ánh sáng giữa thành phố

Chương 7: Ảnh hậu trường


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm sau, Vy bước vào phòng làm việc với tâm trạng nhẹ nhõm sau dự án lớn vừa hoàn thành. Cô còn đang nhấm nháp cốc cà phê thì nhận ra ánh mắt Quân hướng về phía mình, nụ cười tinh nghịch nở trên môi anh.

“Chào buổi sáng, Vy. Hôm qua làm việc ăn ý quá, nhỉ?” Quân nói, giọng vừa trêu vừa thật.

Vy cười khẽ, cảm giác tim mình lại rung lên một cách lạ lùng. Cô đang dần quen với sự hiện diện nhẹ nhàng nhưng đặc biệt của anh trong từng khoảnh khắc.

Trong lúc Vy tập trung vào email, Quân lén lấy điện thoại và chụp một bức ảnh Vy đang cười, ánh sáng từ cửa sổ hắt lên khuôn mặt cô, tạo nên một nét tinh tế và dịu dàng. Vy hoàn toàn không hay biết.

Một vài ngày sau, Vy nhận được tin nhắn từ một đồng nghiệp: “Có ai đó lén chụp cậu à? Bức ảnh trong group công ty nhìn đẹp quá!”

Vy mở ra xem, tim đập nhanh. Bức ảnh chính là mình – cười một cách tự nhiên, chưa bao giờ cô thấy mình đẹp đến vậy trong mắt người khác. Cô nhìn kỹ, rồi nhận ra ánh mắt quen thuộc trong bức ảnh – Quân.

Cảm giác bối rối pha chút ngượng ngùng lan tỏa. Vy vừa muốn hỏi lại, vừa không dám, chỉ thầm nghĩ về sự tinh tế và chu đáo của anh. Một bức ảnh nhỏ nhưng lại chứa đầy sự quan tâm mà không cần lời nói.

Những ngày sau đó, bức ảnh lan truyền khắp phòng Marketing. Đồng nghiệp khen ngợi Vy, trêu chọc hai người: “Đúng là hợp đôi luôn đấy nhỉ?” Vy chỉ biết cười, đỏ mặt, trong lòng cảm thấy một niềm vui khó tả.

Quân vẫn bình thản, nụ cười nhẹ nở trên môi mỗi khi nhìn cô. Vy nhận ra, qua những hành động nhỏ như vậy, anh đang để lại dấu ấn không chỉ trong công việc mà còn trong cảm xúc của cô.

Buổi trưa hôm ấy, khi Vy và Quân cùng ra ban công uống nước, cô thỏ thẻ:

“Anh… lén chụp tôi à?”

Quân nhún vai, ánh mắt tinh nghịch: “Ai mà biết được, chỉ là muốn ghi lại khoảnh khắc đẹp thôi.”

Vy cười, cảm giác ấm áp lan tỏa. Cô nhận ra rằng, tình cảm giữa họ đang âm thầm phát triển, từng chút một, qua những khoảnh khắc rất đời thường nhưng đầy ý nghĩa.

Ngày hôm ấy khép lại, Vy nhìn bức ảnh trên điện thoại lần cuối, mỉm cười thầm. Một cảm giác mới – vừa hồi hộp, vừa ngọt ngào – đang dần len lỏi vào trái tim cô. Và cô biết, mọi thứ với Quân đang bắt đầu trở nên khác biệt, không chỉ là đồng nghiệp bình thường nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×