“Tính khí của Cung đại thiếu gia ngài cũng biết mà, tôi… Tôi nào dám a!” Trợ lý kђเếק đảm lầu bầu nói.
“Vô dụng!” Chu Văn Bân giận đến trong lòng nổ tung.
Trợ lý chỉ biết cúi thấp đầu, trong lòng âm thầm chửi rủi, ông cũng chỉ dám mắng tôi thôi, nếu ông có bản lãnh thì đi mắng Cung Húc thử xem a.
Bên trong phòng ngủ, Cung Húc nằm trên ghế sa lon, đang cùng một đám bạn tốt trên WeChat nói chuyện phiếm.
[Cung Húc: Các anh em, toàn bộ đều nhớ giúp tôi chia sẽ a! Tôi nhất định phải tìm được em gái kia!]
[Triệu Minh Triết: Đã chia sẽ cho Húc ca rồi a!]
[An Vũ Phong: Rốt cuộc là mỹ nữ như thế nào, lại có thể dùng một hộp mứt hoa quả liền đem hồn của Cung đại thiếu gia chúng ta câu đi a!]
[Cung Húc: Đẹp như thiên tiên!]
[An Vũ Phong: Bớt khoác lác đi, chẳng lẽ so với Trình Mạn Ny còn đẹp hơn sao?]
[Cung Húc: Căn bản không cùng một đẳng cấp, mứt hoa quả nhà tôi nhỏ nhắn dung nhan đều đẹp đến tôi hồn phi phách tán!]
[Mạc Phi: Hồn phi phách tán cái quỷ gì… Giáo sư văn chương của cậu làm sao dạy cậu như vậy a!]
[Cung Húc: Chính là có ý như vậy đó, mứt hoa quả nhà tôi không chỉ rất xinh đẹp, cười lên so với mứt hoa quả còn ngọt hơn nhiều! Tôi cảm thấy tôi lần này là thực sự động tâm rồi! Cô ấy đối với tôi chỉ cần mỉm cười trong nháy mắt, tim của tôi đập so với lần đầu tiên làm chuyện đó còn nhanh hơn!]
[Đường Tinh Hỏa: Trâu bò a Cung Húc! Tôi còn tưởng rằng lần trước cậu bị mắng như chó, máu phun đầy đầu sau đó liền yên tĩnh lại, kết quả mới trở lại liền diễn ra một cảnh lớn như vậy! Người trong giới này mà dám chơi như vậy cũng chỉ có cậu mà thôi a!]
[Cung Húc: Ai, tôi cũng rất sợ nha? Nếu tôi ở giới giải trí không sống được nữa, vậy cũng chỉ có thể về nhà thừa kế gia sản mười tỉ thôi!]
[Đường Tinh Hỏa: …]
[Mạc Phi: …]
[An Vũ Phong: … Các anh em cùng nhau đánh ૮ɦếƭ hắn đi!]
Một đám minh tinh đang ở trong nhóm này thay nhau nhắn tin bát quái, rất lâu sau đó Hàn Thiên Vũ khó khăn nói ra được một câu ——
[Hàn Thiên Vũ: tiệm đồ ăn Candy ngay ở dưới lầu trọ của tôi a! Tôi nói làm sao người ta lại tấp nập như vậy, nguyên lai là do cậu gây ra!]
[Cung Húc: Ai, Vũ ca Vũ ca Vũ ca, tiệm kia ngay tại lầu trọ của anh sao? Vậy anh có thấy qua cô em gái mà em nói qua hay không?]
Cung Húc vừa nói xong, liền đem tranh vẽ trừu tượng của mình gửi qua, còn nói với Hàn Thiên Vũ: Đẹp như tiên nữ! Nếu anh ở gần đó mà thấy qua, nhất định sẽ có ấn tượng nha!
Hàn Tiện Vũ khóe miệng co giật nhìn tấm tranh vẽ hình người của tên bạn hắn, vẽ như vậy còn thể hiện tài nghệ của mình, sau đó nói một câu: Xin lỗi, chưa từng thấy.
Lúc này, “Đùng đùng đùng” tiếng gõ cửa vang lên, cắt đứt cuộc trò chuyện của Cung Húc.
“Khục, Cung Húc, đang làm việc hả?” Chu Văn Bân một mặt ân cần có ý mở miệng hỏi, thái độ lúc này của ông ta so với tên trợ lý ở trước mặt hắn hoàn toàn giống như hai người khác nhau.
“Làm gì? Có chuyện gì sao?” không thể tìm được mứt hoa quả nhà mình làm cho tâm tình của Cung Húc rõ ràng không được tốt.
“Ai, Cung Húc, nếu cậu muốn ăn đồ ngọt, có thể để cho trợ lý đi mua giúp cậu a, cần gì phải tự mình mạo hiểm như vậy? Vạn nhất bị fan phát hiện thân phận của mình hay cố ý dùng chút thủ đoạn tiếp cận cậu thì…” Chu Văn Bân tự nhiên dụ dỗ cùng nhắc nhở hắn.
Cung Húc liếc hắn một cái rồi nói: “Mứt hoa quả của tôi nếu thật sự có ý định tiếp cận tôi, tôi nằm mơ cũng có thể vui mà tỉnh lại luôn đó!”
Chu Văn Bân bị nghẹt thở, nhất thời không phản đối được lời nào cả.
“Ha ha ha, lúc này mới không tới một giờ, mà chuyện này cũng đã trở thành tiêu đề hot rồi, đây giải thích rõ được sự nổi tiếng của cậu vẫn cao vô cùng! Bất quá loại scandal như này, nếu như quá nhiều, đối với cậu quả thật không tốt lắm, huống chi cậu mới cùng với Trình Mạn Ny chia tay, chỉ sợ là Fan nhà bên kia phản ứng lại không tốt lắm…”
Chu Văn Bân liền khen Cung Húc một phen, sau đó mới nói ra mục đích thật sự của mình: “Cho nên, cậu nhìn đi, việc trên Weibo cậu có thể xóa bỏ hay không?”
Ánh mắt của Cung Húc nhất thời lạnh lẻo đáp: “Tôi làm việc thế nào lại đến phiên ông tới chỉ huy rồi?”
Chu Văn Bân nghe vậy sắc mặt nhất thời cứng đờ, nhưng không dám có chút đắc tội nào với vị đại thiếu gia này, cộng thêm chuyện hắn – Chu Văn Bân vào lúc này còn có việc tìm hắn – nhờ Cung Húc hỗ trợ, chỉ có thể đem chuyện này trước bỏ qua thôi.
“Đúng rồi, Cung Húc, khoảng thời gian này trong công ty có chuyện liên quan tới người đại diện mới tới kia cậu có nghe nói qua không?” Chu Văn Bân giống như lơ đãng hỏi.
Cung Húc hai con ngươi híp lại đáp: “Chính là người đại diện xem tôi giống như một nghệ sĩ hết thời Lạc Thần sao?.”
Chu Văn Bân thấy hắn mặt lộ ra tia không vui, trong con ngươi thoáng qua một tia tinh quang trả lời: “Không sai, chính là tên tiểu tử kia, tên đó ỷ có Chử tổng làm chỗ dựa cho mình, rất phách lối! Tôi khi đó nói Lâm Hạo đi theo hắn đổi lại Lạc Thần, kết quả hắn nói giọng cuồng ngôn, nói trừ phi tôi lấy cậu đi đổi! Gần đây bên phía của hắn có Lạc Thần là thí sinh có khả năng cao được đóng vai nam thứ hai trong《 Kinh Long 2》, danh tiếng thịnh lắm!”
“Cắt, chút chuyện nhỏ này cũng đáng giá để ông phải suy nghĩ sao?” Cung Húc gác chân dài trên bàn trà, mặt đầy vẻ khinh thường, trực tiếp mở miệng nói: “Yên tâm đi, tiểu tử kia, một đầu ngón tay của tôi cũng có thể Ϧóþ ૮ɦếƭ hắn!”
Chu Văn Bân thấy Cung Húc thành công bị chọc giận, khóe miệng nhất thời đắc ý giơ lên.
Nếu Cung Húc đã lên tiếng, vậy thì nhất định sẽ không để cho Diệp Bạch sống tốt đâu!
Hừ, chẳng qua chỉ là một người đại diện mới nhậm chức mà thôi thế mà cũng dám cùng hắn đấu sao!
Cẩm Viên.
“Tôi đã trở về! Hứa quản gia, tình huống ông chủ của chúng ta hôm nay thế nào? Có khá hơn một chút nào không?”
Diệp Oản Oản giờ phút này đối với tình huống phát sinh trên mạng hết thảy còn chưa biết gì cả, xách túi đi vào, sau đó ngay lập tức hỏi tình huống của Tư Dạ Hàn.
Hứa Dịch vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản trở lại liền như thấy được người đáng tin cậy, không khỏi cảm thấy an lòng, nhanh chóng trả lời: “Trạng thái hôm nay của ông chủ… Coi như cũng tốt đi, buổi sáng từ trên ghế đứng dậy hơi hơi choáng váng một hồi, buổi trưa uống thuốc xong ngay sau đó liền phun ra, sau đó lại uống một lần nữa, buổi chiều có cô nhìn chằm chằm nên uống thuốc lúc đó cũng không có gì xảy ra, không có ói nữa …”
Hứa Dịch nói xong, sắc mặt hơi có chút ngưng trọng tiếp tục mở miệng: “Ngoài ra, lão phu nhân hôm nay lại mời tới một vị bác sĩ Tây y đến xem bệnh cho Cửu gia …”
“Kết quả thế nào?” mặc dù biết rõ kết quả nhưng Diệp Oản Oản vẫn vội vàng truy hỏi.
Hứa Dịch khẽ than lắc đầu một: “Cùng với chuẩn đoán của bác sĩ Tôn đều như nhau, đều là nói… Tối đa chỉ có… Nửa năm…”
Diệp Oản Oản sắc mặt hơi trầm xuống, ngay sau đó hít sâu một hơi mở miệng nói: “Đừng có gấp, bệnh tới như núi sập, bệnh đi như tơ kéo, lúc này mới có mấy ngày, từ từ đi! Bác sĩ Tôn cũng đã nói rồi, điều dưỡng là một quá trình lâu dài, không gấp được đâu!”
Hứa Dịch gật đầu một cái, sắc mặt chợt nặng nề mà mở miệng: “Oản Oản tiểu thư, không nói dối gì cô, bây giờ còn có chuyện khó giải quyết hơn…”
“Chuyện gì?”
“Tin tức Cửu gia bệnh nặng không biết rõ làm sao bị tiết lộ ra ngoài rồi, hiện tại trong tộc đã có không ít động tĩnh, lão phu nhân lo lắng cho thân thể của Cửu gia, không cho phép ngài ấy nhúng tay, tự mình đi tra chuyện nội gián này rồi!” Những chuyện này Hứa Dịch đối với Diệp Oản Oản cũng không có giấu giếm.
Diệp Oản Oản thần sắc chợt ảm đạm lo lắng, không khỏi liền nhớ lại kiếp trước.
Lúc đó chuyện nội gian dường như cũng là do lão phu nhân đi thăm dò, kết quả là tại thời điểm chỗ có đầu mối sắp chắp vá lại với nhau ra kết quả thì lão phu nhân đột nhiên qua đời làm cho hết thảy các đầu mối lại bị cắt đứt.
Lúc đó đối ngoại của Tư gia nói lão phu nhân là bị bệnh nặng mà ૮ɦếƭ, nhưng làm sao có thể trùng hợp như vậy được, hết lần này tới lần khác tại đêm trước khi lão phu nhân chuẩn bị xử lý nội gian, lão phu nhân lại ૮ɦếƭ đi, cho nên cô khẳng định chuyện đó cùng với người giật giây đằng sau trong bóng tối thoát không khỏi liên quan…
Một khi xác định thân thể của Tư Dạ Hàn tiếp tục trở nên không ổn, những người đó nhất định sẽ càng không sợ hãi, kiêng dè chút nào nữa…