bóng đêm ma quái

Chương 8: Bản Hòa Âm Của Những Tiếng Thét


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm xuống, bầu trời u ám như đang chuẩn bị cho một cơn bão. Những đám mây đen kịt che khuất ánh trăng, khiến ngôi làng chìm trong bóng tối dày đặc. Mai ngồi trong phòng, cảm giác nỗi sợ hãi đang dâng lên trong lòng. Cô không thể ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra trong khu rừng, về lời nguyền và những linh hồn lạc lối. Nhưng điều khiến cô lo lắng hơn cả là những âm thanh kỳ lạ mà cô đã nghe thấy trong những đêm gần đây.

Khi đồng hồ điểm nửa đêm, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng của căn nhà. Mai giật mình, tim đập thình thịch. Cô đứng dậy, tiến về phía cửa, nhưng một cảm giác bất an khiến cô chần chừ. Cô nhớ lại những câu chuyện về những linh hồn đã bị giam cầm, và những tiếng thét vang vọng từ quá khứ.

“Có ai không?” Mai gọi, giọng nói của cô run rẩy. Không có ai trả lời, chỉ có sự im lặng bao trùm. Cô quyết định mở cửa, nhưng khi vừa chạm tay vào nắm cửa, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, mang theo những âm thanh kỳ lạ – những tiếng thét xé lòng, vang vọng từ khắp nơi trong ngôi nhà.

Mai cảm thấy như mình đang bị cuốn vào một cơn lốc âm thanh. Những tiếng thét không chỉ là âm thanh, mà còn là những nỗi đau, những ký ức bị chôn vùi. Cô nhắm mắt lại, cố gắng tập trung, và trong khoảnh khắc đó, cô thấy hình ảnh của những linh hồn đang vật lộn trong bóng tối, kêu gào cầu cứu.

“Giải thoát cho chúng ta!” một giọng nói vang lên, khiến cô rùng mình. “Chúng ta không thể chịu đựng thêm nữa!”

Mai mở mắt ra, và những hình ảnh đó vẫn còn hiện hữu trong tâm trí cô. Cô biết rằng mình không thể trốn tránh nữa. Cô phải đối mặt với nỗi sợ hãi và tìm cách giúp đỡ những linh hồn đang kêu gọi.

Cô quyết định ra ngoài, mặc cho cơn gió lạnh lẽo và những tiếng thét vẫn vang vọng trong không gian. Khi bước ra khỏi nhà, cô cảm nhận được sự hiện diện của những linh hồn xung quanh. Họ như đang dẫn dắt cô, chỉ cho cô con đường đến nơi mà họ đã từng sống.

Mai đi về phía khu rừng, nơi mà cô đã gặp người phụ nữ trong giấc mơ. Cô cảm thấy như có một sức mạnh vô hình kéo cô lại gần hơn. Khi đến gần cái cây cổ thụ, những tiếng thét lại vang lên, nhưng lần này, chúng không còn là những âm thanh đáng sợ mà là những tiếng gọi tha thiết, như thể họ đang cầu xin cô giúp đỡ.

“Ta sẽ giúp các ngươi,” Mai thầm thì, lòng tràn đầy quyết tâm. “Ta sẽ tìm ra cách để giải thoát cho các ngươi.”

Cô đặt tay lên thân cây, và ngay lập tức, những hình ảnh từ quá khứ hiện lên trong tâm trí. Cô thấy những người dân trong làng, những nụ cười, những tiếng cười, nhưng rồi tất cả bị che phủ bởi bóng tối. Cô thấy những linh hồn bị giam cầm, những tiếng thét của họ vang vọng trong không gian, như một bản hòa âm bi thương.

“Ngươi phải tìm ra nguồn gốc của nỗi đau,” một giọng nói vang lên từ trong bóng tối. “Chỉ khi nào ngươi đối mặt với quá khứ, ngươi mới có thể giải thoát cho chúng ta.”

Mai cảm thấy một sức mạnh mới trỗi dậy trong lòng. Cô biết rằng mình phải tìm hiểu về những bí mật đã bị chôn vùi trong ngôi làng. Cô sẽ không để những tiếng thét này tiếp tục vang vọng trong đêm. Cô sẽ tìm ra sự thật, và bằng mọi giá, cô sẽ giải thoát cho những linh hồn lạc lối.

Khi ánh sáng đầu tiên của bình minh bắt đầu ló dạng, Mai quay trở lại ngôi làng, lòng tràn đầy quyết tâm. Cô biết rằng cuộc hành trình của mình mới chỉ bắt đầu, và những thử thách phía trước sẽ không dễ dàng. Nhưng cô đã sẵn sàng đối mặt với bóng tối, vì không chỉ cho bản thân mà còn cho tất cả những người đã sống và chịu đựng trong ngôi làng này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×