Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 567: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Mặc dù có giành được giải thưởng Kim Lan hay không rất khó nói, nhưng nếu là đề cử, Diệp Oản Oản thật ra thì vẫn khá là nắm chắc.
Bộ phim này, toàn bộ quá trình quay diễn đều được kiểm soát, về chất lượng của nó nàng có lòng tin tuyệt đối.
Giám khảo quan tâm là nội dung kịch bản, là chất lượng quay diễn, mà không phải là doanh thu phòng vé. Kết quả doanh số phòng vé sẽ không làm ảnh hưởng đến phán đoán của giám khảo.
Lạc Thần nghe vậy cũng vô cùng mừng rỡ, đây coi như là đại tin tức tốt nhất trong khoảng thời gian này.
Mặc dù chỉ là đề cử, nhưng cũng đã mang ý nghĩa khẳng định kỹ năng diễn xuất và giá trị của bọn họ.



Cung Húc đắc ý chống nạnh, "Ha ha ha! Đề cử thì thế nào, đề cử 5 bỏ 4 lấy 1 người, đây chẳng phải là nói anh đây sắp đạt được Ảnh Đế hay sao! Cho nên, Diệp ca ca, anh xem…vẫn nên là mua 5 váy, bỏ 4, lấy 1 cái để mặc đi là vừa, ahahaha!! "
Diệp Oản Oản lườm hắn một cái, 5 bỏ 4 vậy thì chính hắn đã cầm chắc Ảnh Đế trong tay hay sao? Nghĩ hay nhỉ!
Mặc dù được đề danh, nhưng giữa đạt giải và thất bại khoảng cách chênh lệch thực sự quá lớn, có được hay không?
Không giành được, bất quá chỉ là một lượt đi dạo trên thảm đỏ. Lại nói nếu rớt, tất nhiên việc có hai diễn viên được đề cử Ảnh Đế sẽ chỉ trở thành trò cười cho thiên hạ mà thôi.
Nhất là Cung Húc, lần này được đề cử, nếu như cuối cùng không giành được giải thưởng, tuyệt đối sẽ phải nhận sự chế giễu của toàn bộ người trong giới.


Sau khi mừng rỡ một hồi, Lạc Thần nhớ lại một chuyện, sau đó mở miệng nói, "Tôi điều tra tài liệu, giải thưởng Kim Lan trong lịch sử tổng cộng có 5 lần trong một bộ phim có 2 nam chính cùng được đề danh. Nhưng cả năm lần này, không một lần nào cả hai người đồng thời đoạt được Ảnh Đế, có 4 lần toàn bộ đều tạch, 1 lần có 1 người trong đó lấy được Ảnh Đế. Tình huống giải Ảnh Hậu bên kia cũng tương tự..."
Nói cách khác, trong lịch sử giải thưởng Kim Lan còn chưa bao giờ có tình huống Đôi Ảnh Đế hoặc là Đôi Ảnh Hậu phát sinh.
Dù sao giải thưởng Kim Lan có tính chọn lọc cao như vậy, làm sao có thể tùy tiện một lần đi ra hai cái Ảnh Đế hay Ảnh Hậu cho được.
Mặc dù số lần được đề danh không ít, nhưng tình huống đại đa số đều là trượt. Huống chi lần này mấy bộ phim cùng được đề cử với bọn họ tất cả đều không thể khinh thường! Đạo diễn, đơn vị đầu tư cùng đội hình nghệ sĩ, tất cả đều vô cùng hùng hậu.
Chỉ có Cung Húc và Lạc Thần trở nên lạc lõng so với đám người bọn họ…
Danh sách được đề cử giải thưởng Kim Lan lúc này đã được phát tán trên mạng rồi.
Diệp Oản Oản tiện tay lướt qua một mục bình luận. Quả nhiên, Lạc Thần cùng Cung Húc đồng thời được đề cử, đưa tới một lượng bình luận không nhỏ, lại còn trở nên hot nữa cơ! Nhưng phần lớn đều là hoài nghi, nhất là Cung Húc, bị chửi thảm.
[ Ta phi! Ta thấy được cái gì? Lạc Thần được đề cử thì coi như xong đi, Cung Húc lại có thể cũng được đề cử nhân vật nam chính xuất sắc nhất! ]
[ Cung Húc được đề cử Ảnh Đế, giải thưởng Kim Lan lần này sợ là uống nhầm thuốc! ]
[ Đệt! Cái danh sách này hẳn là có nội tình gì đi! Ban giám khảo giải thưởng Kim Lan lần này đều đang làm cái gì vậy? ]



Trên mạng tiếng chửi mắng che rợp bầu trời, mọi người tất cả đều đang hô hào ban giám khảo lần nữa xét duyệt lại danh sách đề cử, thỉnh thoảng có một vài fan đã từng đi xem qua bộ phim kia nói đỡ cho Cung Húc và Lạc Thần, tất cả đều bị đám anti-fan chém cho tơi bời.
Một đám căn bản chưa bao giờ xem qua bộ phim, chỉ vì cái danh tự "Cung Húc" này, liền làm ầm làm ĩ lên, hăng tiết vịt, điên cuồng nhào tới cắn xé.
Diệp Oản Oản khóe miệng hơi rúm lại, năng lực hứng gạch của Cung Húc, vẫn trước sau như một luôn cường hãn như vậy.
Diệp Oản Oản lau mồ hôi trán, "Cậu làm sao lại có thể là một cái bia hứng gạch tốt như vậy?"
Cung Húc mặt đầy đắc ý, "Đó là chuyện đương nhiên, bàn về hứng gạch, trong giới giải trí này, người có thể sánh được với tiểu gia đây vẫn còn chưa ra đời đâu!"
Diệp Oản Oản: "Ta không phải là đang khen ngươi!!!"
Lúc này, tiếng chuông điện thoại di động của Diệp Oản Oản reo lên, là Diệp Mộ Phàm gọi tới.
Diệp Oản Oản đi xa một chút, sau đó nhận điện thoại, "Alô, ca?"
Diệp Mộ Phàm: "Danh sách đề cử đã có rồi, đã thấy chưa?"

Diệp Oản Oản: "Thấy rồi."
Diệp Mộ Phàm ở đầu kia của điện thoại di động than thở: "Lúc này mới một giờ trôi qua, website công ty đều đã sắp bị mắng đến tê liệt. Đã thử phát một cái Weibo, bảo bọn họ xem phim xong lại nói chuyện, hoàn toàn vô dụng."
Diệp Oản Oản mở miệng nói: "Thành kiến của bọn họ với Cung Húc đã ăn sâu vào tiềm thức rồi, chúng ta lại là công ty của Cung Húc, chúng ta mà ra nói chuyện, nói cái gì cũng đều vô dụng."
Giọng nói của Diệp Mộ Phàm có chút ngưng trọng, "Oản Oản, tình huống bây giờ rất không xong, chúng ta cũng giống như ở trong trạng thái bị phong sát. Mấy ngày nay anh đã liên lạc với rất nhiều đối tác, nhưng không có ai nguyện ý hợp tác với chúng ta. Diệp Thiệu An tên khốn kia tuyệt đối là đã trong bóng tối động tay động chân."
Bởi vì lão gia tử đã đáp ứng Diệp Mộ Phàm, nếu như hắn làm ra thành tích, sẽ khôi phục quyền thừa kế của hắn, cho nên Diệp Y Y cùng Diệp Thiệu An bên kia lần này bao vây chặn đánh ở trên mọi mặt trận. Cộng thêm Hoàn Cầu thỉnh thoảng cũng bày ra một ít chướng ngại, tình cảnh của bọn họ vô cùng chật vật.
Nếu như bị ải này gây khó dễ, công ty sợ là sẽ phải đối mặt với nguy cơ sập tiệm.
Diệp Oản Oản: "Đừng nóng, Lạc Thần và Cung Húc không phải là đã được vào vòng trong rồi hay sao?"
Sự tình biến thành như vậy, Diệp Mộ Phàm khó tránh khỏi có chút nôn nóng, lập tức mở miệng nói: "Vào vòng trong thì có ích lợi gì! Không lấy được giải thưởng, hết thảy đều là công cốc! Trước đó tất cả vốn liếng của chúng ta đều dồn vào bộ phim này, nếu cứ tiếp tục như thế, lại không thu được thành quả, công ty thực sự xong rồi!"
Hắn mấy ngày nay đã gọi điện thoại khắp nơi, vận dụng đủ loại quan hệ, nhưng ngay cả một chút tác dụng cũng không có.
Hắn liên lạc với đạo diễn 《 Đại Lão Hữu Ước 》Hầu Sùng Lượng, hy vọng đem 10 phút bị cắt kia phát sóng vào số kế tiếp, kết quả được báo là đã xóa sạch rồi, không hề lưu lại.


Diệp Oản Oản: "Ca, anh tin em không?"
Diệp Mộ Phàm: "Anh... Dĩ nhiên tin..."
Diệp Oản Oản: "...Còn chưa tới một khắc cuối cùng, đừng buông xuôi, được không?"
Giọng cô gái giống như nước suối ở trong nguồn chảy xuôi êm ả, Diệp Mộ Phàm không hiểu sao bỗng bình tĩnh lại: "Oản Oản, thật xin lỗi, là anh quá nóng nảy rồi, chúng ta còn trẻ, coi như có thất bại cũng không sao, cùng lắm thì làm lại từ đầu!"
Diệp Oản Oản cười khẽ, "Nghĩ như vậy là được rồi!"
Cùng Diệp Oản Oản trò chuyện một hồi, tâm tình của Diệp Mộ Phàm đã bình tĩnh trở lại, "Đúng rồi, ông nội bảo chúng ta tối mai trở về nhà ăn cơm."
Diệp Oản Oản: "Được, em biết rồi, sáng mai tụi em trở về, vẫn còn kịp."
...
Ngày hôm sau, Diệp gia cố gia.
Lương Mỹ Huyên vừa nhìn thấy Diệp Mộ Phàm, nhất thời mở miệng cười, "Yo, Diệp đại thiếu gia nhà chúng ta trở về rồi! Thoạt nhìn tâm tình không tệ nha? Nghe nói phim được đề cử giải thưởng Kim Lan rồi, thật đáng chúc mừng nha!"


Lương Mỹ Huyên nói lời chúc mừng, trong giọng nói lại đều là sự giễu cợt.
Mặc dù đã vào vòng trong rồi, nhưng người nào không biết chẳng qua chỉ là đề danh cho có mà thôi, còn bị đông đảo khán giả tẩy chay chửi mắng, doanh số phòng vé bị đập vô cùng thê thảm.
Từ tình huống trước mắt mà xem, bộ phim đầu tiên này của Diệp Mộ Phàm, có thể nói là thất bại thảm hại, không thẹn với danh hiệu phế vật, túi rơm của hắn.
Sau khi được Diệp Oản Oản khuyên bảo, thời khắc này Diệp Mộ Phàm đã hoàn toàn không hề nóng nảy như trước, cười híp mắt mở miệng nói, "Nhị thẩm khách khí, chuyện này so với dự tính trong lòng ta cũng không sai lắm. Trong lịch sử giải Kim Lan còn chưa có ai đạt được giải Đôi Ảnh Đế đâu! Hoàng Thiên cùng Hoàn Cầu thành lập nhiều năm như vậy, cũng không người làm được, nếu là nghệ sĩ nhà ta đạt được Đôi Ảnh Đế, sợ là sẽ oanh động toàn bộ giới giải trí, lưu danh trong lịch sử điện ảnh. So với cái này, chút tiền nhỏ từ phòng vé kia được tính là gì?"
Lương Mỹ Huyên nghe vậy, haha cười ra tiếng, "Cái gì? Đôi Ảnh Đế? Giám khảo đánh giá kịch bản nhà ngươi lừa gạt của Hoàng Thiên chúng ta không tệ, cho một chút giải an ủi, để cho các ngươi đề danh đã là hết tình hết nghĩa. Lại còn muốn lấy được giải thưởng; còn cầm Đôi Ảnh Đế, ta thấy ngươi là điên rồi sao? Thật là không biết trời cao đất rộng!"




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!