bên nhau qua sóng gió

Chương 6: Bão giông trong lòng và tình yêu thử thách


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm nay, Linh An thức dậy trong căn phòng tràn ngập ánh nắng vàng nhạt, nhưng trái tim cô vẫn rối bời. Những khoảnh khắc bình yên bên Khánh Duy trong những ngày qua như một giấc mơ, nhưng sự xuất hiện bất ngờ của Trang Vy vẫn còn ám ảnh cô. Cô đứng trước gương, chỉnh lại mái tóc buông lơi, hít một hơi thật sâu và tự nhủ:

"Mình phải vững lòng. Niềm tin vào Khánh Duy là chìa khóa để vượt qua mọi thử thách."

Trên đường đến lớp, Minh Châu chạy tới, ánh mắt lấp lánh tò mò:

-“Cậu trông hơi lo lắng sáng nay, Linh An. Chuyện hôm qua có làm cậu bối rối không?”

Linh An mỉm cười, cố gắng giữ bình tĩnh:

-“Chỉ là một chút lo lắng thôi. Mình vẫn tin tưởng anh ấy, nhưng cảm giác bồn chồn đôi khi vẫn xuất hiện.”

Khi đến lớp, Khánh Duy cùng Hữu Tùng xuất hiện, ánh mắt Khánh Duy luôn hướng về Linh An, tràn đầy sự quan tâm và ấm áp. Hữu Tùng tinh nghịch nháy mắt, nheo môi:

-“Nhìn cậu suốt buổi sáng là biết cậu đang nghĩ về Linh An rồi. Hãy cẩn thận với Trang Vy nhé, cô ấy vẫn có thể tạo ra hiểu lầm.”

Khánh Duy mỉm cười, ánh mắt dịu dàng:

-“Anh biết. Em yên tâm, chỉ có em trong lòng anh.”

Buổi học trôi qua, nhưng trong lòng Linh An vẫn còn chút lo lắng. Giờ giải lao, cô nhìn thấy Trang Vy đứng gần đó, ánh mắt lấp lánh ẩn ý. Linh An cố giữ bình tĩnh, nhưng tim cô không khỏi nhói lên. Khánh Duy nhận ra sự khác thường trên nét mặt cô, liền nhẹ nhàng nắm tay cô, ánh mắt tràn đầy sự bảo vệ:

-“Đừng lo, chỉ có em thôi, Linh An.”

Linh An nhìn vào mắt anh, cảm giác như mọi lo lắng dần tan biến. Cô mỉm cười nhẹ, tim đập nhanh:

-“Em tin anh. Chỉ cần anh bên cạnh, em không sợ gì cả.”

Sau giờ học, cả hai quyết định đi dạo quanh công viên gần trường. Không gian yên tĩnh, tiếng chim hót, lá xào xạc dưới ánh nắng chiều, tạo nên một khung cảnh lãng mạn. Họ đi cạnh nhau, tay chạm nhẹ, ánh mắt tràn đầy sự quan tâm và đồng điệu.

-“Anh à, em muốn hiểu rõ hơn về quá khứ của anh, về mọi người xung quanh anh… để em không còn lo lắng,” Linh An nói, ánh mắt nghiêm túc.

Khánh Duy nhìn cô, ánh mắt tràn đầy tình cảm và quyết tâm:

-“Anh hiểu em. Anh muốn em hiểu rõ tất cả, để không còn nỗi lo nào nữa. Quá khứ chỉ là những chương đã qua, giờ đây và mãi mãi, anh muốn bên em.”

Buổi chiều, họ tham gia hoạt động thiện nguyện tại trung tâm trẻ em. Linh An thấy Khánh Duy tận tâm, nhẹ nhàng với từng đứa trẻ, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Cô cảm nhận sự chân thành và trách nhiệm nơi anh, trái tim cô rung lên từng nhịp, vừa ngưỡng mộ vừa yêu thương.

-“Anh à, nhìn anh chăm sóc các em, em thấy mình may mắn khi có anh bên cạnh. Anh không chỉ là người yêu tuyệt vời mà còn là người tràn đầy trách nhiệm,” Linh An nói, ánh mắt long lanh.

-“Anh cũng vậy. Anh yêu cách em quan tâm và chia sẻ cùng anh. Mỗi khoảnh khắc bên em đều quý giá,” Khánh Duy đáp, kéo Linh An vào vòng tay, trao cho cô nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy ấm áp.

Tối đến, Linh An về nhà, ngồi trước bàn học, mở cuốn nhật ký và viết:

"Hôm nay, có những hiểu lầm và lo lắng xuất hiện, nhưng mình nhận ra rằng niềm tin và sự chân thành sẽ giúp tình cảm này vững bền hơn. Mỗi thử thách là cơ hội để chúng mình hiểu nhau hơn, gắn kết nhau hơn. Mình sẽ cùng anh bước tiếp trên con đường tình yêu này, trọn vẹn và ngọt ngào."

Cô khép nhật ký lại, ánh mắt nhìn ra bầu trời đầy sao. Trái tim cô tràn ngập niềm tin và hạnh phúc. Dù bão giông có xuất hiện, Linh An tin rằng tình yêu giữa cô và Khánh Duy sẽ đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả, ngày càng gắn kết và sâu sắc hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×