Buổi sáng hôm đó, Linh được giao nhiệm vụ kiểm tra lại toàn bộ kịch bản và phân cảnh quay trước khi diễn ra buổi ghi hình quan trọng. Cô cảm thấy áp lực nặng nề – mọi thứ phải hoàn hảo, bởi dự án này sẽ quyết định uy tín của cả đội và sự nghiệp của bản thân.
Trong lúc rà soát, Linh vô tình bỏ sót một chi tiết quan trọng: một cảnh nhạy cảm không được chuẩn bị đạo cụ đầy đủ. Khi buổi quay bắt đầu, diễn viên phát hiện ra và cảnh quay bị gián đoạn.
Khải lập tức tiến lại, giọng trầm nhưng nghiêm nghị:
“Linh… sao lại bỏ sót chi tiết này?”
Linh đỏ mặt, tim đập nhanh:
“Em… em xin lỗi. Em không để ý kỹ.”
Áp lực từ Khải và những ánh mắt căng thẳng xung quanh khiến Linh cảm thấy bối rối và tự trách bản thân. Cô nhận ra rằng trong môi trường này, một sai sót nhỏ cũng có thể tạo ra hậu quả lớn, không chỉ với bản thân mà còn với cả nhóm.
Sau buổi quay, Khải gọi Linh sang phòng họp riêng. Anh nhìn cô, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng:
“Một sai lầm thôi, nhưng cô phải học từ nó. Công việc này không cho phép bỏ sót chi tiết. Lần sau, hãy cẩn thận hơn, và đừng sợ hỏi nếu không chắc chắn.”
Linh hít một hơi sâu, cảm thấy vừa sợ hãi vừa biết ơn. Cô hiểu rằng Khải không chỉ nghiêm khắc, mà còn muốn cô trưởng thành và tự tin đối mặt với áp lực.
Chiều hôm đó, Linh ở lại sau giờ làm, rà soát lại toàn bộ kịch bản, từng đạo cụ, từng chi tiết nhỏ nhất. Cô tự nhủ:
“Em không được phép mắc sai lầm nữa. Mỗi chi tiết, mỗi quyết định đều quan trọng. Đây là thế giới mà em phải cứng rắn, khéo léo và tỉnh táo để tồn tại.”
Khi nhìn ra cửa sổ, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ thành phố, Linh nhận ra rằng công việc này không chỉ thử thách kỹ năng, mà còn thử thách sự kiên cường, nhạy cảm và khả năng giữ vững chính mình giữa áp lực và cám dỗ.
Khải đứng gần, ánh mắt nhìn cô với vẻ tin tưởng:
“Cô sẽ làm được. Chỉ cần cô quyết tâm, tôi sẽ luôn ở bên hỗ trợ.”
Linh mỉm cười, trong lòng vừa sợ hãi, vừa tràn đầy quyết tâm – cô biết cuộc hành trình trong công ty sẽ còn dài, đầy áp lực nhưng cũng là cơ hội để cô trưởng thành và tạo dựng mối quan hệ đặc biệt với Khải.