Chọn Lại Hôn Nhân

Chương 4: Chọn Lại Hôn Nhân


trước sau

3.

 

 

 

Tôi không đủ sức, nhưng thân thể tôi linh hoạt.

 

 

 

Né tránh đòn tấn công, tôi đá chiếc ghế đẩu về phía chân chị ta.

 

 

 

Lý Vân không kịp tránh, bị vấp ngã sấp mặt.

 

 

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi của Tôn Thắng.

 

 

 

"Lý Vân, bảo cô đi mua cái cào, cô lề mề cái gì vậy?"

 

Có thể bạn thích

 

Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

 

 

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

 

 

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

 

 

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!

 

 

 

Phát hiện vợ nằm sấp trên đất, anh ta mắng:

 

 

 

"Đi đứng còn không xong, cô còn làm được gì? Đừng có giả chết, mau đứng dậy đi gom củi!"

 

 

 

Mặt Lý Vân đầy vẻ bất mãn, nhưng lại không thể làm gì.

 

 

 

Lúc rời đi, cô ta hung hăng trừng mắt nhìn tôi.

 

 

 

 

“Trần Cẩm, mày phá hỏng mối lương duyên của tao, tao sẽ không tha cho mày!”

 

 

 

Tôi đáp trả: “Cứ đến đây mà chiến, bà đây chiều tới bến!”

 

 

 

Trong không khí, loáng thoáng truyền đến tiếng nói chuyện của đôi vợ chồng "cẩu".

 

 

 

Lý Vân cầu xin Tôn Thắng:

 

 

 

“Chúng ta mới cưới, có thể nghỉ ngơi vài ngày rồi hẵng làm việc không? Anh xem Trần Cẩm kìa, phơi nắng đọc báo, sung sướng biết bao?”

 

 

 

Tôn Thắng phản bác.

 

 

 

“Cô có thể so với người ta sao? Trần Cẩm là người có học, đầu óc nhanh nhạy.”

 

 

 

 

“Cố Thiệu nhà có tiền, hai vợ chồng người ta cả đời không làm việc, vẫn sống sung túc.”

 

 

 

Lý Vân oán trách:

 

 

 

 

Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình

 

 

Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...

 

 

Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng

 

 

Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình

 

“Sao anh không thể kiếm tiền như Cố Thiệu? Gái theo chồng, ăn mặc nhờ chồng, tôi gả đến nhà anh là để hưởng phúc, không phải đến chịu khổ!”

 

 

 

Giọng nói the thé của Tôn Thắng đột nhiên cao vút.

 

 

 

“Chê tôi không kiếm được tiền, cô còn gả làm gì? Tôi còn chưa ưng cô đâu!”

 

 

 

“Tôi không bằng Cố Thiệu, cô cũng không bằng Trần Cẩm, chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân.”

 

 

 

“Tôn Thắng, anh không ưng tôi, anh ưng ai? Chẳng lẽ anh ưng Trần Cẩm?”

 

 

 

Lý Vân khóc lóc:

 

 

 

“Tôi đúng là mù mắt, cứ tưởng anh là người có tiền đồ, ai ngờ anh chỉ là đồ bỏ đi!”

 

 

 

“Tôi là đồ bỏ đi, cô muốn sống thì sống, không muốn thì ly hôn!”

 

 

 

Tôi định ra ngoài xem náo nhiệt, Cố Thiệu kéo tôi lại.

 

 

 

“Ngoan ngoãn ở yên đây, cẩn thận m.á.u b.ắ.n đầy người!”

 

 

 

Theo lực kéo của anh, tôi ngã vào lòng anh.

 

 

 

“Anh không cho em đi, em sẽ không đi.”

 

 

 

Tôi giơ hai tay ôm lấy eo anh, dịu giọng nói.

 

 

 

“Em nghe anh hết.”

 

 

 

Cố Thiệu lập tức cứng đờ người, lồng n.g.ự.c đập thình thịch, làm mặt tôi nóng bừng.

 

 

 

Thừa lúc anh không đề phòng, tôi cười ranh mãnh.

 

 

 

Nhón chân lên l.i.ế.m yết hầu của anh một cái.

 

 

 

Trước khi anh kịp phản ứng, tôi vội vàng đẩy anh ra.

 

 

 

Tôi giả vờ ghét bỏ:

 

 

 

“Chỗ nào cũng cứng, chả vui gì cả!”

 

 

 

Cố Thiệu mặt đỏ bừng, cả người cũng nóng lên mấy phần.

 

 

 

Anh nghiêm mặt.

 

 

 

Một tay kẹp lấy eo tôi, một chân hất cái ghế đẩu lên rồi dùng tay kia đỡ lấy, động tác rất "ngầu" và thuần thục.

 

 

 

 

Anh bế tôi ra cửa hàng, ấn vào ghế đẩu.

 

 

 

Anh lạnh giọng:

 

 

 

“Ngồi đây ngoan ngoãn, không được gây rối. Mấy thứ nông cụ này em cứ bán thoải mái, bán được bao nhiêu tiền đều là của em!”

 

 

 

Phía bên kia đường, Lý Vân và Tôn Thắng đang giằng co.

 

 

 

Tôi vừa ăn kem vừa xem hai người họ đánh nhau.

 

 

 

Tôi đã nói Lý Vân sẽ hối hận mà, giờ thì cô ta hối hận thật rồi.

 

 

 

Kiếp trước, người khác nhìn tôi thấy hào nhoáng, không ai biết nỗi khổ sau lưng tôi.

 

 

 

Ở bên Tôn Thắng, tôi chưa từng được làm một người phụ nữ thực sự.

 

 

 

Truyện tranh đang HOT

 

Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!

 

 

Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?

 

 

Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!

 

 

Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!

 

Tôn Thắng cũng biết khiếm khuyết của mình, đối với tôi có phần áy náy.

 

 

 

Tôi lợi dụng sự áy náy đó của anh ta, khiến anh ta nghe lời tôi răm rắp.

 

 

 

Tôi khuyên anh ta thi lại đại học, hai chúng tôi cùng nhau cố gắng.

 

 

 

Ban ngày, chúng tôi lên núi làm việc, trong túi áo nhét sách.

 

 

 

Ban đêm, thức trắng đêm học bài đến tận khi gà gáy.

 

 

 

Thi đỗ đại học, Tôn Thắng càng thêm dựa dẫm vào tôi.

 

 

 

Cả đời chúng tôi không có con, người khác hỏi, tôi liền nói tôi không thể sinh con.

 

 

 

Điều này khiến Tôn Thắng càng thêm cảm động, tôi dùng tôn nghiêm của mình để giữ gìn tôn nghiêm đàn ông của anh ta.

 

 

 

Người ngoài đều khen Tôn Thắng nhân phẩm tốt, phát đạt rồi mà không bỏ rơi người vợ không thể sinh con.

 

 

 

Nực cười là, tôi bị Lý Vân hại c.h.ế.t chưa được trăm ngày, Tôn Thắng đã tìm một cô gái trẻ kết hôn.

 

 

 

Vì tôi c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, lại không có con cái, đến cả mộ tổ nhà họ Tôn cũng không được chôn cất cùng.

 

 

 

Kiếp này, Lý Vân khăng khăng gả cho Tôn Thắng, muốn theo Tôn Thắng làm phu nhân quan lại quyền quý.

 

 

 

Đâu có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống thế?

 

 

 

Lý Vân đầu óc đơn giản, không cầu tiến, lại không có bản lĩnh nắm giữ đàn ông, gả cho Ngọc Hoàng đại đế cũng không hạnh phúc được đâu.

 

 

 

Đêm tân hôn, phát hiện Tôn Thắng không thể làm "chuyện ấy", cô ta liền nổi đóa.

 

 

 

Những ngày cãi vã của họ còn dài.

 

 

 

Tôi cứ ngồi chờ xem kịch hay thôi!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!