ánh đèn hậu trường

Chương 1: Bước chân vào ánh đèn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Linh bước xuống chuyến xe buýt muộn vào buổi chiều cuối thu. Thành phố cao tầng hiện lên rực rỡ dưới ánh đèn đường, mang theo cả sự hào nhoáng và lạnh lùng mà cô chưa từng thấy ở quê nhà. Trong tay cô là chiếc vali cũ, trong lòng là bao hy vọng về một cuộc sống mới.

Cô biết rằng tìm việc ở thành phố không hề dễ dàng, nhất là khi chỉ có bằng cấp trung học và vài tháng kinh nghiệm làm việc tại cửa hàng nhỏ. Nhưng cơ hội hiếm hoi đến với Linh từ một quảng cáo tuyển dụng: “Công ty truyền thông A – vị trí trợ lý sản xuất. Lương cao, môi trường năng động.”

Ngày phỏng vấn, Linh bước vào tòa nhà hiện đại, ánh sáng trắng chói lòa. Phòng lễ tân rộng lớn, các nhân viên mặc vest lịch sự, máy tính và giấy tờ ngăn nắp. Một người phụ nữ trung niên với nụ cười lạnh nhạt dẫn Linh vào phòng giám đốc.

Ông giám đốc, dáng người cao, mái tóc hơi bạc, cặp kính cận dày, nhìn Linh chăm chú:

“Chúng tôi thích người trẻ, nhiệt huyết. Nhưng công việc ở đây… không phải ai cũng chịu được áp lực. Cậu có sẵn sàng?”

Linh hơi chùng bước, nhưng cố mỉm cười:

“Dạ, em sẽ cố gắng hết sức.”

Ông gật đầu, mắt vẫn soi xét:

“Cậu sẽ được trả lương rất hậu hĩnh. Nhưng tôi muốn nhắc rằng công việc này… sẽ tiếp xúc với nhiều nội dung người lớn, không dành cho những ai nhạy cảm.”

Linh hơi chấn động, nhưng ánh mắt cô vẫn kiên định. Cô thầm nghĩ: “Tiền, cơ hội, và tương lai… em phải thử.”

Ngày đầu tiên đi làm, Linh được dẫn đi tham quan công ty. Văn phòng sáng bóng, phòng họp sang trọng, nhưng có một mùi hương lạ lẫn trong không khí – vừa thơm vừa hắc, khiến cô có cảm giác như bước vào một thế giới khác.

Cô gặp Khải – một đạo diễn trẻ, phong thái tự tin, ánh mắt sắc lạnh. Lần đầu gặp, Khải nhìn Linh với ánh mắt dò xét:

“Cô là tân binh mới à? Chỉ cần thích nghi nhanh, làm việc chăm chỉ, tôi sẽ không phiền cô.”

Linh gật đầu, nhưng trong lòng cảm thấy một chút khó chịu trước thái độ của Khải. Cô tự nhủ: “Đây là môi trường mới, phải học cách cứng rắn.”

Buổi chiều, Linh được giao nhiệm vụ đầu tiên: sắp xếp các kịch bản, lên danh sách diễn viên cho dự án sắp tới. Khi mở tập kịch bản, cô nhận ra những hình ảnh và nội dung nhạy cảm, hoàn toàn khác với tưởng tượng ban đầu.

Một phần sợ hãi len lỏi, nhưng một phần khác lại kích thích tính tò mò và tham vọng. Linh hít một hơi thật sâu, rồi tự nhủ:

“Em đã chọn bước vào con đường này. Không còn đường lui.”

Ánh đèn rực rỡ của văn phòng phản chiếu lên mắt cô, vừa sáng vừa mờ ảo, như báo trước một hành trình đầy cám dỗ, quyền lực và thử thách.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×