Thời khắc này Diệp Oản Oản và Hàn Thiên Vũ vẫn còn chưa biết, hai người bọn họ bị fan chụp ảnh...
Sau khi hai người tạm biệt, liền quay trở lại trong xe.
Hàn Thiên Vũ mới vừa vào xe, Phí Dương liền khẩn trương không dứt, liên tục truy vấn, "Thiên Vũ, cậu trở lại rồi! Các người trò chuyện cái gì? Cậu có việc gì không? Không sao chứ?"
Hàn Thiên Vũ trả lời đầy thờ ơ: "Không có việc gì."
Hẳn cũng có thể tính là... Không có sao chứ...
"Có thật không? Vậy sao cậu lại có biểu tình này, dường như cũng không bình tĩnh chút nào!" Phí Dương cẩn thận quan sát biểu tình của Hàn Thiên Vũ.
Hàn Thiên Vũ nhìn Phí Dương một cái, vốn là muốn mở miệng nói chuyện, cuối cùng vẫn không hề nói gì.
Một phần là do vào lúc này tâm tình của hắn phức tạp, không có tâm trí nào để giải thích qua một lần cho Phí Dương.
Mặt khác, vừa nghĩ tới hắn là người thứ nhất, cũng là người duy nhất biết được thân phận của Diệp Bạch, không hiểu sao cũng có chút cảm giác không muốn nói cho những người khác biết...À quên, đương nhiên là trừ Diệp Mộ Phàm là anh trai ruột nên không tính nha!
Hàn Thiên Vũ hướng về phương hướng chiếc xe đối diện chở Diệp Oản Oản nhìn một cái, "Tôi không sao, đi thôi!"
Bên kia, Diệp Oản Oản cũng đã về tới trong xe.
Hay rồi, về trễ 5 phút, vào lúc này nhiệt độ bên trong buồng xe cũng đã sắp đóng băng xuống còn âm 5 độ.
Vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, Hứa Dịch nhất thời thở phào nhẹ nhõm, "Ho khan, Oản Oản tiểu thư, cô trở về tới rồi! Chúng ta có thể đi được chưa?"
Thời điểm vừa rồi khi sự tình phát sinh, Hứa Dịch mặc dù không hề ra mặt, nhưng một mực vẫn luôn ở phụ cận, theo dõi toàn bộ quá trình.
Thật ra thì, hắn còn rất đồng tình với anh chàng Hàn Thiên Vũ đó...
Phỏng chừng là bị giật mình không hề nhẹ nha...
"Vâng vâng, có thể có thể! Đi thôi!" Diệp Oản Oản mở miệng.
Tư Dạ Hàn hướng về cô gái bên cạnh mình nhìn một cái, "Nói chuyện phiếm xong chưa?"
"Xong rồi, nói chuyện phiếm xong rồi! Tất cả đều đã giải thích rõ, chắc chắn sẽ không có vấn đề!" Diệp Oản Oản vội vàng mở miệng nói.
Tư Dạ Hàn nghe Diệp Oản Oản bảo đảm "Chắc chắn sẽ không có vấn đề", vẻ mặt hiển nhiên cũng không có mấy phần tin tưởng.
Tư Dạ Hàn thuận miệng hỏi, "Trò chuyện cái gì?"
Diệp Oản Oản: "A..."
"Làm sao? Anh không thể biết được nội dung sao?" Hai con ngươi Tư Dạ Hàn híp lại.
Diệp Oản Oản nhất thời ho khan một tiếng, "Khục khục ho khan, làm sao có thể!"
Nội dung trò chuyện của nàng đều phi thường quang minh chính đại, có được hay không!
Để chứng minh sự trong sạch, Diệp Oản Oản vội vàng theo đúng sự thật mà kể lại, "Chính là cùng Hàn Thiên Vũ giải thích một chút về giới tính của em mà thôi. Hắn ngay từ đầu cũng không tin nha, nên hỏi em vài câu hỏi, hỏi em về thời điểm lần đầu tiên gặp hắn, nói với hắn những thứ gì..."
Tư Dạ Hàn nghiêng đầu sang, phong khinh vân đạm mà mở miệng, "Ồ? Nói cái gì?"
"Ngày đó em đi vào anh cũng biết, khi đó Hoàn Cầu đang họp, em nói trong vòng 7 ngày có thể trả lại cho hắn sự trong sạch các loại, sau đó cùng đám cao tầng của Hoàn Cầu thỏa thuận một phen. Sau đó em đi xuống lầu, hắn đuổi theo, hỏi em tại sao phải giúp hắn, em phải trả là bằng hữu của em là fan của hắn, rất thích hắn, em..." Em cũng thế.
Nói tới chỗ này, Diệp Oản Oản đột nhiên cấm khẩu, phát hiện ra chỗ nào không đúng...
Mịa nó!!!!!
Câu nói kế tiếp nếu dám nói ra liền xong đời!
Nàng lại có thể bất tri bất giác bị Đại Ma Đầu gài hàng rồi!
Vào giờ phút này, đôi mắt âm trầm như đêm đen của Tư Dạ Hàn vẫn còn đang nhìn nàng, lẳng lặng chờ đợi nàng nói tiếp.
Nhưng mà, nàng phải nói tiếp như thế nào đây chứ!
Kiếp sống vuốt lông của nàng, dường như đã gặp phải đại nguy cơ...
"Em..." Diệp Oản Oản chật vật nuốt nước miếng, tiếp theo sau đó mở miệng, "Em vì công bình cùng chính nghĩa, trách nhiệm cùng đạo đức, tuyệt đối không thể ngồi yên không lý đến..."
Tư Dạ Hàn: "..."
Diệp Oản Oản quả thật lần này là…cửu tử nhất sinh! Cũng may, chém gió tốt!
Chém gió như vậy mà cũng vượt qua được “bài kiểm tra” này, Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục truy cứu, mà lại phối hợp cùng nàng diễn xuất...
Thật là quá nguy hiểm!
Mặc dù Tư Dạ Hàn kém về EQ, nhưng là chỉ số IQ của người ta rất cao à nha! Không cẩn thận, suýt chút nữa bị gài hàng rồi!
Diệp Oản Oản âm thầm nhắc nhở chính mình, lần sau nói chuyện nhất định phải suy nghĩ cẩn thận một chút!
...
Khách sạn Đàn Duyệt, Đế Đô.
Đàn Duyệt là một tòa khách sạn sang trọng 6 sao, phong cách Trung Hoa cổ điển, nằm ở trên một đại lộ ở phía Đông Đế Đô, là nơi thường tổ chức các buổi tiệc lớn của danh môn quý tộc và các vị cao tầng ở Đế Đô.
Vì muốn làm tiệc tẩy trần cho Mục Tùy Phong, Tư gia coi như là chủ nhà, tổ chức một buổi yến hội tư nhân cỡ nhỏ.
Tần Nhược Hi tối nay mặc một bộ đầm bản limited màu tím nhạt đầy duyên dáng, tóc 乃úi cao sau ót, đoan trang mà ưu nhã, đang thành thạo hàn huyên cùng với các tân khách ở trong buổi yến hội.
Phùng Thấm Du mặc một bộ váy lụa dạ hội ngắn vô cùng đáng yêu, đi tới, thân thiết kéo tay Tần Nhược Hi, "Nhược Hi tỷ tỷ, tối nay tỷ thật là đẹp!"
Tần Nhược Hi cười khẽ, "Em không phải nói là hôm nay bận không tới sao?"
Phùng Thấm Du hừ một tiếng nói, "Vốn là không định đến, thật là phiền phải nhìn mặt con hồ ly tinh đó. Dựa vào cái gì mà bạn gái gia chủ không phải là tỷ, mà lại là con ả tiện nhân thân phận hèn mọn kia! Để cho loại nữ nhân này làm bạn gái gia chủ đi tiếp đãi Mục tiên sinh, thật sự là quá thất lễ, cũng không biết rốt cuộc là gia chủ nghĩ như thế nào!"
"Em đó..."
"Được rồi được rồi, em biết tỷ không quan tâm, là em nói bậy bạ rồi, nhưng quả thực là em không ưa được cái dáng vẻ kia của ả ta mà! Cũng may Nhược Hi tỷ tỷ tính khí tốt như vậy, nhẫn nhịn ả ta đến bây giờ!"
Đang nói chuyện, trong phòng yến hội truyền tới một ít tiếng kinh hô, Tư Dạ Hàn cùng Diệp Oản Oản đi vào.
Thiếu nữ mặc một bộ tiểu lễ phục hoa lệ, nhưng bộ lễ phục hoa lệ này lại không hề lấn át chủ nhân của nó chút nào, mà lại hoàn toàn làm nền cho nàng.
Trong nháy mắt khi thiếu nữ xuất hiện, liền phảng phất đoạt đi toàn bộ ánh sáng của các vì sao trên bầu trời đêm. Cho dù là nàng cùng Tư Dạ Hàn đứng chung một chỗ, vẫn lung linh tỏa sáng.
Diệp Oản Oản đêm nay kiều diễm động lòng người, lại như một con chim non nép vào người, đứng ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, một tấc cũng không rời, khỏi phải nói là nhu thuận nghe lời biết bao nhiêu.
Bên trong phòng yến hội, vang lên một trận xì xào bàn tán.
"Trời ạ! Gia chủ tối nay lại có thể dẫn theo bạn gái tham dự!"
"Nhưng bạn gái cũng không phải Tần tiểu thư... Xí, xem ra vị Diệp tiểu thư kia thực sự rất được sủng ái nha! Ngay cả những dịp như thế này, gia chủ cũng đều dẫn nàng theo!"
"Bất quá cũng khó trách được, cái bộ dáng nũng nịu kia, là nam nhân ai mà chịu nổi chứ? Tỏ vẻ liễu yếu đào tơ! Tần tiểu thư dù có làm bao nhiêu chuyện cũng không bằng cô ta!"
"Có thể thấy, nam nhân vẫn là ưa thích nữ nhân nhu nhược một chút..."
...
Một lát sau, Mục Tùy Phong mới đến.
Tư Dạ Hàn nắm tay Diệp Oản Oản đi tới cửa nghênh đón, "Mục tiên sinh."
Mục Tùy Phong dáng vẻ khoảng chừng 40, 50 tuổi, người mặc đường trang, tướng mạo nho nhã hiền hòa, "Tư Tổng xin lỗi, xin lỗi, tới trễ!"
Mục Tùy Phong nói xong, ánh mắt rơi vào cô bé bên cạnh Tư Dạ Hàn, "Tư Tổng, vị này là?"
"Bạn gái của tôi, Diệp Oản Oản." Tư Dạ Hàn giới thiệu.
"Xin chào Mục tiên sinh!" Diệp Oản Oản khéo léo đứng ở bên người Tư Dạ Hàn, cùng Mục Tùy Phong lên tiếng chào hỏi.
"Chào Diệp tiểu thư, hai vị quả nhiên là trai tài gái sắc!" Mục Tùy Phong trêu đùa mở miệng nói, "Khó trách khi trước Tư Tổng ở nước M, lại chạy trở về gấp như vậy!"
"Để cho ngài chê cười."
"Ha ha các người tuổi trẻ, một ngày không gặp như là ba năm, có thể hiểu được!"