anh không thể thấy em

Chương 9: Bão giông tình cảm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Tinh Vy thức dậy với trái tim vẫn còn rộn ràng sau đêm hồ trăng sáng. Cô nằm trên giường, ánh nắng len qua rèm cửa chiếu lên mặt, nhưng trong lòng vẫn đầy hồi hộp. Bước vào ngày làm việc mới, cô biết rằng mọi chuyện sẽ không còn đơn giản như trước, vì tối qua đã mở ra một bước ngoặt khiến mọi cảm xúc dồn nén bùng lên mạnh mẽ.

Khi cô đến văn phòng, mọi thứ vẫn bình thường, nhưng không khí giữa cô và CEO bỗng khác hẳn. Anh chào cô bằng ánh mắt dịu dàng, nụ cười hiếm hoi xuất hiện trên môi. Tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Mọi cử chỉ nhỏ của anh đều khiến cô bối rối, vừa hạnh phúc vừa hồi hộp.

Trong giờ họp, đồng nghiệp nữ – người mà Tinh Vy luôn cảm thấy ghen tuông – xuất hiện với thái độ tự tin. Cô ta nhìn CEO, rồi lại liếc qua Tinh Vy, ánh mắt đầy thách thức. Tim Tinh Vy đập nhanh, cảm giác ghen tuông trỗi dậy dữ dội. Nhưng cô tự nhủ: Mình không thể để cảm xúc chi phối công việc.

CEO dường như nhận ra điều đó. Ánh mắt anh lướt qua Tinh Vy, sắc bén nhưng đầy ấm áp, như muốn trấn an cô: Đừng lo, mọi chuyện đã có anh. Cảm giác ấm áp khiến cô thở dài nhẹ nhõm, nhưng tim vẫn đập rộn ràng.

Chiều muộn, khi mọi người đã ra về, Tinh Vy vẫn ở lại hoàn thiện dự án. CEO bất ngờ bước tới, đứng cạnh cô, khoảng cách chỉ còn vài bước chân. Anh nghiêm nghị nhưng giọng trầm:

— “Tinh Vy, nếu cô còn bất cứ thắc mắc gì, hãy nói ra. Tôi muốn hiểu cảm xúc của cô.”

Cô đỏ mặt, tim đập nhanh. Ánh mắt anh dõi theo cô, khiến cô vừa hồi hộp vừa rung động. Khoảnh khắc ấy, mười năm xa cách như được xóa nhòa, chỉ còn lại hai người và những cảm xúc chưa từng bày tỏ.

Tinh Vy lặng im một lúc, rồi thốt lên:

— “Anh… anh có biết em lo lắng không? Không chỉ về dự án, mà còn… về cô ấy.”

Anh nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, giọng trầm:

— “Anh biết. Anh hiểu. Nhưng em đừng lo. Em quan trọng nhất với anh.”

Tim cô rung lên một nhịp mạnh. Cô biết rằng, dù có bao nhiêu người khác xung quanh, vị trí của cô trong lòng anh vẫn không hề thay đổi.

Ngày hôm sau, công ty xảy ra một biến cố nhỏ. Đồng nghiệp nữ kia cố tình gây khó khăn cho Tinh Vy trong dự án, chuyển tài liệu quan trọng sai chỗ. Tinh Vy cảm thấy bồn chồn, tim đập nhanh, nhưng cố gắng bình tĩnh xử lý.

CEO xuất hiện, ánh mắt sắc bén như tia chớp, nhìn thẳng vào đồng nghiệp nữ:

— “Tất cả đều phải tuân thủ quy trình. Nếu có vấn đề, phải báo cáo trực tiếp. Không ai được tự ý thay đổi.”

Tinh Vy đứng bên cạnh, cảm giác vừa hạnh phúc vừa tự hào. Cô nhận ra rằng, bên cạnh cô luôn có người dõi theo, bảo vệ và hiểu cô. Nhưng cùng lúc, nỗi lo lắng về đối thủ tình cảm vẫn âm ỉ, khiến cô không thể hoàn toàn yên tâm.

Buổi tối, khi trở về nhà, Tinh Vy nhận được tin nhắn từ CEO:

"Tối nay anh muốn gặp em. Có chuyện quan trọng muốn nói. Đừng lo, chỉ hai chúng ta."

Tim cô đập mạnh, cảm giác vừa hồi hộp vừa vui mừng. Cô biết rằng tối nay sẽ là một bước ngoặt mới trong mối quan hệ của họ, nơi mọi cảm xúc được bộc lộ rõ ràng hơn bao giờ hết.

Tối hôm đó, họ gặp nhau tại quán cà phê nhỏ, nơi từng gắn liền với nhiều kỷ niệm tuổi thơ. Không gian yên tĩnh, chỉ còn ánh đèn vàng và tiếng nhạc nhẹ nhàng. CEO nhìn cô, ánh mắt trầm và dịu dàng:

— “Tinh Vy, anh muốn nói với em rằng… từ mười năm trước đến bây giờ, tình cảm của anh dành cho em chưa bao giờ thay đổi. Dù có bao nhiêu thử thách, bao nhiêu người khác xuất hiện, vị trí của em trong lòng anh vẫn duy nhất.”

Cô ngạc nhiên, tim đập nhanh. Cảm giác vừa hạnh phúc vừa hồi hộp khiến cô không thể nói gì. Chỉ đứng đó, ánh mắt chạm vào ánh mắt anh, cảm nhận từng nhịp tim, từng cảm xúc trỗi dậy.

Anh tiếp tục:

— “Nhưng anh cũng muốn em hiểu rằng… xung quanh chúng ta luôn có những khó khăn, những người không muốn chúng ta đến với nhau dễ dàng. Em phải sẵn sàng đối mặt với tất cả.”

Tinh Vy thở dài, cảm giác vừa lo lắng vừa quyết tâm:

— “Em sẵn sàng. Dù có gì xảy ra, em sẽ không rời bỏ anh.”

Khoảnh khắc ấy, cả quán cà phê như dừng lại. Chỉ còn hai người, trái tim cùng nhịp đập, và những cảm xúc chưa từng bày tỏ được hé lộ.

Ngày hôm sau, tại công ty, tình hình trở nên căng thẳng hơn. Đồng nghiệp nữ kia công khai thách thức Tinh Vy, liên tục tìm cách phá rối dự án và tạo khoảng cách giữa cô và CEO. Tinh Vy cảm thấy áp lực, tim đập nhanh, nhưng cô biết rằng, nếu muốn giữ vững vị trí trong lòng CEO, cô phải bình tĩnh và thông minh.

CEO nhận thấy sự căng thẳng của cô, ánh mắt lướt qua, dịu dàng nhưng nghiêm nghị:

— “Đừng quá lo lắng. Anh ở đây, em không phải đối mặt một mình.”

Cảm giác vừa ấm áp vừa an toàn tràn ngập trong trái tim Tinh Vy. Cô nhận ra rằng, tình cảm không chỉ là lời nói, mà còn là sự bảo vệ, sự thấu hiểu, và sự hiện diện của người ấy bên cạnh.

Buổi chiều, CEO bất ngờ đưa cô ra ngoài, bước vào một khu vườn nhỏ gần hồ, nơi ánh sáng phản chiếu trên mặt nước. Anh nhìn cô, giọng trầm:

— “Tinh Vy, anh muốn em biết rằng… mọi thử thách đều không quan trọng, nếu chúng ta cùng nhau đối diện. Anh không muốn em sợ hãi.”

Tinh Vy nhìn anh, tim đập nhanh, vừa xúc động vừa rung động. Cô biết rằng, từ đây, mối quan hệ giữa họ sẽ bước sang một chương mới, nơi mọi cảm xúc được bộc lộ, mọi thử thách được vượt qua, và mọi bí mật sẽ dần được hé lộ.

Tối hôm đó, cô nhận được tin nhắn từ số lạ:

"Ngày mai, hãy đến căn nhà cũ bên hồ. Nếu muốn biết toàn bộ sự thật, không ai được biết, chỉ có em và tôi."

Tinh Vy hít sâu, tim đập mạnh. Cảm giác vừa hồi hộp vừa quyết tâm trỗi dậy. Cô biết rằng, tối mai sẽ là bước ngoặt quan trọng, nơi mọi cảm xúc, mọi bí mật, và mọi thử thách tình cảm được giải quyết.

Cô nhắm mắt, hít sâu, tự nhủ: Mình đã sẵn sàng. Đêm mai, mọi chuyện sẽ thay đổi, và mình sẽ đối diện với sự thật, với anh ấy, và với tất cả.

Hồ nước dưới ánh trăng lung linh, gió thổi nhẹ, mang theo cảm giác hồi hộp xen lẫn ngọt ngào. Tinh Vy biết rằng từ đây, chuỗi sự kiện đầy bất ngờ, hồi hộp, và ngọt ngào sẽ mở ra, đưa cô và CEO vào một hành trình mới, nơi tình yêu, thử thách, và những rung động chân thành cùng tồn tại.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×