ba ba của học sinh

Chương 4:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 4

“Đừng sợ… Đừng sợ… Tôi chỉ giúp em cài lại móc áo ngực mà thôi.”

Dương Nhậm dùng giọng điệu dỗ dành tiểu bạch thỏ, hôn lên gương mặt của cô gái, hắn nhìn cô gái đáng thương yếu đuối ở trong lòng ngực mình, khuôn mặt ửng đỏ, hai đôi mắt to đáng yêu hiển thị rõ bất lực, miệng đã bị hôn đỏ, hai người còn vừa mới trao đổi nước bọt cho nhau, đầu lưỡi của hắn vói vào trong miệng chính mình giống có con rắn tiến vào, quấn lấy đầu lưỡi cô không ngừng quấy.

Phương Điềm lần đầu tiên biết, cùng một người đàn ông có vợ hôn môi ở trên sô pha thuộc về hắn cùng lão bà của hắn, cư nhiên là một việc kích thích như vậy, hai người còn đang ôm nhau, cái gì cũng chưa làm.

“Được rồi…”

Nghĩ đến mẹ của học sinh mình vừa mới rời đi, chính mình liền cùng ba của học sinh ôm nhau hôn môi, trao đổi nước miếng, trên giày hai người hiện tại còn thân mật mà dán ở bên nhau, tuy rằng cùng đàn ông có vợ hôn môi thực kích thích, nhưng có một chút đạo đức quản chế làm cho cô cảm thấy thẹn đến ngón chân đều cuộn tròn ở bên nhau.

“Đừng sợ, tôi chỉ giúp em cài lại móc áo ngực thôi.”

Dương Nhậm liếm môi mình như cầm thú, ngoài miệng còn trấn an cô gái đang sợ hãi, tay vẫn không buông lỏng mà kiềm chế, hắn ngửi thấy một mùi u hương xa lạ trên người cô gái. Mùi hương ấy khác hoàn toàn với vợ hắn, thoang thoảng mùi nước hoa tươi mát, ở trong nhà mình hôn người phụ nữ xa lạ, trong lòng cảm thấy phá lệ kích thích, so với lần trước ở trên giường vợ thao tình nhân đến đái ra còn kích thích hơn.

Tay nam nhân còn dán trên mông cô gái.

“Tốt…”

Cô gái dán lên thân thể người đàn ông, ba ba của học sinh mình dạy, nghĩ đến đứa trẻ còn đang ở trong phòng làm bài tập, mà chính mình lại cùng ba cậu bé gắt gao ôm nhau, hai người hôn nhau đến đầy miệng đều là nước miếng, liền có loại cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Vạn nhất bị học sinh thấy được, chính mình về sau còn như thế nào làm người nữa?

“Sợ hãi?”

Dương Nhậm ý vị thâm trường mà nhìn cô gái trong lòng ngực mình, thời điểm vừa mới hôn môi, cô bị chính mình ôm ở trên đùi, giờ phút này cô thẹn thùng cắn môi, nằm ở trong lòng hắn, quần áo tán loạn, thở hồng hộc.Từ khe cửa, chỉ có thể nhìn đến giày cao gót của cô gái rũ ở giữa không trung, như cũ cùng giày da của ngườ đàn ông dính sát ở bên nhau, hai người đang làm chuyện cực kỳ thân mật, thấp thoáng còn nghe được tiếng hai người bọn họ hôn môi.

“Còn không có thụ tinh cho em đâu, sợ cái gì?”

Phương Điềm nhìn biểu tình không đứng đắn của hắn, nghe hắn nói bậy, khuôn mặt nhỏ càng thêm đỏ bừng, ánh mắt nhu nhược đáng thương mà nhìn người đàn ông trên người mình, không ngừng xin tha.

“Ba ba Dương Văn, anh giúp tôi đem áo ngực mặc lại đi, cầu xin anh… Nếu như bị vợ anh nhìn đến,.... chúng ta sẽ có lỗi với con và vợ anh… Ba Dương Văn …”

Trong lòng Phương Điềm, còn có đạo đức trói buộc.

“Tốt, tôi biết. Đừng khóc, tôi lập tức giúp cô đem áo ngực mặc lại, chúng ta vừa mới chỉ là hôn miệng, ôm một chút thôi, cũng không có làm ra chuyện khác người, đúng hay không?”

“Đúng.”

Dương Nhậm nhìn cái cô gái này, ở trong lòng ngực chính mình hai mắt đẫm lệ, liền duỗi tay đem quần áo mặc ở bên trong đẩy lên, bàn tay sờ đến áo ngực màu đen, đem cái dây kéo xuống, là bộ ngực lớn đáng kinh ngạc, hai vú hoàn toàn bại lộ ở trước mắt hắn, mặt trên còn điểm xuyết đầu vú đỏ bừng, giống hình giọt nước, rung động.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×