bóng dưới ánh trăng

Chương 10: Nguy hiểm và cứu rỗi


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi chiều trong gia tộc trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Sau những sự kiện gần đây, Linh biết rằng nguy cơ trực diện đã tăng lên, và cô sắp phải đối mặt với thử thách thực sự đầu tiên trong một cuộc đấu trí nguy hiểm.

Khi Linh bước vào phòng họp lớn, các thành viên quyền lực trong gia tộc đã tụ tập, ánh mắt sắc lạnh, từng lời nói, từng cử chỉ đều chứa đầy ẩn ý. Không khí như một trận chiến âm thầm, nơi mà một sai sót nhỏ cũng có thể trở thành thảm họa.

Trường – người anh họ đầy mưu mô – tiến lại gần, giọng khẽ mỉa mai:

“Con nghĩ chỉ bằng sự bình tĩnh là tồn tại được sao? Hãy xem khả năng của con đến đâu.”

Linh hít một hơi thật sâu, giọng điềm tĩnh:

“Cháu sẽ chứng minh bằng hành động, không phải lời nói.”

Câu trả lời khiến Trường chững lại, ánh mắt lóe lên vẻ bất ngờ. Linh nhận ra, sự tự tin là vũ khí đầu tiên trong đấu trí.

Không lâu sau, một tình huống nguy hiểm xuất hiện: một hồ sơ quan trọng bị rơi xuống sàn, khiến mọi người giật mình. Trường lập tức chỉ tay về phía Linh, ám chỉ rằng cô bất cẩn.

Linh biết rằng đây là cái bẫy rõ ràng để cô bị cáo buộc. Cô bình tĩnh nhặt hồ sơ lên, đồng thời phân tích các dấu hiệu: vị trí hồ sơ trước đó, ánh mắt và cử chỉ của những người xung quanh. Từng mảnh ghép dần hé lộ, cho thấy ai là kẻ chủ mưu.

Trong khoảnh khắc căng thẳng nhất, Hạo xuất hiện từ bóng tối, bước nhẹ nhàng nhưng dứt khoát. Ánh mắt anh dõi theo mọi diễn biến, như thể bảo vệ Linh từ bóng tối. Linh cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của anh, và điều đó khiến cô bình tĩnh hơn, tự tin hơn để xử lý tình huống.

Linh đứng thẳng, giọng điềm tĩnh nhưng dứt khoát:

“Cháu không liên quan đến việc hồ sơ bị rơi. Nhưng cháu có thể giúp mọi người tìm ra sự thật.”

Câu trả lời của cô khiến không khí trong phòng im lặng vài giây. Một số thành viên quyền lực khẽ nhíu mày, nhận ra rằng cô không phải là người dễ dàng bị hạ bệ.

Đúng lúc căng thẳng đạt đỉnh, Trường bước tới gần, cố tình giơ tay, muốn chiếm ưu thế. Nhưng Hạo kịp thời xuất hiện, lặng lẽ chặn lại, ánh mắt sắc lạnh:

“Dừng lại.”

Không ai hiểu tại sao Hạo lại xuất hiện kịp thời, nhưng mọi ánh mắt đều hướng về anh. Sự xuất hiện của anh tạo ra khoảnh khắc cân bằng quyền lực, ngăn chặn Trường làm tổn hại Linh.

Buổi tối, Linh trở về phòng, mở hồ sơ mẹ để lại. Một mảnh giấy cũ hé lộ rằng mẹ cô từng dự đoán âm mưu trong gia tộc và giấu thông tin quan trọng cho Linh. Cô bắt đầu nhận ra rằng thân phận thật của mình không chỉ liên quan đến quyền lực, mà còn là chìa khóa giải quyết mâu thuẫn nội bộ.

Khi ánh trăng chiếu qua cửa sổ, Linh đứng nhìn ra sân, Hạo lặng lẽ đứng ở góc vườn. Ánh mắt anh vẫn hướng về cô, như một lời nhắn nhủ rằng dù sóng gió đến đâu, cô không đơn độc.

Trong lòng Linh tràn ngập quyết tâm: “Dù mọi âm mưu có tinh vi thế nào, tôi sẽ không khuất phục. Tôi sẽ tìm ra sự thật và đứng vững trong gia tộc này.”

Đêm ấy, Linh không ngủ ngay. Cô ngồi bên cửa sổ, ánh trăng chiếu xuống, ánh mắt kiên định. Cô biết rằng nguy cơ trực diện chỉ là bước khởi đầu, và cuộc chiến quyền lực trong gia tộc còn dài, đầy thử thách và nguy hiểm.

Hạo lặng lẽ rút lui trong bóng tối, ánh mắt vẫn dõi theo cô. Anh biết, Linh sẽ sớm phải đối mặt với âm mưu tinh vi hơn, nhưng với sự bảo vệ thầm lặng của anh, cô có cơ hội đứng vững và tìm ra thân phận thật sự của mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×