bí mật hai thế hệ

Chương 13: Niềm Tin Thử Thách


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự thật về vụ tráo đổi hồ sơ thừa kế đã giáng một đòn mạnh vào Thảo Vy. Cô ngồi sụp xuống ghế, cảm thấy choáng váng như thể toàn bộ nền móng của thế giới cô đang đứng bỗng rung chuyển.

Minh Quân quỳ xuống trước mặt cô, nắm chặt đôi tay lạnh ngắt của Vy. Ánh mắt anh vừa kiên định vừa dịu dàng, cố gắng truyền sự bình tĩnh sang cô.

“Nhìn tôi này, Thảo Vy,” anh nói, giọng trầm ấm nhưng đầy uy lực. “Điều chúng ta phát hiện là một gánh nặng, nhưng nó cũng là sự thật mà chúng ta cần. Đừng để nỗi sợ hãi làm lu mờ sự thông minh và lòng dũng cảm của cô.”

Vy nhìn vào mắt anh, sự tuyệt vọng trong cô dịu đi phần nào. “Em sợ, Minh Quân. Không phải sợ một mình, mà sợ rằng khi sự thật này lộ ra, nó sẽ phá hủy tất cả. Công ty, gia đình, và cả tương lai mà chúng ta đang cố gắng xây dựng… tất cả đều đặt trên sự dối trá.”

Minh Quân khẽ siết tay cô. “Đúng vậy. Mọi thứ sẽ thay đổi. Nhưng cô phải tin vào một điều: Tin tưởng vào bản thân cô—người đủ thông minh để tìm ra nó. Và tin tưởng vào tôi—người sẽ đứng bên cạnh cô, dù cô chọn làm gì.”

Lời khuyên của anh không phải là một sự trấn an hời hợt, mà là một lời tuyên bố về sự đồng hành không điều kiện. Giây phút ấy, cảm giác tình cảm giữa họ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Trong bầu không khí căng thẳng và đầy rẫy hiểm nguy của gia tộc, Minh Quân là điểm tựa duy nhất, là la bàn đạo đức và tinh thần mà cô có thể nương vào.

“Nếu chúng ta công khai, gia tộc sẽ sụp đổ,” Vy thì thầm. “Nếu chúng ta giấu, em không thể sống với sự thật này.”

Minh Quân đặt tay lên má cô, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt vô hình: “Chúng ta sẽ không làm bất cứ điều gì vội vàng. Nếu chúng ta sụp đổ, đó phải là vì chúng ta đã chiến đấu vì sự thật và công bằng, chứ không phải vì sự che đậy. Cô hãy tin rằng, việc làm đúng đắn luôn mạnh mẽ hơn bất kỳ bí mật nào.”

Sự kiên cường và lòng chính trực của Minh Quân đã chạm đến trái tim Thảo Vy. Cô nhận ra rằng, dù cô muốn độc lập, cô không hề đơn độc. Tình cảm giữa họ đã vượt qua giai đoạn rung động và tò mò ban đầu, chuyển thành một sự gắn kết sâu sắc dựa trên niềm tin tuyệt đối vào nhau.

Tuy nhiên, ngay khi họ cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu, rào cản từ gia tộc lại hiện hữu. Cánh cửa phòng Minh Quân bất ngờ mở ra, và Ông Lê Thanh Sơn đứng đó, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Minh Quân, ta đã nói con không được quá gần gũi với con bé đó,” ông nói, giọng điệu lạnh lùng và cảnh giác. “Con bé là một người ngoài. Nó tò mò quá mức sẽ gây nguy hiểm cho gia tộc.”

Ông Sơn liếc nhìn Thảo Vy, ánh mắt chứa đựng sự nghi kỵ rõ ràng. “Thảo Vy, ta mong cô biết giới hạn của mình. Đừng để sự tò mò của tuổi trẻ trở thành thảm họa cho tất cả.”

Minh Quân đứng dậy, che chắn cho Thảo Vy bằng chính thân hình mình. “Ba, Thảo Vy đang giúp con xử lý công việc tồn đọng. Cô ấy là nhân viên của công ty.”

“Ta không nói về công việc,” Ông Sơn cắt ngang. “Ta nói về sự thân thiết không cần thiết. Con hãy nhớ về quá khứ của mình, Minh Quân. Ta không muốn lịch sử lặp lại.”

Lời nhắc nhở về “quá khứ” và “lịch sử” của Minh Quân như một lưỡi dao sắc bén. Rào cản từ gia tộc không chỉ là bí mật mà còn là sự tổn thương tình cảm sâu sắc mà Minh Quân từng phải chịu đựng, khiến anh luôn cảnh giác với mọi mối quan hệ. Ông Sơn ngầm cảnh báo: Mối quan hệ này có thể gây hại cho con, và cho gia tộc.

Sau khi Ông Sơn rời đi, không khí trở nên nặng nề. Thảo Vy nhìn Minh Quân, hiểu rằng cô không chỉ phải đối mặt với bí mật, mà còn phải đối mặt với vết thương lòng của anh.

“Anh đừng lo,” Vy nói, lấy lại sự bình tĩnh. “Em biết mình đang làm gì. Em sẽ không để bất cứ điều gì làm tổn thương anh lần nữa.”

Minh Quân nhìn Thảo Vy với ánh mắt vừa cảm động vừa biết ơn. Anh đã tìm thấy một người không chỉ là đồng minh trong cuộc chiến gia tộc, mà còn là người duy nhất muốn chữa lành những tổn thương trong anh.

Họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến lên. Với niềm tin tuyệt đối vào nhau, họ quyết định rằng đã đến lúc cần phải hành động, mặc dù kết quả có thể là sự sụp đổ. Họ sẽ bắt đầu bằng cách tìm kiếm người bị tước đoạt quyền thừa kế trong hồ sơ giả mạo.

“Chúng ta sẽ cùng nhau lật lại trang sử này,” Minh Quân nói, bàn tay anh siết chặt lấy tay cô. Tình cảm đã rõ ràng, sự thử thách đã bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×