Cung Húc như tên trộm, nhích tới gần chàng trai trên ghế sa lon…
Chỉ cần…
Chỉ cần mình thử một chút… Là được rồi…
Nhưng mà, trong nháy mắt ngay lúc cậu ta đến gần, Diệp Oản Oản đột nhiên mở mắt.
Cung Húc lập tức “Vèo” một cái đứng thẳng người, “Diệp… Diệp ca!”
Diệp Oản Oản để văn kiện trong tay xuống, đưa mắt tới ghế sa lon bên cạnh: “Tới rồi, ngồi xuống nói.”
Cung Húc không nhúc nhích, mà đứng yên tại chỗ, sắc mặt nghiêm túc mở miệng: “Diệp ca, tôi có một yêu cầu, xin anh cần phải đáp ứng tôi!”
Diệp Oản Oản nhíu mày: “Yêu cầu gì?”
Cung Húc nói năng có khí phách mở miệng: “Tôi có thể hay không hôn anh một cái!”
Một bên Đông Tử: “…!!!”
Mịa nó! Tôi con mịa nó vừa mới nghe được cái gì?
Lỗ tai của tôi đại khái là điếc rồi!
Diệp Oản Oản nghe vậy, đuôi mắt khẽ nhíu một cái, đáy mắt xẹt qua một vệt sáng nguy hiểm, tự tiếu phi tiếu nhìn Cung Húc ở đối diện, chậm rãi mở miệng nói: “Cậu muốn tìm ૮ɦếƭ?”
Cung Húc nhất thời cảm giác “biu” một tiếng, giống như có một mũi tên Cupid bắn vào trong trái tim của mình, che иgự¢, gào thét bi thương lên tiếng, “Gào! Diệp ca, anh đừng như vậy! Đừng có dùng loại biểu tình này nhìn tôi a! Đừng có dùng loại giọng nói này nói chuyện với tôi!”
Quả thật là quá… Quá phạm quy rồi!
“Diệp ca dung mạo anh cùng mứt hoa nhỏ thật sự là quá giống, tôi nhìn thấy anh, không cẩn thận một chút liền đem anh trở thành mứt hoa quả nhỏ, cảm giác mình cũng sắp cong rồi…
Đông Tử: “…”
Cong… Cong rồi hả?
Tôi thật giống muốn biết cái gì không thể sự tình!
Nghệ sĩ nhà mình còn có thể càng không có liêm sỉ một chút sao?
Cung Húc chính ở chỗ này nghĩ linh tinh, “Cũng còn khá tôi tối hôm qua hôn Đường Tinh Hỏa một cái, làm tôi chán ghét muốn ૮ɦếƭ, chứng minh tôi còn thẳng a, nhưng là, Diệp ca, tôi vừa thấy được ang chính là như nai vàng ngơ ngác! Một chút cũng không có tác dụng! Chỉ cần anh để cho tôi hôn anh một cái, nếu là chán ghét, tôi đây an tâm!”
Diệp Oản Oản: “…”
Đột nhiên có chút đồng cảm với Đường Tinh Hỏa…
Cung Húc cố gắng trả giá, “Vậy… Cái kia Diệp ca xin anh thương xót a, cho tôi thấy mứt hoa quả nhỏ một lần mà! Thấy mứt hoa quả nhỏ, tôi khẳng định sẽ không sinh ra loại ảo giác này rồi!”
Diệp Oản Oản đang muốn mở miệng, tiếng gõ cửa vang lên, “Diệp tổng thanh tra, Húc ca, thời gian họp đến rồi.”
Diệp Oản Oản: “Biết rồi, lập tức đến.”
Diệp Oản Oản nói xong, thờ ơ nhìn Cung Húc một cái, “Muốn tôi đồng ý yêu cầu của cậu?”
Cung Húc con mắt óng ánh, gật đầu liên tục.
Diệp Oản Oản đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, liếc cậu ta một cái, “Được a, chỉ cần, hai chân cậu đủ cứng.”
Nói bóng gió, không sợ chân bị cắt đứt thì bàn tiếp…
Trong phòng họp.
Tất cả cao tầng của truyền thông Quang Diệu đều có mặt.
Ở vị trí chính giữa trên chính là tổng giám đốc Dương Tiến Nguyên, bên tay trái vị trí một, hai chính là Diệp Oản Oản cùng Cung Húc.
Dương Tiến Nguyên vẻ mặt nghiêm túc: “Bộ phận PR rốt cuộc là làm việc thế nào, đến bây giờ chuyện này còn chưa đè xuống được, ngược lại còn càng náo càng lớn!”
Tổng thanh tra bộ phận PR một mặt ai oán, len lén liếc Cung Húc bộ dạng giống đại gia gác chân ngồi ở chỗ đó, “Dương tổng, chúng ta ép xuống, xóa topic khống chế sự việc, nên làm tất cả đều làm, nhưng mà… Nhưng mà Cung Húc cậu ta một đêm hôm qua đều không ngừng ở trên Weibo cùng bạn trên mạng mắng nhau… Thật sự là… Không đè xuống được a…”
Không sợ đối thủ giống như thần, chỉ sợ đối thủ giống như heo.
Bọn họ bên này nhọc nhằn khổ sở thật vất vả đè xuống một chút, Cung Húc lại là người đầu tiên gửi bình luận, tăng độ nóng cho cuộc khẩu chiến, bọn họ quả thật là sắp muốn điên rồi được không?
Gặp phải chuyện như vậy, người trong cuộc có ai không phải là ngoan ngoãn nói một câu không dám nói lung tung, tất cả đều nghe theo công ty sắp xếp.
Nhưng Cung Húc lại trực tiếp mở ra các loại bài trên weibo, hơn nữa anh ta cãi lại cay độc, không biết kéo nhiều oán hận.
Mỗi lần Cung Húc vừa có chuyện, toàn bộ bộ phận PR tâm tình liền so với cha mẹ ૮ɦếƭ còn trầm trọng hơn.
Dương Tiến Nguyên dĩ nhiên biết nguyên nhân, nhưng ông ta cũng không có cách nào với Cung Húc chỉ có thể vỗ bàn mắng cấp dưới, “Cái tôi muốn bây giờ không phải là mượn cớ cùng lý do, mà là phương thức giải quyết!”
Tổng thanh tra bộ phận PR nơm nớp lo sợ mở miệng, “Hiện tại… Phương pháp duy nhất có thể hạ thấp ảnh hưởng, chỉ có Cung Húc đi ra nói xin lỗi, sau đó chờ mọi chuyện từ từ đi xuống…”
Cung Húc nghe vậy, nhất thời đỉnh lông mày giương lên, thả chân xuống, chậm rãi đứng lên, đi tới chổ tổng thanh tra bộ phận PR, “Ô hô, tổng thanh tra Phương, lá gan thật lớn nha, ông mới vừa nói cái gì, để cho tiểu gia làm cái gì? Lặp lại lần nữa, hử?”
Tổng thanh tra Phương nhất thời kêu rên: “Diệp Diệp Diệp… Diệp tổng thanh tra…”
Cứu mạng a!!!
Diệp Oản Oản ánh mắt liếc qua cảnh cáo nhìn Cung Húc.
Cung Húc hừ lạnh một tiếng, không cam tâm mà lui về.
Tổng thanh tra Phương lúc này mới thở dài nhẹ nhõm, không ngừng mà lau mồ hôi lạnh, này việc xấu đúng là không có cách nào làm......
Dương Tiến Nguyên nhìn Diệp Oản Oản một mực không lên tiếng nãy giờ, “Diệp tổng thanh tra, cậu là người đại diện của Cung Húc, ý của cậu thế nào?”
Vẽ mặt của Diệp Oản Oản nhàn nhạt, thần sắc không thay đổi mở miệng, “Ý của tôi, trước đã nói qua cùng Dương tổng, tôi cho là, chuyện này Cung Húc cũng không sai.”
Cung Húc tâm tình vốn là vô cùng nóng nảy, nghe được câu này, nhất thời khí thuận không ít.
Toàn bộ công ty quả nhiên chỉ có Diệp ca hiểu biết, cái khác tất cả đều là một đám ngu ngốc!
Thấy thái độ này của Diệp Oản Oản, Dương Tiến Nguyên nhất thời nhíu mày, hiển nhiên cũng không hài lòng.
Bất quá, đối với thái độ của Diệp Oản Oản, ông ta cũng có thể lý giải.
Lấy tính tình của Cung Húc, Diệp Bạch cũng chỉ có thể thuận theo cậu ta.
Dương Tiến Nguyên không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt nghiêm túc nhìn Cung Húc mở miệng nói: “Cung Húc, chuyện lần này ảnh hưởng quá tồi tệ, đã kinh động đến Bộ Văn Hoá, gọi điện thoại đến tổng công ty, Chử tổng đã nói, công ty bên này nhất định phải nói rõ, nếu như cậu cố ý không phối hợp, công ty cũng chỉ có thể làm ra chọn lựa rồi.”
Đôi mắt Cung Húc nhất thời hơi nheo lại, “Uy ђเếק tôi?”
Dương Tiến Nguyên lạnh mặt nói: “Cung Húc, đây không phải là uy ђเếק, mà là sự thật. Ba ngày sau, công ty sẽ tổ chức buổi họp báo với phóng viên, nếu như đến lúc đó cậu không dự họp nói xin lỗi, như thế thật xin lỗi, công ty chỉ có thể tạm ngừng tất cả hoạt động của cậu.”
Cung Húc nghe vậy, ánh mắt lóe lên, thái độ Dương Tiến Nguyên không đúng.
Ai cho ông ta dũng khí, để ông ta đột nhiên dám cứng rắn như thế tức giận nói chuyện với mình?
Thậm chí mơ hồ uy ђเếק muốn mình ra khỏi giới giải trí…
Trừ phi, “Hậu đài”(người đứng sau) của mình xảy ra vấn đề…
Cung Húc đang nghĩ như thế, lúc này, tiếng chuông điện thoại di động của cậu ta vang lên, là điện thoại nhà.
Vừa nhìn thấy tên người gọi đến, Cung Húc nhất thời có dự cảm không tốt.
“Alô, làm gì?”
“Thằng nhóc con, lập tức trở về một chuyến cho ta!” Đầu kia điện thoại di động truyền tới âm thanh cha ẩn chứa tức giận, nói xong liền “Ba” một tiếng cúp điện thoại.
Cung Húc khẽ nguyền rủa một tiếng, mẹ kiếp, ông già quả nhiên nhúng tay vào…
Một tiếng âm thanh chói tai vang lên, Cung Húc chợt đẩy ghế sau lưng ra, đứng lên, “Thích mở họp báo hay không tuỳ ông!”