bí ẩn sau lưng

Chương 8: Bóng ma trong đêm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thành phố chìm vào màn đêm tĩnh lặng, chỉ còn những ánh đèn đường nhấp nháy như những con mắt quan sát vô hình. Lâm Diệp đứng bên cửa sổ căn hộ, tay ôm dữ liệu vừa thu thập, tim vẫn đập mạnh sau trận đấu trí với Lục Thần. Cô biết, âm mưu chưa kết thúc, và nguy hiểm còn đang rình rập ở khắp nơi.

Trần Hạo bước tới, ánh mắt căng thẳng nhưng kiên định. “Chúng ta vừa phát hiện Lục Thần chỉ là con tốt trong trò chơi lớn hơn. Một thế lực khác đang kéo dây, họ không chỉ muốn dữ liệu, mà còn muốn kiểm soát cả tổ chức.”

Lâm Diệp nhíu mày, cảm giác bất an trỗi dậy: “Vậy lần này, chúng ta phải chuẩn bị gì? Không thể để mình bị dẫn dắt nữa.”

Trần Hạo nhấn mạnh từng lời: “Chúng ta phải chủ động. Tôi sẽ dẫn cô vào một điểm an toàn, nơi có thể truy vết mọi dấu vết của kẻ thù mà không bị phát hiện.”

Họ rời căn hộ, đi qua những con hẻm vắng, ánh mắt cảnh giác với mọi bóng tối. Trong khi di chuyển, Lâm Diệp không quên quan sát từng chuyển động xung quanh, từng cửa sổ, từng ánh đèn – nơi có thể là cạm bẫy.

Điểm đến là một căn hầm bí mật dưới tòa nhà bỏ hoang. Khi vào bên trong, ánh sáng dịu nhẹ chiếu rọi lên bản đồ số và các thiết bị gián điệp hiện đại. Lâm Diệp bắt đầu phân tích dữ liệu, tìm ra các đầu mối mới.

Bất chợt, thiết bị báo động vang lên – có người xâm nhập. Lâm Diệp và Trần Hạo trao nhau cái nhìn, không cần lời nói, biết rằng trận chiến khác đang chờ phía trước.

Kẻ địch xuất hiện từ bóng tối, trang bị vũ khí hiện đại. Trần Hạo lao vào, từng cú đánh chính xác, nhanh nhẹn, bảo vệ Lâm Diệp. Cô di chuyển linh hoạt, sử dụng công cụ gián điệp và chiến thuật đánh lạc hướng, phối hợp hoàn hảo với anh.

Trong lúc chiến đấu, Lâm Diệp nhận ra một điều kỳ lạ: dấu vết của kẻ thù như được dẫn dắt có chủ đích. Cô lập tức truy vết trên thiết bị, phát hiện một mạng lưới gián điệp phức tạp hơn dự đoán.

Sau khi xua tan kẻ xâm nhập, họ kiểm tra dữ liệu và phát hiện ra âm mưu lớn: một tổ chức bí mật đang tìm cách thao túng thị trường thông tin, có thể ảnh hưởng đến nhiều tổ chức gián điệp trên toàn quốc.

Trần Hạo nhìn Lâm Diệp, giọng nghiêm nghị: “Chúng ta phải ngăn họ, nhưng lần này sẽ nguy hiểm hơn bao giờ hết. Và… tôi không thể để cô đối mặt một mình.”

Lâm Diệp cảm nhận nhịp tim mình đập nhanh hơn, không chỉ vì adrenaline, mà còn vì lời anh nói. Giữa nguy hiểm và âm mưu, giữa chiến đấu và sự sống còn, cảm xúc giữa họ bắt đầu trở nên rõ ràng hơn.

Họ lên kế hoạch cho bước tiếp theo: phân tích chi tiết mạng lưới kẻ thù, chuẩn bị các phương án đối phó, và tìm cách giành lợi thế trước khi âm mưu của tổ chức bí mật được thực hiện.

Trong bóng tối của căn hầm, hai người ngồi bên nhau, không nói lời nào, nhưng ánh mắt đủ để hiểu nhau. Lâm Diệp nhận ra rằng, giữa nguy hiểm, tình cảm và sự tin tưởng không chỉ là công cụ, mà còn là động lực để cô tiếp tục.

Cơn gió đêm thổi qua, mái tóc cô bay nhẹ, còn ánh mắt Trần Hạo chứa đựng sự kiên định và một chút rung động âm thầm. Trong thế giới gián điệp, nơi mọi thứ đều giả dối và nguy hiểm, trái tim đôi khi là thứ duy nhất thực sự mà họ có thể dựa vào.

Họ đứng dậy, chuẩn bị bước vào đêm tiếp theo, nơi bóng ma, âm mưu và nguy hiểm đang chờ. Nhưng lần này, họ biết rằng, không chỉ có sự sống còn, mà còn có một cảm xúc chưa kịp thổ lộ, dần dần nảy nở giữa những con người luôn sống trên ranh giới của hiểm nguy.

Hết chương 8.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×