Bí Mật Siêu Thần Bí Của Lọ Lem

Chương 29: Chương 28 (2):


trước sau

Phương Anh đủng đỉnh bước vào nhà hàng Food’s Harry, chọn một bàn sát cửa ra vào, ngồi xuống và gọi một ly matcha ưa thích kèm cái bánh mì ăn xế chiều.

Bây giờ là 4 giờ đúng, cô chỉ có 30 phút để tìm ra ruốt cục thì tới phút thứ 35 thì cái nhà hàng này ruốt cục thì thay đổi ở chỗ nào.

Nhân lúc đợi món, cô tranh thủ nhìn dao dác xung quanh.

Đa số khách hàng đều là những bạn trẻ tầm tuổi 20. Âm nhạc của quán cũng rất hài hòa, chọn những bài nhạc trẻ rất được ưa chuộng và êm tai. Phong cách trang trí cũng rất đẹp mắt, ánh đèn hơi ngả màu cam ấm áp mà lại không chói, bàn ghế gỗ cổ điển thơm tho, tường gạch hoa văn, trang trí bằng rất nhiều những bức tranh nghệ thuật sống động, xa xa còn có hòn non bộ,… Đến ngay cả tờ menu cũng hết sức dễ thương.

Từng có một thời gian “Food’s Harry trở thành điểm đến để chụp ảnh rất được ưa thích. Cũng đúng, rất đẹp kia mà. Nhưng cô nhìn đi nhìn lại không gian rộng lớn này vẫn chưa biết ruốt cuộc thì nó sẽ thay đổi ở đâu. Bấy giờ cũng đã 6 phút trôi đi rồi.

Phương Anh mượn cớ đi vệ sinh để đi lòng vòng quanh nhà hàng tìm điểm có thể sẽ thay đổi.Cô nghĩ tới nghĩ lui thì chỉ có hai điểm đáng chú ý nhất.

Một, khu vực sân khấu cao và rộng lợn nơi trung tâm đại sảnh kia, nơi các nhạc công đang biểu diễn. Nghe nói tầm 4 rưỡi thì các nhạc công sẽ bắt đầu chơi nhạc theo yêu cầu có tính phí, đây là một dịch vụ rất được ưa chuộng.

Hai, chính là hòn non bộ nổi tiếng đằng kia. Nghe nói nó rất quý giá và cũng các đồ dùng vật dụng làm nguyên liệu cũng hết sức đắt đỏ. Đó là tác phẩm của một nghệ nhân, nó gắn liền với sự tích nàng tiên cá nên trong hòn non bộ có con thuyền gỗ hết sức tinh xảo là thứ đắt giá đầu tiên không thể không kể đến. Tiếp đó là tượng nàng tiên đá bằng đá, trông có vẻ bình thường nhưng lại cực kì tinh xảo và diễm lệ, từ cánh mũi đến đôi mắt đều được chau chuốt cẩn thận nên vô cùng quý,… Tối tối khi nó sáng đèn, hòn non bộ này trở nên cực kì ảo diệu và xinh đẹp vô ngần. Nghe đâu hôm nay không biết vì lý do gì mà hòn non bộ này sẽ được đem ra trưng bày sớm hơn mọi hôm- 4 giờ 30.

Khám phá ra hai nơi này, thì cỗ đã ngốn thêm 20 phút nữa mất rồi.

Lòng Phương Anh như đang có lửa, không ngừng cháy như muốn thiêu rụi cô.

Phải, còn 4 phút nữa là tới 4:30 và 9 phút nữa là tới thời khắc quyết định, cô phải có sự lựa chọn dành cho mình, ngay bây giờ !!!

Phương Anh đắn đo lên xuống, cả hai địa điểm này đều nằm ở hai vị trí cách rất xa nhau, không thể cùng xem cả hai được. Cô làm thế nào đây, không thể chọn một được, trái đất tròn, điều gì cũng có thể xảy ra.

Cô vã mồ hôi, trống ngực đập liên hồi…

“Qúy khách, matcha và bánh mang ra rồi đấy ạ.” Chợt, một cô nhân viên xinh như hoa tiến đến gần cô, nói.

“Ah, ừ…” Phương Anh gật đầu qua loa.

Cô nhân viên cúi đầu chào rồi đi chỗ khác.

“À chị ơi…” Phương Anh đột ngột gọi theo.

Cô kia lập tức quay lại, nụ cười thường trực trên môi: “Qúy khách muốn gọi thêm gì sao?”

“Ax @@ Không phải ạ, em chỉ là… là… Lát nữa ấy mà, em vừa muốn xem ca nhạc vừa muốn xem hòn non bộ sáng đèn thì phải làm sao ạ? Ý em là cùng một thời điểm ấy ạ.”

“Ah… Cái này… quý khách chỉ nên chọn một thôi, vì không thể ở cả hai nơi cùng một thời điểm được…” Cô nhân viên xoa xoa đầu.

“…Không còn cách nào sao?” Phương Anh ủ rũ.

Cô nhân viên tốt bụng suy nghĩ rồi nói : “Tôi nghĩ quý khách nên đi xem hòn non bộ.”

“hm? Tại sao?”

“Vì chương trình ca nhạc này sẽ có người quay clip từ đầu xuống cuối rồi up lên mạng á.”

“Oh? Thật? Mấy giờ đăng? Đăng ở đâu?” Phương Anh ngẩn người ra.

“tầm khoảng 8h thôi, tại fanpage của quán ấy ạ.”

“Cảm ơn cô.” Phương Anh mừng tới nỗi muốn nhảy cẫng lên, không biết làm gì khác ngoài việc liên tục dập đầu.

Cô nhân viên nọ chưa kịp đáp lại thì Phương Anh đã nhanh chân chạy biến đi mất. Cô ta ơ một tiếng khá bất ngờ rồi cũng chỉ cười cười, tới chỗ con bé thu ngân nói nhỏ: “Suỵt ! Tăng thêm 50 nghìn đồng vào hóa đơn của bàn số 38 nghe chưa?” Vâng, bàn 38 là bàn của Phương Anh.

Con bé nhướn mày thắc mắc: “Sao lại tăng thêm?”

“Phí dịch vụ tư vấn.”

“À à.” Con bé thu ngân tỏ ý đã hiểu, nhanh nhẹn thêm vào rồi cả hai chị em ngồi nhìn nhau cười đến là gian. Ôi cái thời đại chó chết này….



Phương Anh chạy tới chỗ hòn non bộ, còn 10s nữa trước giờ nó sáng đèn. Xung quanh cô cũng không thiếu người hiếu kì tới xem. May chỗ rộng nên cũng không phải chen quá vất vả.

Đúng 4:30, đèn bật lên sáng trưng toàn bộ hòn non bộ, đồng thời điện trong quán lập tức tắt phụt đi, trên các bàn ăn thì các ánh đèn cam treo tường cũng tự động bật sáng, hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới bữa ăn của những người khác. Các thực khách thi nhau chạy tới chiêm ngưỡng, chụp ảnh các kiểu.

Và 5 phút sau, nó thay đổi màu sắc đèn từ tím sang màu hơi tía, rồi qua màu hường bánh bèo, mỗi thế.

Phương Anh thở hắt ra, không phải rồi. Chẳng có manh mối gì ở đây cả.

Ax, thôi thì đợi tới tối xác minh nốt chỗ sân khấu đằng kia vậy. Còn giờ ấy mà, cô đi về đây, mệt chết được. Cô tới chỗ thu ngân tính tiền.

Phương ANh nhìn tờ hóa đơn nghi hoặc hỏi: “Sao nhiều tiền thế? Matcha với bánh đâu đắt thế này.” Những 200k cơ á.

Con bé thu ngân nở nụ cười hết sức gian thương: “Ah, chị quên tính phí dịch vụ tư vấn rồi ạ.”

“Phí dịch vụ… tư vấn???” Khóe mắt Phương Anh giật giật.

“Vâng, nãy chị hỏi chị A làm thế nào để xem được cả hòn non bộ và ca nhạc… Cái đấy gọi là tư vấn ạ. Bọn em đang trong giờ làm nên bất kì câu hỏi ngoài lề nào đều được quy thành phí hết ạ…”

“…”Phương Anh á khẩu lập tức rút tiền đưa cho nhỏ đó rồi chạy biến. Đúng là bạn thân của thương nhân, Harry thật biết cách dạy dỗ nhân viên làm ăn nha! May là đồ ở đó ngon, không thì chắc dẹp tiệm sớm với cái kiểu dịch vụ này.

8 giờ ngày hôm đó.

Phương Anh vội vã lên xem cái video ca nhạc, cũng chẳng phát hiện được gì mới. Cô xem lại rất nhiều lần để đảm bảo mình đã không bỏ lỡ điều gì hết. Khi đã chắc chắn, cô lại bất giác thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ là 4:35 sáng mai thật.

Phương Anh đóng máy tính, lỗi hai tờ giấy còn lại ra đặt lên trên bàn.

Chữ b và cột wifi?

=.=’ Là cái méo gì đây? Đuổi hình bắt chữ chăng?

Cô nhìn hoài mà chẳng hiểu gì. Thôi thì xem tiếp tờ thứ 3 coi.

3w à.

www?

giống như ám chỉ địa chỉ một trang web. www thường xuất hiện trước tên các địa chỉ web mà. Có khi nào là thế không?

Xem chừng là có liên quan tới mạng.

Vậy thì sao không thử dùng mạng để tìm ra lời giải đáp nhỉ?

Cô bật điện thoại, lên google hình ảnh và gõ tìm kiếm: “b và cột song wifi”

Không tìm được hình ảnh như cô mong muốn, nó toàn ra cái khỉ gì ấy =.=

Thử lại với “Chữ B”. Cũng không tìm thấy.

“Chữ B bên cạnh có cột sóng.” KHông có.

“Chữ B wifi” không luôn

“B và 3 vạch.” Chết tiệt,lại càng không.



Phương Anh bực tức tắt điện thoại. Cô chán nản ngã lên giường, quyết định đi ngủ sớm để mai còn dậy.

Có thể nhiều người sẽ nghĩ cô nóng nảy, mới gặp chút khó khăn đã vội bỏ. Ok, Phương Anh không phủ nhận đâu, nhưng chính vì nóng nảy nghĩ cái gì cũng không thông nên khỏi phải nghĩ luôn đi cho rồi.

Vì nghĩ chẳng ra, máu nóng thì cứ bốc ngùn ngụt.

Dẹp. Đi ngủ !

Nhưng mà sao cô thấy lạ quá !

Quay trái, quay phải, người bồn chồn khó chợp mắt nổi.

Cô thấy hơi bất an. Cứ như thể cô vừa bỏ lỡ một điều gì đó không nên bỏ vậy…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI