Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 44: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Vì vậy, Hứa Dịch nhanh chóng để cho người đi tra xét một chút.
Một lát sau, điều tra kết quả ra, trong trường học lại có một tiểu tử đang công khai theo đuổi Diệp Oản Oản, còn huyên náo toàn trường đều biết!
Hứa Dịch thật là nhanh muốn qua đời, Diệp Oản Oản nhất định chính là tụ tập những cái tai nạn thân xác, quá đáng sợ!
"Trường học có người đang nói phách lối theo đuổi Diệp tiểu thư, bác sỹ Mặc, ông nhất định phải nói cho Cửu gia sao?" Hứa Dịch vẻ mặt đưa đám hỏi.
Bình thường Diệp Oản Oản cùng người đàn ông khác nói hơn một câu Cửu gia đều phải tức giận, nhưng bây giờ lại có thể có người dám có ý đồ với Diệp Oản Oản, hắn còn có thể để mặc cho Diệp Oản Oản ở bên ngoài sao, vạn nhất hai người lại ồn ào...



Loại chuyện này hắn muốn gạt đến còn không kịp được không?
Mặc Huyền nghe vậy sửng sốt một chút, "Cậu chắc chắn chứ?"
Bộ dáng Diệp Oản Oản thế kia, lại còn có thể chọc phải hoa đào?
Hứa Dịch nghiêm túc gật đầu, "Tin tức chính xác! Hơn nữa nghe nói đối phương là lão đại của Thanh Hòa, con trai của chủ tịch trường học, dáng dấp cũng thật đẹp trai, thật thu hút nhiều cô gái hoan nghênh, chính là khả năng ánh mắt có vấn đề."
Mặc Huyền nặn nặn mi tâm, cũng có chút chần chừ, suy tư nửa ngày mới mở miệng nói, "Cửu gia sớm muộn cũng sẽ biết."


Hứa Dịch suy nghĩ một chút cũng vậy, chẳng qua khác nhau chỉ là ૮ɦếƭ sớm ૮ɦếƭ chậm.
Vì vậy, Hứa Dịch chỉ có thể hít sâu một hơi, gõ cửa phòng đang đóng chặt, dè đặt đem cửa đẩy ra.
Chỉ thấy trong phòng tất cả rèm cửa sổ toàn bộ đều đóng lại, chỉ có một chỗ khe hở hẹp hẹp lộ ra một tia ánh sáng yếu ớt, rơi vào bên trên khuôn mặt của người đàn ông.
Cơ thể thon dài của Tư Dạ Hàn đang nằm trên ghế sa lon, chân sau quỳ gối, một cái tay để ngang mắt ngăn che ánh sáng, cổ áo sơ mi đen luôn là(ủi) cẩn thận tỉ mỉ tùy ý cởi ra hai nút áo, tuấn mỹ đến yêu nghiệt, trên mặt mang bệnh tái nhợt, cả người đều tràn đầy một cổ khí tức chán chường âm trầm.
Nhưng là khí tức như vậy không chỉ có đối với hắn không có chút nào hao tổn, ngược lại để cho cả người hắn nhìn càng nguy hiểm quỷ quyệt, giống như trong pháo đài cổ ngủ say ngàn năm hấp huyết quỷ...
Thật ra thì, an tĩnh lúc ông chủ so với giận dữ lúc ông chủ còn nguy hiểm hơn gấp trăm lần.
Hứa Dịch nuốt nước miếng, nơm nớp lo sợ đi tới, "Cửu... Cửu gia... Có ngài tin nhắn... Là... Là Thẩm Mộng Kỳ gửi tới... gửi rất nhiều cái... Có thể là có việc gấp..."
Ngày trước chỉ cần là tin nhắn của Thẩm Mộng Kỳ, Tư Dạ Hàn tuyệt đối sẽ xem, nhưng giờ phút này, Tư Dạ Hàn lại không có phân nửa phản ứng.
Hứa Dịch đợi nửa ngày, thời gian lâu dài phải đứng tứ chi của hắn đều sắp tê dại, vì vậy, chỉ có thể kiên trì đến cùng nói ra tin tức kia: "Cửu gia, học... Trường học thật giống như có một nam sinh, đang đeo đuổi Diệp tiểu thư..."
Một giây kế tiếp, đáp lại hắn, là cả không gian trong nháy mắt tăng vọt hơi lạnh sát ý đáng sợ.


Trên ghế sa lon người đàn ông mặc dù ngay cả nhúc nhích cũng không có một chút nhúc nhích, chẳng qua là hơi hơi mở mắt, nhưng trong nháy mắt khí tức quanh mình liền thay đổi hoàn toàn.
Đỡ lấy máu me đầy đầu mưa gió tanh, bách quỷ gào thét, Hứa Dịch trong lòng khóc thầm, hắn thật hy vọng tác dụng cũng không muốn tốt như vậy a...
Lặng lẽ vì cái nam sinh mắt mù tìm đến cái ૮ɦếƭ mặc niệm một vạn lần, chuẩn bị chờ đợi, lấy ứng phó sau đó đem tất cả chuyện có khả năng xảy ra.
Ngay tại lúc thần kinh Hứa Dịch khẩn trương cao độ, một trận tiếng chuông điện thoại di động đột ngột reo lên, hắn sợ đến thiếu chút nữa không trực tiếp đem điện thoại di động vứt đi.
Hắn vội vàng liếc nhìn cuộc gọi đến trên màn hình điện thoại, mới đầu còn tưởng rằng lại là Thẩm Mộng Kỳ muốn náo cái gì đây, kết quả, định thần nhìn lại, lại là Diệp Oản Oản gọi tới!
Hứa Dịch nhất thời tim nhảy tới cổ rồi, vào lúc này Diệp Oản Oản gọi điện thoại tới làm gì?
"Cửu... Cửu gia, là điện thoại của Diệp tiểu thư... Cuộc gọi video..."
Bên trong căn phòng an tĩnh âm lãnh giống như phần mộ, chỉ còn lại chuông điện thoại di động đột ngột một mực quanh quẩn.
Hứa Dịch thật sự là đoán không được ý của Tư Dạ Hàn, cũng không biết hắn rốt cuộc có muốn nghe cú điện thoại này hay không, chỉ có thể một mực giơ điện thoại di động đứng trơ trơ ở nơi đó, cú điện thoại này để cho hắn trong tiềm thức có loại linh cảm không lành.
Bết bát hơn chính là, theo tiếng chuông vang động, quanh mình cảm giác áp bách càng ngày càng bức người, tiếng chuông nghe vào trong tai quả thật giống như là bom hẹn giờ đếm ngược.

Thần kinh Hứa Dịch căng thẳng đến cực hạn, đại khái là bởi vì quá hốt hoảng, tay run một cái, lại không cẩn thận nhấn nút trả lời. [Pi: tội anh:v]
Một giây kế tiếp, trong hình xuất hiện ánh mắt khuôn mặt quen thuộc của Diệp Oản Oản.
Đầu kia điện thoại di động, Diệp Oản Oản đợi thật lâu không thấy người tiếp, mắt thấy điện thoại di động sắp tự động cúp, lúc này, hình ảnh lóe lên, video nói chuyện điện thoại rốt cuộc kết nối.
Thấy rõ màn ảnh trong nháy mắt, con ngươi Diệp Oản Oản đột nhiên co rút lại một chút.
Chỉ thấy đầu kia màn hình người đàn ông đang nằm trên ghế sa lon, một cánh tay để ngang cái trán, cổ áo sơ mi tùy ý cởi ra hai nút áo, tóc cũng có chút xốc xếch, nhất là sắc mặt, tái nhợt đến không còn bình thường.
Cho dù là cách màn hình, cô cũng có thể cảm giác được trên người nam nhân khí tức đáng sợ nguy hiểm đến cực hạn, nhưng, cũng mê người đến cực hạn.
Nhìn theo góc độ của video, điện thoại di động tựa hồ là một người khác đang cầm lấy, có thể là Hứa Dịch.
Màn hình điện thoại di động một mực đang khẽ run lấy, cô đoán chừng là tay của Hứa Dịch đang run.
Từ chi tiết run rẩy nhỏ xíu bên trong, Diệp Oản Oản trong nháy mắt liền bén nhạy phát giác một tia nguy cơ, tám phần mười Tư Dạ Hàn đã nhận được tin tức, cô vẫn là chậm một bước.
Diệp Oản Oản mấp máy môi, liễm lấy con ngươi, "Xin lỗi..... Không phải em đã quấy rầy đến anh nghỉ ngơi rồi chứ..."


Một bên Hứa Dịch mắt thấy đã không cẩn thận nhận, chỉ có thể vội vàng giảng hòa, "Diệp tiểu thư, Cửu gia còn chưa đi ngủ, trễ như vậy cô còn gọi tới là có chuyện gì không?"
Diệp Oản Oản dùng sức gật đầu một cái, "Có."
Trầm mặc một hồi, Diệp Oản Oản mới ngẩng đầu lên, tiếp tục mở miệng, "Hôm nay trường học có một nam sinh tỏ tình với tôi, nói yêu thích tôi..."
Vội vàng không kịp chuẩn bị mà nghe nói như vậy, hồn Hứa Dịch đều sắp bị hù dọa đến sợ ૮ɦếƭ kђเếק, Diệp Oản Oản này tại sao lại phạm ngu xuẩn tự vạch áo cho người xem lưng!
Hắn không dễ phát hiện mà qua lại đung đưa điện thoại di động, hy vọng nhắc nhở Diệp Oản Oản đừng nói nữa.
Nhưng mà, đầu kia điện thoại di động đã tiếp tục truyền tới âm thanh lầu bầu của Diệp Oản Oản, "Anh có thể theo em cùng đi gặp người nam sinh kia hay không?"
Diệp Oản Oản dứt tiếng trong nháy mắt, Hứa Dịch thật là cảm giác có một đạo sấm hướng phía đầu lâu của mình bổ xuống.:v
Cô lại còn để cho Cửu gia nghe lời cô cùng đi gặp người nam sinh kia?
Bàn về việc muốn ૮ɦếƭ, hắn thật là đối với Diệp Oản Oản quỳ phục!
Ngay tại thời điểm Hứa Dịch mất hết can đảm, chỉ thấy trong màn hình di động Diệp Oản Oản nổi giận đùng đùng tiếp tục mở miệng nói, "Em đã nói với người nam sinh kia là em đã có bạn trai, hắn lại không tin em, chẳng lẽ xem em giống như cẩu độc thân vậy sao? Bởi vì quá tức giận, em đã đáp ứng hắn, phải dẫn bạn trai của em đến cho hắn xem! Em muốn cho hắn biết, em không chỉ có bạn trai, hơn nữa bạn trai em so với Hot Boy của trường học chúng em - Tư Hạ còn đẹp trai hơn một ngàn lần!" [Pi: sến vừa thôi má:v]


"Ây..." Hứa Dịch sắc mặt sững sờ, ở một bên nghe đến trợn mắt hốc mồm, hoàn toàn không nghĩ tới còn có loại chuyện này.
Diệp Oản Oản này chạy đi vỗ ௱ôЛƓ ngựa đến thật là không nên quá trơn truột đi!
Ngay cả người đàn ông trên ghế sa lon sắc mặt đang âm úc cũng kinh ngạc chớp mắt một cái, căn phòng lớn như vậy trong nháy mắt giống như đất đai hồi xuân.
Diệp Oản Oản bởi vì đợi rất lâu không được đáp lại, lần nữa rũ cái đầu nhỏ xuống vẻ mất mát nói, "Xin lỗi..... Có phải em đem thêm phiền toái cho anh hay không? Nếu anh không tiện ra mặt, vậy..."
"Thời gian." Đầu kia điện thoại di động truyền tới mấy âm thanh khàn khàn của người đàn ông.
Diệp Oản Oản đầu tiên là ngẩn ra, sau đó cặp mắt nhất thời sáng lấp lánh, "Tối mai được không? Ngay tại gần trường học của em!"
"Có thể."




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!