Sau cuộc gặp với cựu nhân viên Lâm Group, Cố Cảnh Nhiên bắt tay cùng đội pháp lý và Tống Diệc Thâm lên kế hoạch thu thập chứng cứ để đối chất trước pháp luật.
Mọi thứ tưởng chừng như có hi vọng mới thì nội bộ HOPE lại bắt đầu rối loạn.
Một buổi chiều, khi cô đang làm việc trong phòng, Trình Uyên đến gặp cô với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Cảnh Nhiên, anh có chuyện phải nói.” Anh ngập ngừng một lúc rồi thốt ra, “Anh... từng làm việc cho Lâm Group một thời gian trước khi đến đây.”
Lời nói như một cú sốc, khiến cô đứng hình.
“Anh không phải là kẻ thù. Anh đến đây để giúp em, vì anh cũng muốn nhìn thấy Lâm Group bị đổ vỡ.” Trình Uyên giải thích.
Nhưng sự thật này khiến lòng cô dậy sóng, cảm giác bị phản bội lại một lần nữa trỗi dậy.
Trong khi đó, áp lực từ bên ngoài vẫn không ngừng đè nặng. Các cuộc họp với nhà đầu tư diễn ra căng thẳng hơn bao giờ hết, những tin đồn ác ý liên tục được thổi lên.
Nhưng với sự giúp sức của Tống Diệc Thâm và những người bạn mới, cô vẫn cố gắng giữ vững tinh thần.
Một đêm, cô và Tống Diệc Thâm cùng nhau xem lại tài liệu. Trong khoảnh khắc yên bình đó, họ nhìn nhau như thấu hiểu cả một bầu trời đau thương và hy vọng.
“Em biết anh không phải người hoàn hảo, nhưng anh sẽ không bao giờ để em đơn độc.” Anh nói, nắm lấy tay cô.
Cố Cảnh Nhiên mỉm cười, ánh mắt rạng ngời:
“Chỉ cần có anh, em không sợ gì nữa.”
Trong bóng tối, Lâm Group đang âm mưu những bước tiếp theo, không từ bất kỳ thủ đoạn nào để triệt hạ Cố Cảnh Nhiên.