỳ Lân thêu kim tuyến trên nền đen, bên hông đeo một thanh Tú Xuân đao, phía sau đi theo mấy tên đại hán cao to, ai nấy đều trông dữ tợn.

Hạ nhân Phương gia đều sợ hãi run rẩy, ngay cả đích mẫu cũng không nhịn được mà núp sau lưng cha.

Nhật Ký Bỏ Chồng Ở Giới Giải Trí

Tag: Ngôn Tình Đô Thị Hiện Đại Hài hước

Review: 2025-03-20

Mộng tình

Tag: Vườn Trường

Review: 2023-12-29

Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ. Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết...

Cẩm Y Hành

Tag: Cổ Đại Vườn Trường Trinh Thám

Review: 2025-03-07

Cốt Cách Mỹ Nhân

Tag: Ngôn Tình

Review: 2025-03-31

Trời lâm thâm, bao trùm lên thành phố Tây An bằng màn mưa bụi dày đặc hệt như ở Giang Nam.

Thời Nghi ngồi bên cửa sổ, nhìn những cột mốc chỉ đường lướt qua người cửa kính xe.

“Cậu muốn ăn gì nào?” Hồng Hiểu Dự ngồi bên cạnh, vừa mở tấm bản đồ gấp nhỏ vừa dùng điện thoại tra cứu những nơi có đồ ăn ngon, vui vẻ lên kế hoạch cho những ngày sắp tới.

“Hoàn thành buổi phỏng vấn của cậu đi đã chứ?” Thời Nghi cười nhắc nhở cô nàng.

Ba người xuống xe, đi ngang một con phố yên tĩnh, vòng qua những căn nhà mái bằng xếp lộn xộn, cuối cùng cũng tìm được đến nơi.

Mở cửa là một cô gái rất trẻ, trông dáng vẻ có lẽ chỉ ngoài hai mươi. Người mà Hồng Hiểu Dự phỏng vấn lần này là chồng cô ấy, một người đàn ông chất phác thật thà. Sau khi vào nhà, đôi vợ chồng đều có phần ngượng ngùng mời họ ngồi. “Đừng quá căng thẳng, cứ thoải mái như đang nói chuyện bình thường thôi.” Hiểu Dự cười, nói với người đàn ông đang ngồi trước mặt mình.

Ngoài trời vẫn đang mưa phùn, lại âm u nên căn phòng rất tối, chỉ có một ngọn đèn vàng nhỏ đặt giữa người được phỏng vấn và ký giả.

Nói một lúc, Thời Nghi dần dần hiểu ra câu chuyện.

Người đàn ông ngồi trước mặt cô đến từ một vùng quê rất nghèo, sau nhiều năm cần mẫn làm ăn cũng dành dụm được chút tiền, nhưng lại không hề giữ cho mình mà dành cả vào việc đầu tư cho nền giáo dục quê nhà và giúp đỡ những gia đình khó khăn.

Không có tài sản, không có nhà cửa.

Quả nhiên là một con người có nhân cách cao đẹp.

Nhưng sở dĩ câu chuyện của người đàn ông này thu hút báo giới lại là vì cô vợ trẻ của anh ta. Cô gái xinh đẹp trước mặt họ là một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, đồng hương của người đàn ông này, chỉ vì đọc được câu chuyện của anh trên báo mới tìm đến, cuối cùng nguyện ý nên duyên cùng anh ta.

Nửa trước của câu chuyện rất cảm động, nhưng nửa sau mới thực sự nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Trời hôm nay mưa phùn, vậy mà trong phòng không có lấy một thiết bị nào để sưởi ấm. Thời Nghi và Hồng Hiểu Dự ngôi từ đầu đến cuối, tay chân đều đã cóng lạnh từ lâu. May mắn cuộc phỏng vấn cũng đã gần xong, Hồng Hiểu Dự chuyển hướng sang cô gái: “Nếu xét theo tiêu chuẩn bình thường, chồng của chị thật sự không được coi là một bến đỗ tuyệt vời. Vậy tiếp theo đây hai người dự định sẽ làm gì?”

Cô gái cười, nhìn người đàn ông: “Chúng tôi đều có khả năng kiếm tiền, có sức khoẻ, đợi sau hai năm nữa trở về quê nhất định sẽ có cuộc sống tốt hơn. Thêm nữa…” Cô gái ngừng một lát, “Tôi biết anh ấy sẽ không làm bất cứ chuyện gì tổn thương đến mình, anh ấy là một người tốt.”

Cuộc phỏng vấn bằng kết thúc bằng câu nói đó của cô gái, công việc đã hoàn thành.

Họ đi tới một tiệm bánh bao khá nhỏ nhưng cực kỳ đông đúc và náo nhiệt, có vẻ như công việc làm ăn khá tốt. Thời Nghi vừa ăn vừa nhìn xung quanh, cô nhận ra còn có người đứng bên cạnh, vừa bê bát vừa lấy tay xé bánh, kiên nhẫn đợi có chỗ trống.

Hồng Hiểu Dự cũng xé miếng bánh làm bốn, hỏi cô: “Cậu thấy cuộc phỏng vấn hôm nay có đem lại cảm xúc đặc biệt gì không?”

Thời Nghi cười khúc khích: “Có phải cậu muốn viết blog nhưng thiếu lời tựa?”

“Con quỷ này…” Hồng Hiểu Dự lườm cô, “Mau nói đi nào.”

Thời Nghi uống ngụm canh, nghĩ một lát rồi mới cất lời: “Đa phần con người trên thế gian này đều có con mắt hạn hẹp, chỉ thấy bề ngoài mà không thể thấy cốt cách bên trong. Cô gái trẻ kia rất hiếm thấy, có thể nhìn thấu bản chất của người đàn ông này.”

Hồng Hiểu Dự “ồ” lên một tiếng: “Câu này rất hay, tớ thích.” Cô cho thêm ớt vào canh, bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó. “Có phải hôm qua cậu nói nhà nghiên cứu nào đó cậu gặp ở sân bay giờ cũng đang ở Tây An đúng không?”

Thời Nghi trong miệng vẫn còn đồ ăn, chỉ “ừ” một tiếng: “Trường đại học của anh ấy gần đây có chương trình giao lưu với Viện nghiên cứu Trung Quốc, anh ấy đang đi công tác ở đây.”

“Nói thật thì tớ thấy anh chàng ấy cũng không quá đặc biệt, vẻ ngoài cũng thường thường. Vậy mà cậu lại đột ngột làm quen với anh ta.” Hiểu Dự cười trêu cô bạn mình: “Đây liệu có phải là tiếng sét ái tình không?”

Thời Nghi đảo mắt, lườm Hiểu Dự: “Tớ chỉ muốn làm quen với anh ấy, tuyệt đối không hề có ý đồ đen tối gì hết…”

Cô nói chưa dứt lời thì bỗng cảm thấy vai mình hơi nặng, đặt trên đó là bàn tay của một người đàn ông.

Hồng Hiểu Dự nhìn theo bàn tay đẹp đẽ đó không khỏi cười thầm, thật là trùng hợp, chính là người mà họ đang nói tới.

Người đàn ông đầy vẻ tri thức, bề ngoài rất bình thường, cũng chẳng khó coi nhưng đúng là kiểu nhìn một lần rồi quên. Anh ta mặc áo blouse trắng dùng trong phòng thí nghiệm nhưng lại không cài cúc áo, cứ mở như vậy để lộ áo sơ mi và quần dài bên trong, vô cùng gọn gàng sạch sẽ, mọi thứ đều hoà hợp nhưng lại cực kỳ không ăn nhập với nơi này.

Thời Nghi ngậm canh trong miệng, ngây ngô nhìn anh.

Cô cảm thấy vẻ ngoài của anh cực kỳ ổn. Ngoại trừ phong cách trí thức khiến người ta có cảm giác xa cách vô hình ra, thì khuôn mặt này đúng là chẳng có gì đặc biệt cả.

Anh không nhanh không chậm thu tay về, ngồi xuống, đặt cổ tay lên mép bàn nói: “Trùng hợp quá.” Lời còn chưa dứt, anh liền vẫy tay nhẹ với ông chủ.

“Đa phần con người trên thế gian này đều có con mắt hạn hẹp, chỉ thấy bề ngoài mà không thể thấy cốt cách bên trong..” Đáp lời ông chủ cửa hàng xong, lúc này anh mới nhìn Thời Nghi, “Câu này không tồi.”

Hồng Hiểu Dự bỗng buông tiếng cảm thán, nhìn Thời Nghi một cách thích thú.

Diện mạo của Thời Nghi đúng là một tuyệt phẩm của tạo hoá. Gương mặt, đường nét dường như đều dùng lối vẽ thủ công tỉ mì tinh tế mà tạo nên. Vẻ đẹp của cô không có khiếm khuyết, càng không thể đặt cùng mà so sánh với sự tầm thường của Châu Sinh Thần, thậm chí đôi mắt của cô ấy dường như cũng sáng lên khi nhìn người khác. Chỉ khi tận mắt nhìn thấy vô số những cô gái xinh đẹp trong cuộc đời, mới phải thừa nhận một điều rằng, những người đẹp thật sự đều có đôi mắt rất trong, không một chút vẩn đục.

Quan trọng hơn, Thời Nghi là một cô gái rất truyền thống, từ trước đến giờ đều không chịu mặc những bộ quần áo để lộ vai trần. Một cô gái truyền thống lại xinh đẹp đến như vậy, đúng là bảo bối hiếm gặp trên đời.

Hồng Hiểu Dự lại nhìn người đàn ông này.

Thôi đành vậy, chỉ cần bạn thân của mình thích, vẻ bên ngoài đâu còn mấy quan trọng nữa.

“Thật trùng hợp quá!” Người đàn ông vừa nói chuyện vừa cầm đôi đũa dùng một lần lên, tách chúng ra rồi xát hai chiếc đũa vào nhau. “Các em đến Tây An du lịch sao?”

“Hiểu Dự đến đây phỏng vấn.” Cô nói. “Chúng em nhân chuyến công tác này cũng muốn ở lại đây thăm thú vài ngày.”

Anh quay phim từ đầu đến cuối chỉ cắm cúi ăn, lúc này chép miệng bỏ đũa xuống, nhiệt tình đưa ra một tấm danh thiếp. Người đàn ông nhận lấy, cho tay vào túi quần tìm kiếm một lát, không thấy đồ để đưa lại, bèn phân trần: “Thật không phải, tôi không có thói quen mang theo những đồ này bên người…” Sau đó đành phải giới thiệu ngắn gọn về bản thân: “Châu Sinh Thần, phó Giáo sư Học viện hoá học Berkeley. Hiện tại đang tiến hành dự án tại phòng thí nghiệm vật liệu Polymer – Cục nghiên cứu hoá học hữu cơ phân viện Tây An.”

Một chuỗi danh từ chuyên ngành uyên thâm càng khiến cho anh chàng quay phim nhìn anh bằng cặp mắt khác.

“Sinh Thần? Một cái tên đẹp.” Anh ta cười nói. “Gọi tôi Tiểu Soái đi, tôi là đồng nghiệp của Hiểu Dự.”

Châu Sinh Thần cười lịch sự. “Họ kép là Châu Sinh, tên chỉ có một chữ Thần.”

Tiểu Soái ồ lên hai tiếng: “Anh Châu Sinh.”

Thời Nghi không thể nhịn được cười, họ kép này đúng là rất hiếm gặp, cũng làm cho người khác hiếu kỳ.

Tiểu Soái cảm thấy nói sai họ của người khác thì xấu hổ quá, loay hoay tìm cách chữa thẹn, bèn nói với Sinh Thần: “Tôi cảm thấy câu nói vừa nãy của Thời Nghi quả không tồi.”

Hiểu Dự không đợi Châu Sinh Thần trả lời, vui vẻ nói luôn: “Anh hiểu ý nghĩa của nó sao?”

Tiểu Soái đã đâm lao đành phải theo lao, đáp lại: “Đương nhiên là hiểu, tuy nhiên câu nói này rất khó có thể nói rõ được ý nghĩa, chỉ có thể cảm nhận thôi.”

“Để tôi cho anh biết xuất xứ của câu nói này…” Hiểu Dự vừa cười vừa nói: “Tỉnh Thế Hằng Ngôn[1], anh biết chứ?” Tiểu Soái lắc đầu.

“Vậy còn Tam Ngôn Nhị Phách[2]?”

[1] Tỉnh Thế Hằng Ngôn: Một cuốn sách trong bộ Tam ngôn của Phùng Mộng Long – Một tác giả thời Minh – Thanh, người sáng tác bộ tiểu thuyết nổi tiếng Đông chu liệt quốc. (Người dịch – ND)

[2] Tam Ngôn Nhị Phách: Là bộ truyện ngắn nổi tiếng được xuất bản cuối thời nhà Minh gồm các truyện truyền thuyết, hư cấu. Tam ngôn gồm ba tập, mỗi tập bốn mươi truyện, do Phùng Mộng Long soạn, Nhị Phách gồm hai tập, mỗi tập bốn mươi truyện, do Lăng Mông Sơ biên soạn. (ND)

Tiểu Soái bắt đầu thấy hơi quen tai.

“Trong sách lịch sử cấp Ba có nhắc đến, đó là một tiểu thuyết thời Minh.” Hiểu Dự cầm một đôi đũa vẫn chưa tách, gõ gõ vào miệng bát của mình, cười nói: “Câu nói đó ý chỉ những con người trên thế gian này, chỉ nhìn vào điều kiện bên ngoài của người khác, đi xe gì, ở chỗ nào, cả diện mạo nữa, nhưng tuyệt đối không thể nhìn thấy phẩm chất bên trong.”

Tiểu Soái kéo dài giọng, âm cuối còn cố tình nhấn mạnh: “Khâm phục.”

“Người cần phải khâm phục là Thời Nghi.” Hồng Hiểu Dự nhìn Châu Sinh Thần chăm chú. “Những điều này đều là cậu ấy đọc rồi nói lại với tôi.”

Châu Sinh Thần rõ ràng hiểu ý cô nàng, cười lớn. Hiểu Dự tưởng đó là nụ cười tỏ ý khen ngợi, nhưng Thời Nghi lại nghĩ rằng, nụ cười đó chỉ vì anh đã hiểu thấu ý đồ của Hồng Hiểu Dự. Hồng Hiểu Dự biết cô có thiện cảm với anh, đương nhiên sẽ kín đáo khen cô để Châu Sinh Thần để mắt đến. Nhưng Hồng Hiểu Dự không hiểu rằng, Châu Sinh Thần đã thực sự có ấn tượng với cô từ rất lâu rồi.

Hai người đã từng gặp nhau ở sân bay Quảng Châu từ cách đây nửa năm, khi đó cả hai làm thủ tục kiểm tra an ninh ở hai cửa khác nhau, bỗng nhiên máy báo kim loại đều đồng loạt kêu lên.

Khi cởi giày để kiểm tra, cô đã nhìn thấy anh.

Chỉ cần một cái nhìn ấy, cô đã lập tức nhận ra đó chính là anh.

Tuy ngoại hình không giống, giọng nói không giống, tất cả mọi thứ bên ngoài đều hoàn toàn không giống, nhưng cô biết, nhất định là anh.

Anh kiểm tra xong bèn cầm laptop của mình đi thật nhanh ra ngoài phía cửa. Thời Nghi chỉ nhớ, lúc đó trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng, chân đất chạy đuổi theo, cô không thể bỏ lỡ con người này, thậm chí hoàn toàn quên mất bản thân mình đang trong tình trạng nào.

Vậy là lần đầu tiên anh nhìn thấy Thời Nghi, trông cô cực kỳ buồn cười.

Nhân viên sân bay đuổi theo giống như sợ cô làm loạn, nhưng cô chỉ vội vàng nói với anh: “Đợi tôi, chúng ta cần nói chuyện.” Thái độ của Châu Sinh Thần lúc đó như thế nào, cô cũng không để ý.

Đó là lần đầu tiên cô cảm thấy nhan sắc của mình vẫn còn có tác dụng, ví như nhân viên sân bay vẫn còn lịch sự với cô, chỉ coi như cô gặp được bạn nhiều năm nên quên cả giữ hình tượng. Cô vừa đi giày, vừa liếc nhìn như sợ anh đi mất.

May thay, Châu Sinh Thần đã không bỏ đi, anh vẫn đợi cô.

Lần gặp gỡ này quá đường đột.

Lúc đó, cô không có cách nào giải thích được, chỉ đành nói với Châu Sinh Thần rằng anh rất giống với bạn của mình. Dù cho tin hay không, anh không cảm thấy khó chịu là được rồi. Chỉ có điều lúc cô hỏi số di động, anh đành dùng lí do không có để từ chối. Khi ấy cô rất xấu hổ, may mà anh chủ động để lại email.

Từ lúc quen biết đến giờ đã hơn nửa năm, hai người không gặp lại nhau mà chỉ liên lạc qua email. Hơn nữa trong email cũng không nói gì đặc biệt, bởi Châu Sinh Thần là người làm nghiên cứu về hoá học phân tử hữu cơ, cô lại là diễn viên lồng tiếng, hai người không sự tương đồng nào về nghề nghiệp.

Chính vì thế, Thời Nghi đã hình thành thói quen vào hòm thư điện tử mỗi ngày từ lúc nào chẳng hay.

Có mấy lần Hồng Hiểu Dự phát hiện, cô bị cười nhạo không ngừng. Vì thế lần này Hồng Hiểu Dự đến Tây An vì công việc, vừa nghe nói Châu Sinh Thần cũng đi công tác dài ngày ở đây, bèn kéo cô đến không một lời giải thích. Tối qua Thời Nghi ra khỏi sân bay thậm chí còn do dự có nên hẹn anh ra ngoài không, nếu có thì nhân cớ gì? Chẳng ngờ ngẫu nhiên lại gặp nhau ở đây.

Thói quen ăn uống của Châu Sinh Thần rất nề nếp, anh không nói chuyện từ lúc bắt đầu ăn.

Hồng Hiểu Dự nhìn mấy lần nhưng cô đều né tránh.

“Thầy Châu Sinh!” Có một chàng trai bỗng từ cửa tiệm chạy vào, thu ô xong liền tiến tới: “Tháng sau em nhận lương nhất định sẽ tặng thầy một chiếc điện thoại, em sẽ phụ trách sạc pin, chỉ mong thầy mở máy cả ngày giúp em ạ.” Có lẽ cậu ta đi hơi vội vã nên gấu quần bị ướt hết. “Em chạy mấy chỗ rồi, nếu không phải nhìn thấy xe của Cục nghiên cứu thì không biết phải tìm bao lâu nữa.”

Lúc cậu ta đi vào, có lẽ do chỉ để ý đến Châu Sinh Thần đang ăn nên không hề quan tâm đến Thời Nghi đang ngồi xoay lưng lại. Đến khi lại gần, chàng trai mới không khỏi giật mình ngạc nhiên, không ngờ người ngồi đối diện với thầy Châu Sinh lại là một cô gái đẹp đến vậy. Cậu ta cứ lắp bắp mãi, phải một lúc lâu mới nói tiếp: “Thế… thầy Châu Sinh, hội thảo có lẽ sắp bắt đầu, em tìm thầy nửa tiếng rồi… chúng ta đã muộn rồi ạ…”

“Tôi biết.” Châu Sinh Thần chậm rãi ăn thêm hai miếng nữa rồi bỏ đũa xuống. “Tôi có việc phải đi trước, có dịp nhất định sẽ gặp lại.” Thời Nghi nhìn anh đứng dậy, cảm thấy chân mình bị đá mạnh một cái. Quay đầu lại nhìn, Hồng Hiểu Dự cao giọng nói với cô: “Nghe nói gần đây hoa anh đào ở chùa Thanh Long nở rất đẹp, chúng ta đều không phải là người Tây An, khó khăn lắm mới có thể đến đây một lần, có nên cùng nhau đi ngắm một chút không nhỉ?”

Bước chân của Châu Sinh Thần đột nhiên dừng lại. Ngẩng đầu lên nhìn mưa rơi bên ngoài, anh chợt nói: “Hai ngày nay Tây An mưa suốt, đợi tạnh mưa, nếu như mọi người vẫn chưa đi thì chúng ta hẹn nhau.”

“Thế được rồi.” Hồng Hiểu Dự khoác vai Thời Nghi nói: “Đến lúc đó để Thời Nghi email cho anh.”

Anh gật đầu, coi như đã đồng ý.

Khi trở về khách sạn, ống quần hai người đều đã ướt sũng. Thời Nghi chạy vào phòng tắm nước nóng, sau đó tìm mãi không thấy máy pha café siêu tốc, đành đun nước sôi để pha hai cốc trà hoa c&u

HUYÊN HI - ĐẢN THÁT

Tag: Cổ Đại

Review: 2025-06-03

Tác giả: Đản Thát Tran / Editor: Splee Thể loại: Cổ đại, Đoản văn, OE, Cường thủ hào đoạt, Điên cuồng, Tranh quyền đoạt vị Giới thiệu Hoàng huynh coi ta là đối thủ tranh giành hoàng vị, luôn tìm cách đưa ta vào chỗ chết! Cho đến khi hắn phát hiện ra ta không phải huyết mạch hoàng thất, cũng là nữ cải trang nam thì những thủ đoạn đen tối ấy bắt đầu biến chất.

Bóng Đêm Ma Quái

Tag: Kinh Dị

Review: 2025-06-04

Bóng Đêm Ma Quái

Chương 1: Bắt Đầu Từ Hơi Thở Trong Đêm

Đêm buông xuống phủ kín ngôi làng nhỏ bé nằm nép mình bên chân núi. Gió lạnh thổi rít qua những tán cây, làm những chiếc lá khô rít lên như tiếng thét yếu ớt trong cõi u minh. Mai, cô bé vừa chuyển về sống cùng gia đình trong ngôi nhà cổ điển kia, bỗng bừng tỉnh giấc bởi một âm thanh lạ lùng – tiếng thở nặng nề, sâu và dồn dập, vang vọng trong căn phòng tối mịt.

Tim cô đập nhanh, những sợi tóc dựng đứng. Cánh cửa phòng khẽ rung nhẹ, đẩy hé một khe hở như ai đó đang gọi cô trong bóng tối...

Chương 2: Bóng Người Lẩn Khuất Sau Cánh Cửa

Mai đứng lặng người, mắt chăm chú nhìn vào cánh cửa khe khẽ mở. Một bóng người mờ ảo nhấp nhô phía bên ngoài, không rõ mặt, không rõ hình thù. Tiếng thở đó vẫn vang vọng, xiết chặt lấy không gian yên tĩnh vốn dĩ đang bao phủ khắp chốn này.

Cô nắm chặt chăn, cố gắng trấn tĩnh nhưng bàn chân đã băng qua sàn nhà lạnh ngắt, hướng về phía cửa...

Chương 3: Bí Mật Dưới Gầm Bàn Thờ Cổ

Sáng hôm sau, Mai quyết định khám phá ngôi nhà. Góc nhà thờ cũ kĩ với chiếc bàn thờ phủ bụi và tấm vải đỏ phai màu khiến cô tò mò hơn bao giờ hết. Bỗng nhiên, chân cô vướng vào một tấm ván gỗ lỏng lẻo, kéo ván lên hé lộ một cái hố nhỏ tối om dưới đất.

Bên trong, một chiếc hộp gỗ mục nát và một cuốn nhật ký cổ xưa được giấu kín từ lâu...

Chương 4: Nhật Ký Của Một Người Điên

Những trang nhật ký ghi đầy những dòng chữ run rẩy, miêu tả những bóng ma đêm khuya, những lời nguyền rùng rợn vọng từ quá khứ. Người viết kể về ngôi làng bị ám ảnh bởi một thế lực đen tối, kẻ ác dẫn dụ linh hồn vào bóng tối không bao giờ trở lại.

Mai cảm thấy ớn lạnh chạy dài từng sống lưng và quyết định tìm hiểu thêm...

Chương 5: Tiếng Gõ Cửa Vào Nửa Đêm

Những ngày tiếp theo là chuỗi những sự kiện kỳ bí. Mỗi đêm đều có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, nhưng khi Mai mở ra thì chỉ có màn đêm tĩnh mịch bao phủ. Tiếng thở nặng nhọc lại quay trở lại, như muốn kéo cô vào một thế giới bóng tối vô tận.

Cô bắt đầu cảm thấy mình không còn đơn độc trong căn nhà này...

Chương 6: Đôi Mắt Trong Gương

Mai phát hiện ra tấm gương cổ đặt ở phòng khách, mỗi lần soi vào đó, đôi mắt của cô đều cảm thấy có thứ gì đó đang theo dõi. Đôi mắt trong gương không phải của mình, mà là một đôi mắt lạnh lùng, đầy thù hận, như khắc sâu nỗi kinh hoàng xuống tâm trí.

Muốn thoát ra nhưng không thể, cô bị ám ảnh bởi hình ảnh đó suốt ngày đêm...

Chương 7: Lời Nguyền Đổ Bóng Lên Làng

Ngôi làng dường như chìm trong bầu không khí nặng nề. Người dân tránh xa ngôi nhà của Mai, truyền tai nhau về câu chuyện lời nguyền hàng thế kỷ trước, về linh hồn oan nghiệt tìm cách trừng phạt kẻ dám phá vỡ yên bình.

Mai nhận ra mình đã bị cuốn vào một ván bài nguy hiểm không thể dừng lại...

Chương 8: Bản Hòa Âm Của Những Tiếng Thét

Vào một đêm mưa bão, âm thanh kì lạ vang lên khắp ngôi nhà. Đó là những tiếng thét xé lòng, vang vọng từ các bức tường từng gánh chịu biết bao đau thương. Mai không thể trốn thoát, cô phải đối mặt với nỗi sợ hãi bị chôn vùi dưới những âm thanh u ám ấy.

Tất cả chân tướng từ từ dần hé lộ...

Chương 9: Hộp Bí Ẩn Và Những Linh Hồn Lạc Lối

Mai tìm thấy chiếc hộp gỗ chứa đầy những vật thể kỳ quái: những bức thư rách nát, các biểu tượng ma thuật cổ xưa, và một chiếc amulet dường như có năng lực bảo vệ hoặc hủy diệt.

Cô bắt đầu cảm thấy sức mạnh đen tối đang cố gắng khống chế mình và vùng đất xung quanh...

Chương 10: Vũng Bùn Đen Và Lời Thề Hồn Ma

Khu vực đầm lầy bên ngoài ngôi làng trở thành nơi phát ra năng lượng đen khiến mọi người tránh xa. Mai đối diện với một linh hồn quái dị xuất hiện trong sương mù, người truyền đạt một lời thề cũ kỹ gắn liền với số phận của ngôi làng và của chính Mai.

Cô nhận ra mình là mấu chốt để giải thoát hoặc bị đóng băng vĩnh viễn trong cõi âm...

Chương 11: Đêm Hội Ám Ảnh

Người dân trong làng bị thôi miên bởi một sức mạnh vô hình, tụ tập trong khu rừng bên kia núi để dự lễ hội đen tối - nơi các linh hồn được triệu hồi để hoàn thành lời nguyền hay phục hồi sự cân bằng.

Mai quyết định thâm nhập vào hội để tìm kiếm sự thật và cứu lấy linh hồn mình...

Chương 12: Trận Chiến Với Bóng Tối

Trong bóng đêm sâu thẳm, Mai phải chiến đấu không chỉ với những sinh vật không hình dạng mà còn với chính nỗi sợ hãi bên trong mình. Mỗi vết thương của cô khiến bóng tối trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng ánh sáng hy vọng vẫn le lói trong tim cô.

Trận chiến không chỉ là sinh tử mà còn là sự cứu rỗi...

Chương 13: Bí Mật Đằng Sau Cánh Cửa Đóng

Bước vào căn phòng bí ẩn đóng kín từ lâu, Mai phát hiện ra sự thật gây chấn động: một con quỷ cổ xưa đã bị phong ấn ở đó, và chính sự tò mò của cô đã vô tình kích hoạt lời nguyền đen tối suốt nhiều năm qua.

Cô phải tìm cách phong ấn lại hoặc đối mặt với sự hủy diệt toàn diện...

Chương 14: Lời Cầu Xin Của Linh Hồn

Linh hồn của người thân Mai hiện về trong giấc mơ, đưa ra bí kíp thoát khỏi lời nguyền. Nhưng mọi thứ không hề đơn giản, cô phải thực hiện một nghi thức nguy hiểm, đối mặt với nhiều nguy cơ ngay cả với mạng sống của mình.

Thời gian đang cạn dần, và bóng tối ngày càng mạnh mẽ hơn...

Chương 15: Ánh Bình Minh Của Sự Giải Thoát

Đêm cuối cùng, khi bóng tối tràn ngập, Mai dùng tất cả sức mạnh và sự dũng cảm để thực hiện nghi thức phong ấn. Bóng ma, tiếng thét và cơn bão ma quái dữ dội như muốn nuốt chửng cô, nhưng ánh sáng bình minh dần hé rạng, xua tan bóng tối từng bao phủ mảnh đất này...

Mai đứng giữa bình minh, ngôi làng hồi sinh và những bóng ma được giải thoát cuối cùng đã tìm thấy sự yên bình. Câu chuyện kết thúc mở, để lại ký ức kinh hoàng nhưng cũng là hy vọng cho tương lai.

sau khi quan hệ Kết Hôn Với Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Tag: Ngôn Tình Đô Thị Hiện Đại Hài hước Tổng Tài Tiểu Thuyết

Review: 2025-03-17

TINH TRÌ MỘNG

Tag: Ngôn Tình Cổ Đại

Review: 2025-06-03

Thiếu gia nhà họ Thẩm từ thuở nhỏ vốn đã chẳng mấy hòa thuận với Hà Nguyệt Khê.

Hắn chê nàng béo, nàng lại chê hắn lùn.

Hai đứa trẻ hễ chạm mặt là y như rằng lại cãi vã ầm ĩ, trong khi đó, mẫu thân của nàng và mẫu thân của hắn thì vẫn ung dung vừa thưởng trà vừa như đang xem một vở kịch vui, rồi cứ thế thản nhiên định ước hôn sự cho cả hai.

Hắn từng tuyên bố rằng, sau này nhất định sẽ cưới mười tám nàng mỹ thiếp để nàng phải tức đến chết.

Nàng cũng chẳng vừa, giận dữ thề rằng, thà gả cho một gã phu xe còn hơn là phải lấy hắn.

Kể từ đó, hai người gần như chẳng buồn nhìn mặt nhau nữa.

Mãi cho đến năm Hà Nguyệt Khê tròn mười sáu tuổi, Thẩm Tinh Trì không may bị bọn thổ phỉ trên núi bắt cóc, ròng rã một tháng trời sau mới được người nhà giải cứu đưa về.

Lời đồn đại trong thiên hạ kể lại rằng, kẻ chủ mưu bắt hắn là một nữ thổ phỉ, chỉ vì nhìn trúng vẻ ngoài tuấn tú của hắn mà cố ý giữ người lại.

Mẫu thân nàng có nói, Thẩm Tinh Trì sau phen ấy đã phải chịu không ít khổ sở, cả người gầy rộc đi đến mức gần như không còn nhận ra được nữa.

Trong lời nói của người, dường như còn ẩn chứa ý tứ muốn nàng nên đến thăm hỏi hắn một chuyến.

Trong lòng Hà Nguyệt Khê bỗng dấy lên một cảm giác khó tả, nàng cứ mãi phân vân, lưỡng lự chẳng biết có nên đi hay không.

Thế nhưng, nào ngờ hắn lại là người tìm đến gặp nàng trước.

“Hà Nguyệt Khê, tại sao ngươi lại không đến thăm ta.”

“Ta bị bọn chúng nhốt trên núi cao, ngày nào ta cũng nhớ đến ngươi.”

“Những lời mà bọn họ đồn đại bên ngoài đều không phải là sự thật đâu.”

“Sao ngươi cứ im lặng không nói gì thế… Ngươi có phải… đang chê ta bẩn thỉu, không còn trong sạch nữa phải không.”

“Hôn ước của chúng ta… liệu còn có thể giữ được nữa không.”

Hà Nguyệt Khê bàng hoàng đến mức sững sờ, nhất thời không biết phải nói gì.

Con người đang đứng trước mặt nàng đây, với gương mặt hốc hác tiều tụy, đôi mắt hoe đỏ đang nghẹn ngào thổn thức kia, liệu có thật sự là Thẩm Tinh Trì nữa hay không.

Những Ngày Tháng Sinh Viên Bá Đạo

Tag: Hài hước

Review: 2025-06-06

Câu chuyện xoay quanh cuộc sống sinh viên của Minh – một chàng trai năm nhất "lầy lội" và vô cùng duyên dáng tại Đại học X. Với lối kể chuyện dí dỏm, truyện đưa người đọc qua từng tình huống hài hước, đôi khi “dở khóc dở cười” nhưng cũng đầy ắp kỷ niệm đáng nhớ của tuổi trẻ.

Từ ngày đầu tiên bước vào giảng đường với sự ngô nghê và “tự tin thừa thãi”, Minh nhanh chóng để lại ấn tượng với màn bịa chuyện "đỉnh cao" khiến cả lớp và thầy giáo nhớ mãi. Ở ký túc xá, cậu liên tục tham gia những “cuộc chiến” bá đạo – từ chiến tranh âm thanh, truy tìm wifi, cho tới trận đại chiến ở căn-tin trường. Không thể thiếu trong bức tranh sinh viên là mối tình đơn phương với Linh – cô bạn học dễ thương, xuất hiện đầy duyên dáng qua lần va chạm ở thư viện và trở thành động lực cho nhiều hành động "có hơi quá khích" của Minh, từ việc tự làm socola Valentine cho đến việc tham gia tiểu phẩm hóa thân thành cây thông Noel.

Không chỉ là những tiếng cười, truyện còn có những khoảnh khắc đáng suy ngẫm về tình bạn, tinh thần teamwork, áp lực học tập và sự trưởng thành. Dù gặp không ít "tai nạn học đường", Minh luôn biết cách biến những khoảnh khắc đó thành kỷ niệm đáng nhớ – từ bài tập nhóm toàn ảnh selfie, tới ứng dụng "vô dụng nhưng nhiều màu" ở cuối kỳ.

Cuối cùng, sau một năm học đầy biến động, Minh nhận ra giá trị thật sự không nằm ở điểm số hay chuyện yêu đương, mà chính là tình bạn, sự tự lập và những trải nghiệm không thể nào quên của tuổi sinh viên.

Thiên Kim Báo Thù

Tag: Ngôn Tình Đô Thị

Review: 2025-06-05

Chọn Lại Hôn Nhân - Tần Ninh

Tag: Ngôn Tình

Review: 2025-05-30

Giang sơn vì sính

Tag: Ngôn Tình Xuyên Không Hài hước

Review: 2025-06-06

Bạn đang thưởng thức đọc truyện chữ Giang sơn vì sính của tác giả Ánh Tại Nguyệt Quang Lí – một tuyệt phẩm thuộc thể loại ngôn tình, huyền huyễn, nữ cường, hài hước, khác đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

  Ngu phưởng xuyên thành Đại Sở tiếng tăm lừng lẫy nữ tướng quân.

Nguyên thân nhiều thế hệ võ tướng, vì Đại Sở thủ vệ biên cương, thương vong vô số nhân khẩu điêu tàn.

Ngu thị liền dư lại nàng một cây độc đinh, cuối cùng là một thân bệnh cũ, mệt nhọc mà chết.

Ngu phưởng: Hảo a hảo a! Nữ tướng quân so với Hoàng Hậu công chúa, tay cầm thực quyền, tự tại, ta thích!

Kinh thành liền hạ 12 đạo chiếu thư, cùng với sính lễ, hôn thư, cùng nhau đưa hướng biên quan.

Cảnh Nguyên đế nguyện lấy giang sơn vì sính, lập ngu phưởng vi hậu.

Ngu phưởng: Hảo a hảo a! Cuối cùng lãnh đại quân vào kinh thành, lấy về nàng giang sơn sính lễ.

Cảnh Nguyên đế thương tâm muốn chết: A phưởng, ngươi ta từ nhỏ hiểu nhau quen biết, ta hậu vị tưởng tượng vô căn cứ, vẫn luôn chờ ngươi, vì sao ngươi muốn như vậy đãi ta?

Ngu phưởng: Nói tốt lấy giang sơn vì sính, đương nhiên phải cho giang sơn a, thiếu một dặm mà đều không được. Chơi không nổi, cũng đừng chơi!

*

Xem ở phế đế sinh đến tuấn mỹ tuyệt luân phân thượng, ngu phưởng cho hắn một cái hoàng phi danh phận.

Ở ngu phưởng lập hoàng phu hôm nay, phế đế bước lên thành lâu, thương tâm muốn chết nhảy lâu, để lại một đạo bạch y phiêu mệ thân ảnh.

Ngu phưởng biết được sau, trầm mặc hồi lâu, thương tâm đem ly trung rượu uống một hơi cạn sạch.

Về sau chỉ còn lại có giang sơn xã tắc, vô thượng quyền thế, hậu cung 3000.

Trẫm quãng đời còn lại, nên làm thế nào cho phải a!

Đọc chỉ nam: Hư cấu, xin đừng khảo chứng. Nhẹ nhàng thiên sa điêu. Phi thập toàn thập mỹ nhân thiết, nữ chủ chỉ ái giang sơn thiên hạ, vô thượng quyền thế.

Hãy khám phá thế giới kỳ diệu và độc đáo của truyện Giang sơn vì sính cùng với cốt truyện đầy cảm xúc và hy vọng được tác giả Ánh Tại Nguyệt Quang Lí dành rất nhiều tâm huyết và cảm xúc vào từng chương truyện. TruyenChu.vn chúng mình gửi đến các bạn độc giả 14 chương của tác phẩm này, mời bạn đón đọc và chia sẻ cảm xúc ở phần bình luận bạn nhé.

Ám Dục

Tag: Ngôn Tình Ngược Đô Thị

Review: 2025-06-06

Những tác giả nổi tiếng trong thể loại truyện ngôn tình, như Diệp Lạc Vô Tâm, Quỳnh Dao và Hồ Điệp Seba, đã tạo nên một cơn sốt lớn trên các diễn đàn văn học với từng chương truyện của họ. Thánh Yêu cũng đã hòa nhập vào nền văn học Quốc và những tác giả sáng tác truyện ngôn tình với truyện Ám Dục, đang tạo được sự quan tâm từ đông đảo độc giả.

Truyện kể về hai người ban đầu chỉ có tình dục, nhưng không có tình yêu. Anh muốn từ trên người cô đẫy được khoái cảm lớn nhất, nhưng không tìm được ai có thể thay thế cho thân thể của cô. Cô ghét anh và nghĩ anh là một ác ma. Tuy nhiên, anh ta luôn chủ động trong mối quan hệ của họ.

Cô khao khát một cuộc sống tự do thoải mái, nhưng anh ta luôn giữ cô ở bên mình và không cho cô thoát ra. Tình yêu của họ đã nảy mầm từ lâu, nhưng họ không nhận ra. Họ đã chà đạp hết lần này đến lần khác và khi nhận ra, muốn quay đầu thì cũng đã không kịp nữa rồi.

Sau bao nhiêu bi thương, đâu là hồi kết cho truyện này? Hãy đọc truyện để tìm câu trả lời.

 

Cá Mặn Lão Ngũ Trói Định Đọc Sách Hệ Thống ( Thanh Xuyên )

Tag: Hài hước Ngôn Tình Xuyên Không

Review: 2025-06-06

Bạn đang thưởng thức truyện online Cá Mặn Lão Ngũ Trói Định Đọc Sách Hệ Thống ( Thanh Xuyên ) của tác giả Chuyết Nguyên – một tuyệt phẩm thuộc thể loại ngôn tình, xuyên không, hài hước đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

 

Tấn Giang VIP2024-4-27 kết thúc

Tổng số bình luận: 1726 số lần bị cất chứa cho đến nay: 6886 số lần nhận dinh dưỡng dịch: 4366 văn chương tích phân: 87,786,384

- Văn án -

Ở Thái Hậu che chở hạ, tiểu ngũ Dận Kỳ sờ cá đến bảy tuổi còn không có bắt đầu học Hán văn, ngốc ăn ngốc chơi, cực kỳ khoái hoạt.

Ngày nọ hắn trói định một cái đọc sách hệ thống, bên trong thật nhiều Mãn văn, Mông văn thoại bản tử, Dận Kỳ hứng thú bừng bừng mà đọc lên.

Đệ nhất bổn, Thái Tử cả hai cùng tồn tại hai phế, nản lòng thoái chí, cùng nữ chính quá thượng cá mặn sinh hoạt, bị phế Thái Tử kêu Dận Nhưng?

Đệ nhị bổn, thiếu niên thiên tử cường thủ hào đoạt em dâu, từ bỏ ngôi vị hoàng đế, cùng nhân gia song túc song phi, vị này thiên tử kêu Phúc Lâm?

Đệ tam bổn, hoàng đế cuối cùng mất nước sau tổ kiến tân gia đình, vong rớt triều đình kêu Đại Thanh?

……

Dận Kỳ: “……” Ta nhu cầu cấp bách một cái không thấy quá này đó đầu óc.

Dận Kỳ không tin tà mà đọc thật nhiều bổn, muốn nhìn một chút này hệ thống còn có bao nhiêu đại nghịch bất đạo thoại bản.

Sau đó hắn liền đạt được tích phân khen thưởng, hệ thống tùy cơ tặng thư một quyển.

Dận Kỳ phủng xuất hiện ở trong tay 《 đại nghĩa giác mê lục 》, sách này xem tên rất đứng đắn, nội dung…… Hảo đi, là Hán văn, xem không hiểu lắm.

Đi tìm tứ ca, làm hắn cấp nói một chút.

Dận Kỳ mỗi lần đạt được thư đều là Hán văn, hơn nữa là thiếu cánh tay thiếu chân Hán văn, hắn đành phải hào phóng mà đem thư đưa cho hãn a mã cùng các huynh đệ.

Vì thế đại ca trầm mê quân sự sử, nhị ca nghiên cứu khởi kinh tế học, tam ca tứ ca vì đoạt cao trung vật lý sách giáo khoa đánh nhau, các đệ đệ muội muội xếp hàng chờ xem truyện cổ tích thư……

Đến nỗi hãn a mã, còn không có từ xem xong cận đại sử hỏng mất trung phục hồi tinh thần lại.

Thư là nhân loại tiến bộ cầu thang, ta Dận Tiểu Kỳ cho đại gia dọn cây thang, a mã các huynh đệ thượng!

Nhẹ nhàng đoàn sủng chủ thân tình, chớ khảo chứng.

Tag: Thanh xuyên, Cung đình hầu tước, Hệ thống, Sảng văn, Hằng ngày, Hình tượng

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Dận Kỳ ┃ vai phụ: Dận Chân, Khang Hi, Thái Hậu ┃ cái khác:

Một câu tóm tắt: Cá mặn lão ngũ dựa đưa thư trở thành Thanh cung đoàn sủng

Lập ý: Tri thức thay đổi vận mệnh

Nhận xét tác phẩm: Ở Thái Hậu che chở hạ, tiểu ngũ Dận Kỳ sờ cá đến bảy tuổi còn không có bắt đầu học Hán văn, ngốc ăn ngốc chơi, cực kỳ khoái hoạt. Ngày nọ hắn trói định một cái đọc sách hệ thống, bên trong thật nhiều Mãn văn, Mông văn thoại bản tử, Dận Kỳ hứng thú bừng bừng mà đọc lên. Sau đó đổi ra một quyển lại một quyển hắn xem không hiểu lại giá trị phi phàm thư, giải phẫu học, kinh tế học, sinh vật học, toàn bộ đưa cho hãn a mã cùng huynh đệ tỷ muội nhóm. Ở này đó thư tịch vỡ lòng hạ, đại gia đối thế giới có tân nhận thức, mở ra một đoạn cùng lịch sử hoàn toàn bất đồng thăm dò chi lộ.

Bổn văn ngôn ngữ dí dỏm hài hước, đã có vai chính cùng cha mẹ huynh đệ chi gian ôn nhu cùng sinh hoạt hóa miêu tả, cũng có nước giàu binh mạnh tình cảm cùng cải cách. Nhân vật khắc hoạ sinh động, vô luận là Khang Hi vẫn là a ca cách cách nhóm, đều tìm được rồi thuộc về chính mình theo đuổi, thoát khỏi trong lịch sử bi kịch vận mệnh, có càng tốt sinh hoạt.

Anh Chàng Bỉ Ổi Đáng Yêu

Tag: Hài hước Hiện Đại

Review: 2025-06-06

Bạn đang thưởng thức truyện chữ mới Anh Chàng Bỉ Ổi Đáng Yêu của tác giả Hắc Khiết Minh – một tuyệt phẩm thuộc thể loại ngôn tình, nữ cường, hài hước đầy mê hoặc. Ngay từ những chương đầu tiên, câu chuyện đã mở ra một thế giới kỳ bí, lôi cuốn và ngập tràn bất ngờ. Hành trình của các nhân vật sẽ đưa bạn từ hồi hộp đến vỡ òa cảm xúc trong từng khoảnh khắc. Đừng bỏ lỡ chuyến phiêu lưu kỳ thú này – những điều kỳ diệu đang đón chờ bạn phía trước!

Ông trời ngứa mắt với cô nên cố ý trừng phạt cô đúng không?

Một phút trước cô còn đang ảo tưởng về tương lai tốt đẹp một ngày kiếm một đấu vàng.

Ngay sau đó cô lại phải an vị ở cục cảnh sát để lấy lời khai.

Vụ án giết người đã làm cho tương lai tốt đẹp của cô tan thành mây khói trong chớp mắt.

Đáng thương cho cô xui xẻo còn chưa đi lại bị kẻ xấu bắt cóc vì ra tay cứu người.

Bị buộc chạy trốn trong sa mạc cùng một tên đàn ông kỳ quái.

Hừ! Hai chuyện này đều liên quan đến ‘người đàn ông bỉ ổi kia’.

Chẳng biết anh ta đã gây ra phiền toái gì mà lại khiến đám sát thủ bám riết đuổi giết không tha.

Còn liên lụy đến người vô tội như cô suýt chút nữa đi đời nhà ma theo.

Được rồi, cô thừa nhận anh ta quả thật có chút năng lực, chẳng chuyện gì làm khó được anh ta.

Chỉ có mỗi tật xấu là thích sai bảo người khác lúc tức giận là khiến cô phải nổi trận lôi đình……

Biết rõ kích tình trong lúc hoạn nạn không thể dài lâu.

Nhưng sức hấp dẫn của anh ta cứ dần dần xuyên qua sự phòng vệ của cô, chiếm lấy trái tim cô.

Ai, cô nhất định là bị phơi nắng đến váng đầu mới có thể yêu loại đàn ông vô lại lưu manh này…

Bạn Gái 60%

Tag: Ngôn Tình Hài hước

Review: 2025-06-06

 

Convert: meoconlunar

Edit: Quảng Hằng

Beta: Hàn Lạc & Khuyên

Cho tới bây giờ, người mang danh vạn nhân mê như anh chưa từng bị đánh bại, duy nhất chỉ thua trên tay của cô.

Cô dường như cứ ngoài tầm tay trong khi lại là bạn gái của anh

Anh là bác sĩ ưu tú, ngoại hình xuất chúng, khí chất tao nhã, khuôn mặt hiền hòa, phải nói chỉ vậy thôi đủ khiến từ thiếu nữ cho đến các bái gái đều ưa thích, ít nhiều cũng phóng ánh mắt lia qua lia lại vài chục lần

Nhưng anh không quan tâm đến họ, anh và cô ở bên nhau, bỏ qua cả rừng rậm đủ sắc hương kia

Nhưng không nghĩ tới cô lại bỗng nhiên trở mặt thành thù và giờ mang danh "bạn gái cũ" của anh

Thật sự là ngoài ý muốn của anh, lại dám cắt đứt quan hệ của hai người, nhẫn tâm vứt bỏ anh

Hừ cô còn dám viện lý do vì anh quan hệ bừa bãi, oan còn hơn Đậu Nga, anh thề là thủ thân như ngọc vì cô, yêu mỗi mình cô, tính tình đơn thuần, lại không có tâm cơ, cứ điều gì lại viết rõ trên mặt thế kia

Hừm, nếu vẫn còn tình cảm anh cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhân cơ hội gặp lại này, anh sẽ kiềm giữ cô ở lại bên mình

Dùng hết tất cả mọi phương pháp cũng muốn công phá lòng của phòng ngự của cô, cởi bỏ nghi vấn trong lòng cô

 

Bên Trong Lặng Im

Tag: Tiểu Thuyết

Review: 2025-05-28

Xứ sở dị tiên

Tag: Kinh Dị Xuyên Không

Review: 2025-05-23

Kể về 1 Chàng Hiệp Sĩ đã mất đi kí ức và lạc vào xứ sở thần tiên. Ta hãy cùng theo chân Chàng Hiệp Sĩ ấy khám phá vùng đất kì dị và tìm ra bản thân mình là ai