ánh sáng mùa hè

Chương 9: Những Ngày Dài


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tháng Mười đến mang theo những làn gió lạnh đầu mùa, thổi bay những chiếc lá vàng rơi khắp sân trường. Mùa thi đang đến gần, và không khí căng thẳng bao trùm lên mỗi lớp học. Minh và Lan dường như bị cuốn vào vòng quay học tập không ngừng nghỉ, và mỗi ngày qua đi, cả hai cảm nhận rõ ràng sự xa cách dần hình thành trong mối quan hệ của họ.

Trước đây, họ luôn có những buổi chiều yên bình, cùng nhau đi bộ về, cùng trò chuyện về mọi thứ trên đời, từ những bài học vặt vãnh cho đến những ước mơ lớn lao. Nhưng bây giờ, thời gian dành cho nhau trở nên hiếm hoi. Lan luôn ngập trong đống bài vở, còn Minh thì cũng không thể dành thời gian cho cô như trước. Họ chỉ gặp nhau trong những giờ học, những lúc đi lại vội vã qua hành lang, hoặc khi tình cờ gặp nhau ở thư viện.

Một ngày nọ, khi Minh đang ngồi trong lớp, anh nhận ra rằng Lan không có mặt. Đây là lần đầu tiên cô vắng mặt trong suốt kỳ học này. Minh cảm thấy lo lắng và không thể tập trung vào bài giảng. Anh tự hỏi liệu có phải Lan đang gặp phải vấn đề gì, hay chỉ là một ngày mệt mỏi bình thường.

Khi chuông báo hết giờ vang lên, Minh nhanh chóng thu dọn sách vở và chạy ra ngoài, quyết định tìm Lan. Anh không muốn để những lo lắng về cô chất chứa trong lòng.

Tìm mãi, cuối cùng Minh cũng thấy Lan ngồi một mình dưới gốc cây phượng đỏ, nơi họ vẫn thường ngồi những buổi chiều. Vẻ mặt cô có chút buồn bã, ánh mắt như đang chìm vào những suy nghĩ xa xăm.

Minh tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh cô. “Lan, bạn ổn không? Sao hôm nay không đi học?” Anh khẽ hỏi, giọng nhẹ nhàng và lo lắng.

Lan nhìn anh, đôi mắt cô ánh lên sự mệt mỏi. “Mình chỉ cảm thấy mệt mỏi thôi, Minh. Mọi thứ cứ như đang đè nặng lên mình. Mình không biết làm sao để cân bằng tất cả... Học hành, gia đình, và cả... tình cảm nữa,” Lan nói, giọng cô thấp, buồn bã.

Minh im lặng một lúc, để cho Lan tiếp tục bộc lộ những cảm xúc trong lòng. Anh biết rằng cô đang phải đối mặt với một loạt áp lực rất lớn từ phía gia đình và học hành. Những mối quan tâm này đã khiến Lan cảm thấy như mọi thứ đều đang bị xáo trộn, và tình cảm giữa họ cũng không nằm ngoài những lo âu đó.

“Lan, mình hiểu mà. Mình biết bạn đang rất cố gắng và đôi khi cảm thấy áp lực. Nhưng đừng quên rằng mình luôn ở đây, sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ cùng bạn. Tình cảm này không phải là gánh nặng, mà là điều mình muốn có, muốn cùng bạn vượt qua tất cả. Nếu bạn mệt mỏi, mình sẽ là nơi bạn có thể tìm đến,” Minh nói, ánh mắt anh ấm áp và đầy kiên định.

Lan im lặng nhìn Minh một lúc, dường như những lời anh nói đã chạm đến trái tim cô. Cô mỉm cười nhẹ, dù vẫn còn chút ngượng ngùng trong ánh mắt, nhưng đó là nụ cười mà Minh đã chờ đợi lâu rồi.

“Cảm ơn bạn, Minh. Mình sẽ không để mọi thứ làm mình gục ngã. Mình chỉ cần một chút thời gian để lấy lại sự cân bằng,” Lan đáp, giọng cô trở nên nhẹ nhàng và kiên quyết hơn.

Minh gật đầu, không nói gì thêm. Anh biết rằng, trong mối quan hệ này, không phải lúc nào mọi thứ cũng dễ dàng. Đôi khi, tình yêu cần phải kiên nhẫn, cần phải có thời gian để hiểu nhau hơn và vượt qua những thử thách cùng nhau.

Cả hai ngồi đó trong một khoảng thời gian dài, không nói gì thêm. Chỉ có tiếng lá xào xạc dưới chân và những cơn gió nhẹ thổi qua, như một sự an ủi nhẹ nhàng cho tâm hồn họ. Minh biết rằng mối quan hệ này sẽ không thể dễ dàng như những câu chuyện cổ tích, nhưng anh tin rằng, miễn là cả hai đều muốn cố gắng, họ sẽ cùng nhau vượt qua tất cả.

Khi trời bắt đầu tối, Minh đứng dậy, kéo Lan theo. “Đi về thôi, mình sẽ đưa bạn về. Mình không muốn bạn phải đi một mình trong lúc này.”

Lan nhìn Minh, đôi mắt cô đã sáng lên, và nụ cười lại hiện lên trên môi cô. “Cảm ơn Minh. Cảm ơn vì đã luôn ở bên mình.”

Họ cùng nhau bước đi, không còn những lo lắng, không còn những suy nghĩ về tương lai mờ mịt. Chỉ có niềm tin, tình yêu, và sự đồng hành của nhau trong từng bước đi của cuộc đời.

Cảm giác ấy, giữa hai người, nhẹ nhàng mà sâu sắc. Dù con đường phía trước còn dài và đầy thử thách, nhưng ít nhất, họ đã có nhau, và đó là điều quan trọng nhất.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.