Bé con của tổng giám đốc phúc hắc

Chương 2: bảo bối uống sữa


trước sau

Ngày hôm sau tại biệt thư nhà họ Lưu
'' AAAAAAA '' Tiếng hét thất thanh của Vy Vy bảo bối vang lên khiến mọi người đang làm công việc đều dừng lại chạy vào nhà , cả đám đều sợ hãi cô có chuyện gì xảy ra nhưng còn chưa kịp lên tới cửa phòng thì cửa phòng đã bị bật ra một cô gái mặc một chiếc váy màu trắng khuôn mặt như thiên sứ cầm theo túi xách chạy thẳng xuống nhà với bộ dạng hết sức hốt hoảng người đó không ai khác chính là vị đại tổ tông nhà họ Lưu Vy Vy
'' huhu tại sao không ai gọi con thức giậy huhu trễ giờ mất rồi '' Vy Vy hớt hải chạy xuống nhà cô không muốn ngày đầu tiên đi làm mà lại đi trễ đâu
'' tiểu thư , mới có 6 giờ mà '' thím trương từ trong nhà bếp chạy ra , bà đang làm bữa sáng nghe được tiếng hét của cô liền đánh rơi luôn mấy cái vỏ trướng vào bếp sợ hãi muốn chết , bà già rồi nha bị hét như vậy sao chịu nổi
'' hả m sao lại mới có 6 giờ '' Vy Vy bỗng nhiên dừng chân lại suýt nữa đụng đầu vào bức tường ai oán hỏi lại
'' thì mới có 6 giờ thôi mà tiểu thư '' một anh nhà làm chỉ vào chiếc đồng hồ to bự tổ chảng trong phòng khách nói
'' a , quên mất đồng hồ của con hôm qua bị hư rồi '' Vy Vy vỗ trán một cái , bây giờ mới nhớ hôm qua bị đồng hồ đánh thức cho nên cô đã ném hư đồng hồ rồi còn đâu , hôm nay mới nhìn nhầm nha làm hù chết cô rồi
'' A ...'' nguyên một đám người suýt nữa trượt chân té ngã , tiểu tổ tông này của bọn họ đúng là ....
'' hihi mọi người đi làm đi '' Vy Vy sờ mũi cười lấy lòng nhìn bọn họ rồi chạy một mạch vào trong phòng xấu hổ chết cô rồi
Đợi Vy Vy đóng cửa xong mà mấy người dưới lầu cứ đơ người cả lên đơn giản vì nụ cười đáng yêu của cô nàng làm hút hồn rồi
Thím trương bất đắc dĩ vỗ vai mấy người đó rồi đi vào nhà bếp , ai nha nụ cười của tiểu thư chưa bao giờ bị thất sủng a , thím trương tiếp tục sự nghiệp cứu rỗi nồi trứng ban nãy làm hỏng chuẩn bị bữa sáng cho Vy Vy
Tối hôm qua ông Lưu và bà Lưu đã bay dang nước ngoài kí kết hợp đồng với công ty đối tác , mặc dù muốn ở nhà tiễn con gái bảo bối đi làm nhưng sớm đã bị Vy Vy cự tuyệt đe dọa nếu như không đi cô sẽ tức giận cho nên vào tối hôm qua hai ông bà nắm tay nhau bị đuổi ra sân bay với khuôn mặt ai oán hơn bao giờ hết
6 giờ 30 Vy Vy bước xuống nhà với khuôn mặt hào hứng nào còn nhớ ban nãy chính mình hốt hoảng đến bao nhiêu
Hôm nay Vy Vy không xõa tóc mà buộc hết cả tóc mái lên cai để lộ khuôn mặt trắng bóc khiến người khác yêu thích không thôi hận không thể xông tới mà căn một miếng vào mặt ( mị : cẩu a )
Thím trương đã chuẩn bị bữa sáng xong xuôi chỉ đợi Vy Vy xuống ăn nữa là xong cho nên vừa thấy Vy Vy xuống liền bưng dĩa đồ ăn cùng một ly sữa tới cho cô
Vy Vy nhìn ly sữa ai oán nhìn thím trương giống như đang lên án : tại sao hôm nay lại xuất hiện sữa
. Có trời mới biết Vy Vy không thích nhất là uống sữa mùi sữa thật là không tốt nga , cho nên bữa sáng của cô nếu như không phải nước lọc thì chính là nước ép trái cây sao hôm nay lại xuất hiện sữa cơ chứ
Thím trương cười vô hai nói :'' hôm qua thiếu gia gọi điện thoại về nhà biết được tiểu thư muốn đi làm liền bảo thím trương lấy sữa cho cô uống nha ''
Vy Vy khuôn mặt đen lại nhìn ly sữa rồi lại dùng ánh mắt đáng yêu nhìn thím trương
'' a , thím trương còn có việc tiểu thư ăn thôi '' Thím trương hốt hoảng che mặt chạy đi ra ngoài , bà sợ ở lại một giây nữa sẽ bị vị tổ tông kia dụ dỗ mất thôi
'' aizzzz , lão anh chết tiệt ở xa như vậy còn quản cô làm gì '' người mà Vy Vy sợ nhất không phải ba cũng không phải mẹ mà là anh trai cô nha cũng là người cô nghe lời nhất đi
Đúng vậy nhà bọn họ có hai người con một là cô hai là anh trai đang điều hành công ty riêng ở bên Anh mấy năm nay vẫn chưa về Lưu Diệc , anh trai cô nha rất đáng sợ nếu như nói có người nào có thể cưỡng lại sự đáng yêu của cô thì người duy nhất đó chính là Lưu Diệc , Lưu Diệc đối với cô rất cưng chiều nhưng cũng rất nghiêm khắc mỗi lần anh tức giận là khiến Vy Vy sởn gai óc lên tìm chỗ trốn rồi
Mặc dù khuôn muốn uống nhưng anh hai đã dặn thôi thì uống một chút vậy , cho nên bạn Vy Vy căn răng bịt mũi uống hết ly sữa tươi vào bụng nước mắt nước mũi liền ứa ra hết sức thống khổ
Thím trương trốn bên ngoài nhìn vào đau lòng không thôi nhưng vì sự nghiệp sức khỏe của tiểu thư cho nên bà đành phải chấp nhận a
Thím trương rút điện thoại ra gọi cho ông Lưu mà Ông Lưu đang ở nước ngoài vào giờ này trời cũng đã gần tối đang ăn cơm với bà Lưu tại nhà hành thì thấy điện thoại ở nhà goi tới sợ có chuyện gì liền nhanh chóng bắt máy nghe :'' aolo thím trương hả ? ''
'' vâng ông chủ , hôm nay thiếu gia có gọi điện về nhà ''
'' ừm , nó nói gì sao ? ''
'' thiếu gia bảo tiểu thư phải uống sữa ''
'' hả ... nhóc kia uống sao ? ''
'' uống nha , còn hết cả một ly luôn '' thím trương hưng phấn gật đầu như gà dã thóc kể
'' trời ... '' Ông Lưu hét lớn một tiếng làm bà Lưu bên cạnh suốt hết cả ruột nhìn chồng mình
'' được rồi ..tôi biết rồi '' ông Lưu tắt điện thoại nhìn vợ mình nói với giọng có chút mùi chua
'' bảo bối chịu uống sữa cơ đấy ? ''
'' hả , nó uống sữa chuyện là gì thế ? '' bà Lưu còn phản ứng hơn cả ông Lưu , bà biết con gái bà trước nay rất ghét uống sữa nha , vậy mà lại đi uống sữa còn có tối hôm qua ăn thêm cơm nữa xem ra bảo bối của bà rất vui khi đi được làm hả
'' ừ , Diệc gọi điện thoại về bảo nó uống '' Ông Lưu hơi ghen nói , đến cả ông dụ dỗ cũng không được vậy mà cái thằng nhóc kia lại dụ dỗ được đúng là tức chết ông mà
'' ồ thì ra là thế '' Bà Lưu gật đầu , có chút bất đắc dĩ hai đứa con của bà trước nay đều rất thân thiết , Vy Vy cả nhà cũng chỉ sợ nhất là Lưu Diệc anh trai có cho nên uống sữa cũng bình thường a


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!