Cung Húc theo trong kẽ tay liếc trộm Hàn Thiên Vũ, hừ hừ lầm bầm: “Đừng tưởng rằng anh nói như vậy, tôi sẽ đồng ý anh gia nhập…”
Lạc Thần tới trước cậu, ở bên Diệp ca trước, cho nên được cưng chìu hơn cậu ta thì coi như xong đi, Hàn Thiên Vũ dựa vào cái gì!
Trên trán Diệp Oản Oản nổi lên gân xanh, tên nhóc con này, nhất định phải đánh một trận mới có thể biết điều!
Diệp Oản Oản vén tay áo lên đang muốn đánh người, Hàn Tiện Vũ ngăn cô lại, sau đó không nhanh không chậm nhìn về phía Cung Húc mở miệng nói:
“Cung Húc, thật ra thì lo lắng của cậu cũng không tồn tại, trong mấy người chúng ta, cá tính của cậu là vượt trội nhất, bất luận lúc nào, mọi người cũng sẽ không xem nhẹ sự tồn tại của cậu, huống chi, coi như đảm đương giá trí nhan sắc, vị trí của cậu ở trong nhóm xác định không thể thay thế.”
Đảm… Đảm đương giá trị nhan sắc!!!
Cung Húc nhanh như chớp bò dậy, một tay nắm chặt tay của Hàn Thiên Vũ, “Anh Thiên Vũ, hoan nghênh sự gia nhập của anh! Có thể hợp tác với tiền bối vừa có nội hàm, có phẩm vị, lại thật tinh mắt như anh, là vinh hạnh của em!”
Hàn Thiên Vũ: “Khụ khụ khụ…”
Diệp Oản Oản: “…”
Lạc Thần: “…”
Diệp Mộ Phàm: “…” Cái loại đần độn này…
Nếu bốn người đều không có ý kiến, cuối cùng việc Hàn Thiên Vũ và Phí Dương gia nhập liền quyết định như vậy, Hàn Thiên Vũ lấy phương thức người hợp tác đầu tư.
Buổi tối, Diệp Oản Oản đặt trước ở khách sạn một phòng bao để liên hoan, coi như là hoan nghênh Hàn Thiên Vũ và Phí Dương.
“Hoan nghênh sự gia nhập của hai người! Tôi mời cậu môn một ly!” Diệp Oản Oản đứng dậy, bưng ly rượu lên.
Hàn Thiên Vũ thấy vậy vội vàng ngăn cản: “Cậu không phải là không thể uống rượu?”
Diệp Oản Oản: “Một chút xíu thôi không sao đâu.”
Hàn Thiên Vũ biết cô là coi trọng mình, không biết nghĩ tới điều gì, bật cười mở miệng nói: “Cậu vẫn là uống nước trái cây đi, giữa chúng ta không cần như thế…”
Giọng điệu này của Hàn Thiên Vũ, thay vì nói là quan tâm, không bằng nói là sợ hãi…
Diệp Oản Oản lẩm bẩm, “Sau khi tôi uống say thật đáng sợ như vậy?”
Hàn Thiên Vũ sờ sờ lỗ mũi: “Coi như không tồi…”
Đang nói, trong đầu bỗng nhiên liền nhớ lại hình ảnh một lần kia…
Người đàn ông ngồi ở ghế cạnh tài xế, ánh mắt liễm diễm theo dõi anh, chậm rãi nở nụ cười, sóng mắt tràn ngập nụ cười kinh diễm, con ngươi trong đêm tối giống như có hàng ngàn hàng vạn đóa hoa màu trắng nở rộ: “A, khuôn mặt đẹp như vậy, làm sao sẽ hi vọng?” …
Diệp Mộ Phàm tự nhiên không muốn em gái của mình uống rượu, cũng vội phụ họa nói: “Uống rượu cái gì, cậu uống nước trái cây là được!”
Hàn Thiên Vũ phục hồi tinh thần lại, đổi nước trái cây cho Diệp Oản Oản, nâng ly nói: “Cạn ly!”
“Cạn ly, hoan nghênh tiền bối Thiên Vũ gia nhập!”
“Anh Thiên Vũ hoan nghênh anh!”
………
Tình thương của Hàn Thiên Vũ rất cao, sẽ chiếu cố đến cảm thụ của mỗi người, rất nhanh quan hệ của Cung Húc và Lạc Thần với anh rất tốt.
Sau khi tụ họp kết thúc, từng người về nhà, Diệp Oản Oản và Diệp Mộ Phàm cùng một đường.
Trên xe, Diệp Oản Oản tính toán một chút, mở miệng nói: “Thiên Vũ đầu tư, cộng thêm khoảng thời gian này tiếp nhận đại ngôn, tài chính để khởi động phim cũng gần đủ rồi!”
Diệp Mộ Phàm gật đầu, “Hy vọng tất cả thuận lợi…”
Nói xong, có chút do dự nhìn về phía Diệp Oản Oản nói, “Chuyện bên Diệp gia kia, em đã nghe nói sao?”
Diệp Oản Oản: “Chuyện gì?”
Khoảng thời gian này cô luôn bận chuyện của công ty, tin tức bên kia không có quá chú ý.
Diệp Mộ Phàm cân nhắc tìm từ nửa ngày, sau đó mới mở miệng nói: “Diệp Y Y và Cố Việt Trạch… Muốn đính hôn… Mấy ngày trước bà nội gọi điện thoại cho anh, anh mới biết được…”
Diệp Mộ Phàm vừa nói vừa cẩn thận từng chút một quan sát phản ứng của Diệp Oản Oản, rất sợ cô bị kích động.
Vẻ mặt Diệp Oản Oản nhàn nhạt, không có biến hóa chút nào: “Thật sao?”
Hai người này đã sớm vội vã muốn tổ chức đính hôn, lần trước bởi vì Oản Oản bất ngờ ở trên tiệc mừng thọ chủ động giải trừ hôn ước, khiến cho Cố Việt Trạch không kịp trở tay, bị mất mặt nên mới chậm trễ.
Diệp Mộ Phàm sợ Diệp Oản Oản khó chịu, vội vàng an ủi, “Oản Oản, em cũng đừng khổ sở vì loại đàn ông này, không đáng giá… Em nếu trong lòng không thoải mái, anh giúp em đi đánh anh ta một trận!”
Diệp Oản Oản vừa bất đắc dĩ vừa cảm động, “Anh, em đã không còn là một con nhóc nữa…”
Nói xong, lập tức nhìn Diệp Mộ Phàm nói, “Anh, anh có từng nghe qua câu này chưa, đối với người cũ nhớ không quên, chẳng qua vì …”
Diệp Mộ Phàm nghe xong mở đầu liền biết câu sau, sầm mặt lại cắt đứt lời Diệp Oản Oản, “Chẳng qua chỉ vì người mới không đủ tốt đúng không… Tốt rồi tốt rồi, em không cần đi khoe tình yêu của mình đâu, anh biết rồi, biết em bây giờ em đang rất hạnh phúc…”
Diệp Oản Oản bật cười, “Nghĩ gì vậy? Nào có tình yêu gì? Em chỉ muốn nói, đối với người cũ nhớ không quên, chẳng qua là vì lúc trước não tàn, hiện tại em chỉ số thông minh tăng lên mà thôi! Dĩ nhiên, bảo bảo xinh đẹp như hoa nghiêng nước nghiêng thành nhà em cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng…”
Diệp Mộ Phàm: “…”
Đi một vòng lớn còn không phải là vì có tình yêu mới sao!!!…
_______
Đêm khuya, Cẩm Viên.
Tư Dạ Hàn đang làm việc ở phòng khách, không biết bắt đầu từ khi nào, anh đã hình thành thói quen làm việc ở phòng khách.
Hứa Dịch cung kính trông coi bên cạnh.
Khoảng thời gian này thân thể của ông chủ đã chuyển tốt một chút, chuyện của công ty cũng nhiều hơn, Oản Oản tiểu thư cũng bận nhiều việc,mặc dù vẫn hỏi thăm sinh hoạt hàng ngày của ông chủ, nhưng số lần hai người gặp mặt khó tránh khỏi bị giảm bớt.
Hứa Dịch nhìn gò má lạnh lùng của ông chủ mình, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng nói, “Ông chủ, thật ra thì… Anh cũng có thể tự mình đi tìm Oản Oản tiểu thư… Hai người bên nhau, thỉnh thoảng cũng phải có chút niềm vui bất ngờ…”
Ông chủ của mình thật sự là không biết nói chuyện yêu đương, anh ở một bên nhìn cũng phải gấp gáp.
Tư Dạ Hàn: “Bất ngờ…”
Hứa Dịch gật đầu liên tục, rất sợ ông chủ mình vẫn không biết nên làm gì, vội vàng giải thích, “Anh nghĩ thử xem, lúc trước Oản Oản tiểu thư đột nhiên đến công ty tìm anh, anh rất vui có phải không?”
Tư Dạ Hàn: “…”
Ừ, cho dù ông chủ của mình luôn giữ bộ mặt lạnh lùng, nhưng Hứa Dịch biết chắc là anh rất vui vẻ, vì vậy tiếp tục mở miệng nói, “Cho nên, nếu như anh chủ động đi đến công ty tìm Oản Oản tiểu thư, mang cho cô ấy điểm tâm hay một món quà nhỏ, anh nghĩ xem cô ấy nhất định sẽ rất vui đúng không?”
Ánh mắt Tư Dạ Hàn lóe lên, trong đầu nhớ lại trước đây không lâu người đàn ông kia từng nói anh “Không thú vị”…
……..
Không lâu sau đó, Diệp Oản Oản chọn ngày lành giờ tốt tuyên bố tin tức Hàn Thiên Vũ gia nhập công ty.
Kết quả đúng như trong dự đoán của bọn họ, bên Thái Dũng Thắng chỉ im lặng, hoàn toàn không dám lộ diện.
Web công ty Hoàn Cầu công khai đưa tin chúc mừng công ty mới thành lập của Diệp Bạch, sau đó lại chúc mừng Hàn Thiên Vũ “Chúc anh tiền đồ rực rỡ tương lai tốt đẹp” các lời xã giao như thế này, trước sau đều nằm ở thái độ…
Chử Hồng Quang rất rõ ràng, hiện tại lòng người đang nằm ở hướng nào, bọn họ lại không thắng lý, nếu như lại tiếp tục gây khó dễ, đối với bọn họ không có chỗ tốt gì, không bằng ra vẻ hào phóng chúc mừng.
Trên đường về công ty, xem tin tức công ty Hoàn Cầu trên Weibo, Diệp Oản Oản nhẹ nhàng kéo khóe miệng.
Ngoài mặt ra vẻ hào phóng, lúc không có ai đoán chừng hận ૮ɦếƭ cô, hận cô lập tức phá sản chứ gì?