Trời vẫn còn tối khi Trần Hạo rời khu công nghiệp, chiếc ba lô chứa vật phẩm quyền lực được giấu kỹ bên trong. Anh cảm nhận rõ sự căng thẳng lan tỏa trong không khí – mỗi bước đi đều phải thận trọng. Kẻ thù đã biết anh nắm giữ vật phẩm và chắc chắn không bỏ lỡ cơ hội phục kích.
Khi đi qua một con phố vắng, ánh sáng từ vài bóng đèn nhấp nháy tạo ra những khoảng tối đan xen. Trần Hạo thận trọng quan sát xung quanh, vừa đi vừa phân tích môi trường. Nhưng vẫn chưa kịp cảnh giác, một loạt tiếng động vang lên từ các mái nhà hai bên.
“Họ tới!” – một giọng lạnh lùng vang lên từ bóng tối.
Bất ngờ, ba bóng đen lao xuống từ các mái nhà, chắn đường anh. Đây là cuộc phục kích thực sự đầu tiên, và kẻ thù đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Trần Hạo lập tức né người, sử dụng gậy tập quật bật một đối thủ, đồng thời nhảy lên thùng rác để tránh cú đá từ đối phương thứ hai.
Áp lực đè nặng. Anh nhận ra, không chỉ né tránh mà còn phải tấn công chính xác để tạo khoảng trống. Anh dùng kỹ thuật lật người, đá bật kẻ thứ ba, rồi lao về phía một con hẻm hẹp, nơi chỉ vừa một người chạy. Những cú va chạm mạnh khiến tim anh như muốn nhảy ra ngoài.
Một cú đá từ phía sau làm anh ngã nhào. Trần Hạo lăn người, bật dậy ngay lập tức, sử dụng chiến thuật mà huấn luyện viên từng dạy: tận dụng môi trường, đánh lừa đối phương và tạo cơ hội thoát. Anh đẩy một thùng rác chắn lối, nhảy lên mái nhà gần đó, vừa di chuyển vừa quan sát kẻ thù.
Từ trên cao, anh thấy con phố phía dưới hẹp hơn, chỉ có thể tiến một hướng. Trần Hạo nhận ra đây là cơ hội. Anh nhảy xuống mái nhà khác, lộn người, dùng lực bật thùng rác về phía đối thủ – một trong ba người bị ngã, tạo khoảng trống.
Nhưng kẻ thù không dễ dàng bỏ cuộc. Một bóng đen khác xuất hiện từ hẻm bên, lao thẳng về phía anh. Trần Hạo hít sâu, kết hợp chiến thuật né tránh, tấn công nhanh và sử dụng môi trường xung quanh. Nhờ khả năng phân tích, anh biết chính xác điểm yếu trong di chuyển của từng đối thủ.
Cuộc đấu kéo dài, tim đập mạnh, cơ thể mệt nhừ nhưng tinh thần cực kỳ tập trung. Anh nhận ra một điều quan trọng: trong tình huống phục kích, chiến thuật và trí tuệ quyết định nhiều hơn sức mạnh cá nhân. Mỗi bước, mỗi cú nhảy, mỗi cú đá đều phải được tính toán chuẩn xác.
Cuối cùng, Trần Hạo tìm thấy một đường ống thoát hiểm dẫn ra con phố chính. Anh nhảy vào, trườn qua đường ống hẹp, thở hổn hển. Khi ra ngoài, nhìn lại, những bóng đen vẫn lẩn khuất trong bóng tối, nhưng anh đã tạm thoát.
Đứng trên mái nhà cao, nhìn toàn cảnh thành phố yên tĩnh bên dưới, Trần Hạo hiểu rằng cuộc phục kích chỉ là bước khởi đầu. Kẻ thù sẽ không từ bỏ, và mỗi nhiệm vụ sắp tới đều nguy hiểm hơn, phức tạp hơn.
Nhưng lần đầu tiên, anh cảm thấy tự tin: mình đã trải qua phục kích, áp dụng chiến thuật, phản xạ và trí tuệ để sống sót. Ngọn lửa sinh tồn trong anh bùng cháy mạnh hơn bao giờ hết. Anh biết chắc rằng, cuộc chiến để truy đuổi và bảo vệ vật phẩm quyền lực vừa mới bắt đầu, và mình phải trở nên nhanh nhẹn, mạnh mẽ và thông minh hơn mọi kẻ thù.