Bách Luyện Thành Tiên
Tác giả : Huyền Vũ
Quyển 7 : Chu du tam giới
Chương 2344 : Tiến giai Phân Thần kỳ (hạ)
Dịch : Mr_nguyen_30071990
Biên: Hungprods
Nguồn:Bạch ngọc sách
Từ khi Thiên Lam song ma tiến vào sương mù đến giờ chỉ mới mất khoảng thời gian một chén trà, vậy mà toàn bộ trận pháp do Lâm Hiên bố trí đều đã bị phá hủy từng cái một, hơn nữa Song ma căn bản chưa hề sử dụng thần thông thực sự, chỉ nhẹ nhàng như dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi. Phân Thần kỳ cổ ma quả nhiên là danh bất hư truyền.
Ngay khi cảnh vật bốn phía hiện ra nguyên trạng thì một âm thanh bén nhọn rít lên, theo đó là một hư ảnh tối đen quỷ dị hiện ra rồi đi tới sau lưng Thiên Lam song ma, sau đó nó lập tức bùng lên, hướng về Song ma đánh lén.
“Phù muội, coi chừng.”
Thực lực của kẻ đánh lén không phải chuyện đùa, hơn nữa lại nhắm đúng thời cơ nên khi Song ma phát hiện rõ ràng đã hơi trễ.
Hai kẻ này tuy rất tàn nhẫn hiếu sát nhưng làm đạo lữ Song tu đã mấy vạn năm, tình cảm dành cho nhau vô cùng sâu đậm. Mắt thấy nguy hiểm lao tới, tên nam tử kia hét lên một tiếng, bản thân hắn không hề tránh né mà bỗng nhiên dùng tay đẩy nữ tử kia tránh ra.
“Đại ca.”
Nàng kia thét lên kinh hãi rồi bị bắn về phía sau như sao băng vậy. Một tiếng “xuy xuy” nhỏ vang lên, đòn công kích nàng đã bị rơi vào khoảng không.
Tuy nhiên lúc này trên mặt nàng lại không hề có điểm vui mừng nào, bởi vì việc đó cũng đồng nghĩa với tên nam tử kia vì đẩy nàng ra mà không thể tránh kịp.
Một con quái vật thân hình cao lớn xuất hiện trong tầm mắt, toàn thân nó là thi khí màu xám trắng, thân hình cao hơn tám thước, thân thể nó lại có màu bạc nhàn nhạt. Nhưng thực tế làm người ta phải chú ý chính là cặp cánh màu bạc sau lưng nó trông như hai cánh dơi.
Chính là Ngân Sí Thi Vương !
Sắc mặt nữ tử lúc này âm trầm đến tột đỉnh, Thi Ma, rõ ràng cũng có tu vi Phân Thần kỳ, mà Ẩn Nặc Thuật của nó, ở điều kiện bình thường không thể nào giấu diếm được thần thức của trượng phu mình. Nhưng ngay khi Ngũ Hành Uẩn Linh Trận bị phá lại đúng là thời khắc bọn chúng thư thái nhất, kết quả là bị đối phương bắt lấy cơ hội đánh lén hiệu quả.
Hôm nay, tuy nàng có thể thoát được nguy cơ, nhưng mà trượng phu thì…
Một nước cờ đi sai cả bàn cờ đều thua trận, nam tử kia đúng là không kịp trốn nhưng với tư cách một lão quái Phân Thần trung kỳ hắn há sẽ bó tay chịu trói hay sao. Chỉ thấy nam tử hét lớn một tiếng, ma khí đen xì cuồn cuộn tuôn ra, tụ lại phía sau lưng thành hình thức ban đầu của một tấm thuẫn xuất hiện trong tầm mắt.
Đáng tiếc, sai một ly đi một dặm, dù sao cũng chỉ là hình thức ban đầu của tấm thuẫn mà thôi, không thể sánh với sau khi hoàn thành lực phòng ngự.
Chỉ nghe tiếng xé gió vang vọng, vô số móng vuốt nhọn hoắt màu trắng nhợt đã hiện ra sau đó như mưa đổ vào biển, ma khí chưa hoàn toàn ngưng thành thuẫn chắn đã bị gió táp mưa sa của vô số móng vuốt đánh cho tan tành.
Mà Ngân Sí Thi Vương lúc này đã vọt tới trước mặt.
Tay phải nó nâng lên, toàn bộ cánh tay đều được bao bọc bởi thi khí bên trong làm cho người ta giật mình kinh hãi, ẩn hiện màu sáng bạc chớp động, ngoài ra còn có những phù văn ẩn hiện bên trong tay phải của Thi Vương rồi rõ ràng biến thành một bảo vật hình mũi nhọn, hướng về phía sau lưng đối phương hung hăng đâm xuống.
Thời cơ lần này quả thực vô cùng chính xác. Quan trọng là tên nam tửu kia vì cứu ái thê mà đã mất đi tiên cơ, giờ khắc này hắn dù muốn tránh cũng không được.
Một tiếng Phốc… trầm đục truyền vào tai.
Ma khí hộ thể của hắn, không có chút hiệu quả nào, trực tiếp bị kẻ địch phá vỡ, dù sao Ngân Sí Thi Vương cũng là cấp bậc Phân Thần kỳ.
Huyết hoa bắn lên tung tóe, tay phải của Thi Vương trực tiếp đâm vào cơ thể tên nam tử, sau thời gian một chén cơm đã xuất hiện dưới bụng hắn. Thương thế thật đúng là không phải bình thường !
Theo lẽ thường, bị thương nặng như vậy thì dù không vẫn lạc cũng phải tĩnh dưỡng mười năm tám năm mới có hi vọng tốt lên, nhưng tên nam tử trong Thiên Lam song ma rõ ràng không hề đổi sắc mặt, chỉ có lệ khí trên đó hiện lên, toàn thân ma khí tỏa ra mãnh liệt.
“Ha Ha a..”
Từ trong miệng hắn phát ra âm thanh cổ quái, nghe như là tiếng cười điên cuồng, sau đó một màn không thể tưởng tượng xảy ra, từ miệng vết thương của hắn rõ ràng sinh ra vô số xúc tu, như những con rắn nhỏ dữ tợn, đem cánh tay của Ngân Sí Thi Vương quấn lại.
Sau đó thanh âm bạo liệt truyền vào lỗ tai, tên ma tộc này vốn dĩ giống hệt tu sĩ nhân loại, lúc này nguy cơ hiện ra, đương nhiên không hề giữ lại thực lực mà hiện ra chân thân ma hóa.
Thân hình nguyên trạng, phía trên cao thêm hơn ba thước, hơn nữa trông càng thêm khỏe mạnh khôi ngô, từng mảnh lân giáp sinh ra khắp thân mình, bao trùm từ đầu tới chân trừ hai con mắt, không chỉ có thế, sau lưng của hắn còn mọc thêm một cái đuôi.
Rống !
Thanh Âm Thi Ma gào thét truyền vào tai, nguyên thần thứ hai của hắn đang điều khiển Thi Ma hiển nhiên đã phát hiện ra sự tình không ổn, đang muốn rút ra thối lui tới chỗ an toàn, nhưng cánh tay ở vết thương của đối phương bị vô số xúc tu cuốn lấy, căn bản không thể động đậy nổi.
Đáng giận !
Con mắt Thi Ma biến thành màu huyết hồng, tay phải của nó tuy bị nhốt nhưng tay trái vẫn hành động tự nhiên như cũ ào ào nâng lên, những móng tay sắc như đao dài vài tấc mang theo hàn mang lập lòe, hơn nữa còn chứa thi độc, hướng phía đầu của đối phương hung hăng đâm xuống.
Công pháp chủ tu của Thiên Lam song ma quả thực cực kỳ quỷ dị, nam tử kia dưới bụng dính một vết thương to như cái chén vẫn bình chân như vại, nhưng Lâm Hiên không tin hắn có thân thể bất tử. Bụng bị thủng một lỗ lớn không chết không có nghĩa là đầu bị đập nát vẫn bình yên vô sự.
Động tác của Ngân Sí Thi Vương vô cùng nhanh chóng, khoảng cách gần như vậy đối phương cơ bản là không kịp trốn, ai bảo hắn dùng miệng vết thương biến thành xúc tu cuốn lấy Thi Vương. Làm như vậy tuy khiến nó không thể động đậy, nhưng lúc này lại vì hành động này mà như bị giam cầm, không khác gì tự mua dây buộc mình.
Chỉ thấy lệ mang lóe lên, móng vuốt sắc bén của Thi Vương đã đến trên đỉnh đầu tên nam tử.
Một kích của tồn tại Phân Thần kỳ là mạnh mẽ cỡ nào, huống chi nếu đem so sánh, uy lực của Luyện Thi là vô cùng lướn, ngón tay sắc bén càng không thua gì pháp bảo khổ công bồi luyện, dù thế nào đầu của địch nhân cũng không tránh được bị đục ra năm cái lỗ thủng.
Nhưng một màn kế tiếp, lại làm cho người ta phải trợn mắt líu lưỡi.
Một trảo này của Ngân Sí Thi Vương rõ ràng không có chút hiệu quả nào, rõ là đánh trúng đầu đối phương nhưng lại bị toàn bộ lân phiến màu xanh ngăn cản lại.
“Tên ngu xuẩn, một kích kia đắc thủ là do bổn ma chủ quan, ngươi cho rằng cùng một sai lầm lão phu sẽ phạm lần thứ hai hay sao?” Thanh âm của tên nam tử trong Thiên Lam song ma lúc này đã biến thành cổ ma mặc giáp xanh lạnh lùng truyền tới.
Chưa dứt lời, cánh tay phải của hắn nâng lên, năm ngón tay nắm chặt thành quyền oanh kích lên người Ngân Sí Thi Vương. Tốc độ xuất quyền nhanh như chớp, chỉ thấy bóng xanh lóe lên, những tiếng nổ đùng đùng vang bên tai, cánh tay của hắn bỗng to lên hơn ba thước, thân thể cứng rắn như kim thạch của Ngân Sí Thi Vương lại như nặn bằng đất sét thoáng cái đã bị đục một lỗ.
Vết thương lớn cỡ cái chén ăn cơm đập vào mắt, làm thi huyết màu đen từ bên trong điên cuồng chảy ra.
Lấy đạo của người trả cho người, vết thương mà Ngân Sí Thi Vương mang lại cho hắn, giờ này phải hoàn trả gấp bội.
Vết thương như thế đủ để tu sĩ bình thường mất mạng, nhưng Luyện Thi thì khác, chỉ cảm thấy đau nhức một hồi, trái lại làm cho cuồng tính nổi lên, nó gầm gừ một tiếng, hai mắt biến thành màu đỏ như máu. Bên khóe miệng răng nanh thoáng cái dài ra vài tấc, nó cúi đầu xuống ”vèo” một cái, mở cái miệng đầy máu ra cắn về phía đối phương.
Công kích lần này vô cùng âm độc, cổ ma mặc giáp xanh tuy toàn thân là lân phiến, nhưng là ở những vị trí khác phòng ngự lại là yếu kém nhất.
Mà hàm răng cắn mạnh hơn so với tay nhiều, điều này không thể nói là vô căn cứ, giống như phàm nhân ăn hạt đào vậy, nếu dùng tay bóp rất khó nát nhưng dùng răng cắn lại rất dễ dàng.
Tu tiên giả, Luyện Thi cũng đều như vậy. Hợp lực của cả hàm răng cắn xuống mạnh hơn xa hai tay. Một trảo bàn tay không có tác dụng, nhưng bây giờ răng nanh lại đem lân phiến cứng rắn kia cắn cho rách nát.
Ma huyết màu đen từ vết thương chảy ra, Thi Vương vui mừng, càng đắc ý há miệng cắn xé liên tục.
“Đại ca”
Ma nữ phía xa vừa sợ vừa giận, cổ ma giáp xanh cũng đồng dạng giận điên lên. Hôm nay hắn đã gặp phải tên gia hỏa vô sỉ, từ trước tới giờ chưa thấy kẻ nào hèn hạ đến vậy, đường đường là tồn tại Phân Thần kỳ mà lại sử dụng thủ đoạn hạ lưu, đến cả dùng răng cắn cũng sử ra.
Hắn vốn là tên gia hỏa sống mấy vạn năm, nhưng chuyện như thế đừng nói nhìn thấy, dù nghe cũng chưa từng nghe thấy.
Cổ ma giáp xanh trong mắt ngập tràn lửa giận, tay phải nâng lên, năm ngón tay nắm chặt lại, lúc này cả nắm đấm và cánh tay toàn bộ mọc ra gai nhọn màu đen dài ngắn không đều, sau đó quyền đấm ra như gió, thanh âm bành bành không ngừng bên tai, chỉ một lát sau đã đem thân thể của Ngân Sí Thi Vương đánh cho tan nát.
Sinh mệnh của Luyện Thi tuy rằng ương ngạnh, xác thực vượt xa tu sĩ, nhưng cũng không phải là thân thể bất tử, trọng thương thế này, trong mắt Thi Vương cũng dần mất đi hào quang, khí tức nhanh chóng giảm mạnh.
Một tiếng răng rắc truyền tới, cánh tay của Ngân Sí Thi Vương bị những xúc tu kia vặn gãy, thân thể vốn đã bị tàn phá lại bị hung hăng ném bay ra ngoài.
Cổ ma giáp xanh mở to miệng, phun ra một mảng sóng lớn màu đen không một tiếng động, nơi mảng sóng đi qua, không gian đều bị vặn vẹo, Thi Vương vốn dĩ đang hấp hối tức thì bị cuốn vào, thanh âm rợn người truyền vào tai, chỉ một lát sau, Ngân Sí Thi Vương đã bị gợn sóng màu đen tiêu diệt thành bột phấn.
Bữu hãn là từ duy nhất có thể hình dung.
Phải biết rằng Thi Vương cũng là Phân Thần Kỳ, lại dễ dàng bị cổ ma giáp xanh giết chết như thế, danh tiếng quả thật không hề giả, người xưa quả là không khoa trương a.
“Đại ca, ngươi có sao không?” Mặc dù hiểu rõ trượng phu, nhưng nữ ma kia vẫn lộ vẻ lo lắng.
“ Không việc gì.” Cổ ma giáp xanh lắc đầu, rất nhanh những xúc tu giăng khắp nơi đã lấp đầy miệng vết thương, đồng thời không hề có máu tươi rơi ra bên ngoài nữa.
Sau đó Song Ma ngẩng đầu, từ khi tất cả chướng ngại bị giải trừ, đập vào mắt là một cái sơn cốc nhỏ hẹp.
“Hừ, đã đến thế này còn muốn dấu đầu lòi đuôi sao, xem bản Ma Tôn làm sao lôi ngươi ra đây”.
Cổ ma giáp xanh cười lạnh, đang định động thủ thì ngay lúc này, trên bầu trời hiện lên một cái xoáy nước, linh khí đầy trời đều chen chúc tới đây tạo thành một cái viên cầu cực lớn, đường kính hơn trăm trượng, sau đó ầm ầm một tiếng, nện xuống mặt đất.