Nắm tay của Cung Húc vẫn nấm đến rang rắc vang vọng, hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn thu tay về, nặng nề đem cái Fan kia ném xuống đất, sau đó không nói tiếng nào ngồi bên cạnh của Diệp Oản Oản.
Thấy Cung Húc dừng lại, tất cả truyền thông đều một mặt biểu tình tiếc nuối…
Cùng lúc đó, toàn bộ ánh mắt giới truyền thông đều rơi vào trên người người đại diện trẻ tuổi bên cạnh Cung Húc.
Người này là ai, có lai lịch gì, tại sau dưới tình huống mới vừa rồi, lại có thể đem Cung Húc kéo về chỗ ngồi của anh ta được vậy?…
Giới truyền thông dường như lại phát hiện điểm bùng nổ mới.
Lập tức có phóng viên mở miệng hỏi: “Diệp tổng thanh tra, có thể hỏi anh một vấn đề hay không?!”
Diệp Oản Oản gật đầu: “Xin hỏi đi.”
Phóng viên đưa ra câu hỏi sắc bén: “Diệp tổng thanh tra, tối hôm qua tám giờ, anh gửi cho Cung Húc lời bình luận trên Weibo, tỏ vẻ muốn ủng hộ anh ta, đây có phải là anh đang ngầm đồng ý ủng hộ hết thảy chuyện Cung Húc đã làm hay không?!”
Sắc mặt nghiêm chỉnh âm u của Cung Húc vẫn luôn nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản – người đang bị thương ở cánh tay, giờ phút này nghe được vấn đề của phóng viên đem tới trên người của Diệp Bạch, nhất thời chân mày nhíu chặt, sắc mặt càng thêm khó coi.
Vẻ mặt của Diệp Oản Oản không thay đổi, đơn giản sáng tỏ mà khẳng định trả lời: “Đúng vậy.”
Phóng viên nghe xong nhất thời liên tục cười lạnh: “Thật là vật họp theo loài, khó trách ban đầu Cung Húc lại chọn anh làm người đại diện của mình, thì ra tất cả đều là cá mè một lứa! Vì tiền tài cùng quyền lợi mà bán cả nghề nghiệp cùng đạo đức của mình, đây chính là chuyện mà một người đại diện chuyên nghiệp nên làm sao?”
Các phóng viên khác cũng bắt đầu phụ họa theo: “Làm tay sai cho thứ người như Cung Húc, anh không phụ lòng lương tâm của mình?”
“Anh đã là người đại diện của Cung Húc, cũng đừng núp ở phía sau không lên tiếng, xin anh nói đôi lời suy nghĩ của mình trước mặt truyền thông đối với hành động của Cung Húc, cho Fan, cho tất cả công chúng một câu trả lời! Cho người bị hại một cái công bằng!”
…………………
Cung Húc siết chặt quả đấm, tức giận mở miệng rống giận: “Các người đừng ở chỗ này khắp nơi quạt gió thổi lửa nữa, tôi cảnh cáo các người, chuyện này đều không có quan hệ với bất kì người nào cả! Các người muốn tới liền hướng phía tôi mà tới!”
Cung Húc còn muốn tiếp tục nói chuyện, thì tay của Diệp Oản Oản đã đặt lên vai của cậu ta, ép những lời cậu ta muốn nói xuống, sau đó, chậm rãi đứng lên.
Thấy Diệp Oản Oản đột nhiên đứng lên, tất cả ống kính đều nhắm ngay vào cô.
Người đại diện của Cung Húc là chuẩn bị nhận lỗi, thay Cung Húc nói xin lỗi sao?
Nếu như nghệ sĩ không phối hợp, chỉ có thể là người đại diện đứng ra làm chuyện này thôi a.
Dù sao hiện tại đã phát triển đến chiều hướng này rồi, mà lúc này còn không xin lỗi nữa chính là chờ ૮ɦếƭ.
Dưới tầm mắt của mọi người, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Diệp Oản Oản lướt qua tất cả mọi người, sau đó, mở miệng từng chữ từng chữ nói: “Mới vừa rồi, có phóng viên đã nhắc tới nói rõ cùng công bằng. Không tệ, hôm nay nhân buổi họp báo có mặt phóng viên ở đây, tôi chính là muốn đòi lại một cái công bằng, mời nghệ sĩ dưới tay giải trí Hoàng Thiên – Vạn San San, nghệ sĩ dẫn đầu Lăng Thiếu Triết, mời các vị có liên quan đến chuyện này, cho Cung Húc một câu trả lời, mời các người, đối với Cung Húc nói xin lỗi!”
Trong nháy mắt tiếng nói của Diệp Oản Oản hạ xuống, toàn bộ những người trong phòng khách tại buổi họp báo này liền im lặng, cây kim rơi cũng nghe tiếng.
Tất cả truyền thông đều là một mặt không cách nào tin được.
Mới vừa rồi người đại diện của Cung Húc… Nói cái gì?
Anh ta muốn lấy lại công bằng? Anh ta muốn Vạn San San cùng Lăng Thiếu Triết cho Cung Húc một câu trả lời?
Anh ta lại có thể yêu cầu người khác nói xin lỗi đối với Cung Húc sao?
Người này có phải điên rồi hay không a?
Dương Tiến Nguyên cũng là một mặt kђเếק sợ, quả thật là tức giận đến giơ chân, nổi giận hạ thấp giọng nhìn Diệp Oản Oản đang tự mình chủ trương mọi việc nói: “Diệp Bạch, anh điên rồi sao! Anh đang nói hưu nói vượn cái gì đó! Còn không mau câm miệng cho tôi!”
Không chỉ là giới truyền thông cùng Dương Tiến Nguyên không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Cung Húc cũng ngồi ngây ngốc ở chỗ đó.
Nếu như hôm nay Diệp Bạch bức bách với áp lực thỏa hiệp, cậu ta cũng không cách nào có thể nói, nhưng cậu ta không hề nghĩ tới, Diệp Bạch sẽ nói ra lời nói này…
“Mịa nó! Lại có thể muốn Lăng Thiếu Triết nói xin lỗi với Cung Húc sao? Đầu óc anh ta có vấn đề gì rồi đúng không? Làm sao người vô sỉ như vậy lại còn tồn tại thế?”
“Khó trách trước kia mỗi lần Lăng Thiếu Triết bị Cung Húc khi dễ đều không dám lên tiếng, những người này cũng quá không biết xấu hổ rồi!”
“Lăng Thiếu Triết là nghệ sĩ khiêm nhường như thế nào thì ai cũng đều biết, nhưng anh ấy đều bị những người này khi dễ thành ra như vậy, vậy những người khác không chức không quyền không ai biết đến còn bị Cung Húc bá đạo lăng nhục như thế nào nữa đây?!”
“Tôi thấy lần này Lạc Thần đứng ra bênh vực thay Cung Húc, khẳng định cũng là bị ép buộc mà thôi, người nào không biết quan hệ giữa Cung Húc với Lạc Thần vẫn rất ác liệt, đã bao lần cậu ta ức ђเếק Lạc Thần, Cung Húc tại sao lại có thể giúp đỡ Lạc Thần được?! Tôi muốn nhìn xem một chút Diệp Bạch này anh ta chuẩn bị lời biện minh cho nghệ sĩ của mình như thế nào đây!”
Kèm theo mấy câu nói của Diệp Oản Oản, toàn bộ những người tham gia buổi họp báo đều loạn thành một đoàn, tất cả mọi người đều đang điên cuồng tức giận mắng chửi.
Diệp Oản Oản cũng không nói gì, vẻ mặt lạnh nhạt ngồi ở chỗ đó, lấy ra một chiếc USB nho nhỏ, đi lên trên sân khấu, đem USB cắm vào máy vi tính: “Mời các vị xem một đoạn video.”
Video?
Diệp Bạch muốn làm cái gì?
Mọi người châu đầu ghé tai nhìn sang.
“Ai biết a! Nhìn một chút thôi!”
“Tôi cũng không tin đã đến mức này rồi, anh ta còn có thể lật ngược tình thế được!”
“Cũng đúng a…”
Diệp Oản Oản chỉnh đến đoạn giữa video nhấn một cái, sau đó mới ấn xuống nút phát ra âm thanh, sau đó, trên màn hình lớn phía trước mọi người, video bắt đầu phát ra.
“Cung Húc! Anh làm cái gì vậy?!”
“Hiện tại, bộ quần áo này là của tôi, tiểu gia hắt quần áo của mình, cùng cô có quan hệ cái rắm a? Cô đang ồn ào vớ vẩn cái gì?”
“Anh…”
“Ai? Tôi thế nào? Không phải cô nói bồi thường tiền là được sao? Còn chờ cái gì nữa vậy, cởi ra a! Mặc quần áo của tiểu gia tôi cứ như vậy thoải mái à?”
……………..
Trong video truyền ra hình ảnh chính của ngày hôm đó Cung Húc ức ђเếק nghệ sĩ khác, cũng chính là đoạn video mà Vạn San San đăng trên Weibo.
Lần nữa nhìn thấy đoạn video này, lửa giận của mọi người nhất thời lại bị bùng nổ.
“Người đại diện họ Diệp này muốn làm cái gì vậy? Khi dễ người như vậy còn không đủ sao, còn muốn để cho mọi người hồi tưởng lại nghệ sĩ nhà anh ta không biết xấu hổ thế nào sao?”
“Anh đem đoạn video mà Vạn San San đăng kia phát lại để cho chúng tôi nhìn một lần là có ý gì? Không ai muốn nhìn gương mặt đáng ghét kia của Cung Húc một lần nữa đâu!”
Đám phóng viên đang tức giận mắng chửi, trong đám người có phóng viên kinh nghiệm phong phú đột nhiên phát hiện có chỗ nào đó không đúng lắm: “Kỳ quái, cái video này… Dường như không phải là đoạn mà Vạn San San đăng trên Weibo đâu…”
“Làm sao không phải? Không phải là sao? Vẫn là một màn như thế a!”
“Mấy người nhìn kỹ đi, nội dung tuy giống nhau nhưng góc độ không giống nhau, cái video này không phải là cùng một người quay đâu, hơn nữa, tại sao mới vừa rồi Diệp Bạch lại chọn đoạn giữa video để mở mà không phải từ đầu?” Mặt của phóng viên kia lộ vẻ nghi ngờ.
“Khả năng khi đó cũng có người khác đem hiện trường quay lại, nhưng ngại vì uy quyền của Cung Húc không dám phát ra ngoài đi, đây có cái gì kỳ quái đâu?”
Rất nhanh, video phát ra kết thúc.
Ánh mắt của Diệp Oản Oản lướt qua tất cả mọi người nói: “Chính là đoạn video này đã đẩy Cung Húc vào tội ác tày trời, mà sau đó, Vạn San San, Lăng Thiếu Triết, cùng với tất cả nghệ sĩ của giải trí Hoàng Thiên có mặt vào ngày đó vẫn luôn mồm nói chắc như đinh đóng cột rằng đây chính là bằng chứng không thể chối cãi buộc tội Cung Húc, chôn vùi tất cả mọi lời giải thích, tất cả chửi rủa, che ngợp trời bắt đầu bùng phát trên Internet công kích Cung Húc!”
Diệp Oản Oản dừng lại một chút, tiếp theo sau đó mở miệng: “Mà chân tướng của sự thật, đến cùng là như thế nào, dường như đã không có ai đi truy cứu nữa rồi, bởi vì tất cả mọi người đều nói Cung Húc tội ác tày trời, vì vậy cậu ta nhất định là người mang tội ác tày trời, đây chính là chân lý!”