Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 38: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

"Trời ơi! Chuyện gì đang xảy ra! Tớ còn tưởng rằng hôm nay nhất định là có trò hay để nhìn! Lăng Đông làm sao lại giúp Diệp Oản Oản?"
"Ai biết a! Thật là gặp quỷ!"
"Đoán chừng là bị Triệu Tinh Châu cho chỉnh đến sợ rồi sao?"
"Làm sao có thể, Lăng Đông - Tiểu bá vương cũng có lúc sợ sao? Không náo đến cùng cũng là không tệ rồi!"
...



Bên trong một mảnh tiếng nghị luận, Diệp Oản Oản ở trên ghế của Lăng Đông ngồi xuống. Cô đã chuẩn bị là trong khoảng thời gian này phải chuẩn bị tâm tư bị phiền toái tìm đến, không nghĩ tới kết quả lại ra ngoài dự liệu của cô. Lăng Đông là bị Triệu Tinh Châu chỉnh đến sợ?
Hay là...
Diệp Oản Oản không khỏi nhớ tới tối ngày hôm qua, Lăng Đông ngoài ý muốn chứng kiến bộ dáng không hóa trang của cô. Sẽ không phải là, cùng cái này có liên quan chứ? Rất nhanh tiếng chuông vào học vang lên, trong phòng học lần nữa yên tĩnh lại, Diệp Oản Oản cũng không nghĩ nhiều nữa. Cô có chút xuất thần nhìn điện thoại di động đặt ở trong ngăn kéo của mình. Từ tối hôm qua đến bây giờ, Tư Dạ Hàn để cho Hứa Dịch đem cô đưa về trường học xong cũng chưa có liên lạc lại với cô. Dựa theo phản ứng của anh ngày hôm qua, hẳn là không có tức giận nữa chứ? Thật ra thì ngày hôm qua cô cuối cùng vẫn là mạo hiểm. Vạn nhất Tư Dạ Hàn dưới cơn thịnh nộ hoàn toàn mất đi lý trí, trực tiếp nhốt cô lại, không cho cô cơ hội giải thích, hậu quả khó mà lường được. Cũng may là khoảng thời gian này không có uổng phí tâm tư của cô, Tư Dạ Hàn chưa có hoàn toàn tin vào lời nói của Thẩm Mộng Kỳ, mà là chính mình đi kiểm tra một lần.
Sau khi tan lớp, nhẫn nhịn suốt một tiết giờ học báy giờ các học sinh nhộn nhịp tiếp tục nhìn chằm chằm phương hướng Diệp Oản Oản xì xào bàn tán, hiển nhiên đối với việc không thấy Diệp Oản Oản xui xẻo mà canh cánh trong lòng.
Thấy Trình Tuyết cùng ba đồng đảng khí thế hung hăng hướng phía Diệp Oản Oản đi tới, mọi người nhất thời lên tinh thần.


"Ma lem, đi ra! Có chuyện tìm cô!" Trong ba người đó một nữ sinh cằm nhọn ác thanh ác khí mở miệng nói.
Bình thường nếu sau khi tan lớp nếu bị kêu như vậy, cơ bản đều là bị mang tới trong nhà cầu nữ khi dễ một hồi. Diệp Oản Oản mặc dù không muốn để ý tới những thứ ngây thơ tranh đoạt tình nhân này, nhưng bị tìm phiền toái tới cũng quả thực ảnh hưởng tới tâm tình của mình. Đáy mắt một đạo ánh sáng lạnh lẻo xẹt qua, ngay sau đó ung dung mở miệng nói, " Được a!"
"Vết mực cái gì, còn không mau một chút!" Nữ sinh không kịp đợi mà đi kéo cô một cái, bên cạnh một nữ sinh khác cũng bắt đầu lôi kéo cô.
Tư Hạ đang nằm ngủ một bên ngẩng đầu lên, nhìn tình hình trước mắt hơi nhíu mày, đang muốn mở miệng, sau lưng truyền tới một âm thanh cực kỳ âm lãnh
——
"Ai cho phép các ngươi động vào cô ấy?"
Lăng Đông đứng ở cửa phòng học, trong tay mang theo một cái túi ny lon thật to, sắc mặt dị thường đáng sợ. Lăng Đông tướng mạo mặc dù không giống như Tư Hạ tuấn mỹ, nhưng là đẹp trai anh tuấn, chẳng qua là khí chất cùng Tư Hạ hoàn toàn bất đồng, giống như chó sói kiêu căng khó thuần, toàn thân cao thấp đều đầy bạo lực, nói đến đánh nhau dị thường tàn bạo, ngày thường liền để người biết người sợ, giờ phút này sắc mặt âm trầm càng làm cho tất cả mọi người đều theo trong xương phát rét.
Thấy Lăng Đông trầm mặt đứng ở phía sau, ba nữ sinh bị dáng vẻ đáng sợ của hắn dọa hết hồn, "Đông... Đông ca!"
Một nữ sinh trong đó lấy can đảm giải thích, "Đông ca, cái ma lem này quá ghê tởm, không chỉ có đoạt vai diễn của Trình Tuyết, còn làm hại Đông ca thảm như vậy, chúng ta chẳng qua chỉ là muốn dạy dỗ cô ấy một chút, cho ngươi hả giận mà thôi!"
Lăng Đông ánh mắt từng cái quét qua ba người nữ sinh kia, cùng với tất cả mọi người trong phòng học, gằn từng chữ mở miệng nói, "Nếu ý của ta các ngươi còn chưa hiểu, như thế, ta bây giờ lặp lại lần nữa, bắt đầu từ bây giờ, Diệp Oản Oản, là người của ta! Nếu ai còn dám động cô ấy, chính là đang gây chuyện cùng với Lăng Đông ta!"


Ba người kia nữ sinh: "..."
Tất cả học sinh trong phòng học: "..."
Bao gồm ngay cả bản thân Diệp Oản Oản đều có chút sửng sờ. Ba nữ sinh trố mắt nhìn nhau, thật lâu mới phản ứng được, nóng nảy không dứt mà mở miệng truy hỏi ——
"Đông... Đông ca... Rốt cuộc đang nói gì thế?"
"Diệp Oản Oản là người của cậu là ý gì?"
"Đông ca, ngươi có phải hay không nghĩ sai chỗ nào rồi?"
Khuôn mặt Lăng Đông không nhịn được nói, "Ý trên mặt chữ, Diệp Oản Oản là người của lão tử, ai cũng không cho phép động vào! Nghe không hiểu tiếng người sao? Nghe rõ ràng liền cút cho ta!"
Ba người là bạn bè của Trình Tuyết, bình thường cùng Lăng Đông cũng rất quen thuộc, vẫn là lần đầu tiên bị Lăng Đông dùng không giọng khách khí như vậy nói chuyện, tất cả đều bị tiếng hét của Lăng Đông dọa đến hốc mắt phiếm hồng, vốn như muốn nói nữa cái gì đó nữa, nhưng nhìn Lăng Đông vẻ mặt dọa người, nhất thời không dám nói nhiều, chỉ có thể dậm chân, thật nhanh hướng phía Trình Tuyết chạy đi.
Ba người sau khi rời khỏi, Lăng Đông lần nữa nhìn về phía Diệp Oản Oản, vẻ mặt hung tợn líc đầu nhất thời trở nên có chút cứng ngắc thậm chí không lưu loát. Do dự mấy giây sau, Lăng Đông mở ra cái túi khác, một túi lớn quà vặt xanh xanh đỏ đỏ cầm trong tay trực tiếp cứng rắn nhét vào trong иgự¢ Diệp Oản Oản, buồn bực nói, "Cho cậu nè."
Diệp Oản Oản nhìn lấy túi quà vặt trong иgự¢, vẻ mặt quỷ dị tiếp tục trầm mặc, "..."

Lăng Đông đứng ở trước mặt bàn học của cô, dường như không có ý tứ muốn đi, gương mặt muốn nói lại thôi, mỗi lần vừa định mở miệng nói chuyện, lại rút lui trở về, như thế lặp đi lặp lại nhiều lần sau, rốt cuộc hít sâu một hơi, lắp bắp hướng về phía cô mở miệng, "Diệp Oản Oản... Cậu... Cậu buổi tối tan học có rãnh không?"
"Buổi tối?"
Trong đầu của Diệp Oản Oản theo bản năng hiện lên một câu mà mọi người tại thời điểm thường nói: "Tan học đừng đi".
Đây là muốn chuẩn bị sau khi tan học tự mình trừng trị cô sao?
Tựa hồ là nhận ra được hiểu lầm của Diệp Oản Oản, Lăng Đông vội mở miệng bổ sung một câu, "Học... Gần trường học mới mở một tiệm thịt nướng... Muốn cùng đi ăn không? Tớ mời cậu!"
Tất cả học sinh đang vây xem: "...!!!"
Đệt! Vì sao cái này nội dung cốt truyện phát triển càng ngày càng quỷ dị a!
[VoVo: Ta cũng thấy vậy à /cđểu ]
Diệp Oản Oản dùng sức nặn nặn mi tâm, tình huống gì?
Không phải là muốn trả thù, mà là... Hẹn hò?


"Chờ một chút vân vân... Ngượng ngùng, bạn học Lăng Đông, tớ thật sự là không hiểu ý của cậu, xin hỏi một chút, đây là loại hối lộ mới sao?" Diệp Oản Oản trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Thật ra thì vào lúc này tất cả mọi người vây xem đều không hiểu cái gì cả, nếu nói Lăng Đông là bởi vì kiêng kỵ Triệu Tinh Châu mới không dám động thủ với Diệp Oản Oản còn có thể hiểu, nhưng dù coi là như vậy, cũng không nhất định nói ra Diệp Oản Oản là người của hắn như vậy chứ? Bây giờ lại còn muốn mời cô ta buổi tối cùng đi ăn cơm? Chỉ mới một, hai ngày nghỉ ngắn ngủi thôi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra thế?
Nghe được lời nói của Diệp Oản Oản, sắc mặt Lăng Đông nhất thời có chút không tốt lắm, mất hứng nói, "Không phải là hối lộ!"
Diệp Oản Oản cười một tiếng, "Lăng Đông, người ngay thẳng không nói tiếng lóng, cậu rốt cuộc muốn như thế nào, nói thẳng đi!"
Lăng Đông không nhúc nhích đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm cô, đem hai tay nắm thành quả đấm Ϧóþ kẻo kẹt kẻo kẹt vang dội.
Ngay tại thời điểm Diệp Oản Oản cơ hồ cho là hắn muốn động thủ đánh người, hắn liền đột nhiên mở miệng nói —— "Diệp Oản Oản, tớ thích cậu!"
Diệp Oản Oản sắc mặt ngẩn ngơ: "..." Hắc?
"Phốc... Khục khục ho khan..." Lăng Đông dứt tiếng trong nháy mắt, bên cạnh một mực ở thờ ơ lạnh nhạt Tư Hạ căng Ngạo biểu tình lãnh đạm rốt cuộc lại cũng không nhịn được, bị sặc ho khan kịch liệt.
Trong phòng học, tất cả học sinh đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh, biểu tình của tất cả mọi người đều giống như gặp quỷ.
"Cmn! Tớ đặc biệt mới vừa nghe được cái gì! Đông ca lại đang cùng Diệp Oản Oản ma lem tỏ tình!!!" Lăng Đông ngồi cùng bàn đồng đảng cằm đều sắp rớt xuống.


Một nam sinh khác càng là mặt đầy kinh sợ, "Giời ạ Đông ca điên rồi sao?"




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!