ceo quyến rũ, tôi không nhún

Chương 1: Sự kiện định mệnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh đèn chớp nhấp nháy trên tầng thượng của khách sạn sang trọng khiến không gian trở nên rực rỡ và hơi xa hoa. Cô đứng giữa dòng người, tựa như nữ hoàng giữa đại dương ánh sáng, mỗi bước đi đều toát ra khí chất kiêu hãnh. Lâm Thiên Nhi – nữ CEO mới chỉ 28 tuổi, xinh đẹp, sắc sảo và thông minh, nhưng trên hết là một người phụ nữ biết mình muốn gì và không bao giờ nhún nhường trước bất kỳ ai.

Hôm nay là sự kiện ra mắt thương hiệu xa xỉ – nơi quy tụ những doanh nhân quyền lực, những nhà đầu tư tiềm năng và vô số ánh mắt tò mò. Cô bước vào trong phòng tiệc, ánh mắt lướt qua từng khuôn mặt, tinh thần thép nhưng vẫn giữ được nét duyên dáng khó cưỡng.

“Lâm CEO à, hôm nay cô thật nổi bật,” trợ lý của cô thì thầm bên tai, không quên nở nụ cười. Nhưng Lâm Thiên Nhi chỉ nhếch môi, ánh mắt dõi về sân khấu nơi các đối thủ đang chuẩn bị phát biểu. Cô không phải người thích khen ngợi, cũng không muốn bị chú ý theo cách đó – cô đến đây để chứng minh năng lực, chứ không phải để chinh phục ánh mắt người khác.

Bỗng một tiếng cười trầm khàn vang lên từ góc phòng. Anh xuất hiện – Yến Hạo, tay chơi nổi tiếng của giới doanh nhân, điển trai lạnh lùng, ánh mắt như sắc thép và nụ cười đầy chiếm hữu. Không ai biết anh đang nghĩ gì, nhưng chỉ cần một cái liếc nhìn, tất cả đều cảm nhận được quyền lực và sức hút chết người tỏa ra từ anh.

Anh bước ngang qua Lâm Thiên Nhi, khoảng cách chỉ đủ để cô cảm nhận hơi thở lạnh lùng và mùi hương nam tính nhẹ nhàng. Chỉ một khoảnh khắc, tim cô nhích lên một nhịp bất thường, nhưng ngay lập tức, cô kéo mình về trạng thái tự chủ. Lâm Thiên Nhi đã quen với những người như anh – quyến rũ, lạnh lùng và nguy hiểm, nhưng chưa ai có thể khuất phục cô.

“Chào cô, Lâm CEO,” anh nói, giọng trầm và ấm, nhưng mang theo một sự thách thức rõ rệt. Ánh mắt anh dừng lại ở cô, lướt qua từ đầu đến chân, như thể muốn đọc hết từng suy nghĩ.

Cô không nhún nhường: “Chào anh, Yến Hạo. Nghe nói anh cũng tham gia sự kiện hôm nay.” Giọng cô bình thản, nhưng trong từng chữ lại ẩn chứa sức mạnh và sự kiêu hãnh.

Anh mỉm cười, đôi môi hơi nhếch lên như vừa được đánh thức bởi một trò chơi thú vị. “Đúng vậy. Tôi nghe nói cô là người khá… thách thức.”

“Thách thức?” Cô nhướn mày, ánh mắt sắc bén. “Có lẽ anh nhầm. Tôi chỉ làm việc theo cách của mình.”

Tiếng cười khẽ vang lên, trầm và đầy tự tin. “Nghe có vẻ thú vị. Tôi thích người không dễ bị khuất phục.” Anh tiến gần, hơi nghiêng đầu, ánh mắt cắm sâu vào cô. “Nhưng tôi sẽ khiến cô… quan tâm.”

Cô cảm nhận được luồng điện chạy qua cơ thể khi ánh mắt anh chạm vào mình. Không phải sợ hãi, mà là một cảm giác vừa căng thẳng vừa kích thích. Lâm Thiên Nhi thở đều, mỉm cười nhạt: “Tôi không dễ quan tâm đâu, Yến Hạo. Anh có chắc mình đủ sức?”

Anh cười khẽ, không trả lời lời nói, mà chỉ dùng ánh mắt để nói lên mọi thứ. Sự thách thức, ham muốn, chiếm hữu – tất cả đều hiện rõ trong từng cử chỉ, từng nụ cười. Và điều quan trọng là, anh chưa từng gặp ai khiến anh vừa muốn chiếm hữu vừa phải tôn trọng như cô.

Khoảnh khắc ấy, giữa ánh đèn và tiếng nhạc lấp lánh, cả hai như đang chơi một trò chơi vô hình. Ai sẽ là người nhún nhường trước? Ai sẽ là người chinh phục? Không ai nói ra, nhưng cả hai đều hiểu – đây mới chỉ là sự khởi đầu.

Một ly champagne được đưa tới bàn cô, và cô nâng lên, nhìn quanh phòng. Nhưng ánh mắt luôn quay về một điểm – Yến Hạo. Sự kiện tiếp tục, những lời chào hỏi, những ánh mắt tò mò xung quanh, nhưng trong lòng cô, một trò chơi đã bắt đầu. Không chỉ là cạnh tranh trong công việc, mà còn là cuộc chiến chiếm hữu và chinh phục lẫn nhau.

Và đêm nay, dưới ánh đèn chớp nhấp nháy, một định mệnh mới bắt đầu – định mệnh mà không ai trong hai người có thể thoát khỏi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×