cạm bẫy

Chương 5: Em chỉ vô tình chạm H


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tình trạng của Hạ Dao không cải thiện vào ngày hôm sau, dường như càng trở nên tệ hơn. Hồ Điệp gọi điện cho phu nhân nhưng bà không bắt máy. Hết cách cô đành bấm số của chủ tịch, khi kết nối được với đầu bên kia, giọng nói nghiêm nghị và thiếu kiên nhẫn ở đầu dây làm cô phát hoảng, nhưng nghĩ đến Nhị thiếu phu nhân tội nghiệp vẫn nằm mê man trên giường, cô lấy hết can đảm để giải thích sự việc:

"Thưa Chủ tịch, Nhị thiếu phu nhân phát sốt từ tối qua đến nay vẫn chưa thuyên giảm, tôi đã cố gọi cho phu nhân nhưng bà không nghe máy, không có lựa chọn nào khác ngoài việc gọi cho ngài."

"Được rồi tôi sẽ gọi bác sĩ riêng đến, chuẩn bị mở cổng sau vườn nơi ở của Nhị thiếu phu nhân cho xe bác sĩ vào. Nếu có diễn biến gì thì báo lại cho tôi ngay."

Đặt điện thoại xuống, Lâm Dương mở tài liệu vệ sĩ gửi vào máy, trong tài liệu có đoạn video ghi lại cảnh Lâm Đức Huy lén lắp camera theo dõi phòng em trai hơn một tuần trước và chúng vẫn chưa được tháo bỏ, điều này có nghĩa rằng sự giám sát tương tự có thể áp dụng cho Hạ Dao. Lâm Dương bực tức đóng file tài liệu, ông quyết định điều tra thêm về vấn đề đáng nghi này.

Khoảng 20 phút sau khi gọi điện cho chủ tịch, bác sĩ riêng của gia đình đã đến. Hồ Điệp chưa từng gặp người này bao giờ, nhưng sau khi xác nhận với chủ tịch đúng là bác sĩ phù hợp, cô mới để anh khám cho Hạ Dao. Bác sĩ giải thích rằng Hạ Dao bị căng thẳng quá độ, kết hợp với việc thiếu ngủ và bỏ bữa dẫn đến hệ thống miễn dịch suy yếu nên dễ nhiễm bệnh, bác sĩ tiêm thuốc và truyền dịch, đưa ra một số hướng dẫn rồi rời đi.Lâm Dương nhanh chóng giải quyết công việc ở công ty rồi gọi tài xế chở ông quay về biệt thự, ông không đi qua nhà chính mà đi thẳng vào cánh cổng nhỏ nơi ở của Hạ Dao. Ông bước nhanh vào nhà, nghe Hồ Điệp báo cáo tình hình rồi ra hiệu cho cô lui ra. Hồ Điệp đầy nghi ngờ trước hành vi của chủ tịch, bởi vì cô cần ở lại chăm sóc cho Hạ Dao, thế mà ông lại để cô lui ra ngoài, hiện tại chỉ có một mình Hạ Dao trong phòng ngủ, đây không phải là chuyện tốt. Tuy nhiên, cô biết rõ vai trò của mình, tuân theo mệnh lệnh của chủ tịch, bản thân cô hiểu rõ điều gì nên nói và không nên nói, điều gì nên hỏi và không nên hỏi, chính thái độ đó đã giúp cô được làm việc ở biệt thự lâu năm, Hồ Điệp cúi đầu im lặng lui ra ngoài.Lâm Dương chờ Hồ Điệp rời đi rồi mới bước nhanh vào phòng con dâu. Trước đó, ông đã liên hệ với bộ phận an ninh mạng để tháo bỏ toàn bộ hệ thống camera giám sát, giờ đây căn phòng này đã thoát khỏi con mắt tò mò của Lâm Đức Huy. Trong nhà không có camera hoạt động nữa, ông cũng không có ý định nói lại sự việc này cho Hạ Dao để cô lo lắng.

Phòng ngủ tràn ngập ánh nắng ấm áp, Hạ Dao nằm ngủ trên giường, giống như một nàng công chúa. Đôi mắt cô nhắm nghiền, hàng mi dài cong nhẹ, khuôn mặt hồng hào vì sốt, đôi môi như quả anh đào chín mọng mời gọi người đến nếm thử. Lâm Dương nhẹ nhàng sờ trán cô để kiểm tra nhiệt độ, phát hiện cô đã hạ nhiệt, có lẽ là do uống thuốc, Hạ Dao ngủ khá say và không biết sự có mặt của Lâm Đức Huy. Ông nhẹ nhàng di chuyển bàn tay của mình lên môi cô, cảm nhận sự mềm mại của chúng, ông không nhịn được mà cúi xuống hôn cô, đôi môi cô mềm mại và ngọt ngào, khiến ông say đắm, ông cẩn thận dùng răng tách môi cô ra, đưa lưỡi vào trong khuôn miệng ấm áp của cô, Hạ Dao trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê phát ra một tiếng rên khe khẽ, nghe được âm thanh đó, Lâm Dương giật mình lưu luyến dời khỏi môi cô.

Nhìn thấy Hạ Dao vẫn mặc bộ váy ngày hôm trước, Lâm Dương quyết định đi thay quần áo cho cô, ông vào phòng tắm, đổ đầy nước ấm vào chậu rồi bắt đầu cởi quần áo và lau chùi cho Hạ Dao.

Cúc áo vừa được cởi ra, ánh mắt Lâm Dương chạm ngay vào bộ ngực to tròn của cô bị ép chặt sau áo lót, ông đưa tay ra sau lưng cô và cởi khóa áo ngực. Đúng như dự đoán, bộ ngực căng mọng, trắng trẻo, tràn đầy sức sống, không có gì gò bó, thoải mái mà bung ra, dù nằm ngửa nhưng chúng vẫn to và không hề chảy xệ, ông cầm chiếc khăn tay và nhúng nó vào nước ấm bắt đầu lau mặt cho cô, xong xuôi ông dời tay xuống lau toàn bộ bầu ngực, lau đến đầu nhũ hoa làm nó săn chắc nhô cao lên.

Côn thịt giữa hai chân ông căng cứng từ bao giờ, thật cố gắng lắm mới khống chế được dục vọng của bản thân, ông lau xong phần ngực cho Hạ Dao, trượt tay xuống, tay ông chạm vào huyệt nhỏ của cô, nó mềm mại và đầy đặn, đặc biệt là không có lông, ông rất muốn nhấc chăn lên nhìn xem, nhưng ông biết nếu làm như vậy, ông sẽ chắc chắn sẽ không kiềm chế được bản thân của mình.

Bị cha chồng ăn đậu hũ, Hạ Dao cựa quậy như muốn tỉnh lại, Lâm Dương thấy vậy liền nhanh chóng mặc cho cô bộ đồ ngủ rồi đi vào phòng tắm của Hạ Dao. Ông cũng cần phải đi tắm ngay nếu không ông sẽ rất khó chịu. Phòng tắm dù làm bằng kính trong suốt nhưng ông không sợ con dâu nhìn thấy vì cô vẫn đang ngủ say.Hạ Dao cảm thấy toàn thân ngứa ngáy, có vật gì đó ấm ấm chạm vào, cô cố mở mắt nhưng do tác dụng của thuốc nên cơ thể phản ứng chậm chạp, đầu óc đờ đẫn, khi nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, cô cố gắng nâng đôi mắt mệt mỏi nhìn vào trong. Qua làn hơi nước mờ ảo, cô nhìn thấy rõ thân hình cường tráng của một người đàn ông, phía trên làn hơi nước dày đặc khiến cô không thể nhìn thấy khuôn mặt, nhưng cơ thể bên dưới cô nhìn rõ dù bị hơi nước làm mờ, cặp đùi rắn chắc đứng dưới vòi hoa sen đang phun nước, bàn tay nắm chặt côn thịt không ngừng lên xuống.

Anh ta đứng như vậy, bàn tay không ngừng luận động, được một lúc anh ta phát tiếng gầm nhẹ khi côn thịt phóng ra một dòng tinh dịch màu trắng sữa lên trên kính, lúc này hơi nước phía trên nhạt dần khiến Hạ Dao có thể nhìn rõ khuôn mặt, đó chính là khuôn mặt của bố chồng Lâm Dương. Tâm trí cô chợt nổ tung, cô nhanh chóng nhắm mắt lại và tự nhủ rằng đó chỉ là một giấc mơ, cô cứ nhắm mắt như vậy rồi lại chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết, cho đến sáng hôm sau khi tỉnh dậy, nhớ lại chuyện hôm qua, cô không rõ những hình ảnh mình nhìn thấy là mơ hay thực, cô bước chậm rãi vào phòng tắm nhưng không phát hiện dấu hiệu gì bất thường. Đúng lúc này, Hồ Điệp bưng cháo đi vào, nhìn thấy Hạ Dao đứng ở cửa phòng tắm ngơ ngác:

"Nhị thiếu phu nhân tỉnh rồi, ngủ gần 2 ngày rồi, chắc đói rồi phải không?"

"Ừ, trong hai ngày em ngủ có chuyện gì xảy ra không?"Hạ Dao thản nhiên hỏi, mục đích của cô là muốn biết bố chồng có thật sự ghé qua nơi này và tắm trong phòng tắm của cô hay không.

"Chiều hôm qua khi Nhị thiếu phu nhân không thể tỉnh dậy, chủ tịch đã gọi bác sĩ riêng đến tiêm cho cô, Sau đó tôi đã giúp Nhị thiếu phu nhân lau người sạch sẽ và thay quần áo cho cô theo lời dặn của bác sĩ, cô đã ngủ từ đó đến giờ."

Nghe nhắc tới bố chồng, trong lòng cô nhảy dựng lên, nhưng khi nghe hết, cô càng yên tâm hơn nhưng Hạ Dao vẫn hỏi lại:

"Bố mẹ chồng em không đến đây sao?"

"Chủ tịch và phu nhân không có thời gian đâu, thường thì chỉ có Đại thiếu gia mới được phu nhân chăm sóc thôi, Nhị thiếu phu nhân nhanh ăn đi rồi uống thuốc."Hạ Dao thở phào nhẹ nhõm, điều này cho thấy cô đã mơ thấy một giấc mơ hèn hạ, có lẽ là mộng xuân của cô, mà người đàn ông cô tiếp xúc nhiều nhất gần đây chính là bố chồng cô nên ban đêm cô mới mơ thấy ông. Đó là một giấc mơ đáng xấu hổ. Vì quá mải mê suy nghĩ nên Hạ Dao không hề để ý tới vẻ mặt mất tự nhiên và bối rối của Hồ Điệp.Hồ Điệp nhớ lại, lúc đó khi Chủ tịch bước ra khỏi phòng ngủ của Nhị thiếu phu nhân, quần áo không chỉnh tề, tóc còn ướt khiến Hồ Điệp cảm thấy hoảng hốt, chủ tịch có lẽ đã làm điều gì đó mờ ám với Nhị thiếu phu nhân, trước khi Hồ Điệp có thể suy nghĩ xa hơn, Chủ tịch lên tiếng cảnh cáo:

"Đừng nói cho Nhị thiếu phu nhân biết ta tới đây, lại nói là ngươi đã lau chùi cơ thể của Nhị thiếu phu nhân, ngươi cần biết nên nói gì và không nên nói cái gì."Hồ Điệp bất đắc dĩ mang trong mình một bí mật kinh hoàng khiến cô lo lắng, nhưng cô không thể làm gì hơn ngoài việc giấu kín chuyện này trong lòng.

Trưa hôm đó, Hạ Dao được mẹ chồng gọi lên nhà chính để gặp em gái của bố chồng. Khi đến nơi, cô thấy ba người đã ngồi sẵn ở bàn trà, cô đến gần, ngay lập tức nhận thấy một người phụ nữ có đôi mắt cáo quyến rũ và khuôn mặt giống bố chồng cô. Cô suy đoán người phụ nữ này có thể là em gái của bố chồng cô. Thấy Hạ Dao nhìn mình, người phụ nữ lên tiếng:

"Chắc đây là con dâu mới phải không? Con thực sự xinh đẹp, cô là Lâm Sơ Quân, em gái của bố chồng con. Còn đây là chồng cô, Trình Tường Bản, cả hai chúng ta đều làm việc trong công ty của bố chồng con. Ở nhà nếu nhàm chán thì con cũng có thể đến công ty nhà chúng ta làm việc."

Không đợi Hạ Dao lên tiếng, mẹ chồng Thẩm Y Nhiên đã nhanh chóng xen vào.

"Hừ, phụ nữ chỉ cần ở nhà thôi, không cần phải nhảy nhót bên ngoài làm gì."

"Có thể chị dâu chưa biết, thời nay phụ nữ không những làm tốt việc trong nhà mà còn cần phải đi làm và đạt được thành tựu thì mới được coi là thành công, ở nhà suốt ngày đã lỗi thời rồi" Lâm Sơ Quân bĩu môi lên tiếng.

"Cô đang ám chỉ tôi phải không? Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, đừng cho rằng chỉ vì mình là em gái Lâm Dương thì ta sẽ không thể làm gì cô, cô cũng có cái quái gì ngoài việc dựa vào anh trai mình?" Thẩm Y Nhiên nóng nảy.

"Tôi dựa vào anh tôi, dựa vào nhà họ Lâm đấy thì sao, dù sao chị cũng không phải họ Lâm."

Thấy vợ mình và chị dâu lại tranh cãi Trình Tường Bản không nhìn nổi nữa bèn lên tiếng:

"Cháu dâu mới đến mà đã cãi nhau rồi à? Hãy ngồi xuống đây đi." Anh nói rồi ra hiệu cho Hạ Dao ngồi xuống đối diện.

Cuối cùng Hạ Dao cũng được phép ngồi xuống, chân cô mỏi nhừ vì phải đứng quá lâu trên giày cao gót, phong cách của những người giàu có thực sự rất phức tạp, ở nhà cũng phải ăn mặc chỉnh tề, đã thế còn phải mang trang phục truyền thống, chỉ cần di chuyển quanh nhà, cô cũng phải mặc váy sườn xám và đi giày cao gót, điều này khiến cô cảm thấy không thoải mái.

"Cháu chào cô chú, cháu là Hạ Dao, cháu mới tới đây có mấy ngày nên chưa nắm rõ được quy định, nếu cháu có sai sót gì, mong cô chú tha thứ và chỉ dẫn cho cháu thêm." Hạ Dao nhỏ giọng chào hỏi.

Nhưng đúng lúc này, anh cả Lâm Đức Huy và vợ Tư Hạ đến, Tư Hạ lên tiếng:

"Em dâu nói vậy là sai rồi, nếu muốn học quy củ trong gia đình này thì không ai thích hợp hơn mẹ chồng của chúng ta, em đâu thể không hỏi mẹ mà đi hỏi cô đã gả ra ngoài nhiều năm, mẹ có đồng ý với điều con nói không, mẹ?"

Nói xong, Tư Hạ mỉm cười nhìn về phía mẹ chồng. Thẩm Y Nhiên liếc nhìn Hạ Dao, hừ một tiếng.

"Chị dâu con nói đúng đấy, con là người nhà họ Lâm chứ không phải họ Trình." Thẩm Y Nhiên gằn giọng liếc đôi mắt không hài lòng nhìn Hạ Dao.

"Mẹ, con không có ý đó." Hạ Dao vội vàng cúi đầu, hai tay nắm chặt lạiLâm Đức Huy nhận thấy Hạ Dao mềm mãi đáng yêu bị mẹ giáo huấn anh liền nhanh chóng lên tiếng xoa dịu tình hình.

"Hiếm khi họ có cơ hội họp mặt gia đình đầy đủ cô và chú ở lại dùng bữa tối luôn, bố cũng đang trên đường về nhà."

"Được rồi, chú cũng có chuyện muốn bàn với bố con, nên hôm nay đành làm phiền gia đình con vậy." Trình Tường Bản nói

"Chẳng phiền gì cả, đã lâu lắm rồi gia đình chúng ta mới có một bữa ăn cùng nhau, hôm nay sẵn tiện nhà chúng ta có thêm thành viên mới, coi như chào mừng luôn."

Nghe mọi người nói chuyện, Hạ Dao gần như im lặng, lắng nghe người này nói, rồi người khác nói. Mặc dù bầu không khí không quá vui vẻ nhưng lại có cảm giác hài hòa. Khoảng 5 giờ chiều, bố chồng của Hạ Dao trở về nhà. Ông liếc nhanh về phía Hạ Dao, bắt gặp cô đang lén lút quan sát và đánh giá ông, khi ông nhận ra ánh mắt của cô, cô đỏ mặt và cúi đầu, Lâm Dương vẻ mặt không đổi, chào hỏi mọi người một cách thoải mái rồi vào phòng thay quần áo.

Bàn ăn đã dọn sẵn, Hạ Dao ngồi ở một góc có phần vắng vẻ, Lâm Dương thấy vậy lên tiếng hỏi:

"Con đã quen với cuộc sống ở đây chưa?"Hạ Dao cảm nhận được ánh mắt của bố chồng nhìn mình, cô ngập ngừng đáp:

"Dạ, con quen rồi thưa cha."

"Tốt lắm, nếu cần gì thì cứ nói với mẹ chồng của con."

"Vâng ạ" Hạ Dao vẫn rụt rè trả lờiHạ Dao rất muốn nhắc đến việc được đi học, nhưng nhìn sắc mặt của mẹ chồng khiến cô không dám mở miệng.Lâm Đức Huy thấy mọi người đã đông đủ, anh nâng ly rượu lên và nói:

"Hiếm khi chúng ta có cơ hội ngồi cùng nhau ăn tối, nhân dịp nhà chúng ta có thêm một thành viên, chúng ta hãy cùng nâng ly để chúc mừng thành viên mới này của gia đình."

Anh nói rồi giơ ly lên chờ mọi người cùng uống, thấy mọi người cùng nâng, Hạ Dao tuy có chút do dự cũng nâng ly lên, nhìn mọi người uống cạn, cô suy nghĩ một chút sau đó cũng uống cạn, một lúc sau, Lâm Đức Huy xin phép nghe điện thoại rồi rời khỏi bàn ăn.Hạ Dao cảm thấy choáng váng, cô cố gắng ngồi thêm năm phút nữa rồi xin phép về tiểu viện của mình, Bố chồng Lâm Dương liếc nhìn cô rồi xua tay ra hiệu cô có thể đi, Hạ Dao được Hồ Điệp dìu về tiểu viện khi họ đi ngang qua vườn hoa, cô nhìn thấy anh chồng đang ngồi đó, khi cô đến gần, anh đứng dậy và ngăn cô lại.

"Hồ Điệp, cô ra vườn tre phía trước lấy thuốc và bật lửa cho tôi được không? Tôi đã để quên chúng ở đó, cứ để Nhị thiếu phu nhân nghỉ tại đây một lúc, tôi sẽ để mắt đến cô ấy."Hồ Điệp không nghi ngờ gì, dặn dò Hạ Dao ở lại đây chờ để cô ấy đi tìm thuốc lá cho Đại Thiếu gia. Hạ Dao gật đầu đứng đó, cơ thể hơi lắc lư.Lâm Đức Huy nhân cơ hội này tiến lên, nắm lấy tay Hạ Dao, bàn tay nhỏ nhắn của cô được chiếu sáng bởi ánh đèn sân vườn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của nó, mùi thơm của thiếu nữ tỏa ra từ cô khiến anh say đắm. Hạ Dao mặc dù hơi say nhưng cô vẫn biết chính xác ai đang đỡ mình, cô vội đẩy người đang đỡ mình ra rồi nói:

"Anh cả, em tự đứng được, anh không cần đỡ em đâu." Vừa nói cô vừa đầy tay anh ra

"Em dâu đứng còn không vững, sao anh có thể để em té ngã được."

"Không sao đâu, em có thể ngồi vào chiếc ghế đó đợi Hồ Điệp về."Hạ Dao vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay của anh cả nhưng sự phản kháng của cô chỉ khiến Lâm Đức Huy càng ôm chặt tay cô hơn, đúng lúc đó Tư Hạ chạy tới và chứng kiến ​​cảnh hai người giằng co, ôm ấp . Bực tức, cô tiến lại gần, dùng sức kéo tay Lâm Đức Huy và Hạ Dao ra, quăng cho Hạ Dao một cái tát và hét lên:

"Đồ hồ ly tinh, cô định câu dẫn ai vậy hả?"Hạ Dao ôm lấy gò má đang bỏng rát của mình và hỏi:

"Chị dâu, sao chị đánh em vô cớ thế? "

"Hai người định làm gì ? Nếu không phải bố chồng nhờ tôi đi tìm anh thì tôi đã không chứng kiến ​​cảnh anh và cô ta tằng tịu ngay trong sân nhà mình rồi." Tư Hạ gằn giọng.

"Không như chị nghĩ đâu."

"Không như em nghĩ đâu." cả hai cùng lên tiếng

"Các người muốn phủ nhận những gì đã xảy ra ngay trước mặt tôi, nói đi, hai người lén lút sau lưng tôi làm những gì?"Hạ Dao cảm thấy vô cùng chóng mặt và mệt mỏi vì phải đứng đây chịu đựng những lời buộc tội của chị dâu. Cô sắp gục xuống thì Hồ Điệp mang thuốc lá quay lại đưa cho Lâm Đức Huy, người sau đó nhanh chóng đỡ lấy Hạ Dao.

Thấy vậy, Lâm Đức Huy dặn Hồ Điệp đưa Hạ Dao về tiểu viện, Hồ Điệp đỡ Hạ Dao dời đi thì nghe thấy tiếng hét từ phía sau:

"Dừng lại, cô không thể đi được." Tư Hạ gào lên

"Đừng gây chuyện nữa, trở về đi rồi chúng ta nói chuyện." Lâm Đức Huy nhanh chóng dắt tay Tư Hạ lôi kéo đi về nhà chính.

"Tôi sẽ không để chuyện này trôi qua dễ dàng như vậy, chuyện này tôi sẽ báo bố mẹ xử lý." Tư Hạ tuyên bố trước khi lao đi, Lâm Đức Huy nhanh chóng đi theo vợ.Hồ Điệp hộ tống Hạ Dao về tiểu viện, cảm thấy có lỗi với Hạ Dao vì đã để cô gặp rắc rối, Hồ Điệp nhìn một bên mà đỏ bừng của Hạ Dao cô nói:

"Nhị thiếu phu nhân, xin lỗi vì đã để cô lại và gặp rắc rối, cô hãy cố chịu đựng, tôi sẽ bôi rượu thuốc cho cô, nó sẽ làm tan máu bầm và giảm sưng."

"Cảm ơn chị Hồ Điệp, chị không cần áy náy, em và anh chồng không có chuyện gì." Hạ Dao giải thích

"Tôi biết rồi, đừng lo. Chủ tịch sẽ bảo vệ Nhị thiếu phu nhân." Hồ Điệp trấn an.Hạ Dao không hiểu lắm tại sao bố chồng lại bảo vệ cô, nhưng cô nghĩ rằng dù thế nào cô cũng là con dâu, ông sẽ không để bất kỳ rắc rối nào làm hoen ố danh tiếng của gia đình, cô băn khoăn liệu người chồng quá cố của mình có đứng lên bảo vệ cô nếu anh còn sống hay không và cô kết luận rằng có lẽ anh sẽ không làm vậy vì cả cô và chồng đều là những người xa lạ trong gia đình này. Nếu chồng cô còn sống thì ngay từ đầu cô đã không gả vào nhà Lâm.

Nghĩ đến người chồng quá cố, cô lại nghĩ đến bố chồng, hình ảnh ông thủ dâm trong phòng tắm, côn thịt to tướng cầm trong tay hung hăng phun ra một dòng tinh dịch màu trắng đục trên kính.Hạ Dao đột nhiên cảm giác được một cỗ ấm áp chảy ra khỏi tiểu huyệt, hai chân ẩm ướt, cô lắc đầu để xua tan hình ảnh đáng xấu hổ đã ăn sâu vào tâm trí, cô chậm rãi bước vào phòng tắm, đổ đầy nước vào bồn và ngâm mình. Hạ Dao chìm vào giấc ngủ buồn ngủ và có một giấc mơ, trong giấc mơ, bố chồng Lâm Dương cùng cô tắm, tay ông vuốt ve bộ ngực mềm mại của cô, thì thầm vào tai cô:

"Dao Dao, em có muốn côn thịt của anh lấp đầy tiểu huyệt của em không, xem này, nó thật ẩm ướt."Hạ Dao ngượng ngùng gật đầu, Lâm Dương liền hỏi lại:

"Dao Dao, em muốn gì phải nói ra chứ, em gật đầu như vậy nghĩa là sao?"Hạ Dao ngại ngùng đáp:

"Con muốn côn thịt của cha, hãy đút vào tiểu huyệt của con."Lâm Dương chỉ chờ nghe được lời nói như vậy, ông đặt côn thịt đã căng cứng của mình lên lỗ nhỏ của Hạ Dao, Dùng sức đẩy mông đâm lút cán làm Hạ Dao cảm thấy rùng mình như có một luồng điện chạy khắp cơ thể, cô hét lên vì sung sướng bỗng nhiên có tiếng gõ cửa làm cô giật mình tỉnh dậy:

"Nhị thiếu phu nhân, xảy ra chuyện gì, tôi nghe thấy tiếng cô hét bên trong."Hạ Dao xấu hổ trả lời:

"Dạ không có gì, em chỉ vô tình chạm vào bên má nên đau thôi."

"Tôi mang rượu thuốc tới đây, Nhị thiếu phu nhân tắm xong chưa để tôi bôi lên cho cô?" Hồ Điệp nói.

"Vâng, em xong rồi, ra ngay đây."Hạ Dao nhận ra đó chỉ là một giấc mơ. Tại sao gần đây cô cứ hay mơ những giấc mơ kỳ lạ liên quan đến bố chồng, điều này khiến cô cảm thấy rất xấu hổ, cô nhanh chóng đứng lên quấn khăn tắm quanh người trước khi bước ra khỏi phòng tắm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×