ceo, anh có thật lòng

Chương 9: Hiểu lầm và bộc lộ cảm xúc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Linh Chi bước vào văn phòng với tâm trạng hơi nặng nề. Cô không khỏi băn khoăn về những cảm xúc đang dâng trào trong lòng sau buổi hợp tác gần gũi với Hạo Nam hôm qua. Trái tim cô vừa hạnh phúc, vừa lo lắng – lo rằng cảm xúc của mình có thể bị hiểu lầm, và hẳn Hạo Nam sẽ không nghĩ giống cô.

Buổi sáng, công ty rộn ràng hơn thường lệ. Một dự án bất ngờ được giao, cần tất cả nhân viên chuẩn bị gấp rút để trình bày trước ban giám đốc và khách hàng quan trọng vào chiều hôm nay. Linh Chi và Hạo Nam được xếp vào cùng một nhóm, buộc phải phối hợp chặt chẽ.

Trong quá trình làm việc, một đồng nghiệp khác vô tình nhắc đến Linh Chi với Hạo Nam:

“Nghe nói Linh Chi hôm qua đã đứng cạnh anh trong buổi thuyết trình. Mọi người nói cô ấy rất tự nhiên và… gần gũi với anh.”

Linh Chi đỏ mặt, nhưng chưa kịp phản ứng thì ánh mắt Hạo Nam bất ngờ dừng lại ở cô, nghiêm nghị hơn hẳn. Cô cảm thấy tim mình như ngừng đập.

Buổi trưa, khi họ đang kiểm tra báo cáo cuối cùng, Hạo Nam hỏi nghiêm túc:

“Cậu có nghĩ việc gần gũi như hôm qua sẽ ảnh hưởng đến công việc không?”

“Dạ… em… em không có ý gì khác ạ. Chỉ là để dự án tốt hơn thôi.” Linh Chi lí nhí, cảm giác vừa xấu hổ vừa lo lắng.

Hạo Nam im lặng một lúc lâu, ánh mắt sắc nhưng cũng có chút lúng túng. Linh Chi nhận ra, anh – người vốn luôn lạnh lùng – giờ đây cũng đang bối rối trước khoảng cách mờ nhạt giữa họ.

Chiều đến, khi họ chuẩn bị thuyết trình trước ban giám đốc, Linh Chi vô tình nhìn thấy ánh mắt Hạo Nam hướng về mình. Một sự căng thẳng nhẹ lan tỏa, vừa công việc vừa cảm xúc. Cô tự nhủ: Anh ấy… có thật sự để ý đến em, hay chỉ là tập trung vào công việc?

Trong lúc thuyết trình, một tình huống bất ngờ xảy ra: máy chiếu gặp trục trặc. Linh Chi nhanh chóng xử lý, Hạo Nam đứng cạnh hỗ trợ cô, và hai người gần như chạm vào nhau. Khoảnh khắc này khiến Linh Chi đỏ bừng mặt, còn Hạo Nam nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm.

Sau buổi thuyết trình, ban giám đốc đánh giá cao nỗ lực của cả nhóm. Linh Chi thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cảm nhận sự căng thẳng chưa tan. Hạo Nam dẫn cô ra bên ngoài, giọng trầm:

“Cậu… hôm nay làm tốt. Nhưng chuyện hôm qua, tôi muốn nói rõ một lần.”

Linh Chi nhìn anh, tim đập mạnh: “Dạ… em nghe ạ.”

Hạo Nam nhìn thẳng vào mắt cô, giọng nghiêm nghị nhưng ấm áp:

“Tôi… không có ý gì khác ngoài việc công việc. Nhưng… tôi thừa nhận, có lúc tôi không kiểm soát được cảm xúc. Khi cậu gần gũi, tôi cảm thấy… khó xử. Tôi không muốn hiểu lầm xảy ra giữa chúng ta.”

Linh Chi xúc động, mắt rưng rưng: “Em… em cũng vậy. Em… em không biết anh nghĩ gì, nhưng em… em thật sự quan tâm đến anh.”

Hạo Nam im lặng, rồi bất ngờ mỉm cười nhẹ: “Vậy thì… chúng ta hãy cùng nhau làm rõ mọi chuyện. Từ giờ, tôi muốn cả công việc lẫn cảm xúc đều minh bạch.”

Khoảnh khắc ấy, Linh Chi cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt Hạo Nam. Cô nhận ra, những hiểu lầm nhỏ, những khoảng cách mờ nhạt, giờ đây đã được xóa bỏ. Và quan trọng hơn, cảm xúc giữa họ – dù phức tạp – đã bắt đầu được thừa nhận.

Trên đường về nhà, Linh Chi nghĩ về những ngày vừa qua: từ những thử thách công việc, những khoảnh khắc gần gũi, đến buổi gặp gỡ ngoài dự kiến, và giờ đây là lời thừa nhận cảm xúc. Cô hiểu rằng, hành trình công sở và tình cảm này còn dài, nhưng ít nhất, bước ngoặt hôm nay đã mở ra một cánh cửa mới – nơi trái tim và lý trí có thể cùng tồn tại, để tình cảm giữa cô và Hạo Nam phát triển một cách chân thành và ngọt ngào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×