Sáng hôm nay, Văn Tiểu An thức dậy trong cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Sau những sóng gió liên tiếp từ công việc và gia đình Dịch, cô biết rằng hôm nay sẽ là một ngày quan trọng. Một đối thủ cạnh tranh lớn vừa đưa ra chiến lược mới, đe dọa trực tiếp đến dự án quan trọng mà cô và Dịch đang dẫn dắt. Đây không chỉ là thử thách công việc mà còn là cơ hội để cô và Dịch chứng minh sức mạnh hợp tác và tình cảm của mình.
Cô chuẩn bị kỹ lưỡng, mặc bộ áo vest trắng thanh lịch, tóc buộc gọn gàng. Khi đứng trước gương, ánh mắt cô vừa kiên định vừa bồn chồn:
“Tiểu An, hôm nay là lúc thử thách lớn nhất. Nhưng chúng ta đã bên nhau, hãy tin tưởng vào anh ấy và vào chính mình.”
Khi bước vào công ty, không khí căng thẳng đến mức gần như ngột ngạt. Nhân viên tất bật chuẩn bị các báo cáo, và mọi ánh mắt đều hướng về phòng họp nơi sẽ diễn ra buổi thảo luận trực tiếp với đối thủ. Tiểu An cảm thấy tim mình đập mạnh, áp lực dồn lên vai, nhưng sự hiện diện của Dịch bên cạnh giúp cô bình tĩnh hơn.
Ngay khi kiểm tra lần cuối báo cáo, một đồng nghiệp cũ của Dịch xuất hiện, giọng mỉa mai:
“Tiểu An, dự án này sẽ khó thành công lắm. Tôi đoán cô sẽ không chịu nổi áp lực đâu.”
Tiểu An hít sâu, nhắm mắt một giây để tập trung. Lúc này, Dịch bước đến bên cô, ánh mắt nghiêm nghị, giọng trầm đầy uy quyền:
“Cô ấy hoàn toàn có khả năng. Ai cản trở, sẽ chịu trách nhiệm trước tôi.”
Khoảnh khắc này, Tiểu An cảm nhận được sự an toàn tuyệt đối. Tim cô vừa hồi hộp vừa ấm áp, biết rằng anh sẽ luôn ở bên để bảo vệ cô, không chỉ về công việc mà còn về trái tim.
Buổi họp bắt đầu. Đối thủ cạnh tranh trình bày chiến lược cực kỳ sắc bén, đưa ra những thông tin nhằm hạ bệ dự án của Tiểu An và Dịch. Tiểu An cảm thấy áp lực đè nặng, mồ hôi nhễ nhại, nhưng Dịch nắm tay cô, ánh mắt dịu dàng:
“Bình tĩnh. Chúng ta sẽ xử lý mọi chuyện.”
Tiểu An hít sâu, ánh mắt nhìn Dịch, như tìm thấy sức mạnh từ anh. Khi đến lượt trình bày, cô tự tin giải thích chiến lược, phân tích số liệu chi tiết, và nhấn mạnh lợi thế dự án. Dịch đứng cạnh, nhìn cô với ánh mắt vừa tự hào vừa dịu dàng, khiến cô càng thêm vững vàng.
Đối thủ cố tình gây áp lực, nhưng mỗi lời phản biện của Tiểu An đều được Dịch hỗ trợ, đôi khi một ánh mắt hay cử chỉ nhỏ của anh cũng đủ để cô bình tĩnh. Khoảnh khắc này, tình cảm của họ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Sau buổi họp, khi mọi người rời phòng, Dịch dẫn Tiểu An ra ngoài, giọng trầm ấm:
“Hôm nay cô đã làm rất tốt. Tôi tự hào về cô, không chỉ vì năng lực, mà còn vì cách cô giữ bình tĩnh và kiên cường trước áp lực.”
Tiểu An đỏ mặt, tim đập rộn ràng, ánh mắt đầy xúc động:
“Em… em cũng tự hào vì có anh ở bên…”
Khoảnh khắc này, cả hai đứng gần nhau, chỉ còn lại sự quan tâm, bảo vệ và tình cảm nảy nở mạnh mẽ. Cô cảm nhận luồng điện nhẹ chạy qua khi tay họ chạm nhau, trái tim như hòa nhịp với trái tim anh.
Tuy nhiên, thử thách chưa dừng lại. Gia đình Dịch, đặc biệt là mẹ anh, tiếp tục kiểm tra mối quan hệ của họ bằng cách tổ chức một buổi tiệc gia đình, nơi Tiểu An phải đối diện với sự khắt khe và định kiến. Khi gặp bà, ánh mắt lạnh lùng và giọng điệu sắc bén:
“Cô là ai mà dám chen chân vào cuộc sống con trai tôi? Tôi chưa bao giờ chấp nhận cô.”
Tiểu An cúi đầu, giọng run run:
“Dạ… em chỉ là nhân viên… em không muốn…”
Dịch đứng cạnh, ánh mắt nghiêm nghị:
“Mẹ, cô ấy là người tôi yêu thương. Tôi chịu trách nhiệm về tất cả, và tôi muốn mẹ hiểu điều đó.”
Bà nhíu mày, nhưng không dám cãi lời. Tiểu An nhìn Dịch, trái tim vừa xúc động vừa biết ơn. Lần đầu tiên, cô nhận ra rằng tình cảm của anh không chỉ dừng ở lời nói, mà thể hiện qua hành động bảo vệ cô trước mọi thử thách, từ công việc đến gia đình.
Ngày hôm sau, dự án bước vào giai đoạn quyết định. Một đối thủ mạnh tiếp tục tấn công bằng các chiến lược bất ngờ, nhưng Tiểu An và Dịch phối hợp nhịp nhàng. Tình cảm của họ đã đủ vững vàng để đối mặt với mọi sóng gió. Ánh mắt dịu dàng, cử chỉ quan tâm, và những lời động viên nhỏ bé nhưng đầy sức mạnh giúp họ vượt qua từng thử thách.
Khi kết thúc ngày làm việc, Tiểu An và Dịch cùng nhau đứng trên tầng cao nhìn ra thành phố về đêm. Ánh đèn lấp lánh, gió nhẹ thổi qua, và cả hai im lặng một lúc, tận hưởng cảm giác bình yên sau những căng thẳng.
Dịch nắm tay cô, giọng trầm nhưng ấm áp:
“Tiểu An… hôm nay chúng ta đã vượt qua thử thách lớn nhất. Tôi muốn cô biết rằng, không chỉ trong công việc, mà cả trong cuộc sống, tôi sẽ luôn bên cô. Tôi yêu cô.”
Tiểu An đỏ mặt, tim rộn ràng, ánh mắt lấp lánh:
“Em… em cũng yêu anh… Em luôn tin anh và muốn cùng anh vượt qua mọi chuyện.”
Khoảnh khắc này, cả hai trao nhau nụ hôn nhẹ nhàng, vừa ngọt ngào vừa đầy khát khao, như khẳng định tình cảm và sự gắn kết đã vượt qua mọi thử thách.
Ngày hôm nay đánh dấu cao trào tình cảm và công việc: mối quan hệ giữa Tiểu An và Dịch chính thức thăng hoa, họ cùng nhau vượt qua đối thủ cạnh tranh và sóng gió gia đình, tình cảm trở nên sâu sắc và bền vững. Những khoảnh khắc quan tâm, bảo vệ và tin tưởng lẫn nhau tạo nền tảng vững chắc, mở ra chương mới đầy ngọt ngào nhưng cũng đầy thử thách phía trước.