bí mật hai thế hệ

Chương 15: Những Ngày Hợp Tác và Sự Gần Gũi


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi Ủy ban điều tra nội bộ được thành lập, bầu không khí trong doanh nghiệp và gia tộc trở nên ngột ngạt. Thảo Vy và Minh Quân phải đối mặt với áp lực từ mọi phía. Ông Lê Thanh Sơn và Bà Minh Hương liên tục gây khó dễ, tìm mọi cách trì hoãn việc cung cấp hồ sơ và chất vấn Vy. Lê Minh Hải giữ thái độ trung lập một cách đáng ngờ, khiến họ luôn phải cảnh giác.

Minh Quân gần như không rời khỏi văn phòng. Anh dùng quyền lực Giám đốc điều hành để bảo vệ Vy khỏi những cuộc tấn công trực diện, nhưng điều đó cũng khiến mối quan hệ của anh với cha mẹ và anh trai ngày càng căng thẳng.

“Họ đang cố làm chúng ta kiệt sức,” Thảo Vy thở dài, đầu tựa vào thành ghế sofa trong văn phòng Minh Quân. Đã là 11 giờ đêm, và ánh đèn công ty vẫn còn sáng.

Minh Quân đặt một ly cà phê ấm trước mặt cô. “Đó là chiến thuật của họ. Nhưng chúng ta sẽ không cho họ cơ hội đó. Sự hợp tác của chúng ta phải hoàn hảo hơn bao giờ hết.”

Dưới áp lực cùng cực, sự ăn ý trong công việc giữa Thảo Vy và Minh Quân đạt đến đỉnh cao. Minh Quân sắc sảo trong việc đối phó với chính trị gia tộc và chiến lược kinh doanh, còn Vy tinh tế và logic trong việc phân tích tài liệu cũ. Họ cùng nhau làm việc hàng giờ, cùng giải mã những ký hiệu và chữ viết tay cũ, cùng loại bỏ những tài liệu nhiễu loạn được tung ra để đánh lạc hướng họ.

Trong những ngày căng thẳng đó, tình cảm giữa họ dần chuyển hóa thành một thứ gì đó sâu sắc và không thể phủ nhận.

Có lần, khi Vy thức khuya quá độ, ngủ gật ngay trên bàn với một hồ sơ cũ trên tay, Minh Quân đã nhẹ nhàng bế cô đến chiếc ghế sofa dài. Anh ngồi bên cạnh, lặng lẽ nhìn cô ngủ, cảm nhận được sự dịu dàng và lòng tin mà cô đặt vào anh. Anh đã bị tổn thương sâu sắc từ mối quan hệ cũ, nhưng sự kiên cường và trong sáng của Vy đã làm tan chảy sự phòng vệ của anh.

Một buổi chiều mưa, họ tìm thấy một manh mối quan trọng: một địa chỉ cũ được ghi chép vội vàng trong nhật ký của một nhân vật đời trước. Sự phấn khích khiến Vy bất giác nắm chặt tay Minh Quân. Nắm tay đó kéo dài hơn cần thiết.

“Chúng ta sắp tìm ra rồi,” Vy thì thầm, nụ cười rạng rỡ.

Minh Quân mỉm cười, không phải nụ cười lịch sự thường thấy, mà là một nụ cười ấm áp, chân thành: “Chúng ta luôn ở gần mục tiêu, chỉ cần giữ vững niềm tin.” Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, đó là cử chỉ thân mật đầu tiên không liên quan đến công việc.

Sự gần gũi về thể xác và cảm xúc dần xóa nhòa ranh giới công việc. Một đêm nọ, khi họ đang cùng nhau đối phó với một vụ rò rỉ thông tin nhỏ lẻ được tạo ra bởi phe đối lập trong gia tộc, Vy cảm thấy hoàn toàn kiệt sức và bế tắc.

“Em không biết phải tin ai nữa. Tất cả đều là những cái bẫy,” Vy tuyệt vọng nói.

Minh Quân ôm cô vào lòng, lần này là một cái ôm chân thành, lâu dài. Tình cảm nảy nở không còn là nghi vấn.

“Tin tôi. Chỉ cần tin tôi,” anh thì thầm vào tóc cô. “Chúng ta là một đội. Dù họ ném cái gì vào chúng ta, chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết.”

Trong vòng tay của anh, Vy cảm thấy an toàn tuyệt đối. Cô ngước nhìn lên, và Minh Quân cúi xuống. Một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng mang ý nghĩa của một lời hứa. Nụ hôn ấy xác nhận rằng mối quan hệ của họ đã chính thức vượt qua ranh giới đồng nghiệp và đồng minh. Họ đã trở thành người yêu giữa cuộc chiến khốc liệt của gia tộc.

Những ngày hợp tác đầy căng thẳng đã vô tình trở thành những ngày lãng mạn nhất. Họ đã học cách tin tưởng nhau tuyệt đối dưới họng súng, và chính sự tin tưởng đó là nền tảng vững chắc nhất cho tình yêu của họ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×