bí mật phòng hội đồng

Chương 1: Gặp Gỡ Trong Phòng Hội Đồng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Nắng sớm xuyên qua cửa kính cao tầng, chiếu thẳng vào phòng hội đồng của tập đoàn Vạn Thịnh. Bầu không khí tĩnh lặng, chỉ có tiếng bàn phím và vài tiếng bước chân vang vọng. Nữ chính, Linh Nhi, đứng trước cửa phòng với tay cầm một tập hồ sơ dày cộm. Hôm nay là ngày đầu tiên cô làm trợ lý cho tổng giám đốc – người mà cả công ty đều gọi bằng cái tên lạnh lùng: Phó tổng Thẩm Khang.

Cô hít một hơi sâu, cố gắng giữ vẻ điềm tĩnh. Dáng người nhỏ nhắn nhưng ánh mắt sắc bén, Linh Nhi không hề tỏ ra run sợ. Cô đã trải qua nhiều nơi, nhìn thấy đủ loại lãnh đạo, nhưng có một cảm giác khác lạ khi đứng trước căn phòng này: quyền lực dồn nén như một lưỡi dao.

“Mời vào,” giọng nói trầm thấp vang lên từ trong phòng.

Linh Nhi đẩy cửa bước vào, tất nhiên không quên nở một nụ cười lịch sự. Trong phòng, ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về cô, nhưng chỉ có một người khiến tim cô đập nhanh hơn cả. Ngồi ở vị trí trung tâm, dáng vẻ nghiêm nghị và ánh mắt sắc lạnh, Thẩm Khang ngước lên nhìn cô, dường như vừa nhận ra sự hiện diện của cô nhưng lại không tỏ thái độ gì.

Cô bước đến bàn làm việc, đặt hồ sơ xuống. Thẩm Khang nhíu mày, ánh mắt dừng lại một chút lâu hơn mức cần thiết, như thể đang dò xét. Linh Nhi cảm nhận được sự lạnh lùng và uy quyền từ anh – một cảm giác vừa đáng sợ, vừa kích thích.

“Đây là hồ sơ dự án mà tôi tổng hợp theo yêu cầu,” cô nói, giọng điệu chuyên nghiệp. “Mong anh xem qua trước buổi họp sáng nay.”

Thẩm Khang không trả lời ngay. Anh đứng dậy, bước lại gần bàn, nhìn chằm chằm vào từng trang hồ sơ như muốn đọc được cả suy nghĩ của cô. Linh Nhi cảm thấy hơi run, nhưng vẫn giữ vững tư thế.

“Cô Linh Nhi, phải không?” Anh hỏi, giọng trầm, dường như không mang chút cảm xúc nào.

“Vâng, thưa anh,” cô đáp.

“Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ là trợ lý trực tiếp của tôi. Tôi không muốn sai sót.” Ánh mắt anh liếc nhanh qua cô, nghiêm khắc. “Nhưng… cô có vẻ không giống những trợ lý khác. Tôi tin cô sẽ làm tốt, nếu cô đủ thông minh.”

Linh Nhi mỉm cười, khẽ gật đầu. Lời nói của anh vừa là cảnh báo, vừa là lời khen, khiến cô cảm thấy vừa áp lực vừa hứng thú.

Ngay lúc đó, chuông báo điện thoại của tổng giám đốc vang lên. Anh nhấc máy, giọng nói vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng nhưng dứt khoát. Linh Nhi không dám thở mạnh, chỉ đứng lặng lẽ quan sát.

Sau cuộc gọi, Thẩm Khang quay lại, bước tới bàn cô, gương mặt nghiêm túc. “Buổi họp sắp bắt đầu. Cô chuẩn bị tài liệu, còn tôi… sẽ xem xét kỹ hơn.”

Khi anh quay người, chân vô tình chạm vào chân cô. Một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đủ khiến Linh Nhi cảm thấy tim mình loạn nhịp. Cô khẽ lùi lại, nhưng không thể không cảm nhận được sức hút mạnh mẽ từ người đàn ông này – một sức hút vừa lạnh lùng, vừa nguy hiểm.

Buổi họp bắt đầu. Linh Nhi đứng bên cạnh bàn hội đồng, theo dõi từng phản ứng của tổng tài. Mọi lời nói, cử chỉ, ánh mắt của anh đều khiến mọi người nể sợ. Nhưng có một điều kỳ lạ: trong tất cả các nhân viên, chỉ có Linh Nhi dường như không bị áp lực làm tê liệt. Cô tinh tế nhận ra những khe hở, những điểm yếu mà ngay cả đồng nghiệp lâu năm cũng không thấy.

Thẩm Khang, trong lúc trình bày, thỉnh thoảng liếc về phía cô. Ánh mắt ấy khiến cô vừa muốn né tránh, vừa muốn thách thức. Một trò chơi tinh thần bắt đầu từ khoảnh khắc đó: ai sẽ là người chủ động, ai sẽ là kẻ bị chi phối?

Cuối buổi họp, khi mọi người rời phòng, Thẩm Khang đứng lại. “Cô Linh Nhi, theo tôi ra hành lang một lát.” Giọng nói không hề mang sự giải thích, chỉ ra lệnh. Linh Nhi theo anh, cố che đi cảm giác tim đập nhanh.

Ra đến hành lang, Thẩm Khang dừng lại, quay người nhìn cô. “Cô có biết tôi phát hiện gì không?” Anh bước tới gần, hơi nghiêng người, gương mặt lạnh lùng nhưng đôi mắt như lóe lên tia tò mò.

“Phát hiện gì ạ?” Linh Nhi hỏi, cố giữ giọng điềm tĩnh.

“Cô không giống những người khác. Có một điều… cô đang giấu tôi. Tôi muốn biết nó là gì.” Ánh mắt anh sắc lạnh, nhưng lại kèm theo chút tò mò khó che giấu.

Linh Nhi khẽ mỉm cười, không nói gì. Trong lòng, cô hiểu rằng trò chơi giữa họ mới chỉ bắt đầu. Một trò chơi quyền lực – dục vọng – và cả những bí mật mà không ai có thể đoán trước.

Thẩm Khang rút điện thoại, gửi một tin nhắn nhanh. “Tối nay, làm thêm cùng tôi. Riêng hai chúng ta.” Giọng nói vẫn trầm, không hề ngập ngừng.

Linh Nhi cảm thấy vừa hồi hộp vừa hứng thú. Cô biết, gặp gỡ lần này sẽ thay đổi mọi thứ – không chỉ là công việc, mà còn là cuộc đời cô.

Cánh cửa phòng hội đồng khép lại sau lưng, ánh sáng chói chang của mặt trời buổi sáng soi rọi những đường nét quyền lực và vẻ gợi cảm trong khoảnh khắc ấy. Một chương mới trong cuộc đời Linh Nhi vừa mở ra: bắt đầu bằng quyền lực, lửa tình, và bí mật mà không ai được phép biết.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×