ceo lạnh lùng, nữ ca sĩ tinh nghịch

Chương 8: MV ra mắt và sóng gió truyền thông


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm nay, Hà Dương thức dậy với tâm trạng vừa hồi hộp vừa háo hức. MV đã hoàn tất ghi hình, và giờ là lúc chuẩn bị ra mắt chính thức. Đây là cơ hội để cô chứng minh năng lực, nhưng cũng đồng nghĩa với áp lực truyền thông, anti-fan và đối thủ tiềm ẩn.

Cô đứng trước gương, chỉnh trang phục, kiểm tra micro và tai nghe. “Mình phải thật tự tin… đây là cơ hội quan trọng, không được phép thất bại,” cô tự nhủ. Tim cô đập nhanh, nhưng ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

Khi đến công ty, không khí sôi động hẳn lên. Bộ phận PR, marketing và truyền thông đang chuẩn bị bài đăng, teaser, và lịch trình phỏng vấn. Lục Dương đứng cạnh bàn điều khiển, vest đen, ánh mắt nghiêm nghị nhưng đầy tập trung.

“Buổi sáng tốt lành, Hà Dương,” giọng anh trầm nhưng ấm áp.

“Buổi sáng tốt lành, anh Lục,” cô đáp, cố nở nụ cười, tim vẫn đập nhanh.

Anh bước tới gần, giọng nghiêm: “Hôm nay là quan trọng. Cô cần tỉnh táo và tự tin. Phong thái, cảm xúc và hình ảnh phải hoàn hảo. Hiểu chưa?”

“Vâng… em hiểu rồi,” cô trả lời, vừa hồi hộp vừa quyết tâm.

Đúng lúc đó, tin nhắn từ anti-fan tràn vào điện thoại cô:

"Hát thì kém, nổi lên nhờ Lục Dương thôi. Dự án này sớm thất bại!"

Cô thở dài, cảm giác áp lực tăng lên. Nhưng khi quay ra, thấy Lục Dương đứng gần, ánh mắt sắc lạnh và uy quyền. Anh nghiêm giọng:

“Đừng lo. Tôi sẽ xử lý. Những người chỉ biết nói mà không hành động không đáng bận tâm.”

Cô cảm giác tim mình ấm lên. CEO lạnh lùng ấy, nhưng luôn đứng ra bảo vệ cô, khiến cô vừa yên tâm vừa rung động.

Đến giờ phát hành teaser MV, cả nhóm tập trung trước màn hình lớn. Hà Dương đứng cạnh Lục Dương, tim đập nhanh khi thấy hình ảnh của mình xuất hiện trên màn hình. Âm nhạc vang lên, cảnh quay đẹp, ánh sáng rực rỡ, biểu cảm của cô hoàn hảo.

Nhưng ngay khi teaser vừa phát, một đối thủ cạnh tranh – một ca sĩ nổi tiếng cùng công ty khác – tung bài viết “so sánh” trên mạng, nhằm hạ thấp cô. Lời bình luận đầy ác ý khiến không khí căng thẳng:

"MV này chỉ dựa vào tên tuổi CEO, giọng hát bình thường và diễn xuất nhạt nhòa."

Hà Dương cảm thấy tim như thắt lại. Cô quay sang Lục Dương, lo lắng hỏi: “Anh… anh nghĩ sao về… về họ?”

Anh nghiêm mặt, ánh mắt sắc lạnh: “Không ai được phép bôi nhọ cô. Chỉ cần cô tự tin, tôi sẽ lo phần còn lại.”

Cô cảm giác trái tim rung lên. Anh không chỉ là lãnh đạo, mà còn là người bảo vệ cô theo cách riêng, khiến cô vừa an toàn vừa cảm thấy tình cảm thăng hoa.

Sau đó, Lục Dương gọi cuộc họp khẩn với bộ phận PR:

“Chuẩn bị phản hồi chuyên nghiệp, giữ hình ảnh MV tích cực. Không để đối thủ hay anti-fan làm ảnh hưởng đến Hà Dương hay dự án.”

Hà Dương đứng cạnh anh, ngạc nhiên: “Anh… anh lo cho em… nhiều vậy sao?”

Anh liếc nhìn cô, nghiêm nghị nhưng ánh mắt dịu dàng: “Bảo vệ cô là trách nhiệm của tôi, nhưng cũng là vì tôi quan tâm cô.”

Cô đỏ mặt, tim đập mạnh. Cảm giác vừa ngại vừa hạnh phúc, chưa bao giờ cô thấy ai vừa lạnh lùng vừa dịu dàng như anh.

Buổi chiều, họ quay MV phần cuối cùng, cảnh quay ngoài trời. Thời tiết nắng đẹp, nhưng gió mạnh khiến cô phải điều chỉnh tóc, trang phục và biểu cảm. Cô mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng hoàn thành.

Lục Dương luôn đứng bên, thỉnh thoảng chỉnh trang phục cho cô, nhắc cô nghỉ ngơi và uống nước. Một hành động đơn giản nhưng khiến cô cảm thấy an toàn và ấm áp.

Cảnh quay cuối cùng, cô phải chạy qua một con đường trải đầy hoa, ánh nắng chiếu qua kèm tiếng nhạc nhẹ. Khi cô bước tới, vấp nhẹ, suýt té. Lục Dương ngay lập tức lao tới, đỡ cô trong vòng tay.

“Không sao chứ?” Anh nhìn cô, ánh mắt đầy quan tâm.

Cô đỏ mặt, tim đập mạnh: “V… vâng… em… em không sao…”

Anh thở phào, siết nhẹ tay cô: “Tôi không muốn cô gặp nguy hiểm. Hãy cẩn thận hơn.”

Cô cảm giác tim mình như tan chảy. CEO Lục Dương không chỉ bảo vệ cô về thể chất, mà còn khiến trái tim cô rung động dữ dội.

Tối hôm đó, khi teaser chính thức ra mắt, lượng view và phản hồi tích cực tăng nhanh. Tuy vẫn còn anti-fan, nhưng sự ủng hộ từ fan hâm mộ và đồng nghiệp khiến Hà Dương tự tin hơn bao giờ hết.

Lục Dương đứng cạnh cô, ánh mắt nhìn cô đầy trìu mến: “Hôm nay cô làm tốt. Tôi tự hào về cô.”

Cô đỏ mặt, tim đập mạnh: “C… cảm ơn anh… em cũng… em cũng vui khi làm việc cùng anh.”

Anh mỉm cười, kéo cô lại gần: “Không cần cảm ơn. Hãy cứ làm tốt nhất, tôi sẽ luôn ở bên.”

Trong khoảnh khắc ấy, giữa ánh sáng sân khấu, gió nhẹ và âm nhạc vang lên, trái tim Hà Dương rung lên dữ dội. Cô biết rằng, dù có đối thủ hay thử thách nào, CEO Lục Dương sẽ luôn bảo vệ cô, và tình cảm giữa họ ngày càng thăng hoa, sủng ngọt và sâu sắc.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×