ceo, anh có thật lòng

Chương 7: Cuộc gặp gỡ ngoài dự kiến


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều hôm đó, Linh Chi quyết định đi mua vài thứ đồ cần thiết cho văn phòng, đồng thời muốn tận hưởng không khí sau một ngày dài làm việc căng thẳng. Cô đi bộ qua những con phố quen thuộc, lòng thoáng nghĩ về dự án mới và những khoảnh khắc hiếm hoi Hạo Nam để lộ sự quan tâm. Cảm giác vừa hồi hộp vừa vui vẻ khiến tim cô đập nhanh.

Khi cô đang dừng lại trước một cửa hàng văn phòng phẩm, bỗng nghe tiếng gọi:

“Linh Chi?”

Cô quay lại, thấy Hạo Nam đứng trước cửa, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt lại hơi bối rối. Cô giật mình, tim như muốn nhảy ra ngoài.

“Anh… anh ra đây làm gì ạ?” Linh Chi lí nhí, vừa vui vừa lo lắng.

“Đi công tác nhanh. Nhưng thấy cậu ở gần đây nên… ghé qua.” Hạo Nam nói, giọng vẫn bình tĩnh nhưng có chút dịu dàng.

Chưa kịp nói gì thêm, một người bạn cũ của Hạo Nam – đồng thời là đối tác kinh doanh – xuất hiện. Người này vừa nhìn Linh Chi, vừa nói đùa:

“Ôi, CEO Tân Vinh lại dẫn cô nhân viên mới đi dạo à? Thật hiếm thấy!”

Linh Chi đỏ mặt, cảm giác xấu hổ và bối rối trộn lẫn. Cô không biết nên cười hay cúi đầu tránh ánh mắt mọi người.

Hạo Nam nhíu mày, ánh mắt nghiêm nghị: “Đừng nói linh tinh.”

Nhưng Linh Chi đã thấy trong khoảnh khắc ấy ánh mắt anh hơi… khó xử. Điều đó khiến cô vừa tò mò vừa bối rối: Liệu anh đang lo lắng cho em hay là chỉ không muốn bị hiểu lầm?

Trong khi trò chuyện, Linh Chi vô tình nghe thấy đồng nghiệp cũ của Hạo Nam thì thầm với anh:

“Cô ấy dường như rất quan tâm đến anh đấy.”

Linh Chi giật mình, tim đập mạnh. Cô tự hỏi: Quan tâm… hay chỉ là sự tình cờ?

Hạo Nam nhìn cô, ánh mắt nghiêm nghị nhưng sâu thẳm có chút dịu dàng: “Cậu về trước đi. Tôi còn vài việc phải giải quyết.”

“Dạ… vâng ạ.” Linh Chi trả lời, vừa ngượng vừa tiếc nuối. Cô biết rằng khoảnh khắc này vừa gần gũi vừa tạo ra một khoảng cách vô hình giữa họ.

Trên đường về, Linh Chi liên tục suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Cô tự nhủ: Anh ấy thật kỳ lạ… vừa nghiêm nghị vừa quan tâm. Mình không hiểu hết con người này, nhưng… trái tim mình đang rung động từng ngày.

Ngày hôm sau ở văn phòng, Linh Chi cảm thấy không thoải mái. Cô nhận thấy ánh mắt Hạo Nam dường như hơi xa cách hơn, và mọi hành động của anh đều mang vẻ nghiêm túc, khác hẳn với khoảnh khắc dịu dàng hôm qua. Cô tự hỏi liệu cuộc gặp gỡ ngoài dự kiến hôm qua có khiến anh hiểu lầm điều gì không.

Trong cuộc họp dự án buổi sáng, Linh Chi cố gắng tập trung, nhưng ánh mắt cô liên tục dõi theo Hạo Nam. Khi anh đưa ra góp ý nghiêm khắc, cô cảm thấy hơi chạnh lòng, nhưng đồng thời cũng hiểu rằng, sự nghiêm nghị đó chính là cách anh quan tâm và muốn cô hoàn thiện bản thân.

Buổi chiều, khi mọi người rời văn phòng, Linh Chi định dọn đồ về thì Hạo Nam bất ngờ xuất hiện:

“Chúng ta cần nói chuyện một chút.”

Linh Chi ngạc nhiên, đứng im nghe.

Anh nhìn cô, giọng trầm: “Hôm qua, khi gặp cậu ngoài phố… ánh mắt tôi có vẻ khó xử. Tôi không muốn tạo ra hiểu lầm nào.”

Linh Chi đỏ mặt, giọng run: “Dạ… em… em không hiểu anh ạ…”

Hạo Nam hơi nhếch môi, hiếm khi cười: “Cậu đừng nghĩ quá nhiều. Tôi chỉ muốn cậu an toàn và thoải mái. Không hơn, không kém.”

Linh Chi cảm thấy tim mình ấm lên. Cô hiểu rằng, dù anh nghiêm nghị và khó gần, Hạo Nam luôn để ý và quan tâm cô theo cách riêng của mình. Khoảnh khắc này, những hiểu lầm nhỏ đã được giải tỏa, nhưng đồng thời cũng tạo ra những cảm xúc khó tả – vừa ngưỡng mộ, vừa tò mò, vừa rung động.

Khi rời văn phòng, Linh Chi nhìn theo bóng dáng Hạo Nam, tự nhủ: Anh ấy thật kỳ lạ… vừa nghiêm nghị vừa quan tâm. Em muốn hiểu rõ hơn con người này, nhưng cũng sợ trái tim mình sẽ bị chiếm mất.

Và Linh Chi không hay biết, những ngày tiếp theo sẽ còn nhiều cuộc gặp gỡ bất ngờ, những hiểu lầm và tình huống đầy cảm xúc, khiến mối quan hệ giữa cô và Hạo Nam ngày càng phức tạp nhưng cũng ngọt ngào hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×