bên nhau qua thử thách

Chương 9: Khoảnh khắc gần gũi bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm đó, Linh thức dậy với tâm trạng vừa háo hức vừa bồn chồn. Sau những ngày phối hợp cùng Nam, cô nhận ra rằng mình đã bắt đầu chờ đợi những khoảnh khắc xuất hiện bên anh, dù chỉ là trong công việc.

Khi bước vào công ty, không khí có phần nhộn nhịp hơn. Nam đã có mặt từ sớm, đứng trước cửa phòng họp, ánh mắt điềm tĩnh nhưng vẫn dõi theo Linh. Khi cô tiến đến, anh gật nhẹ:

“Chuẩn bị chưa?”

“Dạ… em… em đã chuẩn bị rồi ạ,” Linh trả lời, vừa cố gắng giữ bình tĩnh vừa cảm thấy tim đập nhanh.

Sáng nay, công việc diễn ra bình thường, nhưng một tình huống bất ngờ xảy ra: một hộc tủ đựng hồ sơ bất ngờ sập xuống, chắn ngang lối đi chính của văn phòng. Nhân viên hoảng hốt, không ai biết cách xử lý nhanh.

Nam lập tức tiến lại, giọng trầm sắc bén:

“Chúng ta phải dọn chỗ này ngay lập tức. Bạn theo tôi.”

Linh gật đầu, cảm giác vừa lo lắng vừa hồi hộp. Khi đến gần hộc tủ, cô nhận ra rằng cần hai người phối hợp nâng tủ lên, nếu không sẽ mất thời gian và có thể làm hỏng hồ sơ.

Nam nhìn Linh, ánh mắt nghiêm nghị nhưng dịu dàng:

“Bạn giữ chặt một bên, tôi nâng bên kia. Nhịp nhàng là được.”

Linh đỏ mặt, tim đập nhanh khi đặt tay lên tủ và cảm nhận lực của Nam bên cạnh. Họ vừa phối hợp nâng tủ vừa cố giữ thăng bằng, ánh mắt đôi khi chạm nhau. Khoảnh khắc này khiến Linh vừa bối rối vừa cảm thấy ấm áp.

“Cẩn thận một chút,” Nam nói, giọng trầm nhưng đầy quan tâm.

Linh gật đầu, cố giữ bình tĩnh nhưng tim vẫn thình thịch. Khi hai người nâng xong tủ và đặt vào đúng vị trí, Linh thở phào, lòng tràn đầy cảm giác an toàn kỳ lạ khi ở cạnh Nam.

Ngay sau đó, cả hai tiếp tục phối hợp dọn dẹp khu vực xung quanh. Trong lúc Linh cúi xuống nhặt hồ sơ rơi, cô vô tình chạm tay vào tay Nam một lần nữa. Cả hai cùng đỏ mặt, ánh mắt dừng lại nhau trong vài giây, khiến Linh cảm giác trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Buổi trưa, họ cùng nhau đi qua hành lang để lấy tài liệu cho cuộc họp. Khi đi ngang qua thang máy, Linh trượt chân vì giày cao gót. Nam nhanh chóng nắm tay cô, giữ cô khỏi ngã. Khoảnh khắc này, cả hai đều đỏ mặt, và Linh cảm nhận được sự quan tâm tinh tế và ấm áp mà trước đây cô chưa từng thấy ở anh.

“Cảm ơn anh,” cô nói, giọng run run.

Nam nhìn cô, ánh mắt đặc biệt, giọng trầm:

“Cẩn thận lần sau.”

Linh mỉm cười nhỏ, trong lòng cảm giác vừa ngượng vừa hạnh phúc. Cô nhận ra rằng, những khoảnh khắc tưởng chừng nhỏ bé này lại khiến trái tim cô rung động mạnh mẽ hơn bất cứ lời khen nào.

Buổi chiều, họ phải phối hợp trong một buổi thuyết trình nội bộ. Linh trình bày ý tưởng, Nam hỗ trợ giải thích các chi tiết kỹ thuật. Nhờ sự phối hợp ăn ý từ buổi sáng, cả hai trở nên tự tin hơn. Ánh mắt đôi khi chạm nhau khiến Linh đỏ mặt, nhưng đồng thời cảm thấy vui sướng và an toàn.

Khi buổi họp kết thúc, Nam quay lại nhìn cô, giọng điềm tĩnh:

“Hôm nay bạn phối hợp rất tốt. Tôi đánh giá cao sự nỗ lực của bạn.”

Linh đỏ mặt, chỉ biết gật đầu. Cô thầm nhủ: “Anh ấy… quan tâm mình theo cách khác biệt… và mình cũng không thể phủ nhận cảm giác rung động này.”

Về nhà, Linh ngồi trên ghế sofa, nhớ lại từng khoảnh khắc trong ngày. Cô cảm nhận được sự an toàn, ấm áp và quan tâm tinh tế của Nam, đồng thời nhận ra rằng trái tim mình đã bắt đầu rung động mạnh mẽ hơn trước.

Nam, khi trở về phòng riêng, ánh mắt hướng ra cửa sổ, miệng nhếch một nụ cười nhẹ. Anh suy nghĩ về Linh: mặc dù cô còn vụng về và bối rối, nhưng sự cố gắng, tinh thần phối hợp và ánh mắt trong sáng của cô khiến anh rung động. Anh nhận ra rằng, cảm giác gần gũi giữa họ không còn đơn thuần là công việc… mà đã trở thành thứ tình cảm tinh tế, ngọt ngào và đầy tò mò.

Ngày hôm nay khép lại, đánh dấu bước tiến mới trong mối quan hệ của Linh và Nam. Những khoảnh khắc ngượng ngùng, tình huống bất ngờ và ánh mắt đặc biệt đã mở ra cơ hội cho những cảm xúc lãng mạn thăng hoa, chuẩn bị cho những chương tiếp theo đầy kịch tính và ngọt ngào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×