Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 337: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Sau khi thấy một màn này, Cung Húc giống như sấm sét đánh trúng, trợn mắt tố cáo nhìn Hàn Thiên Vũ và Lạc Thần đang đứng ở một bên.
Tên lường gạt! Hai người các cậu tên lường gạt! Họp sức lại lừa gạt tôi!
Không phải nói Diệp ca yêu thích là con gái sao?
Hai người nói cho tôi biết! Nói cho tôi biết đây là cái gì, đây là tình huống gì!!!
Người đàn ông đột nhiên xuất hiện này là có chuyện gì xảy ra a!



Diệp Oản Oản đương nhiên chú ý tới phản ứng của đám người Cung Húc, nhưng cận thận suy nghĩ một chút nếu lúc này rút tay về hậu quả không lường được, nên cuối cùng vẫn lựa chọn sáng suốt ngoan ngoãn không thay đổi.
Ánh mắt của Diệp Oản Oản nhìn qua hướng đám người Lạc Thần, Cung Húc cách đó không xa một cái, sau đó thần sắc bất đắc dĩ ngước mắt nhìn Tư Dạ Hàn mở miệng nói: “Bảo bối a, ở trước mặt nghệ sĩ nhà em, có thể cho em chút mặt mũi không?”
“Mặt mũi?” Tư Dạ Hàn lộ ra vẻ mặt hoài nghi.
Sau khi suy nghĩ một chút, Tư Dạ Hàn đại khái cũng hiểu được ý của Diệp Oản Oản chắc là cô sợ bị hiểu lầm, không thích mình ở trước mặt người của công ty cùng cô quá thân mật, ánh mắt hơi hơi âm trầm thêm vài phần, cùng lúc đó, bàn tay nắm lấy tay cô cũng buông lỏng.
Diệp Oản Oản thấy vậy, khóe môi cong lên cũng không giải thích.


Một giây kế tiếp, cô trực tiếp ϲởí áօ khoác trên người mình xuống, nhẹ nhàng ném một cái, khoác trở về trên người Tư Dạ Hàn, sau đó, tháo khăn quàng trên cổ mình xuống, nghiêm túc quấn lấy hai vòng ở trên cổ của Tư Dạ Hàn, cười nhẹ một tiếng, dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được mở miệng nói: “Ý của em là, cho dù có thể gây nên một ít hiểu lầm, tốt xấu gì em cũng nên là công a, nếu như bị nghệ sĩ dưới quyền ngộ nhận là thụ, cái này mất mặt cỡ nào a?”
Tư Dạ Hàn: “…”
Hai người đàn ông một người giữa hai lông mày đang hiện lên nụ cười lười biếng, tướng mạo rõ ràng tuấn tú tuyệt đẹp, như người giàu sang, một người khác khí thế thánh thót, như đỉnh núi trăm ngàn năm trắng ngần, rõ ràng nhìn qua hoàn toàn xa lạ, nhưng lại vô cùng hài hòa, đứng chung với nhau tạo ra một màn đẹp như bức họa…
Huống chi giữa hai người bọn họ còn có một loại không khí mập mờ không nói rõ được cũng không tả rõ được tỏa ra xung quanh…
Cách đó không xa trên mặt tất cả mọi người Lạc Thần, Hàn Thiên Vũ, Cung Húc, Đường Tinh Hỏa đều là một vẻ mặt khó mà hình dung đầy phức tạp.
Hình ảnh mới vừa rồi nếu như là một nam một nữ, đây tuyệt đối sẽ trở thành một tấn thức ăn cho chó, hình ảnh duy mỹ ấm áp, nhưng bây giờ, là hai cái đại nam nhân, cái này có phải có … chỗ nào không đúng hay không a?
Đường Tinh Hỏa nuốt nước miếng, cẩn thận từng li từng tí lại gần mở miệng: “Ai, người đàn ông kia là ai vậy? Cùng Diệp ca có quan hệ như thế nào thế? Tại sao tôi cảm giác giữa hai người họ… Không đúng lắm? Chẳng lẽ… Cảm giác của tôi bị sai à…”
Cung Húc trực tiếp nổi điên lên, như gió lốc vọt tới trước mặt Hàn Thiên Vũ cùng Lạc Thần: “Cái này chính là điều mà các cậu nói Diệp ca thích con gái sao?”
Hàn Thiên Vũ cùng Lạc Thần liếc nhau một cái.
Sau đó, Lạc Thần mở miệng: “Có vấn đề gì sao?”


Cung Húc trên trán nổi lên gân xanh: “Cậu còn hỏi tôi có vấn đề gì? Mới vừa rồi chính cậu không thấy sao?”
Lạc Thần một mặt thờ ơ: “Thấy được thì đã có sao, chẳng qua chỉ là điều rất bình thường giữa bạn bè sống chung với nhau mà thôi.”
Đối với Lạc Thần đã từng tận mắt nhìn qua cảnh Diệp Oản Oản đem Tư Dạ Hàn ᴆụng ngã ở trên ghế sa lon một màn kia mà nói, chuyện mới vừa mới xảy ra bất quá chỉ là ϲởí áօ, sờ tay một cái mà thôi, đối với Lạc Thần mà nói đương nhiên bình thường.
“Rất, bình, thường? Cậu con mịa nó là mù mắt sao?” Cung Húc gầm thét, vừa nhìn về phía Hàn Thiên Vũ: “Thiên Vũ ca, anh cũng cảm thấy bình thường sao?”
Hàn Thiên Vũ sờ lỗ mũi một cái đáp: “Hẳn là… Không có cái gì đi…”
Dù sao…
Hàn Thiên Vũ so với Lạc Thần hiểu biết rộng hơn, chính hắn đã thấy qua Tư Cửu còn thân mật với Diệp Bạch hơn nữa kìa…
Cuối cùng, chỉ còn lại có Cung Húc, cả người đều hổn loạn muốn điên…
Xe chạy trên đường vô cùng bằng phẳng, nhưng tâm tình của Cung Húc lại giống như ngồi trên tàu lượn siêu tốc.
Trên ghế sau, Cung Húc gần như sụp đổ đang lầm bầm lầu bầu: “Shit! Chẳng lẽ sai thật sự là tôi sao? Là tôi nghĩ quá nhiều? Tiểu gia ba tuổi đã bắt đầu ngang dọc trong giới tình trường, làm sao có thể có chuyện phán đoán sai lầm được? Diệp ca cùng cái tên mặt liệt đó nhất định là có mờ ám! Đúng, nhất định có vấn đề!”

Đường Tinh Hỏa ngồi dán chặt vào góc cửa sổ xe, yếu ớt mà mở miệng nói: “Tôi có thể nói một câu không?”
Cung Húc tức giận nhìn hắn một cái: “Có rắm mau thả!”
Đường Tinh Hỏa mở miệng: “Tôi chính là muốn nói, Diệp ca thích đàn ông hay ưa thích phụ nữ, cùng cậu có quan hệ gì đâu? Cậu hoàn toàn không cần phải… Không cần phải cuống quít như vậy a…”
Trong nháy mắt Đường Hỏa Tinh vừa dứt tiếng, sắc mặt của Cung Húc nhất thời cứng đờ. Không sai…
Giới tính của Diệp Bạch cùng hắn có quan hệ gì chứ, hắn tại sao phải để bụng như thế?
Cung Húc cố gắng tự nói với mình, hắn không có chút nào để ý, có điều hắn để ý bởi vì Diệp Bạch là anh trai của mứt hoa quả, cho nên mới quan tâm kỹ càng một chút.
Nhưng trong đầu cũng không ngừng hiện ra hình ảnh tối nay Diệp Bạch thay người đàn ông kia mặc áo, đeo khăn quàng…
Vẻ mặt lúc Diệp Bạch nhìn người đàn ông kia…
Đường Tinh Hỏa liếc nhìn vẻ mặt của Cung Húc, lầu bầu mở miệng: “Trừ phi… Cậu …” Thực sự cong rồi…
Cung Húc thấp giọng hỏi lại: “Trừ phi tôi cái gì?”


Đường Tinh Hỏa nào dám nói sự thật, lắc đầu liên tục, khẩu khí kiên quyết nói: “Không có! Không có cái gì!”
Ánh mắt của Cung Húc âm u một mực nhìn chằm chằm Đường Tinh Hỏa, tầm mắt giống như tia x-quang.
Đường Tinh Hỏa bị nhìn chăm chú đến sợ hãi, kinh hoảng bưng kín miệng của mình.
Không phải chứ? Chẳng lẽ hắn còn muốn tới một lần nữa sao?
Tài xế, dừng xe! Dừng xe!
Tôi muốn xuống xe a!
Vốn là hắn chuẩn bị tối nay đi đến biệt thự của Cung Húc ở, nhưng hiện tại nhìn tình huống này, cùng hắn ở chung một chỗ thật sự là quá nguy hiểm.
Xe rốt cuộc cũng chạy đến biệt thự gần đó, Đường Tinh Hỏa lập tức gấp gáp vội vàng đi xuống, kết quả, vừa muốn xuống xe, đột nhiên phát hiện tình huống trước mặt có cái gì đó không đúng.
Bên ngoài biệt thự đông nghịt người tập trung bu đầy, có vô số phóng viên từ các tạp chí khác nhau, còn có vô số người kéo biểu ngữ có đèn led…
Trên biểu ngữ viết rõ ràng: “Cung Húc cút ra khỏi giới giải trí” “Cung Húc nói xin lỗi với Lăng Thiếu Triết ” …


Xe của Cung Húc mới vừa xuất hiện tại tầm mắt của mọi người, cửa sổ xe liền bắt đầu rầm rầm rầm vang lên, không ngừng có hột gà thúi cùng rau héo đập tới về phía xe.
Tối nay tâm tình của Cung Húc vốn là không được tốt lắm, vào lúc này càng thêm phiền não, “TMD! Tiểu gia ta mới mua chiếc xe thể thao này!”
Đường Tinh Hỏa cau mày: “Biệt thự này của cậu trừ mấy người quen, không có ai biết đến, là ai tiết lộ tin tức?”
“Còn có thể là ai!” Cung Húc hừ lạnh một tiếng.
“Tóm lại trước tiên tránh đi đã.” Đường Tinh Hỏa mở miệng nói.
Sau khi Vạn San San phát Weibo đến bây giờ, thời gian cũng chỉ mới mấy tiếng ngắn ngủi, nhưng sự kiện đã ầm ĩ toàn bộ mọi người ai cũng đều biết, truyền thông cũng bắt đầu gia nhập hàng ngũ truy tìm, đem vấn đề nhạy cảm đức hạnh của nghệ sĩ cùng giai cấp xã hội đưa lên…
Mặc dù bối cảnh của Cung Húc quá cứng, thế nhưng, nếu như ảnh hưởng quá tồi tệ, phía trên ban ngành liên quan nhúng tay vào, sự tình liền khó giải quyết…
Nếu như lại ầm ĩ lớn thêm nửa, lần này Cung Húc thậm chí có khả năng bị đuổi ra khỏi giới…
Đường Tinh Hỏa đưa mắt ra ngoài cửa sổ nhìn truyền thông cùng đám fan điên cuồng nói: “Cung Húc, lần này chuyện cậu làm đúng là có chút quá mức, tôi thấy cậu vẫn nên nói lời xin lỗi đi, nếu không làm lớn lên, hậu quả sợ là không thể cứu vãn được nữa.”




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!