chuyện tình ở phòng họp

Chương 25: Những Bí Mật Nho Nhỏ và Khoảnh Khắc Gần Gũi


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, văn phòng NovaCorp vẫn đầy nhộn nhịp, nhưng hôm nay Linh Chi bước vào với tâm trạng khác hẳn. Cô cảm thấy vừa hào hứng vừa hồi hộp vì biết rằng hôm nay sẽ là ngày cô và Hạ Vy có cơ hội giải quyết một số hiểu lầm nhỏ, đồng thời thắt chặt hơn mối quan hệ giữa họ.

Hạ Vy đã có mặt từ sớm, đứng bên bàn làm việc với ánh mắt sắc bén nhưng vẫn tràn đầy nụ cười tinh nghịch: “Sẵn sàng chưa? Hôm nay tôi muốn thử vài ý tưởng mới với cô.”

“Dạ, em đã chuẩn bị rồi ạ,” Linh Chi đáp, tim đập mạnh. Cô biết hôm nay sẽ có nhiều tình huống vừa vui nhộn vừa tạo cơ hội để cả hai hiểu nhau hơn và tăng thêm sự gắn kết tinh thần.

Buổi sáng bắt đầu với việc phân công nhiệm vụ cho dự án mới. Linh Chi và Hạ Vy phải phối hợp chỉnh sửa báo cáo, lên kịch bản thuyết trình và chuẩn bị các slide quan trọng. Trong lúc làm việc, Linh Chi vô tình làm rơi một vài tài liệu, tạo ra tiếng động khiến mọi người xung quanh bật cười. Hạ Vy nhanh chóng khéo léo sửa sai, khẽ nháy mắt với Linh Chi, khiến cô vừa bối rối vừa cảm thấy ấm áp. Sự phối hợp ăn ý và những biểu cảm hài hước của họ khiến không khí làm việc trở nên thân thiện và dễ chịu.

Trong quá trình hoàn thiện dự án, Linh Chi phát hiện một lỗi nhỏ trong dữ liệu và ngại ngùng kể với Hạ Vy: “Chị… em nghĩ em vừa phát hiện ra lỗi nhỏ, không biết có ảnh hưởng nhiều không ạ?”

Hạ Vy nhìn Linh Chi, ánh mắt dịu dàng: “Đừng lo, cô làm tốt lắm rồi. Tôi sẽ hướng dẫn cô sửa lại, không sao đâu.” Cử chỉ nhẹ nhàng của Hạ Vy khiến Linh Chi cảm thấy tim mình nhảy loạn nhịp, vừa bối rối vừa hạnh phúc.

Sau buổi làm việc căng thẳng, Hạ Vy đề nghị đi uống trà để “thư giãn và bàn lại vài ý tưởng quan trọng cho dự án”: “Đi thôi, tôi muốn trò chuyện thêm với cô.” Linh Chi đồng ý, vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Họ chọn một quán trà nhỏ, ánh sáng vàng dịu, không gian ấm áp, nơi cả hai có thể trò chuyện thoải mái và chia sẻ những câu chuyện riêng tư.

Hạ Vy đặt tách trà lên bàn, ánh mắt dịu dàng nhìn Linh Chi: “Cô hôm nay thực sự làm tôi ấn tượng. Tôi tin rằng cô sẽ còn tiến bộ nếu tiếp tục cố gắng.”

Linh Chi đỏ mặt, tim tràn đầy hạnh phúc: “Em… em chỉ làm theo hướng dẫn của chị thôi, không ngờ lại được khen.” Cô cúi đầu, tay run run nắm chặt tách trà, ánh mắt lén quan sát phản ứng của Hạ Vy.

Hạ Vy mỉm cười, chạm nhẹ tay vào tay Linh Chi: “Chỉ cần cô là chính mình, mọi thứ sẽ ổn thôi. Tôi thích cách cô khiến mọi khoảnh khắc trở nên đặc biệt.”

Khoảnh khắc ấy kéo dài, tràn đầy sự dịu dàng và gần gũi tình cảm. Linh Chi cảm nhận nhịp tim mình hòa nhịp với Hạ Vy, cảm giác vừa hồi hộp vừa ấm áp. Cô nhận ra rằng Hạ Vy không chỉ là đồng nghiệp mà còn là người khiến cô muốn ở bên, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn và những phút giây riêng tư.

Buổi chiều, họ trở về văn phòng để hoàn thiện các chi tiết cuối cùng cho dự án và chuẩn bị báo cáo cho lãnh đạo. Mỗi lần va chạm, mỗi ánh mắt trao nhau, mỗi nụ cười vụng về của Linh Chi đều trở thành cơ hội để họ hiểu nhau hơn. Đồng nghiệp xung quanh không ít lần mỉm cười trước sự thân mật và ăn ý giữa hai cô gái.

Khi tan làm, Hạ Vy đề nghị đi dạo quanh khu phố gần tòa nhà để “thư giãn sau một ngày dài.” Linh Chi đồng ý, vừa hồi hộp vừa háo hức. Trên đường đi, ánh đèn đường chiếu xuống, tạo ánh sáng vàng dịu, khiến cả hai cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Cả hai bước chậm rãi, thỉnh thoảng trò chuyện, thỉnh thoảng im lặng, nhưng sự im lặng ấy lại đầy cảm xúc.

Trong khoảnh khắc đứng cạnh nhau, Hạ Vy khẽ chạm tay vào tay Linh Chi, ánh mắt dịu dàng nhìn thẳng vào cô: “Cô thật sự khiến tôi hạnh phúc hôm nay. Tôi tin rằng chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách phía trước.”

Linh Chi đỏ mặt, tim đập mạnh, ánh mắt tràn đầy niềm vui và sự tin tưởng: “Em… em cũng tin rằng chỉ cần có chị bên cạnh, em có thể làm mọi thứ tốt hơn.” Khoảnh khắc ấy kéo dài, tràn đầy sự dịu dàng và gần gũi tình cảm, khiến cả hai đều cảm thấy trái tim rung động, hạnh phúc và ấm áp.

Trên đường về nhà, Linh Chi nghĩ về buổi chiều hôm nay, về ánh mắt, cử chỉ và lời nói của Hạ Vy. Cô nhận ra rằng tình cảm dành cho trưởng phòng tài chính đã vượt qua mức đồng nghiệp bình thường. Cô mơ về những ngày tiếp theo, về những khoảnh khắc bên nhau, về tiếng cười, sự quan tâm, và cả những phút giây riêng tư sẽ tiếp tục nảy nở trong môi trường văn phòng đầy áp lực nhưng tràn ngập niềm vui.

Trước khi đi ngủ, Linh Chi nhắm mắt, lòng đầy hy vọng và khao khát: mối quan hệ này sẽ còn nhiều thử thách, nhưng cùng Hạ Vy, mọi khó khăn đều trở nên nhẹ nhàng hơn. Cô cảm nhận nhịp tim tràn đầy niềm vui và sự ấm áp, chuẩn bị cho một ngày mới, nơi tiếng cười và những khoảnh khắc riêng tư sẽ tiếp tục viết nên câu chuyện tình yêu nơi văn phòng.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×