Minh chưa từng nghĩ rằng một buổi sáng bình thường lại có thể thay đổi cả cuộc đời anh. Mọi thứ xảy ra như một chuỗi domino được sắp đặt sẵn: thiên thạch, thiết bị phát sáng, lời nhắn từ cha... và rồi, người phụ nữ đó xuất hiện.
Cô ta đứng chờ sẵn ở trước cổng ký túc xá, tay cầm một phong bì đen tuyền. Trang phục vest tối màu, ánh mắt sắc lạnh và từng cử động đều mang nét dứt khoát – không giống sinh viên, càng không giống người buôn bán. Cô ta đưa phong bì cho Minh mà không nói một lời.
Bên trong là tấm thẻ kim loại nhỏ, khắc laser:
Tổ Chức Thức Tỉnh Toàn Cầu – G.A. (Global Awakening)
Mật danh: Orion
Vị trí được mời: Người giải mã cấp độ Alpha
Minh ngẩng lên định hỏi thì cô đã quay lưng rời đi. Trên tấm danh thiếp là dòng chữ:
“23 giờ đêm nay, khách sạn Tinh Vân, tầng 21. Đừng mang theo ai.”
23 giờ đêm, khách sạn Tinh Vân – Hà Nội.
Minh không biết mình đang làm gì. Anh chỉ biết rằng con tim anh đang đập thình thịch, và lý trí anh thì hét lên rằng “đi đi, nếu muốn biết sự thật về cha mình.”
Tầng 21. Một hành lang dài, trải thảm màu xám bạc. Cuối hành lang là một cánh cửa thép, trên đó không có tay nắm, chỉ có một khe quét ánh sáng.
Khi Minh đưa thiết bị lập phương ra – ánh sáng từ thiết bị lóe lên và khe cửa phát sáng. Một giọng nữ trầm vang lên:
“Xác thực: Mẫu gen trùng khớp. Kích hoạt truy cập cấp Alpha. Mời vào.”
Cánh cửa mở ra. Bên trong là một phòng họp kiểu phi hành gia – tường thép bóng loáng, màn hình hologram trôi nổi khắp nơi. Trên tường là logo chữ G.A. bao quanh bởi một vòng xoáy thiên hà.
Ngồi ở bàn giữa là cô gái đã gặp sáng nay. Cô bỏ kính râm, ánh mắt không còn lạnh lùng mà sắc bén như tia X-quang:
“Tôi là Linh. Đặc vụ cấp Omega của G.A. – bộ phận tìm kiếm nhân tố thức tỉnh.”
“Và cậu, Minh, là người cuối cùng có gen phù hợp để giải mã Cổng Không Gian.”
Linh kể lại một câu chuyện khiến Minh gần như không tin vào tai mình:
“Từ hàng nghìn năm trước, có những nền văn minh ngoài Trái Đất đã phát triển vượt xa chúng ta hàng triệu năm ánh sáng. Nhưng họ không chỉ du hành bằng công nghệ. Họ dùng… trường ý thức vũ trụ.”
“Họ để lại dấu tích – là những cổng không gian khắp thiên hà. Và mỗi cổng chỉ mở được khi có một người mang cấu trúc gen phù hợp – kẻ được gọi là người giữ chìa khóa.”
“Cha cậu, giáo sư Văn, là một trong những người đầu tiên khám phá ra điều này. Nhưng ông đã chọn che giấu bí mật để tránh sự truy đuổi của một thế lực... ngăn cản sự thức tỉnh của loài người.”
Minh cảm thấy máu trong người như sôi lên.
“Vậy ông ấy còn sống không?” – anh hỏi, giọng run nhẹ.
Linh im lặng một lúc, rồi đưa cho Minh một tấm ảnh – ảnh từ camera hồng ngoại tại trạm không gian bí mật ở Hy Lạp.
Trong ảnh là một người đàn ông... rất giống cha Minh, đang đứng trước một cánh cổng ánh sáng mờ nhạt.
“Chúng tôi không chắc đó là ông ấy... nhưng tín hiệu từ thiết bị không gian khớp hoàn toàn với mẫu mã cha cậu từng chế tạo. Và đặc biệt – ông ấy xuất hiện cách đây chưa đầy... 2 tuần.”
Ngay lúc đó, màn hình hologram trong phòng chuyển sang đỏ rực.
“Tín hiệu thiên thạch di chuyển – một phần lõi đã bị xâm nhập. Vật thể lạ không xác định đang tiếp cận Trái Đất. Cấp báo!”
Linh siết chặt tay.
“Chúng đã phát hiện ra rằng chúng ta đang giải mã cổng. Không còn nhiều thời gian nữa.”
Cô quay sang Minh, nhìn thẳng vào mắt anh:
“Cậu có hai lựa chọn: Rời khỏi đây và quên mọi chuyện, hoặc… tham gia nhiệm vụ. Nếu chọn tiếp tục, từ giờ trở đi, cậu không còn là một sinh viên bình thường. Cậu là người giữ chìa khóa. Và mỗi bước đi của cậu... có thể khiến cả loài người tồn tại hoặc diệt vong.”
Minh im lặng.
Trong lòng anh, nỗi sợ đang vật lộn với niềm tin, nỗi nghi ngờ giằng xé với khát vọng tìm ra sự thật về cha mình – và về chính bản thân anh.
Một tiếng động nhẹ vang lên – thiết bị hình lập phương trên tay anh phát sáng lần nữa. Hình ảnh cánh cổng ánh sáng lập thể hiện ra giữa không trung, lần này rõ ràng hơn, mạnh mẽ hơn.
Minh nhìn vào đó – rồi quay sang Linh, gật đầu.
“Tôi sẽ tham gia.”
Linh mỉm cười lần đầu tiên từ khi gặp anh.
“Chào mừng đến với hành trình khai mở Bí Mật Vũ Trụ.”
📌 Gợi ý Chương 3: "Cánh Cổng Đầu Tiên: Tọa Độ Không Tồn Tại"
(Trong chương tiếp theo, Minh cùng nhóm G.A. đi đến địa điểm đầu tiên được cánh cổng chỉ điểm – một tọa độ… không hề có thật trên bản đồ không gian. Nhưng nó tồn tại, và chỉ có thể thấy bằng một công nghệ đặc biệt liên kết với ý thức.)