Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 215: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Tư Minh Lễ gắt gao cắn răng: “Gia chủ dựa theo gia quy làm việc, tôi đương nhiên không dám có dị nghị.”
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh như băng hướng về phía của Diệp Oản Oản bắn tới.
Cô gái đáng ૮ɦếƭ này, lại có thể đem ông hại tới mức thảm như thế!
Tư Minh Lễ lúc này nghiêm nghị mở miệng nói: “Gia chủ, ngài muốn phạt tôi cũng có thể, nhưng tôi đối với Tư gia chân thành có trời đất chứng giám! Coi như ngài muốn phạt tôi như thế nào đi chăng nữa nhưng tôi cũng nhất định phải nói, người phụ nữ này nhất định phải tra xét rõ ràng! Tôi hoài nghi Hứa Dịch, dầu gì còn có bằng chứng cụ thể ở đây nhưng cô gái này bằng chứng toàn dựa vào lời nói của mình, lời nói miệng không có bằng chứng cụ thể!
Ai biết trong miệng cô ta tên nội gián đó rốt cuộc có tồn tại hay không? Vạn nhất cô ta chính là người của Thí Huyết Minh thì sao đây?



Diệp Oản Oản tiểu thư là chủ mẫu tương lai, với thân phận như vậy, nếu là người do thám của Thí Huyết Minh, hậu quả khó mà lường được! Mong gia chủ nhất định phải lấy đại cục làm trọng!”
Tư Minh Lễ vừa nói xong, chung quanh các trưởng lão khác cũng liếc nhìn nhau, rối rít thấp giọng bàn tán.
Thật ra thì Tư Minh Lễ hoài nghi cũng không phải không có lý…
Tư Minh Vinh vẫn trầm mặt, mới vừa rồi ông đồng ý mang cô gái này đi điều tra cũng là để cho an toàn.
Một bên Hứa Dịch cùng Hứa Thường Khôn thấy vậy, đều lộ ra vẻ mặt lo lắng.


Cái tên Tư Minh Lễ này! Hôm nay nhất định muốn cắn ૮ɦếƭ Oản Oản tiểu thư không thả sao?!
Nếu như ông chủ hôm nay nhất định phải che chở tiểu thư Oản Oản, Tư Minh Lễ dĩ nhiên là không có cách nào hại được, nhưng nếu như làm như thế, khó lòng làm cho kẻ dưới cảm thấy phục, mọi người về sau cũng sẽ đem lòng nghi ngờ tiểu thư Oản Oản…
Ngón tay thon dài của Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng gõ một cái trên tay vịn ghế salon: “Ý của ông chú là, Oản Oản là người nằm vùng của Thí Huyết Minh tại Tư gia chúng ta sao, lần này cố ý cứu tôi, là vì muốn lấy được sự tín nhiệm của tôi?”
“Đúng vậy! Người phụ nữ này mục đích chính không phải là ám sát gia chủ, khẳng định chính là vì tình báo mà thôi, mà chỉ có thể hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của gia chủ như ngài thì cô ta mới có thể lấy được càng nhiều cơ mật hơn!” Giọng nói của Tư Minh Lễ càng thêm chắc chắn, trong con ngươi nhìn Diệp Oản Oản cũng là sát ý.
Chẳng qua chỉ là một tiểu nha đầu, ông cũng không tin không có cách nào trị được cô ta!
“Oản Oản…” Tư Dạ Hàn đột nhiên nhìn về hướng Diệp Oản Oản, sau đó mở miệng: “Đồ đâu?”
Đồ vật? Thứ gì cơ chứ?! Mọi người nghe vậy, đầu óc cũng mơ hồ mà nhìn về phía Diệp Oản Oản, Hứa Dịch cũng là vẻ mặt cũng mơ hồ theo.
Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, ngoan ngoãn từ trong túi xách của mình lấy ra một chồng tài liệu nhăn nhúm…
“Cho ông chú nhìn một chút.” Tư Dạ Hàn tự tiếu phi tiếu mở miệng.
Diệp Oản Oản lại ngoan ngoãn đem tài liệu đưa tới trước mặt của Tư Minh Lễ.


Tư Minh Lễ nhìn cô một cái, mặt lạnh đem tài liệu nhận lấy, kết quả, lúc mới vừa nhìn thấy trang đầu tiên mặt liền tối lại, xem thêm một chút, sắc mặt càng là đen như đáy nồi!
“Chuyện này… Chuyện này… Đây không phải là tài liệu thiết bị tuyệt mật và hợp đồng soạn thảo lần này sao?…” Tư Minh Lễ sắc mặt đại biến.
Tư Dạ Hàn lại có thể đem vật quan trọng như vậy tùy tiện mà đưa cho cô gái này bảo quản!
Mấy trưởng lão nghe vậy, rối rít thò đầu nhìn xem, toàn bộ cũng đều sợ ngây người.
“Cái gì… tài liệu Energy hạng mục tuyệt mật...”
“Thậm chí hợp đồng soạn thảo ra cũng…”
“Chuyện này… Gia chủ đối với người phụ nữ này cũng quá tin tưởng đi!”
Phải biết là tin tưởng một người nhiều như thế nào mới có thể đem vật quan trọng như vậy giao cho cô bảo quản! Lấy trình độ tin tưởng của Tư Dạ Hàn đối với mình, cô ấy còn cần gì mạo hiểm đi lấy thêm sự tín nhiệm của hắn nữa chứ, đây không phải là chuyện nực cười sao?
Tư Dạ Hàn nhàn nhạt mở miệng: “Hiện tại, ông chú còn có vấn đề gì sao?”
Tư Minh Lễ gắt gao nắm những văn kiện kia, giận đến nỗi thiếu chút nữa một hơi cũng không thở mà nổi ngất đi, hồi lâu mặt mới đỏ lên nói ra mấy chữ: “Không… Không có…”

Hứa Dịch nhìn chằm chằm những văn kiện kia, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, trong lòng đang mang theo một tảng đá lớn, cuối cùng đã để xuống được rồi.
Ông chủ không chỉ là đem văn kiện cơ mật giao cho Oản Oản tiểu thư bảo quản, ngày thường bất luận là nói cái gì cũng không cấm kỵ Oản Oản, một điểm này trừ hắn, Lưu Ảnh, Tần Nhược Hi ra, thậm chí còn có rất nhiều quản lý cấp cao của công ty đều có thể làm chứng.
Nếu Oản Oản tiểu thư thực sự muốn thăm dò nghe ngóng tin tức gì, vậy thì thật là quá đơn giản, đâu cần phải phiền toái vòng quanh một vòng lớn như vậy làm gì chứ?.
Cuối cùng cũng sẽ không có người nào muốn hoài nghi Oản Oản tiểu thư nữa…
Quả nhiên, Tư Minh Lễ cùng một mấy trưởng lão cũng không nói gì nữa.
Tư Minh Vinh mặc dù đối với việc Tư Dạ Hàn đem văn kiện cơ mật như thế giao cho một cô gái bảo quản thật sự là có chút bất mãn, nhưng thân phận bây giờ của Diệp Oản Oản là chủ mẫu của Tư gia trong tương lai, Tư Dạ Hàn đem tài liệu giao cho cô ấy, hoàn toàn không thể chỉ trích được, căn bản là không thấy có khuyết điểm nào nữa, vì vậy cũng chỉ có thể ngậm miệng không nói.
Lúc này, phía trong góc, Tần Nhược Hi nhìn thấy những văn kiện kia, sắc mặt đã trắng thêm mấy phần.
Những thứ văn kiện cơ mật này ngay cả cô cũng chưa từng thấy qua, A Cửu lại có thể tùy tiện giao cho người phụ nữ này…
Thật ra, cô hoàn toàn không để Diệp Oản Oản vào mắt. Lấy gia thế tài học đức hạnh của Diệp Oản Oản, muốn được gả vào Tư gia không khác nào người ngu mà nằm mơ, cho nên cô ta cần gì phải cùng thứ người như vậy so đo hạ thấp thân phận của mình.
Nhưng sau chuyến đi đến nước B lần này, cô ta lại không thể không bắt đầu chú ý đến người phụ nữ này rồi. Người phụ nữ này vận khí thật là quá tốt mà.


Tình báo hết lần này tới lần khác tìm tới Oản Oản, làm cho cô ta lập công lớn cứu người, không chỉ như thế, hôm nay còn cứu Hứa Dịch, để cho Hứa Dịch thiếu nợ cô ta một ân huệ lớn như vậy, Tư Minh Lễ đang muốn làm khó dễ đối với cô ta, A Cửu lại tỉnh…
Lão phu nhân thương tiếc cháu trai mình, rất sợ Tư Dạ Hàn lại quá mức vất vả, vội mở miệng nói: “Tốt rồi tốt rồi, chuyện bây giờ cuối cùng tất cả đều đã hiểu rõ, các người nếu không còn chuyện gì quan trọng để nói nữa thì tất cả đều trở về đi thôi, hết thảy chờ thân thể của tiểu Cửu tĩnh dưỡng tốt hơn rồi lại nói!”
Trò hay tan cuộc, mọi người đồng tình mà nhìn Tư Minh Lễ người hôm nay bị thua thiệt nhiều nhất, rối rít chào rồi rời đi.
“Vâng, lão phu nhân! Chúng tôi đi trước!”
“Hi vọng gia chủ ngàn vạn bảo trọng thân thể!”
Bởi vì Tư Dạ Hàn không thích hợp đi đi lại lại, Diệp Oản Oản hỗ trợ tiễn mấy trưởng lão ra ngoài.
Phía cửa.
Hứa Thường Khôn nhìn cô gái thân hình đơn bạc nhu nhược trước mắt, trong con ngươi ᴆục ngầu già nua tràn đầy vẻ cảm kích: “Nếu không phải là Oản Oản tiểu thư, hôm nay Hứa gia sợ là vạn kiếp bất phục! Hôm nay đại ân của Oản Oản tiểu thư, tôi Hứa Thường Khôn sẽ ghi nhớ!”
Diệt môn cùng ૮ɦếƭ đi cũng không phải là điều đáng sợ nhất, đáng sợ chính là Hứa gia bọn hắn trung thành tận tâm nhiều năm như vậy, lại bị đóng chữ “Phản đồ” sỉ nhục cả gia tộc suốt đời.
Hứa Thường Khôn nói xong, đối với cô khom người xuống thật sâu để tỏ lòng biết ơn.


Diệp Oản Oản vội vàng đỡ Hứa Thường Khôn lên: “Chú Hứa nói quá lời rồi, mới vừa rồi cháu đã nói qua, cháu nói chỉ là nói thật mà thôi.”
Hứa Thường Khôn nghe vậy, lắc đầu cười khổ, dưới tình huống đó, cả gia tộc không có một người nào tiến lên vì Hứa gia nói một câu, không có bất kỳ người nào tin tưởng bọn họ, mà cô chỉ một cô gái trẻ tuổi, lại có thể đứng lên ngăn chặn việc hộ vệ chấp hành hình phạt với con mình.
Chỉ là bằng một điểm này đã đáng quý rồi.
Diệp Oản Oản nói xong, nhìn về phía Hứa Dịch đứng ở một bên mở miệng nói:, “Huống chi, trong ngày thường trợ lý Hứa đối với cháu chiếu cố rất nhiều, cháu gây thêm không ít phiền toái cho anh ta rồi…”
Hứa Dịch nghe Diệp Oản Oản nói những lời này, cúi thấp đầu, chỉ cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.
Chỉ vì trong ngày thường hắn tiện tay làm những chuyện bé nhỏ không đáng kể kia mà Oản Oản lại đứng ra cứu tính mạng của hắn, nếu không phải là ông chủ kịp thời tỉnh lại, hậu quả hắn quả thật không dám tưởng tượng…




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!