Tại tiền sảnh lạnh lẽo của Tòa nhà Thiên Hà, biểu tượng quyền lực của tập đoàn cùng tên, một cuộc đối đầu căng thẳng đang diễn ra. Doãn Băng, 24 tuổi, một thiên tài thiết kế từng là người thừa kế công ty xây dựng Ánh Dương, đứng đó với ánh mắt rực lửa, kiên quyết. Công ty của gia đình cô vừa bị phá sản một cách oan uổng, và cô tin rằng Lục Dạ, CEO lạnh lùng và tàn nhẫn của Thiên Hà, là kẻ gián tiếp gây ra thảm kịch này.
Hôm đó, trời đổ cơn mưa tầm tã. Doãn Băng đợi suốt ba tiếng, mong được gặp Lục Dạ để trình bày bằng chứng và đòi lại công bằng.
Lục Dạ xuất hiện, anh ta cao lớn, mặc một bộ vest đen được cắt may hoàn hảo, bước đi với khí chất của một vị vua. Anh ta hoàn toàn phớt lờ sự hiện diện của cô, nhưng đôi mắt sắc lạnh của anh ta không hề bỏ qua sự kiên cường toát ra từ cô gái trẻ.
Doãn Băng lao tới, chặn đứng Lục Dạ. "Ngài Lục! Tôi muốn nói chuyện với ngài về vụ phá sản của Ánh Dương!"
Lục Dạ dừng lại, ánh mắt anh ta dán chặt vào gương mặt ướt đẫm nước mưa của cô.
"Ánh Dương? Cô là ai?" Lục Dạ hỏi, giọng anh ta trầm và lạnh như băng, nhưng có một chút tò mò bị che giấu.
"Tôi là Doãn Băng, con gái của chủ tịch Ánh Dương! Công ty chúng tôi bị hủy hoại, và tôi biết ngài có liên quan!" Cô giơ tập hồ sơ lên, tay cô run rẩy vì giận dữ và lạnh lẽo.
Lục Dạ nhìn thẳng vào cô, anh ta không hề tức giận trước sự táo bạo này. Ngược lại, sự kiên cường, đôi mắt không hề khuất phục dưới cơn mưa lạnh đã hoàn toàn thu hút anh ta. Anh ta thấy ở cô một ý chí không thể bẻ gãy, một ngọn lửa đối lập hoàn toàn với sự lạnh lùng của anh ta.
"Cô không nên chặn đường tôi. Thiên Hà không giải quyết việc cá nhân," Lục Dạ nói, nhưng anh ta không bước đi.
"Đây không phải là việc cá nhân, đây là công lý!" Doãn Băng hét lên.
Lục Dạ im lặng, ánh mắt anh ta lướt trên cơ thể cô. Anh ta thấy một vẻ đẹp hoang dã, không thể thuần hóa. Anh ta nhận ra, đây không phải là một cô gái bình thường, và cô sẽ là một trò chơi thú vị. Anh ta quyết định: anh ta muốn cô.
"Được rồi, cô gái," Lục Dạ nói, giọng anh ta bất ngờ dịu xuống một chút. "Lên xe. Tôi sẽ nghe cô trình bày."
Điểm nhấn Tình Cảm/Gợi Cảm
Tình Cảm: Cuộc đối đầu kịch tính là chất xúc tác mạnh mẽ. Lục Dạ, người luôn lạnh lùng và tránh xa mọi rắc rối cá nhân, đã bị thu hút một cách mãnh liệt bởi sự kiên cường và ánh mắt rực lửa của Doãn Băng. Anh ta chấp nhận rủi ro để đưa cô vào thế giới của mình.
Gợi Cảm: Khoảnh khắc Lục Dạ bước lại gần Doãn Băng dưới cơn mưa, anh ta dùng tay che cho cô khỏi nước mưa. Nước mưa làm ướt chiếc áo sơ mi mỏng của Doãn Băng, làm nổi bật đường cong cơ thể cô. Lục Dạ nhìn chăm chú vào cổ cô, một cái nhìn chiếm hữu và khao khát. Anh ta đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào cổ tay cô để dẫn cô lên xe. Cái chạm tay ngắn ngủi nhưng chứa đựng sự rung động mạnh mẽ.