Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 364: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Nhưng còn chưa đợi đám người Thập Nhất mở miệng, Mã Binh đã trở lại.
Mã Binh mới vừa bước một chân vào căn phòng của Diệp Oản Oản, liền nhìn thấy người bị đánh nằm đầy đất ngoài cửa, sắc mặt tối sầm lại, khi anh ta ngẩng đầu lên, lúc thấy cặp vợ chồng đang diệu võ dương oai kia, sắc mặt càng khó coi tới cực điểm.
“Chu Xán lão đệ, ghê góm à, sao lại gây chuyện lớn như vậy?.” Mã Binh nhìn về phía người đàn ông trung niên, cười lạnh một tiếng.
Nhìn thấy Mã Binh, vợ chồng trung niên cả kinh, vẻ kiêu căng trên mặt nhất thời biến mất hoàn toàn.
Người tên Mã Binh này, ở thành H thế lực cực lớn, hơn nữa còn là anh em với Hứa Dịch – cấp trên của bọn họ.



Chỉ có điều bọn họ đang không hiểu, tại sao Mã Binh lại xuất hiện ở nơi này?
Chẳng lẽ, Mã Binh cùng những người này, có quan hệ gì đó sao…
“Ây, anh Mã!” Người đàn ông trung niên không kịp suy nghĩ nhiều, trên mặt đầy vẻ tươi cười, vội vàng tiến lên, ân cần từ trong túi móc ra thuốc lá, đưa cho Mã Binh.
“Ha ha.” Mã Binh cười lạnh, nhìn người đàn ông trung niên đưa thuốc lá tới, cũng không thể nhận nhẹ khẽ lắc đầu nói: “Không được không được, hiện tại mặt mũi của Chu lão đệ quá lớn, tôi cũng không dám tiếp nhận thuốc lá của Chu lão đệ được.”
“Anh Mã hình như đang có hiểu lầm gì đó hay không… Những người này, là người quen của anh Mã sao?” Nhìn Mã Binh có vẻ mặt này, trong lòng người đàn ông trung niên thầm cảm thấy không ổn, trước kia hắn ta mặc dù không có tiếp xúc gì nhiều với Mã Binh, thỉnh thoảng chỉ nhìn thấy thôi, mặc dù Mã Binh cùng hắn ta không quá quen thuộc, nhưng cũng không bao giờ cho hắn ta sắc mặt lớn như thế.


“Hai người không phải là người dưới quyền của Hứa Dịch sao? Làm sao…Đến vị tiểu thư này mà lại không biết vậy?” Mã Binh cười lạnh nói.
“A… Vị này là…” Trong lòng người đàn ông trung niên giật mình, lúc này nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, đáy mắt hơi nghi hoặc một chút cùng khẩn trương.
“Chu lão đệ à, cậu hẳn biết, lão đại của Hứa Dịch là người nào chứ?” Mã Binh liếc mắt nhìn người đàn ông trung niên.
“Biết… Biết… Hứa lão đại, là người của Tư gia nước Hoa, tôi đây sao lại không biết được…” Người đàn ông trung niên thận trọng mở miệng nói.
“Nếu đã biết, vậy cậu bây giờ đang làm cái gì?” Mã Binh lạnh giọng hỏi, ngay sau đó nhìn về phía Diệp Oản Oản nói: “Vị tiểu thư trước mắt cậu này, là chủ mẫu tương lai của Tư gia đó.”
“Cái gì cơ?” Người đàn ông trung niên trong nháy mắt sững sờ ngay tại chỗ.
Chờ sau khi hắn ta lấy lại được tinh thần, liền nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản đang ở phía trước mặt mình lãnh đạm thờ ơ như băng, con ngươi đột nhiên rụt lại.
Mới vừa rồi Mã Binh nói cái gì…
Cô gái này là… Chủ mẫu tương lai của Tư gia?!
Giờ phúc này này, trong đầu người đàn ông trung niên trống rỗng, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể mềm nhũn, lảo đảo ngã xuống đất.


Nếu quả thật như Mã Binh nói, cô gái này là chủ mẫu tương lai của Tư gia, như vậy, mười mấy người được huấn luyện bên cạnh cô ấy… Chính là ám vệ của Tư gia rồi…
Khó trách thân thủ của mấy người đó rất giỏi, mấy chục người bị bọn họ đánh đến không còn sức đánh trả chút nào.
Người đàn ông trung niên chỉ cảm thấy một thân đầy mồ hôi lạnh, hắn ta căn bản không bao giờ nghĩ ra, chủ mẫu tương lai Tư gia lại đi tới thành H của Myanmar, mà hắn ta trước đó cũng không có nhận được điện thoại của Hứa Dịch…
Hơn nữa, thân là chủ mẫu tương lai của Tư gia, coi như thật sự có tới Myanmar, chắc cũng phải đi máy bay tư nhân mới đúng chứ…
Làm sao lại có thể cùng bọn họ ngồi trên cùng một máy bay được?!
“Cái gì mà chủ mẫu tương lai Tư gia chứ, Mã Binh, chỉ dựa vào lời anh ta nói thì đó chính là sự thật sao, chúng tôi dựa vào cái gì mà tin tưởng lời anh nói chứ!” Giọng nói the thé của người phụ nữ vang lên.
“Cô không tin sao?!” Mã Binh trợn mắt, lúc này một cái tát in vào trên mặt của người phụ nữ.
Một cái tát này, trực tiếp đem người phụ nữ lăn trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nhìn thấy chồng mình có chút đờ đẫn ngồi liệt trên đất, nguời phụ nữ trung niên đẩy tới một cái: “Anh có phải là đàn ông hay không, vợ mình lại để cho người khác đánh, anh còn ngồi đờ ra đó làm gì nữa vậy!”

“Cô đồ tiện nhân này!!” Người đàn ông trung niên phục hồi lại tinh thần, lúc này tức giận quát một tiếng, một quyền đem người phụ nữ trung niên đánh ngã trên đất.
“Ha ha…” Mã Binh nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên nói: “Tôi nói Chu lão đệ à, cậu hiện tại không bình thường lắm đâu, con đường làm ăn này rõ ràng đã bị chặt đứt rồi, hiện tại ngay cả chủ mẫu tương lai của Tư gia là Diệp tiểu thư cũng dám đắc tội, nếu tôi là cậu, tôi sẽ muốn cậu làm tiểu đệ sai bảo, cậu cảm thấy có được không?.”
Nghe vậy, người đàn ông trung niên mồ hôi lạnh càng nhiều hơn, đánh ૮ɦếƭ hắn ta cũng không nghĩ ra, cô gái này lại là chủ mẫu Tư gia!
Nếu như biết thì dù cho hắn ta một trăm cái lá gan, hắn ta cũng không dám đắc tội với cô gái này đâu!
“Diệp tiểu thư! Diệp tiểu thư là tôi không biết, có mắt như mù… Diệp tiểu thư cô đại nhân đại lượng, nếu tôi biết thân phận của cô, cho dù cô có cho tôi mười ngàn cái lá gan, tôi cũng không dám a Diệp tiểu thư…”
Dưới sự kinh hoảng, người đàn ông trung niên trực tiếp “Rầm” quỳ xuống ở trước mặt Diệp Oản Oản, run run mở miệng.
“Cút!”
Trong đó một ám vệ, một cước đem người đàn ông trung niên đá qua một bên.
“Dùng danh hiệu của Tư gia, ở chỗ này làm mưa làm gió, gan lớn đến mức cánh cửa của Diệp tiểu thư mà ngươi cũng dám phá?” Một người ám vệ khác nhìn người đàn ông trung niên, cười lạnh không dứt nói.
“Như vậy đi, người này để tôi đến giúp đỡ xử lý đi, còn có cả đám hỗn đản này nữa.” Mã Binh nhìn lướt qua hơn mười thanh niên đang nằm la liệt đưới đất kia.


“Phiền toái Mã tiên sinh rồi.” Diệp Oản Oản khẽ gật đầu, nhưng trong lòng có chút dở khóc dở cười.
Không nghĩ tới chính mình vừa đến thành H, sẽ gặp phải loại chuyện như thế này, hơn nữa đối phương lại còn là thuộc hạ của Hứa Dịch…
“Diệp tiểu thư, cô quá khách khí rồi, điều này cũng tại tôi không có phát hiện ra chuyện này sớm hơn.” Mã Binh thở dài, sau đó hướng về phía ngoài cửa phất phất tay.
Sau đó, mười mấy người đàn ông mặc áo đen xông vào, đem hai vợ chồng trung niên cùng những người thanh niên kia toàn bộ đều mang ra ngoài.
Thời điểm hai vợ chồng bị kéo ra khỏi phòng, hai người đó vẫn còn đang không ngừng cầu khẩn xin tha.
Nhưng thanh âm kia, sớm đã bị bọn họ kéo ra ngoài cách xa, mà dần dần nhỏ xuống.
Xử lý tốt con cọp giấy dựa hơi người khác làm mưa làm gió này, Mã Binh lúc này mới đến phòng quản lý khách sạn đổi cho Diệp Oản Oản một căn phòng mới, hơn nữa còn cảnh cáo quản lí khách sạn lo liệu mọi việc về an ninh cho chặt chẽ hơn, tránh xảy ra tình trạng như lúc nãy.
Dù sao, người đàn ông trung niên này có thể tra được số phòng của Diệp Oản Oản, nhất định cũng phải nghe được chút tin tức từ trong khách sạn, nếu như quản lí này lại không biết nặng nhẹ như vậy, vậy thì không thể giữ lại được nữa.
Chờ đến khi hết thảy mọi chuyện được sắp xếp ổn thoả lúc này mới rời đi.
Bên trong phòng, Diệp Oản Oản xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn lấy toàn cảnh thành H.


Trải qua chuyện hôm nay, Diệp Oản Oản càng phát giác tầm quan trọng của thân thế cùng thực lực của bản thân mình, cô không có khả năng chỉ mãi mãi dựa vào uy danh của Tư gia được.
Chỉ có tự bản thân mình có thế lực vững chắc mới là tiền đặt cược lớn nhất của cô mà thôi.
Nếu như, cô có thể nắm giữ cho riêng mình một chút thế lực…
Bỗng nhiên, trong mắt Diệp Oản Oản lóe lên, tựa như là nhớ ra cái gì đó.
Nhớ mang máng thì trong kiếp trước khi cô đi theo tới thành H ở Myanmar, mặc dù là không thường xuyên tự mình đi ra ngoài đi đi lại lại, nhưng cô cũng từ trong miệng những ám vệ kia cũng có nghe được một chút tin tức liên quan tới thành H.
Nghe nói, kiếp trước tại bên ngoài thành H, có một nhóm thổ phỉ cùng với thế lực ở địa phương chiến đấu ác liệt, cuối cùng toàn bộ đều bị ɢɨết sạch.
Nếu như muốn thành lập một nhánh thuộc với thế lực của mình, tựa hồ đây là một khởi điểm rất tốt, nếu như cô có thể cứu được nhóm người thổ phỉ kia, biến thành của mình thì…
Cặp mắt của Diệp Oản Oản hơi hơi lóe lên, lúc này, cô mở danh bạ ra, gọi đến một dãy số.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!