Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Bảo Linh San, một nữ thiết kế đồ họa 27 tuổi đang trên đà "viêm màng túi" và "viêm màng não" vì áp lực ở Sài Gòn, đã đi đến quyết định của đời mình sau khi bắt quả tang bạn trai 3 năm đang "kiểm tra chất lượng" giường của người khác. Cô quyết định "xách cluth đi trốn", bỏ lại deadline, bỏ lại khói bụi thành phố để về quê ngoại ở xứ dừa Bến Tre, tự cho mình một năm để "chữa lành" tâm hồn.
Nhưng "về quê" không phải là một bản nhạc du dương như trong phim. Nó là một bản rock-crossover-cải lương! Căn nhà của bà ngoại thì cũ kỹ, mạng Wi-Fi lúc có lúc không, và dàn "đồng ca" gồm muỗi, ếch, nhái thì hoạt động hết công suất 24/7. Ngay ngày đầu tiên, trong lúc cố gắng "giao lưu" với một con gà mái có dấu hiệu "nổi loạn", Linh San đã có một cú tiếp đất bằng mặt không thể "sang" hơn vào vũng sình, ngay trước đôi dép tổ ong của một anh chàng nhà quê.
Người đó là Nguyễn Thế Cường, "cực phẩm" của xóm, một anh nông dân chính hiệu với làn da rám nắng, thân hình sáu múi rắn chắc do cuốc đất mà thành, và một khuôn mặt nam tính, kiệm lời. Trong mắt anh, Linh San là một "cô chiêu" thành thị yếu ớt, phiền phức. Còn trong mắt cô, anh là một "anh nông dân cục súc", khó ưa. Cuộc chiến giữa "chanh sả" và "chân chất" chính thức bắt đầu.
Chuỗi ngày "chữa lành" của Linh San biến thành một series hài kịch. Cô trồng cây thì cây chết, cô nuôi gà thì gà bay, cô nấu ăn thì cả xóm tưởng có hỏa hoạn. Và người "giáo viên" bất đắc dĩ luôn xuất hiện để dọn dẹp mớ hỗn độn của cô không ai khác chính là Thế Cường. Anh dạy cô cách phân biệt rau thơm và rau dại, dạy cô cách nhóm bếp củi mà không biến mình thành người da đỏ. Còn cô, với cái miệng không bao giờ chịu thua, cũng dạy lại cho anh vài bài học về xu hướng marketing và sức mạnh của mạng xã hội.
Từ chỗ cà khịa nhau mỗi ngày, họ dần nhận ra những điểm tốt của đối phương. Linh San phát hiện ra "anh nông dân" này không hề cục súc, mà thực chất là một kỹ sư nông nghiệp có kiến thức uyên bác, ấm áp và rất giỏi giang. Thế Cường cũng nhận ra "cô chiêu" này tuy vụng về nhưng lại rất kiên trì, lạc quan và có một bộ óc sáng tạo tuyệt vời. Cô đã giúp anh thiết kế bao bì, xây dựng thương hiệu cho nông sản sạch của anh, khiến công việc kinh doanh của anh phất lên như diều gặp gió.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Sự rung động đến một cách tự nhiên, giữa những buổi chiều cùng nhau tát mương bắt cá, giữa những đêm mưa ngồi bên hiên nhà nghe tiếng dế kêu. Và rồi, chuyện gì đến cũng phải đến. Những màn H+ của họ không diễn ra trên giường nệm xa hoa, mà có thể là trên chiếc võng đung đưa giữa vườn dừa, hay trong căn bếp củi ấm áp sau một ngày lao động mệt nhoài. Nó nồng cháy, chân thật và đầy hương vị của đất, của tình.
Khi một năm sắp kết thúc, Linh San nhận ra cô không còn muốn "chữa lành" nữa, vì trái tim cô đã hoàn toàn khỏe mạnh và tìm thấy một nhịp đập mới. Cô không chỉ về quê để nuôi cá, trồng rau, mà còn vô tình "trồng" luôn được một anh người yêu cực phẩm. Cô quyết định ở lại, cùng anh xây dựng một tương lai mới, một cuộc sống bình yên nhưng tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc.