Tiếp đó, Hầu Sùng Lượng lại hướng về phía Lăng Thiếu Triết nhìn lại. Thời điểm đối mặt với Lăng Thiếu Triết, thái độ nhất thời quay ngoắt 180°, vô cùng ân cần, "Ai nha, Thiếu Triết, cậu làm sao lại đến nơi này? Bên này nhiều người, quá hỗn loạn, tôi dẫn cậu đến phòng hóa trang! Y Y tiểu thư có tự mình dặn dò qua, nói cậu gần đây chạy khắp nơi tuyên truyền quá mệt mỏi, để cho tôi chiếu cố cậu thật tốt nha! Mau mau mời qua bên này, không khí nơi này quá kém..."
Hai con ngươi Diệp Oản Oản híp lại, không cần nghĩ cũng biết, thái độ đối đãi bọn họ của Hầu Sùng Lượng, cũng là Diệp Y Y cố ý "chiếu cố" rồi.
Coi như Lạc Thần cùng Cung Húc là sao hạng nhất, nhưng sau lưng không có công ty lớn làm chỗ dựa, cộng thêm Hoàng Thiên cùng Hoàn Cầu tất cả đều đang chèn ép bọn họ. Thêm vào đó, khoảng thời gian này bọn họ đều đang tập trung quay phim, hơn mấy tháng không hề xuất hiện trước công chúng, có lẽ giờ cũng đã ở trong trạng thái hơi nguội một chút, không được hot như xưa. Cũng khó trách Hầu Sùng Lượng không hề sợ hãi, dám chèn ép bọn họ trắng trợn như vậy.
Lăng Thiếu Triết thấy vậy lộ ra vẻ đắc ý, khiêu khích hướng về phía Cung Húc cùng Lạc Thần nhìn một cái, sau đó kéo đám lâu la rầm rộ đi về phía phòng hóa trang riêng dành cho bọn họ.
Đám người Lăng Thiếu Triết vừa mới đi, Cung Húc liền hoàn toàn nổi điên rồi!
"Mịa! Lại dám sỉ vả chèn ép tiểu gia! Tôi đi tìm họ Hầu hỏi cho rõ!"
Diệp Oản Oản ánh mắt lạnh lùng, bắt lấy cánh tay của Cung Húc ngăn hắn lại: "Được rồi, cậu yên tĩnh một chút."
Một bên, Diêu Giai Văn cũng khuyên, "Dù sao bây giờ là chúng ta cũng phải cầu cạnh người ta, vẫn nên nhịn một chút đi. Cơ hội tuyên truyền lần này phải thật vất vả mới tranh thủ được..."
Cung Húc nghe vậy càng tức giận hơn, "Nhẫn? Trong từ điển của tiểu gia căn bản không hề có chữ này! Chẳng lẽ còn thật để cho tôi đi ra bên ngoài cùng chen chúc trong phòng hóa trang chật chội cùng với đám người đó?"
Diệp Oản Oản dĩ nhiên không thể làm như thế, nếu như là hôm nay Cung Húc và Lạc Thần thật phải dùng phòng hóa trang chung, bên ngoài còn không biết sẽ bàn tán thành cái dạng gì nữa.
Diệp Oản Oản không chút do dự mở miệng: "Dĩ nhiên không được."
"Vậy Diệp ca, chúng ta làm sao bây giờ?" Lạc Thần lo âu hỏi.
Cung Húc khẽ nguyền rủa: "Đáng ૮ɦếƭ!"
Vào lúc này Cung Húc đã giận đến không nén được, một đám chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, thật sự cho rằng cha hắn không quan tâm hắn, hắn liền sa sút vậy sao?
Mẹ của hắn trước khi ૮ɦếƭ để lại cho hắn 20% cổ phần, chẳng qua là nhất định phải chờ hắn kết hôn rồi mới có thể sử dụng mà thôi. Người mẹ kế đó dù muốn sỉ vả hắn, cha hắn cũng không có khả năng thực sự có can đảm không nhận hắn.
"Con mịa nó đấy! Ép tiểu gia, ngày mai liền đi kết hôn!" Cung Húc cả giận nói.
Diệp Oản Oản nhíu mày: "Kết hôn? Cậu làm cái gì mà xù lông lên như vậy chứ?"
"Hừ, trong tay tôi có 20% cổ phần công ty Cung gia đấy! Chẳng qua là tôi nhất định phải kết hôn rồi mới có thể điều động! Mẹ tôi rốt cuộc nghĩ như thế nào vậy trời! Lại có thể bắt tôi kết hôn rồi mới có thể sử dụng..." Cung Húc vừa nói, vừa lộ ra biểu cảm đau đến không muốn sống.
Diệp Oản Oản khóe miệng hơi co rúm, "Làm sao nghe cứ như thể kết hôn lại như đòi mạng cậu vậy?"
Cung Húc nhất thời nói, "Kết hôn cũng không phải là y như chui vào trong phần mộ sao? Trừ phi là kết hôn cùng với mứt hoa nhỏ của tôi! Dù có là địa ngục thì tôi cũng tình nguyện!"
Diệp Oản Oản: "..."
Nhà ngươi liền dẹp cái ý niệm này ngay cho ta…
"Tóm lại đánh ૮ɦếƭ tôi cũng sẽ không đi ra bên ngoài hóa trang! Không được! Tôi còn cực kỳ tức giận! Tôi phải đi đem họ Hầu lôi ra! Giời ạ, trước đây toàn là đi năn nỉ tôi tham dự tiết mục của bọn họ, hiện tại lại dám cho bắt tôi nhìn sắc mặt..."
Cung Húc đang nổ banh trời đất, Diêu Giai Văn khuyên nửa ngày cũng vô dụng, ngược lại càng nói càng hăng.
Diệp Oản Oản trừng mắt lườm hắn một cái, sau đó mở miệng nói: "Được rồi được rồi, sẽ không để cho cậu đi ra bên ngoài hóa trang, cậu cùng Lạc Thần cũng không cần đi. Không cần hóa trang đâu, cứ như vậy đi! Các cậu như bây giờ cũng đã rất tuấn tú rồi, cũng đã đủ để tham dự tiết mục."
Cung Húc nghe vậy, lửa giận vốn đang bừng bừng, trong nháy mắt liền tắt ngúm, hóa thành pháo hoa chíu chíu chíu từ đỉnh đầu bắn ra: "Có thật không, có thật không? Tôi hiện tại đã rất tuấn tú rồi sao?"
Cung Húc trực tiếp đem Lạc Thần ngó lơ.
Diệp Oản Oản dụ dỗ: "Dạ dạ dạ, đủ đẹp trai, chúng ta trực tiếp đi phòng chờ nghỉ ngơi đi."
“Tiểu gia” nào đó mới vừa rồi còn xù lông, nổ banh xác đòi đi tìm người ta đánh nhau, giờ lại vui vẻ không thôi, ngoan ngoãn đi theo Diệp Oản Oản đi đến phòng nghỉ ngơi rồi.
Diêu Giai Văn ở bên cạnh nhìn mà mặt đầy kinh ngạc. Cung Húc này... rốt cuộc coi như là dễ dụ, hay là khó dỗ?
Khuyên nửa ngày cũng vô dụng, nhưng lại hết lần này tới lần khác lại chỉ vì một câu nói của Diệp Bạch liền thỏa hiệp.
Những cảnh đầu tiên là phần quay của Lăng Thiếu Triết, Cung Húc và Lạc Thần đợi chừng khoảng hai giờ, mới đến phiên bọn họ lên sân khấu.
Kết quả, sau khi đến phiên bọn họ, quay chưa tới 10 phút liền đã kết thúc.
Diêu Giai Văn đè nén tức giận, cùng bắt chuyện với Hầu Sùng Minh: "Đạo diễn Hầu, đã xong rồi sao? Có phải là có chỗ nào không đúng hay không?"
Hầu Sùng Minh đang muốn lấy lòng Lăng Thiếu Triết, không nhịn được quay đầu nhìn về phía Diêu Giai Văn, "Không đúng? Có cái gì không đúng?"
"Nội dung kịch bản đã bị cắt đi nhiều lắm rồi, không giống như ban đầu chúng ta trao đổi. Hơn nữa thứ tự cũng không đúng, thời điểm Cung Húc cùng Lạc Thần ra sân, vị trí cũng đã gần chót rồi..."
"Kịch bản chương trình thay đổi ngoài dự kiến, đây là chuyện rất bình thường. Về phần thứ tự ra sân, dĩ nhiên là dựa theo giá trị và nhân khí. Tôi sắp xếp Thiếu Triết, điểm này chắc hẳn mọi người đều không có ý kiến chứ? Cho nên, còn có vấn đề gì không?"
Diêu Giai Văn còn muốn giải thích, đã bị Diệp Oản Oản kéo trở lại, "Đi thôi, đi đến địa điểm quảng cáo tiếp theo."
Ở chỗ này lãng phí thời gian cũng không có ý nghĩa, cố gắng hoàn thành tiết mục, chẳng qua là vì giữ nguyên tắc, hoàn thành công tác cùng với tôn trọng hợp đồng mà thôi.
Diêu Giai Văn vẫn còn có chút sa sút, "Chỉ có 10 phút quay, cắt cắt giảm giảm, chỉnh sửa một hồi còn lại chừng 5 phút là cùng! Cũng quá ít..."
Diệp Oản Oản nghe vậy nhếch miệng lên, trong mắt mang theo lãnh ý. 5 phút? Có phần đánh giá cao thiện tâm của Diệp Y Y rồi.
Những trở ngại bọn họ sắp gặp phải, Diệp Oản Oản cũng sớm đã tính tới, bây giờ thời gian của bọn họ vô cùng quý báu, không rảnh mà dây dưa vì loại chuyện nhỏ này. Có thể tranh thủ được phút nào hay phút đó, thông báo được cho càng nhiều người càng tốt. Phòng bán vé cũng rất quan trọng, nhưng, không phải trọng điểm.
Mục tiêu lần này của nàng cho tới bây giờ cũng không phải là doanh thu phòng vé, nếu không chỉ cần làm y như Hoàng Thiên kiếp trước, trực tiếp đổi kịch bản là được rồi.
Mục tiêu của nàng, là giải thưởng Kim Lan.
Thời gian thoáng cái đã qua, rất nhanh đã tới thời gian công chiếu của 《 Sinh Tử Một Đường 》
Giống như Diệp Oản Oản dự liệu, doanh thu phòng vé cũng tạm được.
Bất quá, điều đáng mừng chính là, mặc dù bởi vì Hoàng Thiên và Hoàn Cầu đồng thời chèn ép, phòng vé ít đến thấy thương, nhưng trên mạng sau khi xem qua bộ phim này, tất cả đều vô cùng khen ngợi.
Thỉnh thoảng mấy gã thủy quân của đối phương bình luận, cũng đều bị những fan lý trí nghiền nát, thất trận trở về.
Biểu hiện của Cung Húc ở trong phim, không thể nghi ngờ, khiến cho fan kђเếק sợ...
[ Ta thiên! Ta thấy được cái gì, đây là Húc Bảo Bảo nhà ta sao? Quả thật là đẹp trai, fan ruột như ta cũng không nhận ra! ]
[ Vốn là chỉ định xem Lạc Thần cùng Cung Húc bán hủ, không nghĩ tới lại xem đến khóc rồi! Quá cảm động lòng người rồi! Kỹ thuật diễn xuất lần này của Cung Húc thật sự bùng nổ nha! Anh ấy có phải là uống lộn thuốc hay không? ]
[ Lạc Thần quá tuyệt vời! Tiến bộ thật là lớn! Cung Húc... A, Cung Húc, tôi cũng hoài nghi anh ấy có phải là bị cái gì kích thích hay không? Cái kỹ thuật diễn xuất này…không khoa học nha! ]
Cung Húc nhìn thấy những bình luận trên mạng kia, than thở, "Xí, lúc trước tôi không thèm để ý, chỉ nhắm mắt diễn đại, bọn họ tất cả cũng đều chạy đi tiêu tiền, hiện tại tôi nghiêm túc cẩn thận liều mạng đi diễn, lại không có mấy người xem... Ai, đây chính là giới giải trí đó…"
Mặc dù bởi vì nhân khí trước kia của hắn cùng Lạc Thần, độ chú ý cũng tạm được, nhưng so với lượt xem bùng nổ như trước đây, hoàn toàn không thể sánh bằng.
Số liệu này cùng với doanh thu phòng vé, nhìn kiểu nào, cũng đều không đủ để lấy lại vốn.
Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Cung Húc một cái, hiếm khi thấy cái tên này còn có thể có chiều sâu như thế.
Kết quả, mới vừa nghĩ xong, liền thấy Cung Húc đem điện thoại di động gõ một lèo, "Uống nhầm thuốc là cái quỷ gì! Không khoa học vậy là cái quỷ gì! Ai quy định ta lại không thể có kỹ thuật diễn xuất tốt hả? Không thể chụp mũ ta như vậy được, không phải là mong đợi ta ăn C.Ứ.T đúng không! Có phải là fan ruột không vậy trời?"