chat nhầm yêu nhầm

Chương 7: Sóng Gió Và Thú Nhận Cảm Xúc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Trúc Linh đến văn phòng coworking với tâm trạng vừa háo hức vừa căng thẳng. Sau khi nhận ra nhau, mọi thứ trở nên khác biệt: hợp tác công việc giờ gắn liền với những cảm xúc riêng tư. Cô tự nhủ: “Mình phải giữ bình tĩnh… nhưng sao trái tim cứ rung lên thế này?”

Minh Kha xuất hiện từ sớm, ánh mắt thoáng cười khi nhìn thấy Trúc Linh. Giờ đây, khoảng cách bí ẩn đã biến mất, nhưng sự rung động trong lòng cả hai vẫn tồn tại, thậm chí mạnh mẽ hơn.

Họ bắt đầu kiểm tra lại toàn bộ dự án trước buổi demo. Khác với trước, giờ đây, cả hai phối hợp hoàn hảo, không còn tranh luận căng thẳng hay hiểu lầm nhỏ. Minh Kha giúp Trúc Linh tối ưu giao diện, còn cô tinh chỉnh những chi tiết nhỏ trong tính năng, tất cả diễn ra suôn sẻ và nhanh chóng.

Trong lúc nghỉ giải lao, Trúc Linh và Minh Kha đứng cạnh cửa sổ, nhìn ra phố. Minh Kha bất ngờ nói:

“LinhCherry… cậu biết không, từ lần đầu gặp cậu offline, tôi đã cảm thấy có điều gì đó rất đặc biệt.”

Trúc Linh đỏ mặt, lúng túng:

“Thật sao? Tôi cũng… cảm thấy vậy.”

Một sự rung động nhẹ len vào tim cả hai. Từ online đến offline, từ đấu khẩu đến hợp tác, họ nhận ra những cảm xúc này đã tồn tại từ lâu, chỉ là chưa được thừa nhận.

Công việc tiếp tục, nhưng tension tình cảm bắt đầu dâng cao. Một tình huống bất ngờ xảy ra: trong khi kiểm tra tính năng tương tác, Trúc Linh vô tình nhấn nhầm nút, khiến hệ thống báo lỗi. Minh Kha nghiêm mặt:

“Cậu phải cẩn thận hơn.”

Trúc Linh đỏ mặt, vừa bực vừa thấy tim đập nhanh:

“Cậu cũng không hoàn hảo đâu!”

Cả hai bật cười, tạo nên một không khí vừa căng vừa dễ thương. Chat box livestream online tràn ngập bình luận:

“Ôi trời, họ vừa cãi vừa phối hợp cực ăn ý!”

“Nhìn hai người này mà tim mình tan chảy quá!”

Những phút giây làm việc bên nhau khiến cả Trúc Linh và Minh Kha nhận ra rằng, mối quan hệ của họ giờ không chỉ là hợp tác công việc, mà còn là tình cảm thực sự.

Chiều hôm đó, sau khi hoàn tất công việc chính, Minh Kha đề nghị đi uống cà phê cùng Trúc Linh. Không gian café yên tĩnh, ánh sáng ấm áp chiếu vào hai người. Đây là lần đầu tiên họ thực sự ngồi lại, nói chuyện sau khi nhận ra danh tính online của nhau.

Trúc Linh vừa ngồi xuống, Minh Kha mỉm cười:

“Bây giờ chúng ta có thể… thẳng thắn nói về mọi chuyện rồi.”

Cô cười nhẹ, tim đập nhanh:

“Ừ… Tôi nghĩ cũng nên vậy.”

Họ bắt đầu trò chuyện về những trải nghiệm online trước đây: cách phối hợp trong trận game, những pha đấu khẩu, những tình huống dở khóc dở cười. Mỗi câu chuyện, mỗi kỷ niệm khiến cả hai vừa cười vừa đỏ mặt, cảm giác vừa thân quen vừa mới mẻ.

Minh Kha nghiêm túc nhìn Trúc Linh:

“Tôi biết, từ trước đến nay, tôi luôn muốn bảo vệ cậu… dù không biết mình sẽ làm gì nếu nhận ra cậu thật sự là LinhCherry.”

Trúc Linh lặng người, trái tim rung lên. Cô thừa nhận: từ lâu, cô đã cảm nhận sự quan tâm, ấm áp từ KhaBlade mà không hề hay biết đó là Minh Kha offline. Giờ đây, mọi thứ đều rõ ràng.

Một khoảnh khắc im lặng trôi qua, chỉ còn tiếng nhạc nhẹ và mùi cà phê thơm phức. Minh Kha đưa tay, chạm nhẹ vào tay Trúc Linh:

“Từ giờ, chúng ta sẽ cùng nhau… bắt đầu câu chuyện mới, được không?”

Trúc Linh nắm tay anh, ánh mắt lấp lánh:

“Được, cùng nhau.”

Cảm giác hạnh phúc, ấm áp và tràn đầy hi vọng bao trùm cả hai. Từ đây, mối nhân duyên online – offline không chỉ là hợp tác công việc, mà còn mở ra chương mới đầy tình cảm, ngọt ngào và thử thách cho Trúc Linh và Minh Kha.

Hết chương 7.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×