Áo Cưới Cho Tình Yêu

Chương 88: Chương 88


trước sau

7h sau khi đã chuần bị quần áo tươm tất,váy đỏ xòe , áo sơ mi trắng tóc uống xoăn tự nhiên khuôn mặt được trang điểm nhẹ nhàng, xoay người ngắm mình trong gương lần cuối Trang tự tin bước xuống nhà.Khánh tinh nghịch đưa tay ý chỉ number one làm Trang phì cười.Văn đang ngồi ở phòng khách nói chuyện với mẹ cô ,chẳng hiểu anh nói cái gì mà mẹ cô cứ cười suốt.Nghe tiếng động Văn mà mẹ cô đều quay ra sau nhìn, Trang cất giọng:

-Mình đi thôi anh.
-Vâng, con xin phép bác cho con đưa Trang qua bên nhà ạ
-Ừ hai đứa cứ đi đi.

Ngồi trong ô tô khuôn mặt Trang lộ rõ vẻ căng thẳng,tay cô không ngừng ra mồ hôi.Văn nhận thấy sự thay đổi của Trang nên nhẹ nhàng nắm lấy tay cô trấn an:

-Không sao đâu, có anh đây mà,chỉ một bữa cơm thôi em đừng căng thẳng thế.

Nhận được lời động viên của Văn Trang thấy như trút bớt một phần lo lắng,Văn cho xe vào trung tâm thương mại theo lời gợi ý của Trang.Cô chu đáo chọn quà cho ba mẹ anh khiến anh rất hài lòng.Tuy không có gì là nhiều chỉ là chiếc khăn quàng cổ mùa đông và chiếc áo khoác cho ba anh nhưng nhìn Trang hiếu thảo và biết cư xử như thế khiến anh rất hài lòng.Chưa biết mai này ra sao nhưng hiện tại anh cảm thấy ,anh không thể nào sống thíu cô ngay cả từng s. từng phút.

Được tin tối nay Văn dẫn bạn gái về nhà ra mắt ,ông Tùng và bà Nga hí hửng hẳn ra.Bởi đây là làn đầu thằng con trai ông có vẻ nghiêm túc và lo lắng cho chuyện hôn nhân của nó đến thế,chưa biết cô gái này như thế nào nhưng qua lời giới thiệu sơ sơ của Văn ông bà nghĩ cô cũng là con nhà nho giáo, nết na thùy mị.Trước khi đi đón con bé Văn còn căn dặn đủ điều như:vui vẻ, đừng khá tính quá sẽ khiến cô ấy sợ.Chính ông Tùng cũng không ngờ có ngày ông Tùng lại thay đổi như vậy.Còn bà Nga mẹ Văn thì đang híhoáy dưới bếp chuẩn bị bữa cơm cho khách, bà cũng rất hồi hộp muốn biết mặc cô con dâu tương lai sẽ như thế nào, kể từ sau khi đám cưới không thành lần trwocs không khí trong gia đình luôn không vui vẻ gì mấy, mãi đến hôm nay khi nghe Văn thông báo bà mới thấy trong nhà có chút sinh khí.Nhìn ngắm thành quả cảu mình nãy giờ, bà kêu ông Tùng:

-Ông xuống coi nè, tôi bày thế này được chưa?
-Ôi dào, bà cứ bày vẽ cho tụi nó ngại, cứ như mọi khi đi cho rồi.
-Ông này kì ghê, tôi muốn đãi con dâu tương lai của tôi không được sao?
-Sao bà chắc là bà sẽ ưng con bé đó?
-Tôi tin vào con mắt của thằng Văn.
--Sau vụ con Thu vừa ròi bà không sáng mắt ra hả, bà chỉ được cái bệnh vực nó, lát nữa hai đứa nó về đây bà cứ ngồi im cho tôi phỏng vấn con bé.
-Đâu có được, ông mà hỏi thì con bé nó sợ chết khiếp mất.Nhìn mặt ông kìa hình sự quá đi, coi chừng thằng Văn nó giận.
-Bà…. Ông…

Tiếng chuông cửa vang len kết thúc cuộc trang cãi của hai vợ chồng, chị hai giúp việc lật đạt ra mở cửa, ông Tùng với bà Nga lên phòng khách ngồi chờ.Văn nắm tay Trang bước vào, cô lí nhỉ:

-Em hồi hộp quá anh ơi!
Siết nhẹ tay Trang như để típ thêm sức mạnh cho cô anh kéo cô vào nhà
.
Sau màn chào hỏi có vẻ rất thuận lợi, mọi người ngồi vào bàn cơm Trang nhanh nhảu ngồi vào vị trí đầu bàn ,vừa đề quan sát khắp bàn ăn cũng luôn tiện xới cơm cho mọi người.Đây là cách mấy chị trong công ty đã dạy cho Trang,nói chung là tốt vì cô thấy bà Nga nhìn mình với ánh mắt hài lòng.Bữa cơm kết thúc trong sự vui vẻ của cả nhà, mặc dù có cô giúp việc làm hết nhưng Trang vẫn xin phép xuống bếp phụ cô một tay,bà Nga nháy mắt với ông Tùng”Con bé này được”.Sau đó Trang và Văn mới đem những món quà của mình ra tận tay tặng cho ông bà, xem như quà mắt.Cả buổi Vắn không nói gì chỉ lẳng lặng quan sát cha mẹ và Trang, Hơn ai hết anh thấy rất tự hào về cô, ăn nói khéo léo, đảm đang đặc biệt là rất lễ phép,anh nghĩ cha mẹ anh cũng có cùng camrn hận như nah.Còn về phia Trang lúc đầu thây cha mẹ văn có vẻ nghiêm nghị làm cô rất sợ nhưng sau một lúc tiếp xúc cô nhận thấy họ rất thân thiện và dễ gần,dần dần cô thấy thoải mái và tự nhiên hơn,cô hi vọng với những gì mình thể hiện hôm nay sẽ khiến họ hài lòng

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI