bí kíp thần tàng

Chương 8: Bóng ma trong giang hồ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh bình minh vừa nhú sau dãy núi Quái Vọng, ánh sáng chiếu lên thung lũng của Môn phái Thần Lâm, phản chiếu trên những tán cây cổ thụ rậm rạp. Thanh đứng bên Hạ Lan, mắt dõi theo hướng chân núi, nơi một bóng đen lướt nhanh qua rừng, không phải sinh vật bình thường mà là kẻ giang hồ có kỹ năng cao siêu.

Hạ Lan nghiêm mặt: “Ngươi nhìn thấy không? Kẻ thù ngoài môn phái đã xuất hiện. Không chỉ săn bí kíp, mà còn thách thức chúng ta trực tiếp. Hãy cẩn thận.”

Thanh hít sâu, cảm nhận luồng khí trong cơ thể vận hành nhịp nhàng, trí óc tập trung. Cậu biết rằng đây là lần đầu tiên phải đối mặt thử thách ngoài môi trường kiểm soát của môn phái, nơi mọi yếu tố đều không thể đoán trước.

Từ bóng rừng, một nhóm người xuất hiện: áo đen, mặt nạ che kín, mỗi người đều mang theo vũ khí tinh xảo. Nhóm này không lao thẳng vào, mà di chuyển uyển chuyển, giống như bóng ma giữa sương mù, dò xét phản ứng của Thanh và Hạ Lan.

“Ngươi… và cô…” giọng một kẻ trầm, lạnh lùng vang lên, “bí kíp cổ xưa… sẽ không ở yên lâu trong tay môn phái này.”

Thanh bước tới, mắt sáng, khí lực tràn đầy: “Nếu muốn lấy, hãy thử sức với tôi trước.”

Cuộc chiến bắt đầu. Nhóm kẻ đen lao tới, nhưng Thanh vận dụng kỹ năng từ Mê cung Tử Thần, kết hợp luồng khí, nhảy né, phản công chính xác. Hạ Lan ở phía sau, hỗ trợ bằng các chiêu thức linh hoạt, tạo thành một cặp chiến đấu hoàn hảo.

Một kẻ đen tiến tới, ra đòn cực nhanh, nhưng Thanh cảm nhận luồng khí của hắn, né tránh rồi dùng cú đá phối hợp với khí lực đánh trúng hông. Kẻ khác lao tới từ phía sau, nhưng Hạ Lan nhanh nhẹn hất gậy, trúng vào vũ khí của đối thủ, khiến hắn mất thăng bằng.

Trong trận chiến, Thanh nhận ra rằng khả năng đọc luồng khí và dự đoán chuyển động là chìa khóa sống còn. Không chỉ dựa vào sức mạnh, cậu phối hợp với Hạ Lan, dùng chiến thuật, địa hình và nhịp điệu thiên nhiên để khống chế kẻ thù.

Sau một hồi hỗn chiến, nhóm kẻ đen rút lui, để lại dấu vết mờ ảo. Trên mặt đất còn vương vài mảnh vải đen và dấu chân in sâu trong bùn. Thanh cúi xuống, cảm nhận từng luồng khí còn sót lại, nhận ra rằng âm mưu lớn hơn đang chờ đợi phía trước.

Hạ Lan nhìn Thanh, giọng nghiêm nghị: “Ngươi đã chiến đấu tốt. Nhưng đây chỉ là bước đầu. Những kẻ này… không phải đơn giản. Họ liên quan đến âm mưu giang hồ rộng lớn, muốn chiếm đoạt bí kíp cổ xưa. Ngươi phải chuẩn bị, bởi thử thách thực sự chưa bắt đầu.”

Thanh gật đầu, ánh mắt rực sáng: “Tôi đã sẵn sàng. Sức mạnh từ bí kíp, trí tuệ, và sự đồng hành của cô… sẽ không để kẻ nào chiếm được bí kíp.”

Bầu trời xanh, gió mát, nhưng Thanh cảm nhận cảm giác rình rập từ những bóng đen còn sót lại, như ám hiệu rằng âm mưu chưa kết thúc. Cậu biết rằng từ đây, mọi hành động đều quan trọng, và mỗi quyết định sẽ ảnh hưởng đến sự sống còn của bản thân và Hạ Lan.

Hạ Lan đặt tay lên vai Thanh, ánh mắt sâu sắc:

“Giang hồ là nơi không có chỗ cho sai lầm. Nhưng cũng là nơi để chứng minh bản lĩnh. Ngươi đã bắt đầu bước vào cuộc sống thực sự của một hiệp khách – nơi sức mạnh, trí tuệ và lòng dũng cảm song hành.”

Thanh nhìn xa về phía núi rừng, nơi bóng đen dần biến mất, và trong lòng dấy lên một quyết tâm không lay chuyển: sẽ trở nên mạnh mẽ, vượt qua mọi âm mưu, bảo vệ bí kíp và những người xứng đáng.

Ánh nắng chiều chiếu xuống thung lũng, bóng hai người kéo dài, hòa vào không gian yên tĩnh nhưng đầy rẫy nguy hiểm. Thanh hiểu rằng từ giờ, cuộc phiêu lưu giang hồ thực sự bắt đầu, với âm mưu phức tạp, kẻ thù giấu mặt, và thử thách sống còn mỗi ngày.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×